Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Quốc Anh - Quang Hiếu] Ừm, chỉ là tự nhiên anh thấy buồn thôi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay anh vô tình nhìn thấy facebook của em cập nhật ảnh đại diện mới, là ảnh của em chụp cùng cô bạn gái hiện tại. Nhớ ngày trước còn quen nhau, anh từng hờn dỗi rất nhiều lần chỉ vì em chưa bao giờ post ảnh của anh hay là ảnh của chúng ta lên facebook của em cả.

===========================

''Anh sao lại đăng ảnh của chúng ta lên trang cá nhân của em thế này?'' Quang Hiếu bực mình, nó cau mày lớn tiếng với người con trai đối diện.

''Anh...anh chỉ...anh chỉ muốn khoe cho mọi người biết chúng ta vừa mới đi du lịch rất vui vẻ thôi mà.'' Quốc Anh ấm ức, giọng lạc đi như sắp khóc.

''Em không thích khoe mẽ như thế. Anh xóa đi, còn không đưa điện thoạt em đây, em tự xóa.'' 

===========================

Anh ghé trang cá nhân bạn gái mới của em xem, anh thấy những chiếc tin nổi bật cực kì hạnh phúc. Cô ấy khoe là em chưa bao giờ để cô ấy một mình cả. Vậy mà trước kia em toàn bỏ anh một mình thôi.

===========================

''Hôm nay, em có tiệc cuối năm ở công ty nên không về. Anh không cần phải chờ.''

''Cho anh theo với được không? Anh ở nhà một mình, buồn lắm.''

''Không được đâu. Anh ngại người lạ mà, em cũng không thể lúc nào cũng cạnh anh được.''

===========================

Có vẻ như em ở bên người yêu mới rất vui, em nuông chiều và hiểu cô ấy rất nhiều. Anh còn thấy cô ấy nói rằng, mỗi ngày đều được em đưa đón. Hmm, em từng bảo anh tự đón xe về vì ngại ra đường lúc trời mưa, quên giờ đón anh chỉ vì mải chơi nốt trận game cùng bạn bè, em không hiểu anh bất cứ điều gì cả, và lúc nào cũng hời hợt với anh.

Chúng ta từng cãi nhau rất gay gắt vì những khác biệt thường ngày. Em không thể làm được những điều anh muốn, anh cũng không cách nào có thể thông cảm cho em. Anh lặp đi lặp lại n lần những khác biệt đó, chỉ hi vọng em có thể thay đổi một chút thôi. Nhưng bằng ấy lần anh nói cũng là bằng ấy lần em quên, hoặc là em bỏ qua mà chẳng muốn đoái hoài.

Bây giờ nhìn thấy em hạnh phúc bên người khác, nâng niu và yêu thương họ bằng cái cách anh đã từng rất mong em có thể dùng nó để yêu anh. Nói thế nào nhỉ? Anh không tiếc nuối, chỉ có chút đau lòng.

Anh dành hết những năm tháng tuổi trẻ để mong chờ ở em sự thay đổi, nhưng sau cùng em lại dành hết những tốt đẹp ấy cho một người khác, không phải anh.

Ừm, chỉ là tự nhiên anh thấy buồn thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top