Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

O27

Anh thở dài đầy nặng nề ngay sau khi bước chân vào trong nhà. Cuối cùng cũng đến nơi mà anh có thể thoát khỏi căng thẳng và làm việc. Anh cởi giày và bước vào trong ngôi nhà yên tĩnh đến lạ thường.

Hani đã về nhà sớm hơn anh. Anh nhìn thấy xe của cô trong gara.

Bây giờ anh rất muốn gặp cô. Anh muốn xin lỗi vì đã nói chuyện thô lỗ với cô đêm qua. Anh không thể ăn uống đàng hoàng trong bữa trưa hôm nay, lo lắng không biết vợ anh có ăn trưa hay không.

Bước chân anh dừng lại khi nhìn thấy cô gái đang nấu ăn trong bếp.

Hani dạo này giỏi nấu ăn lắm. Cô xem rất nhiều chương trình dạy nấu ăn trên tivi và học rất nhiều công thức nấu ăn trên mạng.

"Em muốn trở thành một người vợ tốt của anh, học không bao giờ là muộn" những gì cô nói với anh cách đây vài tuần.

Anh đặt cặp xuống ghế rồi lặng lẽ bước đến chỗ cô gái. Một nụ cười nhẹ nở ra khi anh nghe cô gái ngân nga vài bài hát trong khi làm việc của mình.

Jeno cẩn thận bước lại gần và ôm cô từ phía sau khiến cô gái giật mình thon thót. Nụ cười của anh rộng hơn và anh đặt cằm lên vai cô khi anh vòng tay quanh eo cô.

"Jeno, anh làm em sợ đấy!"

Anh cười khúc khích khiến Hani đỏ mặt vì hơi thở nóng hổi của anh phả ra bên cạnh cô. "Em đang nấu món gì cho tối nay?" anh hỏi với giọng trầm đến mức Hani vẫn đỏ mặt mỗi khi anh nói theo cách đó.

"Chỉ là... bibimbap (cơm trộn), em lấy công thức từ mẹ em" anh nhướng mày và gật đầu.

"Được rồi, anh đi tắm trước. Anh sẽ không lâu đâu" anh lẩm bẩm và nhanh chóng đặt một nụ hôn lên má phải của cô trước khi bước vào phòng chung của họ để lại Hani, người đã đóng băng tại chỗ.

Cô chậm rãi chạm vào má mình và chế giễu. "Người đàn ông đó..." cô mím môi lại và tiếp tục nấu ăn mặc kệ sự thật rằng cô đang rất đỏ ngay bây giờ. "Anh ấy thật nguy hiểm"

----------------------------------------------

Thời gian trôi qua và cặp đôi đang ăn tối cùng nhau, lặng lẽ thưởng thức các bữa ăn mà không lẩm bẩm bất cứ điều gì.

Jeno ngước nhìn cô gái và mím môi thành những đường mỏng.

"Honey..."

Cô nuốt thức ăn và ngước nhìn anh, nhướng mày chờ đợi những lời tiếp theo của anh.

Cô nghiêng đầu, "Gì thế, Jeno?"

Anh hắng giọng và lắc đầu, "Không có gì – anh quên mất mình định nói gì" cô ậm ừ và tiếp tục ăn.

Người đàn ông khẽ thở dài và gào thét trong lòng.

"Đồ ăn rất tuyệt"

"Cảm ơn"

Jeno ngước nhìn cô gái lần nữa và nhíu mày. 'Cô ấy thực sự giận mình sao? à – câu hỏi kiểu gì vậy, tất nhiên rồi, ngu ngốc' – Jeno nghĩ thầm.

'Lúng túng quá đấy...' – Hani nghĩ.

Cả hai đều không thể nói ra những gì trong đầu, cả hai đều cố gắng nói điều gì đó. Hani nóng lòng muốn hỏi về Sooji còn Jeno thì loay hoay nghĩ cách xin lỗi.

-------------------------------------------------

Cuối cùng, cả hai người họ không nói gì và chỉ ăn thức ăn của mình.

Jeno dừng lại và nhíu mày khi thấy Hani không ở trong phòng ngủ chung của họ. Anh nghiêng đầu lê chân sang phòng khác.

Và anh đã đúng cô ở đó, nằm trên giường trong khi đọc sách.

"Honey..."

Anh bĩu môi một chút và đi về phía cô gái đang nhìn anh bối rối. Anh ngồi cạnh cô. "Sao? có chuyện gì vậy?" Hani hỏi, nhìn chồng cô vẫn đang phụng phịu.

"Em sẽ ngủ ở đây?" anh hỏi và Hani nhún vai, "Ừm, vì có người nói rằng anh ta muốn ở một mình"

Anh ta bắt đầu rên rỉ và nằm xuống bên cạnh cô gái. "Jeno, dừng lại. Em đang cố đọc sách" anh vòng tay qua eo cô trong khi tựa đầu vào ngực cô.

"Honey à...."

"Jeno, có chuyện gì vậy? Sao tối nay anh dính người thế..." cô thở dài và đẩy Jeno ra. Anh ngồi dậy và chộp lấy cuốn sách của cô khiến cô mở to mắt.

"Jeno – "

"Anh không muốn ở một mình nữa, ngủ cùng nhau đi..." Hani đảo mắt, lấy lại cuốn sách và tiếp tục đọc, phớt lờ lời nói của anh.

Người đàn ông thở dài nặng nề và đứng dậy khỏi giường, nhìn chằm chằm vào cô gái. Cô quay sang anh và nhướng mày, "Cái gì?"

Anh nở một nụ cười hồn nhiên rồi bế cô bé lên vai, bế cô đi vào trong phòng ngủ chung của hai người. "Jeno, Jeno bỏ em xuống!" cô cố gắng di chuyển nhưng Jeno vẫn đứng yên, "Đừng di chuyển em yêu, em sẽ ngã đấy"

Anh đóng cửa lại rồi nhẹ nhàng đặt cô xuống. Anh nhìn cô gái và bật cười sau khi nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô.

Sau đó, anh ôm lấy má cô và đặt một nụ hôn lên môi cô.

"Lee Jeno!" cô đập vào tay anh và anh ngây thơ nhìn cô, "Giờ yêu thì sao?" cô tức tối leo lên giường, nằm quay lưng lại với anh.

"Anh thật phiền phức"

"Anh biết" anh cười toe toét rồi nằm xuống cạnh cô rồi tắt đèn. Anh quay đầu về phía cô gái. "Em yêu" – "suỵt!"

Anh cười khúc khích, "Em yêu..."

"Ngủ đi Jeno"

"Anh sẽ không ngủ. Nếu em không quay lại"

Hani mím môi thành những đường mỏng trước khi quay lại đối mặt với anh. Anh mỉm cười ngọt ngào và kéo cô gái vào vòng tay ấm áp của mình.

Cuối cùng.

Anh được ôm cô gái sau một ngày nhớ cô trong vòng tay anh.

Hani thở dài thất bại và vòng tay qua eo anh, ôm anh chặt hơn. "Anh xin lỗi, em yêu," anh lẩm bẩm.

"Xin lỗi vì cái gì?"

Anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô, "Xin lỗi vì đã thô lỗ, anh không nên bảo em tránh xa anh ra, thật xin lỗi." Cô ậm ừ. "Anh không muốn ở một mình nữa? Anh không cần không gian nữa?" Jeno ngay lập tức lắc đầu.

"Không! Anh không cần không gian nữa, anh không thể xa em lâu được"

Hani giễu cợt "Chậc... trẻ con quá"

Anh cười toe toét.

Jeno hoàn toàn không phiền nếu cô nghĩ anh ấy đeo bám và trẻ con. Cô có thể nói bất cứ điều gì cô muốn về anh nhưng anh sẽ không bận tâm dù chỉ một chút.

Điều quan trọng bây giờ là tranh luận nhỏ của họ là giải quyết.

À đúng rồi.

Anh vẫn cần giải thích về Sooji.

-------------------------------------

Lời của người dịch:

Dạo này lịch đăng của mình có chút thất thường nên mình quyết định sẽ tự ép mình không được lười thêm nữa

Lịch đăng chap mới sẽ là vào tối thứ 2, thứ 4, thứ 6 và Chủ Nhật nhé!!

Chap nhiều hay ít còn tùy vào tâm trạng của mình nữa:))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top