Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

3. Thanh Toán

—Hàn Thất —

Nguỵ Trường Trạch: "Khải Nhân huynh"

Lam Khải Nhân: "Ngụy huynh tới đây có phải là suy xét gia nhập Lam gia với tư cách khách khanh?"

Ngụy Trường Trạch: "Có hai điều kiện."

Lam Khải Nhân: "Mời nói."

Ngụy Trường Trạch: "Tự do xuất nhập Tàng Thư
Các."

Lam Khải Nhân: "Có thể. Tuy nhiên sách trong Tàng Thư Các không thể thêm, bớt, sửa đổi, cũng không thể mang ra ngoài. Tâm đắc, chú giải, thư có thể mang đi, cũng có thể giao cho đệ tử khác trong Tàng Thư Các cất chứa."

Ngụy Trường Trạch gật đầu nói: "Cũng được."

Lam Khải Nhân: "Cái thứ hai là gì?"

Ngụy trường trạch: "Đi theo săn đêm"

Lam Khải Nhân: "Có thể. Cùng với đại trưởng lão một tổ."

Nguỵ Trường Trạch: "Nếu đã như thế. Chúng ta gia nhập Lam gia."

Lam Khải Nhân: "Trường Trạch, Ngụy tiểu công tử khi nào đủ tháng?"

Ngụy Trường Trạch: "Dự kiến hẳn là cuối tháng 10"

Lam Khải Nhân: "Thời gian hơi eo hẹp. Ngày 16 tháng 10, Lam gia tuyên bố bách gia, vợ chồng hai người Ngụy Trường Trạch, Tàng Sắc sẽ là khách khanh Lam thị. Làm vậy được không?"

Ngụy Trường Trạch: "Như thế tức là Khải Nhân huynh cũng biết bên ngoài nghe đồn?"

Lam Khải Nhân: "Hừ! Ồn ào huyên náo như thế, muốn không biết cũng không được. Nếu không nhanh lên trước khi tiểu công tử ra đời, hẳn sẽ phải mang tiếng con trai gia phó. Tên tuổi của khách khanh Lam thị, hiện tại cũng giúp ngươi thành lập gia tộc nhanh hơn một chút"

Ngụy Trường Trạch: "Đa tạ Khải Nhân huynh."

Lam Khải Nhân: "Không có gì, Trường Trạch khách khí. Dù sao, ít nhiều cũng nhờ Ngụy phu nhân ở lại Vân Thâm, A Trạm mới có thể khỏe mạnh trưởng thành đến bây giờ." Lại nói, từ trong hộp lấy ra hai miếng ngọc lệnh thông hành, đẩy đến trước mặc Ngụy Trường Trạch, nói: "Ngươi cầm hai miếng ngọc lệnh này, ngươi với phu nhân mỗi người một cái, không được mượn hay cho người khác. Mỗi tháng mùng một đến phòng thu chi lãnh bạc trắng, cũng có thể lãnh theo năm"

Ngụy Trường Trạch tiếp nhận ngọc lệnh, cười khổ nói: "Trước kia, ta ở Giang gia còn chưa từng chạm qua tiền bạc."

Lam Khải Nhân: "Cho dù là gia phó, cũng nên có tiền tiêu hàng tháng a."

Ngụy Trường Trạch: "Ở Vân Mộng, chúng ta đều là ghi sổ trước, ra ngoài thì cùng tông chủ đồng hành. Săn đêm đoạt được hay thu nhập từ săn đêm cũng đều trực tiếp đưa vào Giang gia."

Lam Khải Nhân: "Vậy mấy năm nay ngươi cùng phu nhân trải qua như thế nào?"

Ngụy Trường Trạch: "Tàng Sắc biết xem bệnh, chúng ta cùng nhau săn đêm cũng có thu nhập chút ít"

Lam Khải Nhân: "..."

Ngày 16 tháng 10, Lam thị phát ra công văn, truyền khắp tiên môn các gia: Phu thê Nguỵ Trường Trạch, Tàng Sắc có ân với Lam thị, đặc biệt bổ nhiệm làm Lam thị khách khanh, chức vị ngang bằng với các trưởng lão. Bách gia ồ lên.

Ngày 17 tháng 10, Giang Phong Miên cùng với phụ thân đến Vân Thâm Bất Tri Xứ.

—Hàn Thất —
Lam Khải Nhân: "Không biết lão Giang tông chủ tới Vân Thâm Bất Tri Xứ có chuyện gì?"

Lão Giang tông chủ: "Nguỵ Trường Trạch là gia phó Giang gia, tu tập chính là kiếm thuật tâm pháp Giang thị,làm sao có thể quay người lại biến thành Lam thị khách khanh?"

Lam Khải Nhân: "Gia phó chứ cũng không phải là gia nô. Huống hồ Trường Trạch rời Giang gia đã lâu, chúng gia đều biết. Lúc này hắn vừa vào Lam gia, lão Giang tông chủ sao lại nhanh chóng tới đây bắt người?"

Lão Giang tông chủ: "Trường Trạch chỉ nói ra ngoài du hành, cũng không nói phải rời khỏi Giang gia."

Lam Khải Nhân vuốt vuốt râu: "Không bằng kêu Trường Trạch tự mình tới nói lại. Lam Mân, gọi Ngụy công tử tới đây"

Lam Mân: " Vâng" Một lúc sau, Lam Mân mang theo Ngụy Trường Trạch đến, nói: "Ngụy công tử tới rồi ạ"

Lam Khải Nhân: "Mời vào."

Ngụy Trường Trạch hướng Lam Khải Nhân hành lễ, nói: "Tiên sinh."

Lam Khải Nhân gật đầu, nói: "Trường Trạch, lão Giang tông chủ nói ngươi vẫn chưa rời khỏi Giang gia, ngươi giải thích như thế nào?'"

Ngụy Trường Trạch hướng lão Giang tông chủ hành lễ, nói: "Lúc Trường Trạch rời đi, đã trả lại
Thanh Tâm Linh chứng minh thân phận, Trường Trạch và Tàng Sắc cùng với Giang gia, không còn quan hệ gì"

Lão Giang tông chủ: "Phong Miên, Thanh Tâm Linh của Trường Trạch đâu?"

Giang Phong Miên ra đưa cho phụ thân mình. Lão Giang tông chủ lại nói: "Trường Trạch, ngươi dùng tiên kiếm do Giang gia đúc ra, luyện cũng là luyênn kiếm pháp tâm pháp Giang gia, nếu chỉ là cho ngươi cùng thê tử ngươi thì thôi, nếu vì Lam thị, không tốt lắm đâu nhỉ?"

Lam Khải Nhân cười khẩy: " Hoá ra gia phó và gia nô Giang gia cũng là một cái đãi ngộ."

Lão Giang tông chủ: "Lam tiên sinh ngài không biết, Trường Trạch từ nhỏ đã sinh ra ở Giang gia, cùng Phong Miên lớn lên, cùng một loại bồi dưỡng, vô luận là cơm ăn, quần áo, hay là tập kiếm giảng bài, đều là đãi ngộ giống với thiếu chủ. Tự nhiên như vậy, cũng không phải gia phó bình thường."

Lam Khải Nhân: "Lão Giang tông chủ như thế nào mới bằng lòng thả người?"

Lão Giang tông chủ mặt dày: "Trả lại tiên kiếm, phế bỏ tu vi. Còn cái khác, quên đi, tuỳ vào Lam gia xử trí"

Lam Khải Nhân: "Nếu lão Giang tông chủ muốn thanh toán, vẫn là nên tính toán rõ ràng. Kinh phí bồi dưỡng thiếu chủ của Giang gia, chắc hẳn so với Lam gia cũng không nhiều hơn phải không? Lam Mân, đi mời Đại trưởng lão, Cửu trưởng lão, Thập Nhất trưởng lão cùng Trướng phòng tiên sinh."

Lam Mân: "Vâng"

Lão Giang tông chủ nghe thấy mới ba vị trưởng lão đến, không biết Lam Khải Nhân có ý gì, vội nói: "Lam tiên sinh nói gì vậy, Giang thị sao có thể so sánh với Lam thị"

Lam Khải Nhân: "Trường Trạch, đem bội kiếm trả lại cho lão Giang tông chủ. Sau này ta cho người đúc một thanh khác"

Ngụy Trường Trạch nhìn nhìn bội kiếm, có chút không muốn rời xa, cuối cùng vẫn là đem bội kiếm đặt ở trước mặt lão Giang tông chủ.

Lão Giang tông chủ lại nhắc nhở: "Tu vi"

Ngụy Trường Trạch rơi vào đường cùng, đang muốn tự phế tu vi, Lam Khải Nhân vội vàng kéo tay lại, nói: "Trường Trạch, đợi chút, chờ các trưởng lão đến!"

Ngụy Trường Trạch ngừng tay.

Lam Mân: "Tiên sinh, Trướng phòng tiên sinh đến rồi"

Lam Khải Nhân: "Mời vào."

Trướng phòng tiên sinh hành lễ: "Tiên sinh."

Lam Khải Nhân: "Báo một chút chi phí hàng năm của ta thử xem"

Trướng phòng tiên sinh: "Mỗi năm lãnh bạc là hai mươi lượng. Thức ăn là dược thiện, mỗi năm bảy mươi lượng, nếu không phải dược thiện, mỗi năm hai mươi lượng. Quần áo bốn mùa, mỗi năm hai mươi lượng. Mỗi năm, tiên sinh nhà chúng ta giảng bài, đối ngoại, thu phí mỗi năm sáu mươi lượng. Còn có những cái khác, sổ sách, ân huệ, giao dịch lui tới. Hạch toán hai trăm lượng bạc cho một năm là đủ."

Lam Khải Nhân: "Cái số lượng này, lão Giang tông chủ có phản đối không?"

Lão giang tông chủ: "Cũng không phản đối."

Lam Khải Nhân: "Trường Trạch ở Giang gia cũng không có một lượng bạc nào, đồ ăn hắn ăn cũng không phải dược thiện. Trước năm tuổi và sau mười lăm tuổi cũng không có tiên sinh dạy dỗ, trung bình mỗi năm một trăm lượng. Trường Trạch rời đi Giang gia mới chưa đầy hai mươi, lấy tròn hai mươi năm, lão Giang tông chủ có gì phản đối không?"

Lão Giang tông chủ: "Cũng không."

Lam Khải Nhân quay qua nói với Trướng phòng tiên sinh: "Đi lấy hai ngàn lượng bạc, lập một bản chứng từ, đề danh là trước khi Nguỵ Trường Trạch rời khỏi Giang gia đã trả đầy đủ phí dưỡng dục"

Trướng phòng tiên sinh: "Vâng, tiên sinh."

Lam Mân: "Tiên sinh, các trưởng lão tới rồi."

Lam Khải Nhân đứng dậy hành lễ, nói: "Thỉnh cầu ba vị trưởng lão phế bỏ tu vi của Nguỵ Trường Trạch. Không đả thương đến kinh mạch."

Ba vị trưởng lão cùng Nguỵ Trường Trạch đi đến trong sân, sau khi Nguỵ Trường Trạch ngồi xuống, ba vị trưởng lão ngồi vây quanh Ngụy Trường Trạch. Lam Khải Nhân thoáng liếc nhìn hai vị Giang tông chủ, sau đó bày ra trận pháp.

Dưới sự chứng kiến của hai vị Giang tông chủ và Lam Khải Nhân, ba vị trưởng lão đem linh lực Ngụy Trường Trạch phế đi, nửa canh giờ sau, Kim Đan tiêu tán, linh lực về không. Ba vị trưởng lão đồng thời thu tay lại.

Lam Khải Nhân: "Mời lão Giang tông chủ kiểm tra."

Lão Giang tông chủ cẩn thận kiểm tra mạch đập Nguỵ Trường Trạch, sau khi xác nhận không có Kim Đan, lại không còn một tia linh lực, lão mới gật đầu.

Trướng phòng tiên sinh đem khay đưa cho Lam Khải Nhân, nói: "Tiên sinh, đây là hai ngàn lượng bạc. Đây là chứng từ, làm thành ba bản."

Lam Khải Nhân nói: "Thỉnh lão Giang tông chủ kiểm tra ngân lượng. Nếu chính xác không có gì sai sót, còn thỉnh hai vị Giang tông chủ đều kí tên, đóng dấu ấn tay."

Lão Giang tông chủ: "Lam thị làm việc, khẳng định không sai." Nói xong cầm lên túi Càn Khôn, kí tên vào ba tờ chứng từ, lại ấn dấu tay. Giang Phong Miên thấy phụ thân ký tên, ấn dấu tay, vì thế cũng kí tên, ấn dấu tay dưới phụ thân mình.

Lam Khải Nhân: "Từ nay về sau, Ngụy Trường Trạch và Giang gia không còn liên quan đến nhau. Nếu còn có tin đồn gia phó truyền lưu, xin Giang đừng trách Lam thị vô tình."

Lão Giang tông chủ: "Đương nhiên. Hiện tại, chúng ta cáo từ."

Lam Khải Nhân hướng Đại trưởng lão hành lễ: "Bá phụ, Ngụy Trường Trạch thiên tư hơn người, lần này tu vi bị phế thật sự cũng là bất đắc dĩ, mong rằng bá phụ có thể thu vào môn hạ, dạy Lam thị kiếm pháp và tâm pháp cho hắn"

Đại trưởng lão gật đầu, nói: "Tuổi có hơi lớn, nhưng cũng không sao, Ngụy Trường Trạch, ngươi có thể bảo đảm ba năm không ra khỏi Vân Thâm, chuyên tâm tu luyện không?"

Ngụy Trường Trạch cắn răng gật đầu: "Được. Ta đáp ứng ba năm không ra khỏi Vân Thâm, chuyên tâm tu luyện."

Đại trưởng lão: "Khải nhân, làm lễ bái sư được chưa?"

Lam Khải Nhân: "Trường Trạch ngươi nguyện ý hành lễ bái sư sao?"

Ngụy Trường Trạch ngạc nhiên: "Nguyện ý. Ở Giang gia cũng chưa bao giờ làm lễ bái sư."

Lam Khải Nhân: "Ba ngày sau làm lễ. Cuối năm tế tổ, viết lên gia phả."

Đại trưởng lão: "Được"

Ngụy trường trạch: "Khải nhân huynh, Thanh Hành Quân có đồng ý không?"

Lam Khải Nhân: "Huynh trưởng bế quan rồi, phó thác ta toàn quyền xử lý." Thấy sắc mặt Ngụy Trường Trạch, lại bổ sung: "Huynh trưởng đồng ý"

Ngụy Trường Trạch: "Vậy là tốt rồi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top