Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 23 - Ngày tồi tệ

Tác giả: Da15y_Lover (acc Wattpad: @Da15y_Lover)

PETE POV

Đã gần một tuần kể từ khi mọi thứ xảy ra ở căn tin trường thì cuộc sống của tôi đã trở lại bình thường, Pond không còn làm phiền tôi nữa kể từ sự cố ở câu lạc bộ hôm đó.

Tôi thậm chí còn không thấy hắn ta quanh khuôn viên trường. Có phải Pond sợ Win đe dọa đến mức không dám bắt nạt tôi nữa không?

Tại sao tôi lại nghĩ về điều không quan trọng này nữa. Tôi nên biết ơn, phải không?

"Pete" - Tim chào tôi và ngồi xuống băng ghế đối diện.

"Cậu đã gọi thức ăn cho mình chưa?"

"Tôi không muốn ăn". - Câu trả lời không mấy hào hứng của Tim

"Tại sao? Chuyện này có liên quan gì đến Mark không?" - Tôi đoán.

"Làm sao cậu biết được? Nó được viết trên khuôn mặt của tôi?" - Tôi đảo mắt.

"Còn ai có thể khiến tâm trạng của cậu lên xuống thất thường ngoài Mark, hả?"

Tim thở dài - "Lần này lại chuyện gì nữa?". - Tôi hỏi.

"Mark đã nổi điên với tôi kể từ sau vụ việc ở câu lạc bộ của Win."

"Vậy thì sao?"

"Tôi không biết. Cậu ấy chỉ nói rằng mình lo lắng cho tôi và khiến cậu ấy thực sự tức giận. Tôi không hiểu lắm. Cậu cũng biết tôi rất ngốc mà. " - Tim buồn bã giải thích.

"Này, đó là chuyện tốt. Nếu cậu ta lo lắng cho cậu thì có nghĩa là cậu ta thích cậu."

"Cậu ấy cũng lo lắng về Tay ..."

"Nhưng cậu ấy đã để Tay ở câu lạc bộ đêm đó và thà đưa cậu về nhà. "

Timm im lặng như thể đang chìm trong suy nghĩ.

"Đừng bận tâm, đừng suy nghĩ nhiều. Cậu phải hành động nhanh ngay bây giờ. Hãy nói cho Mark biết cảm giác của cậu". - Tôi nói gợi ý.

"Nếu cậu ấy từ chối thì sao?" - Tôi lắc đầu.

"Tôi chắc rằng cậu ấy sẽ chấp nhận cậu." - Tôi tự tin trả lời và liếc nhìn chiếc đồng hồ đang quấn quanh cổ tay mình.

"Eh, tôi về nhà trước. Tôi phải đón Macau lúc bốn giờ." - Tôi chào tạm biệt và rời khỏi Tim, người vẫn đang ngồi trầm ngâm ở bàn ăn, tôi đang đợi taxi thì một vật thể cùn lao tới đầu của tôi từ phía sau.

Ngay lập tức, tầm nhìn của tôi tối sầm lại và tôi ngã xuống đất. Tôi ngất đi..

∞ ∞ ∞

Tôi từ từ mở mắt ra. Đầu tôi vẫn còn đau do bị vật nhọn va vào lúc nãy, tôi đang ở đâu?

Tôi nhìn quanh căn phòng trông rất lạ. Căn phòng này giống như một nhà kho cũ lâu ngày không được sử dụng, tay, chân, gần như toàn thân đều bị trói vào ghế, nhưng sao những sợi dây thừng này cứ như thật chạm vào da thịt. Tôi nhìn xuống và mở to mắt khi thấy cơ thể mình trần truồng và chỉ mặc đồ lót.

Tôi có bị bắt cóc không? Nhưng ai đã làm điều đó?

"Mày tỉnh rồi à?" - Tôi nhìn vào nơi phát ra âm thanh.

"Pond?" - Pond cười ranh mãnh với tôi.

"Tao rất vui vì mày vẫn nhớ đến tao." - Pond bước đến chỗ tôi. Trên tay hắn là một cây roi. Hắn ta dùng roi quất khắp người tôi từ trên xuống dưới và quất mạnh vào người tôi nhiều lần.

"Argh!" - Tôi đau đớn hét lên.

"Sao vậy? Mày đau hả?" - Pond cười vui vẻ hỏi.

"Không sao đâu! Tao sẽ làm cho mày đau hơn thế này!"

"Sao mày lại làm thế này với tao! Mày muốn gì?"

"Tao muốn gì? Hahaha ... Tao chỉ muốn làm cho mày hạnh phúc thôi." - Pond trêu chọc với một nụ cười ranh mãnh.

"Tao không làm gì sai với mày. Thả tao ra, Pond!" - Tôi hét lên khi cố gắng tháo sợi dây ra khỏi cơ thể , Pond kéo cằm tôi để mắt tôi nhìn thẳng vào hắn.

"Mày xem cái này!" - Pond xuất hiện những vết bầm tím trên mặt.

"Đây là tác phẩm của người yêu mày!" - Tôi cau mày.
Tôi không nghĩ Win đánh Pond mạnh đến vậy, nhưng sao mặt hắn ta lại bầm dập như vậy?

"Tao tưởng mày chỉ hẹn hò với Win. Nhưng mày cũng đang chơi với Vegas? Xin mày biết đấy, đây là Vegas. Tên khốn đó đã dẫn vệ sĩ của mình và tấn công tao! " - Hắn ta hét lên một cách giận dữ.

Anh ta đánh Pond? Nhưng khi nào? Pond lại cười mỉa mai.

"Tao nghĩ mày là một chàng trai tốt, nhưng tao đã nhầm. Mày chỉ là một con đĩ bán thân xác của mình cho những tên khốn giàu có như Win và Vegas."

"Pond, để tao đi!" - Tôi cáu kỉnh.

"Kiên nhẫn đi bạn yêu. Tao sẽ để mày đi. Nhưng, sau khi tao tặng mày một món quà nhỏ." - Pond búng tay sau đó là năm người đàn ông bước vào phòng.

"Mày định làm gì?" - Tôi lo lắng hỏi. Tôi đột nhiên cảm thấy tồi tệ.

"Tao muốn xem làm thế nào mày có thể thỏa mãn Vegas và Win để chúng rất trung thành với mày. Vì tao không thể nhìn thấy điều đó trực tiếp nên tao đã đưa những người này vào thay thế." - Pond đáp lại, sau đó là điệu cười quỷ dị của hắn ta.

"Nếu Vegas phát hiện ra những gì mày đã làm với tao, anh ta chắc chắn sẽ giết mày!" - Tôi đe doạ.

"HAHAHAHA ..." - Pond cười thành tiếng.

"Tao đang đợi giây phút Vegas khóc khi gặp lại mày sau chuyện này." - Tôi run lên vì sợ hãi. Đầu óc tôi có thể đoán được điều gì sẽ xảy ra sau chuyện này.

"Làm ngay bây giờ!" - Hắn ta ra lệnh cho năm người đàn ông đứng sau lưng mình.

*****

VEGAS POV

Chúng tôi dừng cuộc thảo luận nhóm khi điện thoại di động của Win đổ chuông làm gián đoạn.

"Tại sao Mark lại gọi cho mày?" - Tay hỏi sau khi nhìn trộm tên người gọi trên màn hình điện thoại của Win. Win nhún vai. Cậu ta ngay lập tức trả lời cuộc gọi.

"Alo, Mark. Có chuyện gì vậy?"

[.....]

"Pete? Có chuyện gì với Pete?" - Gương mặt Win trở nên lo lắng. Tôi cũng vậy, tôi ngay lập tức hướng mắt từ chiếc laptop sang Win. Tay thì thầm.Win ngay lập tức chuyển âm thanh thành loa để tất cả chúng tôi cũng có thể nghe thấy.

"[Tim mới vừa gọi cho tao bảo là Pete vừa bị một nhóm người bắt đi, đó là người Pond và đồng bọn của hắn. Tim đang theo dõi, nhưng tao đã bảo là không được có bất cứ hành động gì bởi vì ở đó rất nhiều người.]"

" Mày biết ở đó là đâu không? " - Tôi hỏi Mark làm gián đoạn.

"Timm đã chia sẻ vị trí gps của cậu ấy. Tao đang trên đường đến đó."

"Được rồi. Tao sẽ cúp máy trước."

Mark cúp máy, tôi đứng dậy và đi đi lại lại một cách bồn chồn. Đã năm phút rồi nhưng Mark vẫn chưa gửi vị trí của mình.

"Mark đã gửi vị trí rồi." - Win nói.

"Hãy đi đến đó." - Win nói.

"Tao đi cùng." - Ram đã đứng dậy nói.

"Tao cũng vậy." - Tay nói.

"Tốt hơn chúng ta nên mang theo một số vệ sĩ để đề phòng." - Win nói với tôi, tôi lập tức lấy điện thoại di động gọi cho Boun để ra lệnh cho cậu ta đưa một số vệ sĩ đến nơi giam giữ Pete.

Tôi nhấn mạnh chân ga hết mức có thể. Tốc độ xe của tôi hiển thị là 140 km / giờ. Tôi ước gì mình có thể lái nhanh hơn thế này nếu Tay không ngồi trên chiếc xe này, vì Tay bị chấn thương khi đi ô tô tốc độ nhanh.

Giữa tức giận, khó chịu, hoảng sợ và cũng lo lắng không biết Pond đang làm gì với Pete lúc này, nhiều lần tôi đã nhấn còi để cho chiếc xe phía trước tránh đường để có thể vượt qua.

Nó ở ngoại ô thành phố Bangkok, nếu tôi lái xe với tốc độ bình thường thì sẽ mất một đến hai giờ để đến nơi nên tôi phải tăng tốc độ để đến đó trong vòng chưa đầy một giờ

Chúng tôi đến địa điểm cùng lúc với Mark. Vị trí giam giữ này trông giống như một nhà kho cũ không được sử dụng và bị bỏ hoang từ lâu.

Có một số khung xe cũ chất đống trước lối vào.

"Tim, ra ngoài đi. Tôi đã ở trước nhà kho rồi." - Mark nói qua điện thoại với Tim.

Đột nhiên, Tim bước ra từ phía sau chiếc xe cũ, nơi cậu ta đang trốn. Cậu ta ngã vào vòng tay của Mark.

"Cậu có ổn không?" - Mark hỏi với vẻ lo lắng khi nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt, sợ hãi của Tim và cậu ta gật gật đầu.

"Pete đang ở trong đó. Tôi đã nghe thấy tiếng cậu ấy hét lên đau đớn. Mau đến giúp cậu ấy."

"Được rồi. Cậu bình tĩnh. Chờ ở đây và nhanh chóng gọi cảnh sát. Chìa khóa xe của tôi đây, trốn ở đó đi." - Mark vừa nói vừa đưa chìa khóa xe cho Tim. Tim gật đầu hiểu ý rồi lập tức chạy ra xe và nấp vào đó.

"Vào trong đi". - Win nói.

Tất cả chúng tôi đi về phía nhà kho cũ. Các vệ sĩ canh của tôi, tôi ra lệnh phá cửa kho đã khóa. Sau khi mở thành công, tất cả chúng tôi ngay lập tức vào trong.

Chân tôi tê cứng và tôi không thể di chuyển về phía trước. Tôi không thể tin được những gì mình đang nhìn thấy lúc này. Năm người đàn ông đứng xung quanh cậu trong khi thủ dâm.

Win và những người khác ngay lập tức chạy đến để giúp Pete, mắt tôi rơi vào Pond, người đang ngồi trên ghế trong khi thưởng thức màn trình diễn trước mặt hắn.

Đồ khốn! Điều đầu tiên tôi làm là chạy đến gần hắn. Tên khốn nhận ra tôi đang nhắm mục tiêu là hắn ta. Hắn ta cố gắng bỏ chạy nhưng bị tôi nhanh chân hơn, tôi lập tức nắm lấy tay hắn và quật hắn xuống đất. Tôi ngồi trên người Pond và đánh hắn ta tới tấp.

Pond gần như chết ngạt vì những cú đánh liên tiếp của tôi vào mặt mình. Tôi không cho hắn ta một giây để thở.

"THẬT SỰ !!! TAO KHÔNG CẢNH BÁO MÀY, HẢ !! NẾU MÀY DÁM ĐỘNG VÀO PETE, THÌ TAO SẼ GIẾT MÀY BẰNG CHÍNH TAY TAO!" - Tôi hét lên khi tiếp tục dùng nắm đấm để tẩn Pond.

Tôi đã rất phận nộ, tôi muốn giết chết tên khốn này ngay lập tức.

"Vegas dừng lại đi. Mày sẽ giết chết hắn ta." - Ram kéo tôi ra khỏi người của Pond.

"Buông tao ra! Tao sẽ giết nó." - Tôi quay lại tiếp cận Pond đang nằm ngổn ngang trên đất để đánh hắn một lần nữa.

"Vegas. Dừng lại! Tốt hơn là mày nên giúp Pete. Cậu ấy cần mày hơn." - Tay vừa nói vừa kéo tôi ra khỏi Pond.

Pete. Tôi gần như đã quên điều đó. Sự tức giận của tôi đối với Pond khiến tôi quên mất rằng Pete đang bị đau ở đó, tôi nhanh chóng đứng dậy khỏi Pond và đi đến chỗ Pete vẫn đang ngồi trên ghế.

Những sợi dây xung quanh cậu ấy đã được cởi hoàn toàn và cơ thể trần truồng của cậu ấy giờ đã được bao phủ bởi chiếc áo khoác của Mark.

"Ve ... gas ..." - cậu ấy gọi bằng một giọng rất yếu ớt.

"Vâng. Tôi ở đây. Họ đã làm gì cậu?" - Tôi lo lắng hỏi, không kịp nhận ra, nước mắt tôi đã ứa ra. Tôi không thể chịu đựng được tình trạng yếu ớt và bất lực của Pete như thế này.

Bộ dạng của cậu ấy rất xộc xệch, cơ thể đầy những vết roi và vết bầm tím khắp nơi, và điều khiến tôi đau đớn nhất chính là chất dịch màu trắng trên người Pete mà tôi có thể đoán là tinh trùng của năm người đàn ông khi nãy. (Cái đm trầm cảm thiến 5 thằng đó cho chế Vegas ơiiiii)

"Vegas... " - Pete lại gọi tên tôi.

" Tôi ở đây. "

" T-tôi ... tôi sợ ... " - Lần này cậu ấy đã rơm rớm nước mắt, còn tôi đã rơi nước mắt. Tôi kéo Pete vào lòng

"Em không cần phải sợ nữa. Anh ở đây. Sẽ không ai dám làm hại em nữa. Anh đảm bảo với em điều đó." - Tôi nói giữa dòng nước mắt của mình.

"Tôi có mấy bộ quần áo trong xe. Mau mặc vào đi Pete." - Mark nói.

Tôi buông hai tay ra và cầm lấy bộ quần áo bóng đá mà Mark đã đưa cho tôi và giúp Pete mặc vào.

"Mày hãy chăm sóc Pete, còn ở đây để bọn tao xử lý hắn và đồng bọn của nó." - Win nói với tôi, tôi gật đầu và ngay lập tức dẫn Pete ra khỏi nhà kho với sự giúp đỡ của Tay.

"Pete. Cậu không sao chứ?" - Tim tiếp cận chúng tôi sau khi thấy chúng tôi ra khỏi nhà kho.

"Tôi sẽ đưa cậu ấy về nhà." - Thay vào đó, tôi trả lời vì Pete dường như không còn sức để nói.

"Tôi đã gọi cảnh sát. Họ sẽ đến đây trong một phút." - Tim giải thích.

"Cậu về nhà đi."

"Cảm ơn cậu, Tim." - Tôi nói một cách chân thành.

"Vegas. Hãy chăm sóc Pete thật tốt." - Lời nhắn của Tim trước khi chúng tôi rời đi, tôi gật đầu rồi đưa Pete ra xe của mình.
————————————————————————————
Pete vẫn chưa bị bọn khốn đó thịt nha mọi người ơiiiiiiii 🥹🥹🥹🥹

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top