Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2. Quyết định

Ngụy Vô Tiện phát động trận pháp hồi tưởng, nhưng mà chính hắn cũng không nghĩ có thể hồi tưởng một cách hoàn toàn đến như vậy nha !

Trong lúc hắn tam hồn đều thức tỉnh, xung quanh chỉ có thể cảm nhận được có lực tim đập mạnh mẽ cùng không gian có đoạn nước chảy thanh, cái gì cũng nhìn không tới, cái gì cũng không thể làm.

Ngụy Vô Tiện rốt cuộc thử duỗi rộng hai tay hai chân một phen, muốn mở hai mắt lại phát hiện không mở được. Lúc đó mới phát hiện, hoá ra hắn còn ở trong bụng mẫu thân a.

Tàng Sắc bưng cơm sáng đi vào Long đảm tiểu trúc, nói: "Lam phu nhân, ăn cơm sáng thôi"

Lam phu nhân chạy nhanh đứng dậy tiếp nhận, nói: "Kêu gia phó đưa tới là được rồi, ngươi bụng lớn như vậy, cần cẩn thận chút."

Tàng Sắc: "Không sao, tiểu gia hỏa trong bụng an ổn thật sự, ước chừng giống Trường Trạch một ít" Nói xong còn vỗ vỗ bụng, ý bảo không có việc gì.

Lúc này tiểu Lam Trạm đã được tám tháng, học được cách bò, nghe thấy thanh âm của Tàng Sắc, lăn long lóc cố gắng ngồi dậy, thấy Tàng Sắc cùng mẫu thân đều ngồi bên cạnh bàn, nhanh chóng bò lại đây.

Lam phu nhân với Tàng Sắc đều ngồi đối diện mép giường, hai người mắt thấy Lam Trạm muốn bò xuống giường, vội chạy nhanh, đứng lên tiếp đứa nhỏ.

Tàng Sắc: "Tỷ tỷ cứ ngồi ăn, để ta đi" Nói xong liền đem Lam Trạm ôm đến bên cạnh bàn trên chiếu, sau đó lại ngồi xuống.

Lam Trạm bò đến bên người Tàng Sắc, học theo Tàng Sắc vỗ vỗ bụng của nàng, làm Lam phu nhân sợ tới mức vội nói: "A Trạm, không thể chụp!" Nói xong vội buông chén, đi ôm Lam Trạm về.

Tàng Sắc nói: "Không sao không sao,
A Trạm muốn vỗ thì vỗ, nhẹ một chút là được" Nói rồi lôi kéo tay Lam Trạm vỗ nhẹ nhẹ một chút, nói: "Xem đi, A Trạm, không sao nha"

Ngụy Vô Tiện vốn là đang ngủ, bị mẫu thân động tác làm cho tỉnh. Lúc này lại nghe mẫu thân kêu: A Trạm. Không khỏi muốn vươn tay nhỏ ở chỗ vừa rồi bị vỗ đánh xuống hai cái.

Thấy Tàng Sắc sắc mặt cổ quái, Lam phu nhân lo lắng hỏi: "Làm sao vậy, có chỗ không khoẻ sao?"

Tàng Sắc ôm bụng nói: "Không sao, vừa rồi tiểu gia hỏa đạp ta một chút."

Lam phu nhân: "Mới bảy tháng mà đã đá ngươi, không giống Ngụy công tử, giống ngươi nhiều chút nha"

Tàng Sắc vẻ mặt buồn rầu nói: "Nếu giống ta như thế, làm sao chịu được nơi Vân Thâm quy củ nhiều như vậy chứ"

Lam phu nhân: "Mấy tháng nay có phải kìm kẹp ngươi không?"

Tàng Sắc: "Không có không có. Vốn tưởng rằng sẽ giống như một năm cầu học kia sẽ phạt chép gia quy, nhưng chính Ngũ trưởng lão nói thành thân rồi không cần phải chịu gia quy trói buộc"

Lam phu nhân kinh ngạc: "Ta sao không biết còn có chuyện này? Đợi lát nữa Khải Nhân tới thì gặng hỏi một chút vậy"

Tàng Sắc: "Hỏi hắn? Hừ, không phải việc về A Trạm, nửa câu cũng không chịu mở miệng. Đừng phí sức lực với hắn."

Lam phu nhân: "..."

Tàng Sắc: "Tỷ tỷ, ta ôm A Trạm đi ra ngoài phơi phơi nắng."

Lam phu nhân: "Được. Ta không đi đâu"

Tàng Sắc: "Tỷ tỷ cũng nên ra ngoài phơi nắng một chút. Lâu dài ở buồn trong phòng, khéo phải mốc meo mất đi thôi"

Lam phu nhân cười cười: "Cũng không đến mức"

Trên hành lang đều phô thật dài chiếu. Tàng Sắc
đem tiểu Lam Trạm đặt ở một đầu hành lang dài, sau đó dọc theo hành lang mỗi bước cách vài bước lại thả một cái món đồ chơi, sau đó ngồi xuống ở một đầu hành lang bên kia, hướng tiểu Lam Trạm vỗ tay.

Tiểu Lam Trạm cũng rất nể tình bò lại đây, vòng qua mấy món đồ chơi, một đường thẳng tắp nhào vào hướng bụng Tàng Sắc.

Tàng Sắc: "A Trạm còn muốn cùng A Anh chơi vỗ vỗ sao?"

Tiểu Lam Trạm ánh mắt lấp lánh lóe sáng gật gật đầu, hô lên: "Vâng!"

Tàng Sắc dắt tay Tiểu Lam Trạm, ở một bên bụng nhẹ nhàng chọc vài cái, A Anh cũng thực nể tình mà trở người vài lần, tiểu Lam Trạm lại bò đến một bên mặt khác, cũng chọc vài cái, A Anh lại trở người vài cái. Như thế chơi qua ba năm hồi. Tiểu Lam Trạm chọc nữa cũng không thấy phản ứng.

Tiểu Lam Trạm ủy khuất mà ngẩng đầu, nước mắt lưng tròng mà nhìn Tàng Sắc kêu: "A Anh...A Anh a..."

Tàng Sắc nhẹ nhàng xoa xoa mặt tiểu Lam Trạm, nói: "A Anh ngủ mất rồi, chờ tỉnh dậy rồi lại chơi tiếp"

Tiểu Lam Trạm nghe vậy cũng hô lên một câu: "Ngủ" nói xong liền nằm lăn ra đất, cũng muốn ngủ, nhưng ước chừng vừa ăn no, đôi mắt nhanh như chớp xoay vài vòng, nghĩ nghĩ, quyết định vẫn là ngồi dậy

Tiểu Lam Trạm vừa đi vừa nhìn mấy món đồ chơi trên hàng lang rồi tự hỏi một hồi, bò qua hướng gần nhất, bắt được một cái rồi tiếp tục bò đi phía trước, sau đó bắt được cái thứ hai.

Mỗi tay một món đồ chơi, tiểu Lam Trạm bò đến cái món đồ chơi thứ ba phía trước, tự hỏi nên cầm như thế nào, sau đó bỗng nhiên quay đầu, đem mấy món đồ chơi trong tay đều phóng tới bên người Tàng Sắc, sau đó lại đi di chuyển đồ chơi. Lại tới đi lui bốn lần, cuối cùng toàn bộ đồ chơi trên hành lang đều được đem đến bên người Tàng Sắc

Tàng Sắc chỉ nhìn Tiểu Lam Trạm cầm món đồ chơi tới tới lui lui, Tàng Sắc hỏi: "A Trạm là muốn cùng A Di chơi đồ chơi sao?"

Tiểu Lam Trạm làm lơ lời nói của nàng. Tàng sắc tiếp tục nói: "Hay là muốn cùng A Anh chơi?"

Tiểu Lam Trạm gật đầu mạnh một cái, nói: "Đúng vậy!"

Được đà lấn tới, Tàng Sắc tiếp tục trêu: "Nhưng A Anh còn đang ở trong bụng A Di, A Trạm cùng A Di chơi trò chơi cũng chính là đang cùng A Anh chơi"

Tiểu Lam Trạm rối rắm mà nhìn bụng Tàng Sắc, tựa hồ lại muốn đi chọc vào đó, lại nghĩ tới A Anh đang ngủ, vì thế dựa vào người Tàng Sắc nằm xuống, rất nhanh liền ngủ thiếp đi.

Tàng Sắc ngẩng đầu nhìn nhìn trời, ánh nắng của buổi trưa hè quá gay gắt, vội đem tiểu Lam Trạm ôm về phòng, giao cho Lam phu nhân.

Ngày thứ ba của tháng mười, Tàng Sắc trúng phong hàn, ở trong phòng buồn bảy ngày, rốt cuộc cũng chuyển biến tốt đẹp. Lam phu nhân ôm Tiểu Lam Trạm tới tìm Tàng Sắc, nói: "Ngươi ở trong phòng mấy ngày, A Trạm mỗi ngày đều niệm A Anh, A Di, sao rồi, đỡ hơn chút nào không?"

Tàng Sắc vội la lên: "Đừng vào, mau đưa A Trạm ôm trở về, A Trạm dễ bệnh"

Lam phu nhân: "A Trạm rất cường tráng nha, làm sao có thể dễ dàng bệnh được"

Tàng Sắc: "Tiểu hài tử đều như vậy, không thể xem nhẹ bệnh. Mau trở về, chờ ta tốt lên rồi đi xem các ngươi"

Lam phu nhân cũng không nài nỉ, nói: "Vậy lại chờ mấy ngày nữa"

Ngày mười một tháng mười, Nguỵ Trường Trạch trở lại vân thâm.

Tàng Sắc: "Trường Trạch, lần này sao lại đi lâu như vậy?"

Ngụy Trường Trạch: "Ở trên đường nghe được một ít đồn đãi, thành ra phải đi xem xét một chút."

Tàng Sắc: "Đồn đãi cái gì vậy?"

Nguỵ Trường Trạch: "Giang tông chủ cưới Ngu cô nương"

Tàng Sắc: "Giang tông chủ không phải cự tuyệt mối này rất nhiều lần sao? Tại cuối cùng vẫn là cưới? Ta sợ Giang tông chủ sẽ gặp khó khăn trong mối quan hệ này"

Ngụy Trường Trạch: "Sao lại nói vậy?"

Tàng Sắc: "Trước đó bị cự tuyệt rất nhiều lần, sau mới gả vào, Ngu cô nương vì tránh mất thể diện, cũng tất nhiên nhất định nhượng bộ Giang tông chủ. Không đúng, trước kia ngươi đều kêu Phong Miên huynh, bây giờ sao lại gọi là Giang tông chủ?"

Ngụy Trường Trạch: "Chẳng phải cũng đã rời khỏi Giang gia rồi sao"

Tàng Sắc: "Không đúng. Ngươi có việc giấu ta, nói mau"

Ngụy Trường Trạch thở dài một hơi, nói: "Lời đồn ở Vân Mộng, nói Tàng Sắc Tán Nhân tình nguyện đi theo gia phó cũng không muốn đi theo tông chủ"

Tàng Sắc khinh khỉnh đáp: "Gia phó thì làm sao, tông chủ cũng không bằng ngươi, huống chi hiện tại thoát ly khỏi Giang gia, ai còn dám nói ngươi là gia phó?"

Nguỵ Trường Trạch: "Khải Nhân huynh mời ta tiến Lam gia, làm khách khanh, ngươi có chịu không? Cũng có nói sẽ không câu nệ chúng ta, có thể đi theo đại trưởng lão Lam gia cùng nhau săn đêm"

Tàng Sắc: "Ta và ngươi đều rõ nguyên do chúng ta thoát ly Giang gia. Nếu muốn thành lập tân gia tộc, cũng không dễ dàng mấy. Trước mắt xem ra, Ôn gia như mặt trời ban trưa, không thể tính kế lâu dài, Nhiếp gia tuy tốt, nhưng tông chủ lại nóng tính. Thoạt nhìn chỉ có Lam gia bình yên nhất"

Ngụy Trường Trạch: "Ngươi không phải nói Khải Nhân cổ hủ sao?"

Tàng Sắc trợn mắt nhìn Nguỵ Trường Trạch, tiếp tục nói: "Ngoài ba đại thế gia, hiện nay đông đảo gia tộc đều là dựa vào liên hôn để phát triển mạnh mẽ hơn, Giang thị ba đời liên hôn, Kim thị cũng là liên hôn ba đời, Ngu thị cũng vậy "

Nguỵ Trường Trạch: "Kỳ thật, nếu ta không rời Liên Hoa Ô, ta cũng không chạy thoát khỏi vận mệnh liên hôn" Trường Trạch lắc đầu, lại nói: "Giang tông chủ đặt lợi ích Giang thị lên hàng đầu, hơn nữa còn cùng ta đề cập qua nhiều lần trước khi chúng ta rời đi"

Tàng Sắc: "Đoạn này ngươi vẫn chưa từng cùng ta nói qua nha. Đây là đề cập trước khi thành thân hay sau khi thành thân?"

Nguỵ Trường Trạch bất đắc dĩ liếc nhìn Tàng Sắc một cái, nói: "Trước hay sau gì đều cũng đã đề qua"

Tàng sắc: "Cho nên tiểu thế gia đều không thể vào, mà còn muốn đề phòng lời đồn đãi hãm hại. Hừ, không bằng đáp ứng lời mời của Lam thị. Ít nhất Lam thị sẽ không yêu cầu ngươi liên hôn"

Ngụy trường trạch: "...Ta sợ gia quy Lam gia sẽ hạn chế ngươi. Hiện tại nếu không phải ngươi có thai, không thể chạy lung tung, ngươi sao có thể an an tĩnh tĩnh ở chỗ này tám tháng?"

Tàng Sắc: "Khải Nhân huynh không phải đã đáp ứng ngươi cho săn đêm sao? Hơn nữa, ra ngoài săn đêm mang theo A Anh xong để chờ đợi cũng không tốt cho lắm, chi bằng để lại cho Lam gia dưỡng cũng không tệ"

Nguỵ Trường Trạch: "Được, nếu ngươi đã đồng ý, ngày mai ta sẽ nói chuyện với Khải Nhân huynh"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top