Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit: Cỏ

"Đinh đong đinh đong —— "

Có người gõ cửa phòng làm việc của Ike một cái, cả người Ike run lên, ngây ngô lấy lại tinh thần.

"Có chuyện gì vậy? Gần đây nhìn qua dáng vẻ cậu không có tinh thần." Người đến là tổ trưởng nhóm khác Luca, anh ấy bước vào với nụ cười trên môi, ngồi xuống ghế đối diện Ike.

"Không có gì, gần đây hơi mệt." Ike xoa mi tâm, mệt mỏi nói: "Xem ra tôi cho phải bản thân mình nghỉ phép một."

"Cuối cùng thì cậu cũng định nghỉ ngơi?" Luca nhìn anh đầy hoài nghi: "Ike sau khi kết hôn vẫn cuồng công việc, và Ike, người ngay cả tuần trăng mật cũng không đi, bây giờ cậu ấy nói muốn nghỉ phép?"

Biểu cảm anh đầy trêu chọc hướng về phía Ike nháy mắt: "Cuối cùng thì cậu cũng định nghỉ phép, đi hưởng thụ cuộc sống ngọt ngào sau khi kết hôn? Mình sẽ nói, cậu, quá coi trọng công việc, có lúc thật lo lắng cậu với người bạn đồng hành có chuyện gì, nhìn người cậu như này, một chút lời ngọt ngào cũng không biết."

"Mình muốn ly hôn." Ike ngắt lời anh ấy.

Sau đó Ike phớt lờ Luca đang sững sờ, một bên cầm tài liệu nhìn, Luca người này nhìn qua mặc dù có vẻ rất vô tư, nhưng thật ra lại rất cẩn thận, anh ta biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, lại là bạn tốt nhiều năm với Ike, cho nên Ike đối với anh ta cũng không có giấu giếm chuyện gì.

Ike lại ngẩng đầu nói với anh: "Cậu có một người bạn luật sư không? Hãy giới thiệu cho mình."

Luca sửng sốt một hồi lâu không nói ra được, anh nhìn Ike dáng vẻ đến vẻ mặt đều bình tĩnh, lắp bắp nói: ".... Cậu, cậu muốn trực tiếp muốn ly hôn theo thủ tục pháp luật?"

"Có lẽ anh ta sẽ không ký tên lên." Ike thở dài, lại có cảm giác đau đầu.

Từ sau ngày hôm đó, Vox cố gắng liên lạc với anh, nhưng tất cả các biện pháp liên lạc đã bị Ike chặn, ngược lại Vox không có đi làm phiền những người bên cạnh Ike, anh ta hiểu Ike, nếu quả thật đi tới bước kia, tất cả mọi chuyện không có khả năng xoay chuyển.

Mặc dù như vậy, sau khi tỉnh táo lại, Ike vẫn có ý định ly hôn.

Cũng không phải là anh không yêu đối phương, ngược lại, từ lâu Vox đã ăn sâu vào mọi thứ của anh, anh biết thói quen cuộc sống của Vox, mấy ngày nay, anh ở đây mỗi đêm đều mất ngủ, không có Vox bầu bạn dỗ ngọt trong giấc ngủ, anh không có cách nào chìm vào giấc ngủ, bất kỳ đồ vật nào xung quanh cũng có thể làm cho anh liên tưởng tới Vox.

Mỗi dấu vết giữa bọn họ không phải là giả, những thứ ngọt ngào kia khi sống chung, coi như là hôm nay, nhớ tới cũng sẽ không tự chủ nhếch mép. 

Nhưng mà, tất cả những suy nghĩ đêm đó trần chuồng dây dưa ở chung với nhau của hai người, sau đó tim anh bắt đầu nhói lên một trận đau đớn, cả người trở nên đau nhói.

Mặc dù lý trí bình tĩnh làm tê liệt dây thần kinh của anh, nỗi nhớ nhung giống như ngày càng theo đau đớn sắp nổ ra ngoài, anh sợ mình sẽ mất đầu, chỉ muốn trở lại bên cạnh Vox.

Anh muốn chấm dứt tất cả mọi chuyện này, thay vì cứ sống trong đau khổ, không bằng tách ra để mình có thói quen cuộc sống không có Vox.

"Có chuyện gì xảy ra vậy? Nghiêm trọng đến vậy sao?" Luca thận trọng hỏi.

"Tất cả đều đã qua." Ike trả lời, đồng thời tự trấn an rằng mọi chuyện rồi sẽ qua.

Mặc dù Ike che giấu rất kỹ, nhưng Luca vẫn cảm giác được bề ngoài anh bình tĩnh giấu nỗi đau khổ, anh thở dài, đứng lên vỗ vai Ike: "Tối nay đừng làm thêm giờ, cùng uống với mình một ly đi, mình sẽ mời."

Vì vậy sau khi tan làm, Luca liền kéo anh đến quán bar, sau đó không ngừng cho anh uống rượu, khi đã uống say rồi sẽ không đau khổ như vậy nữa.

Tuy nhiên thay vì làm Ike say, anh đã tự mình uống rượu trước.

Tửu lượng của Luca làm người khác thở dài.

Bây giờ Ike không có thời gian để nghĩ đến Vox, anh còn phải đem anh chàng đã uống rượu say này về nhà.

Anh cố hết sức đỡ Luca say đến chỉ biết cười ngây ngô lên xe, sau đó nói với tài xế địa chỉ nhà Luca.

Anh chỉ nhìn chằm chằm không muốn Luca nôn trong xe, cũng không để ý rằng có một chiếc xe đang theo sát bọn họ phía sau.

Sau khi đến nơi, Ike dìu Luca đến cửa nhà anh ấy.

Cửa bị khóa, Ike không thể làm gì khác hơn là lục lọi chìa khóa trong túi của Luca, bọn họ có chút tiến gần, Luca cúi thấp đầu, mùi rượu phả vào má Ike, anh khó chịu nghiêng đầu.

"Ike, cậu muốn ly hôn?" Luca ngây người hỏi.

"Ừ." Ike thuận miệng trả lời, một bên khác lụi lọi tìm chìa khóa.

Đột nhiên, Luca mới vừa rồi còn say đến mức chóng mặt, không biết sức lực từ đâu mà ra, ôm chặt Ike vào lòng, đầu vùi vào cổ Ike mà cọ thật mạnh, giống như một chú chó lông vàng đang tìm kiếm chủ nhân của nó, âm thanh rất vui vẻ, chậm chạp nói: "Anh rất hạnh phúc Ike, anh xin lỗi, anh tốt hay xấu... Nhưng anh thích em, rõ ràng là anh đã biết em lâu hơn ..."

"Này, Luca..." Ike có chút giật mình, anh giơ tay định đẩy Luca ra, lại bị đối phương nắm tóc sau gáy buộc phải ngẩng đầu lên, sau đó tràn đầy hơi nóng, nụ hôn tràn đầy mùi rượu rơi xuống, Ike còn chưa kịp phản ứng, lưỡi Luca đã xuyên qua hàm răng hơi hé mở của anh, quấn lấy lưỡi anh và khám phá.

Ngay tại thời điểm Ike không thể thoát ra và chuẩn bị cắn xuống một cái, có người từ sau lưng anh đè bả vai Luca, đem anh ấy từ trên người Ike đẩy ra, sau đó tung một nắm đấm vào mặt Luca, Luca bị một đấm này ngã xuống đất, một lúc không có động tĩnh.

"Anh thích anh ấy đến vậy sao?" Vox nắm lấy cánh tay Ike và kéo anh ra khỏi Luca, trong giọng điệu tràn đầy uất ức và tức giận.

"Anh làm sao tìm được chỗ này?" Ike nhìn anh hỏi.

Mới vừa rồi trong người còn đang hừng hực lửa giận liền nhất thời hạ xuống: "Anh đi theo các người tới..."

"Anh theo dõi tôi!?" Ike không thể tin hất tay của anh ra.

Vox cao giọng tức giận chất vấn: "Nếu như anh không tới, các người còn định làm gì?"

Ike lạnh lùng giễu cợt nói: "Tôi không giống anh..."

Sau đó giọng của anh ngừng lại, bởi vì anh phát hiện, chẳng qua là mấy ngày ngắn ngủi không gặp, nhưng thật sự Vox như đã già đi mấy tuổi rồi.

Từ trước giờ khuôn mặt sạch sẽ đẹp trai của anh, gương mặt tràn đầy tự tin nay trở nên trầm lặng, cuồng thâm dưới mắt, râu cũng mọc dài trên cằm, phải biết từ trước Vox sẽ không cho phép mình xuất hiện lôi thôi như vậy trước mặt  của Ike, nhưng bây giờ Vox lôi thôi đến mức ngay cả Ike cũng không nhận ra.

Sau khi cảm nhận được ánh mắt của Ike, Vox đem anh ôm vào trong lòng, không để cho anh tiếp tục nhìn chằm chằm mình: "Không nên nhìn, bây giờ anh trở nên rất xấu xí."

Ike vùi mặt vào bả vai của anh, mũi có chút chua xót, anh định đẩy đối phương ra, nhưng làm thế nào cũng không đẩy được.

Mặc dù Ike không muốn thừa nhận, nhưng chẳng qua là mấy ngày ngắn ngủi, nhớ nhung của anh với đối phương đã lên đến đỉnh điểm, mà đang nhìn thấy Vox, uất ức của anh cũng không thể kiềm chế.

Anh lẩm bẩm nói nhỏ:" ....đồ khốn nạn."

Vox ôm chặt hơn nữa, giống như đang ôm bảo bối quan trọng nhất trên đời, không muốn buông tay.

Với bộ dạng đáng thương bây giờ, tại sao ban đầu anh phải làm chuyện đó?

Ike mệt mỏi thở dài bất lực, lúc này Vox giống như mèo bị vứt bỏ, anh đối với Vox như vậy cũng không có cách nào,

"Buông ra." Ike đẩy anh một cái, muốn đưa Luca đang nằm trên mặt đất bị gió lạnh thổi qua vào nhà, sau đó sẽ cùng Vox giải quyết chuyện xảy ra giữa bọn họ.

Vox không cử động, anh ấy chẳng qua là yên lặng ôm anh, nhưng cơ thể anh đã từ từ cứng ngắc.

Đột nhiên, giọng nói trầm thấp của Vox vang lên trong hành lang yên tĩnh: "Anh thấy tài liệu ở trên bàn của em."

Anh siết chặt vòng tay ôm lấy Ike, âm thanh khàn khàn: "Em muốn ly hôn?"

Ike ngẩng đầu lên, mới vừa muốn mở miệng chất vấn anh sao có thể tùy tiện xông vào phòng làm việc của người khác, liền bị Vox cúi đầu xuống hôn lên môi.

Nụ hôn của anh giống như một cơn bão dữ dội, kịch liệt đong đưa cùng Ike, Ike bị lưỡi của anh khuấy động, trong miệng tràn đầy hơi thở, không kịp nuốt nước bọt xuống, từ khóe miệng tràn ra.

Ngay tại lúc anh sắp ngạt thở, Vox buông anh ra.

Toàn thân Ike như mềm nhũn ra, chỉ có thể nằm trên bờ vai anh thở hổn hển.

"Anh sẽ không để cho em rời xa anh..." Vox trầm giọng thì thầm, vẻ mặt đầy quyết tâm nhưng cũng có phần tuyệt vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top