Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23

Chương 23

Lam Vong Cơ nghi rằng rượu Lan Lăng có độc.

Sau khi Ngụy Vô Tiện loại uống rượu đó thì trở nên vô cùng kỳ lạ. Hồi sáng sau khi lấy quần áo cho y xong, hắn vẫn luôn ở bên cạnh nhìn y chằm chằm, khiến Lam Vong Cơ đứng lên mặc đồ không được mà cứ mãi không mặc cũng không xong, cuối cùng đành lên tiếng: "Ngụy Anh, ngươi có thể tránh đi một chút không?"

Ngụy Vô Tiện vô cùng không tình nguyện "ờ" một tiếng rồi mới quay lưng đi, tự mặc quần áo của mình, nói: "Lam Trạm, quần áo nhà ngươi phức tạp quá, ta lấy có đúng không?"

Bình thường hắn đã quen dựa dẫm, sống ỷ lại vào Lam Vong Cơ. Hắn nào biết gia bào của Cô Tô Lam thị có mấy lớp áo, từng cái mặc thế nào đâu, chẳng khi nào mặc được đàng hoàng, lần nào cũng là Lam Vong Cơ nhanh chóng mặc xong trước rồi đi tới phân ra phụ kiện trước sau ra cho hắn.

Không thấy được cảnh Lam Vong Cơ mặc quần áo làm cho Ngụy Vô Tiện có chút thất vọng, trong lòng cảm thấy đáng tiếc vì hôm qua không sờ nhiều hơn một chút. Nhưng ngẫm lại, cảm giác được Lam Vong Cơ mặc quần áo cho hình như cũng không tệ, nên hắn liền nói: "Lam Trạm, ta không mặc được."

Lúc trước khi chuẩn bị quần áo cho hắn, Lam Vong Cơ có nghe hắn nói là không biết mặc đâu, y nhìn qua hắn một cách kỳ quái, Ngụy Vô Tiện lập tức xoa thái dương, nói: "Ai da da da, ta uống nhiều quá, ta vẫn còn say, đầu ta đau quá à." Cả người hắn lắc lư, ngã vào lòng Lam Vong Cơ: "Chóng mặt quá, ta không đứng nổi nữa."

Hồi cầu học, là ai thổi phồng với các công tử thế gia khác là bản thân ngàn ly không say thế, vậy mà bây giờ biết say rồi? Lam Vong Cơ không biết hắn lại định bày trò quỷ gì, nhưng để ngăn Ngụy Vô Tiện tiếp tục dựa sát vào người mình, y đành phải cầm quần áo mặc lên cho Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện cũng đồng ý để y mặc cho mình, nhưng hắn lại không chịu thành thật, cười cười nói: "Lam Trạm, quần áo ngươi rộng hơn người ta không ít đó, dáng người ngươi tốt thật nha."

Lam Vong Cơ đáp: "Là ngươi, gầy quá."

Ngụy Vô Tiện nói: "Ừ, gầy thật." Sau đó hắn kéo tay Lam Vong Cơ sờ lên eo mình. Hắn không sờ Lam Vong Cơ được, nhưng hắn có thể để Lam Vong Cơ sờ lên người mình mà! Hắn cảm thấy mình đúng thật là thiên tài! Hắn nói: "Lam Trạm, ngươi xem, vòng eo này của ta, có phải là nhỏ quá mức rồi không?"

Làn da Ngụy Vô Tiện nhẵn nhụi, sờ lên cảm giác thật sự quá tuyệt vời. Lam Vong Cơ sửng sốt, nhìn ấn ký xanh tím mà mình tạo ra, y sợ tới mức vội vàng muốn thu tay về, nhưng Ngụy Vô Tiện lại giữ chặt lấy tay y, di chuyển bàn tay ấy lên người mình: "Lam Trạm, những chỗ khác của ta cũng gầy lắm á, ngươi nhìn thử xem."

Hành động của hắn mới là quá mức đó. Đầu ngón tay của Lam Vong Cơ run lên, vội dùng sức rút về, nhanh chóng khép cổ áo hắn lại, mặc quy củ nghiêm chỉnh cho hắn, dưới cổ một khe hở cũng không lộ ra.

Ngụy Vô Tiện nhìn y, nhìn vẻ mặt bình tĩnh nhưng động tác lại thật hoảng loạn của y, trong lòng hắn thầm cười trộm nhưng cũng không bức ép y nữa. Hắn tự chỉnh tóc lại cho mình, phát hiện quần áo của mình và của Lam Vong Cơ có chút khác nhau, liền hỏi: "Lam Trạm, có phải là ta lấy nhầm cho ngươi rồi không?"

Lam Vong Cơ nói: "Như vậy cũng được."

Ngụy Vô Tiện còn muốn hỏi tiếp, nhưng Lam Vong Cơ đã quay về giường lấy mạt ngạch, hắn lập tức chạy qua, đoạt lấy mạt ngạch trong tay y, nói: "Cái này ngươi không được đeo." Lam Vong Cơ lộ vẻ khó hiểu, Ngụy Vô Tiện lại nói: "Hôm qua ngươi tặng nó cho ta rồi."

Còn tưởng là Lam Vong Cơ sẽ lại nói, lời khi say không tính, thậm chí Ngụy Vô Tiện còn nghĩ ra nên phản bác như thế nào rồi, thế nhưng Lam Vong Cơ lại hơi tròn hai mắt lên, hỏi: "Ta, tặng cho ngươi?"

Ngụy Vô Tiện đáp: "Đúng vậy." Ngụy Vô Tiện quấn mạt mạch lên tay, sau đó nâng lên bên môi, mỉm cười, chạm nhẹ một cái: "Mạt ngạch bảo bối của ngươi giờ là của ta rồi."

Hắn cũng chỉ là thấy Lam Vong Cơ quý cái mạt ngạch kia như vậy, muốn chọc y một chút, ai ngờ Lam Vong Cơ lại đỡ trán, ngay cả mắt cũng nhắm lại. Ngụy Vô Tiện thầm nghĩ, không phải chứ, Lam Trạm thích cái mạt ngạch này đến thế sao? Bị hắn lấy đi thôi mà mất mát đến vậy à?

Tuy Ngụy Vô Tiện không một hai phải đòi lấy mạt ngạch này, chỉ là hắn nghĩ, nhỡ không quyến rũ Lam Vong Cơ được thì lấy mạt ngạch này ra uy hiếp y, ngẫm lại thì thấy kích thích, vui sướng vô cùng!

Khi hắn còn đang tưởng tượng lung tung, thì sau khi Lam Vong Cơ nghĩ gì đó thật lâu, như đã thông suốt điều gì, chắc là gia quy Lam thị không cho đổi ý, dù sao thì cuối cùng, Lam Vong Cơ cũng "ừ" một tiếng.

Vậy nên bây giờ, hai người họ tuy mặc gia bào màu trắng nhưng lại không đeo mạt ngạch. Ngụy Vô Tiện đã lấy mạt ngạch của y đi, mà bản thân lại không mang theo cái khác, Ngụy Vô Tiện còn nói, dấu trói trên cổ tay nhìn quá đáng sợ, nên quấn mạt ngạch lên cổ tay để che đi. Kể cũng lạ, tay còn lại thì sao, dấu trói nhìn cũng ghê không kém gì, nhưng chẳng phải vẫn để lộ ra ngoài à?

Nhưng khi nhìn Ngụy Vô Tiện thỉnh thoảng lại vươn tay sờ mạt ngạch, quấn sợi lụa dài qua những ngón tay mà chơi đùa, ánh mắt Lam Vong Cơ chợt sáng lên, nhưng lại không nói gì.

Truyện được cập nhật sớm nhất tại https://truyen2u.top/tac-gia/uynhotrn Mong mọi người ủng hộ chính chủ. Thân!

Ngụy Vô Tiện dẫn y đi dạo loanh quanh khắp nơi, nhìn như không có mục đích, nhưng nơi hắn đến đều là những trà lâu tửu quán, những nơi có nhiều người, nhiều rượu và đồ ăn vặt, nhưng cũng không ăn nhiều lắm, phần lớn cầm đi nói chuyện với tiểu nhị hoặc những người xung quanh.

Nhưng những chuyện này đều là Ngụy Vô Tiện làm, Lam Vong Cơ không hề làm gì, chỉ im lặng đứng yên một chỗ đợi hắn. Đến khi Ngụy Vô Tiện quay lại, ùng ục uống xong vài ngụm rượu lớn, Lam Vong Cơ mới hỏi: "Sao rồi?"

Ngụy Vô Tiện cười, nói: "Lam nhị công tử không hỏi ta đang làm gì, mà là trực tiếp hỏi thẳng kết quả?"

Lam Vong Cơ gật đầu: "Cũng không khó đoán"

Ngụy Vô Tiện cười càng vui vẻ hơn, nói: "Lam Trạm, ngươi hiểu ta vậy sao? Hèn chi, hồi ở Vân Thâm Bất Tri Xứ, dù ta có trốn cỡ nào cũng bị ngươi bắt được kéo đi lãnh phạt."

Lam Vong Cơ không trả lời câu hắn hỏi, cũng không giải thích, chỉ nhìn hắn một cái. Ngụy Vô Tiện dường như thấp thoáng thấy được vẻ dương dương tự đắc từ Lam Vong Cơ, cảm thấy tâm tình rất tốt, nên nói: "Vừa rồi ta đã đi hỏi rất nhiều người, hỏi gần đây tiên môn có tin gì thú vị, ngươi đoán thử xem ta nghe được gì? Toàn là mấy chuyện râu ria, không đề cập gì đến ta hay ngươi hết."

Lời này làm cho sắc mặt Lam Vong Cơ trầm xuống, Ngụy Vô Tiện biết y đang nghĩ gì, tiếp tục nói: "Lão già Kim Quang Thiện này làm việc xưa nay tích thủy bất lậu, nếu muốn bêu xấu thanh danh của chúng ta thì nhất định sẽ tuyên truyền khắp nơi. Ta vừa đến nơi này không lâu thì đã biết bá tánh đồn ta hằng đêm sênh ca, gọi ra vô số nữ quỷ để tu luyện dâm tà đại pháp." Nói đến đây hắn dừng lại, vội vàng giải thích: "Đều là nói bậy không à, Lam Trạm, ta không có làm."

Đương nhiên Lam Vong Cơ biết tin đồn đó là giả, gật đầu nói: "Ngươi cảm thấy không phải gã?"

Thấy Lam Vong Cơ không có hiểu lầm, Ngụy Vô Tiện thở phào nhẹ nhõm một hơi, lại nói: "Đây không phải là phong cách của gã, nhưng phải là người có được địa vị như gã mới có thể biết được những tin đồn đó. Lam Trạm, ngươi thấy sao?"

Lam Vong Cơ đáp: "Có người cố ý báo."

"Oa, Lam nhị công tử có khác, thông minh thiệt nha." Mặc kệ y đang cứng người lại, Ngụy Vô Tiện vẫn không ngừng tới khen y.

Lam Vong Cơ cảm thấy Ngụy Vô Tiện mới bình thường được một lát thì lại bắt đầu không bình thường nữa rồi. Lúc hắn một lần nữa nâng bình rượu lên, Lam Vong Cơ nhắc nhở hắn: "Ngụy Anh, uống ít thôi."

Ngụy Vô Tiện nói: "Sao vậy? Không phải là ngươi cho ta uống à?"

Hỏi một đằng Lam Vong Cơ trả lời một nẻo: "Vẫn là Thiên Tử Tiếu tốt hơn."

Ngụy Vô Tiện nhịn không được bật cười điên cuồng, người này đáng yêu chết đi được! Tranh hơn thua đến cả chuyện này sao?

"Thiên Tử Tiếu đương nhiên là tốt rồi, Thiên Tử Tiếu là tốt nhất!" Ngụy Vô Tiện dựa lên người Lam Vong Cơ đang nhăn nhó, nói: "Lam Trạm, vậy khi về ngươi mua Thiên Tử Tiếu cho ta nha!"

Bây giờ, bất kể là Thiên Tử Tiếu hay gì, chỉ cần có thể làm cho Ngụy Vô Tiện trở lại bình thường, cái gì Lam Vong Cơ cũng mua cho hắn. Y liền gật gật đầu "Ừ" một tiếng, Ngụy Vô Tiện lại nhân cơ hội, nhanh như chớp, hôn cái "chụt" lên má y một cái.

Động tác của hắn rất nhanh, đến khi Lam Vong Cơ phản ứng lại đưa tay che mặt thì Ngụy Vô Tiện đã lùi ra một bước dài, đang cười tủm tỉm với y.

Nơi bị hôn lên nóng bị lửa đốt, truyền từ đầu ngón tay nóng đến tận đáy lòng, Lam Vong Cơ không hiểu nổi mục đích của hắn, nhưng trong tim có cái gì đó sắp không khống chế được, làm tim y đập kịch liệt trong lồng ngực, thình thịch thình thịch vang vọng không ngừng.

Y vẫn luôn yên lặng đuổi theo hình bóng của hắn, có rất nhiều lời muốn nói nhưng lại không tài nào mở miệng được, do dự một lúc lâu, Lam Vong Cơ mới châm chước lên tiếng: "Ngụy Anh, vì sao ngươi lại làm như vậy với ta?"

Tuy trên mặt không lộ ra, nhưng thật ra Lam Vong Cơ đang vô cùng căng thẳng, y cầm ly trà lên uống, cố gắng che đi sự hoảng loạn của mình.

Ngược lại Ngụy Vô Tiện lại rất thoải mái, nói: "Làm như vậy? Là làm gì? À, là việc ta thơm lên mặt ngươi đó hả?"

Lam Vong Cơ nắm chặt ly trà trong tay, rũ mắt xuống, nhìn chằm chằm nước trong ly nhưng thật ra không phải vậy. Kỳ thật y chẳng trông mong Ngụy Vô Tiện có thể nói ra những lời lòng y mong chờ, nhưng trong thâm tâm vẫn không khỏi sinh ra một chút ảo tưởng không thực tế như vậy.

Y đang chờ Ngụy Vô Tiện đáp, dù Ngụy Vô Tiện có trả lời thế nào thì từng câu từng chữ của hắn, Lam Vong Cơ đều sẽ trân quý trong lòng.

Ngụy Vô Tiện nói: "Hôm qua á, ngươi còn đưa cả lưỡi vào trong miệng ta nữa kìa, bây giờ ta mới thơm ngươi một cái lên má thì có sao nào!"

Một Lam Vong Cơ vẫn luôn quy phạm đoan chính, một Lam Vong Cơ chưa bao giờ thất lễ trước mặt người khác, lại bị câu này của hắn làm cho sặc, khiến nước trà chảy xuống khóe miệng ròng ròng. Ngụy Vô Tiện vội vàng tiến lên lấy tay lau miệng cho y, cười nói: "Lam Trạm, ngươi có còn là con nít nữa đâu mà còn như vậy! Dơ quá à!"

Giờ khắc này, rốt cuộc Lam Vong Cơ cũng không quản được nữa, hai mắt trống rỗng, trong đầu chỉ có một ý nghĩ: Rượu Lan Lăng! Không thể uống được!

TBC

_________________

Rượu Lan Lăng: "Ngài uống rượu nào cũng thế thôi, đừng có đổ thừa, nồi này chúng ta đội không nổi."

Truyện được cập nhật sớm nhất tại https://truyen2u.top/tac-gia/uynhotrn Mong mọi người ủng hộ chính chủ. Thân!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top