Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 37 - Hồi ức

Tác giả: Da15y_Lover (acc Wattpad: @Da15y_Lover)

PETE POV

Đã một tháng kể từ vụ đánh nhau giữa Vegas và Win tại quán bar. Kể từ đó, Vegas dường như bắt đầu giữ khoảng cách với bạn bè của mình, anh không bao giờ đi chơi với họ nữa và dành hầu hết thời gian của mình tại căn hộ hoặc thỉnh thoảng đến công ty để làm một số việc.

Thành thật mà nói, tôi rất buồn khi Vegas phải giữ khoảng cách với bạn bè của mình, nhưng thực sự tốt nhất là tránh để Vegas và Win khỏi đánh nhau. Vì nếu có lần thứ hai, họ có thể sẽ giết nhau.

 Tuy nhiên, trái ngược với việc mối quan hệ của tôi và Vegas trở nên thân thiết hơn, chúng tôi bắt đầu như những cặp vợ chồng bình thường, như đi dạo cùng nhau trong trung tâm, mua sắm, xem phim cùng nhau ở rạp chiếu phim, đi ăn ở những nhà hàng sang trọng hay thậm chí chúng tôi chỉ dành toàn bộ thời gian ở nhà xem phim.

Giống như hôm nay, chúng tôi dành những ngày cuối tuần để ngủ hoặc nằm sofa xem các chương trình yêu thích của chúng tôi trên Netflix.

"Em đói." - Tôi nói khi đang xem phim.

"Em muốn ăn gì?"

"Bánh mì kẹp thịt." - Tôi nhanh chóng trả lời.

"Không phải em vừa mới ăn một chiếc bánh mì kẹp thịt cách đây hai ngày sao?"

"Em muốn ăn lại lần nữa."

"Em không thấy chán sao?" 

Tôi nhanh chóng lắc đầu.

"Được rồi, anh sẽ gọi một chiếc Burger và một chiếc pizza. "

" Ai muốn ăn pizza? "

" Anh. "

Tôi lập tức quay sang Vegas.  - "Này, thật lãng phí. Anh chắc chắn không thể ăn hết chiếc bánh pizza đó. Em không có tâm trạng để ăn pizza nên em sẽ không ăn phụ anh đâu đấy." - Tôi nói.

"Điều này có nghĩa là anh cũng phải ăn bánh mì kẹp thịt phải không?" - anh ta hỏi. Tôi gật đầu.

"Được rồi, thưa ngài. Tôi sẽ làm như ngài muốn." - Vegas nói.

 "Làm ơn đưa di động cho anh. Anh sẽ gọi đồ ăn."

Tôi lập tức chộp lấy điện thoại trên bàn đưa cho anh ta. Tôi mỉm cười đắc thắng. Gần đây, Vegas đã trở nên ngoan ngoãn hơn và chiều chuộng mọi ý thích của tôi.

∞ ∞ ∞

VEGAS POV

"Pete."

"Hmm." - Câu trả lời của cậu ấy là khi vẫn tập trung làm bài tập.

"Cuối tuần tới, hãy chắc chắn rằng em đã tất cả cuộc hẹn của mình."

"Tại sao?"

"Chúng ta sẽ đi nghỉ dưỡng."

Lần này cậu ấy mất tập trung và quay sang tôi.

"Chúng ta sẽ đến Phuket. "

Pete có vẻ ngạc nhiên. - "Anh không đùa đúng không?" - cậu ấy hỏi với vẻ hoài nghi.

"Anh nói thật đấy. Không phải em đã nói là thực sự muốn đến đó sao." 

Pete vẫn đang nhìn tôi với vẻ nghi ngờ nếu tôi đang trêu cậu ấy. Tôi lập tức giật lấy điện thoại và đưa cho cậu ấy xem chiếc vé máy bay tôi đã đặt cho chuyến đi của chúng tôi đến Phuket.

"Cuối cùng thì em cũng đi chơi. Lần đầu tiên em đi máy bay." - Cậu vui vẻ nói.

"Lần này chúng ta sẽ đi Phuket. Lần sau nếu có kỳ nghỉ dài hơn thì chúng ta sẽ đi nước ngoài."

Pete lắc đầu. - "Không cần phải ra nước ngoài. Em muốn đi đâu, miễn là có anh." - Cậu ấy nói một cách chân thành.

Tôi vuốt tóc cậu ấy.
Đột nhiên, tôi nhớ ra một món quà khác mà tôi đã chuẩn bị.

"Ồ, còn một điều nữa. Đây cho em." - Tôi đưa cho cậu ấy một túi giấy.

"Đây là cái gì?" - cậu ấy bối rối hỏi.

"Chỉ cần mở nó ra."

Pete không thể ngừng nhìn chằm chằm vào món quà mà tôi tặng cậu ấy.

"Anh muốn em chụp ảnh chuyến đi của chúng ta ở Phuket bằng máy ảnh đó."

Pete lại đặt máy ảnh vào túi giấy và ôm chặt lấy tôi cho đến khi tôi không thở được.

"Cảm ơn Vegas. Em rất vui." - cậu ấy nói.

Nhìn thấy cậu ấy như thế này làm tôi rất hạnh phúc. Tôi nắm tay cậu ấy và cậu lại nhìn tôi. 

Pete đột ngột buông cánh tay và cúi xuống cố gắng cởi cúc quần của tôi.

"Em đang làm gì đấy?" - Tôi nắm tay cậu ấy.

Cậu ấy nhìn tôi. - "Tặng quà cho anh. Hay là anh không muốn quà từ em?" - cậu ấy trêu chọc tôi.
Tôi cười mỉa mai và để Pete làm những gì anh ấy muốn làm trước đây. Và đêm nay là một đêm rất nóng đối với chúng tôi.

∞ ∞∞

Từ đêm qua Pete đã háo hức đến mức không ngủ được vì đang đợi ngày mai. Mặc dù kỳ nghỉ của chúng tôi chỉ có ba ngày hai đêm, nhưng Pete đã mang theo một chiếc vali cỡ vừa với nhiều loại quần áo đi biển và đồ bơi.

" Đi thôi. Xe đón chúng ta đã đến ở tầng dưới. "

" Boun đã đến chưa? " - cậu ấy hỏi.

"Hừm."

Pete và tôi ngay lập tức đi xuống sảnh.

"Pete." - ai đó gọi tên cậu ấy.

 "Tim? Tại sao cậu ta lại ở đây? Không phải em đã nói hôm nay em sẽ ra khỏi thành phố." - Pete càu nhàu với tôi.

"Thôi nào. Người gọi chúng ta đã đến." - Tôi ngay lập tức kéo Pete đến xe của Mark. Chúng tôi cất vali vào cốp trước khi lên xe.

"Sao cậu lại ở đây?" - Pete ngạc nhiên hỏi.

"Vegas mời tôi và Mark cùng đi du lịch Phuket." - Tim hạnh phúc trả lời.

Pete quay sang tôi yêu cầu một lời giải thích.

"Em không thích sao?" - Tôi hỏi với vẻ nghi ngờ.

Pete lắc đầu. Tự dưng mặt cậu ấy vui hẳn lên. - "Em rất hạnh phúc. Ước mơ của em là đi du lịch cùng bạn bè. Cảm ơn Vegas." - Pete ôm tôi.

"Em yêu anh." - Cậu ấy thì thầm.

"Anh cũng yêu em." - Tôi mỉm cười đáp lại.

∞ ∞ ∞

Sau khoảng một tiếng rưỡi di chuyển, cuối cùng chúng tôi cũng đến được Phuket.

Từ sân bay, chúng tôi được người lái xe mà tôi thuê cho chỗ ở khi đến Phuket. Chúng tôi quyết định đến resort và nghỉ ngơi một lúc trước khi tiếp tục hành trình vòng quanh Phuket.

Sau khi nghỉ ngơi, điểm đến đầu tiên của chúng tôi là bãi biển. Pete đã lên danh sách tất cả những nơi cậu ấy muốn đến và địa điểm đầu tiên là bãi biển. Cậu ấy nói muốn dành thời gian một mình cùng tôi ngồi trên bãi biển ngắm hoàng hôn.

Chúng tôi đến bãi biển vào lúc chiều muộn và phải đợi khoảng hai giờ nữa trước khi mặt trời lặn.

Trong khi chờ đợi, Pete và Tim đã dành thời gian tung tăng trên bãi biển và chụp ảnh trong khi tôi và Mark ngồi ở quán cà phê bên bờ biển vừa uống bia vừa ngắm nhìn họ từ xa.

"Tao thấy Pete hiện đang rất hạnh phúc." - Mark mở đầu đoạn nói chuyện.

"Tao cũng thấy Tim vui hơn kể từ khi hai người chính thức hẹn hò". - Tôi trả lời.

"Bây giờ mày chỉ mới biết Tim thôi. Em ấy thật là một đứa trẻ vui vẻ. Trông em ấy luôn vui vẻ."

"Đứa trẻ đó đã thích mày từ khi chúng ta còn học trung học, tao thường bắt gặp nó theo dõi mày ngay cả trong giờ ra chơi, tao luôn thấy nó nhìn trộm mày từ phía sau cửa sổ lớp học của chúng ta."

"Mày biết về điều đó nhưng không nói với tao?" - Cậu ta phản đối, tôi cầm lấy chai bia và nhấp một ngụm.

"Tao không muốn xen vào chuyện tình cảm của người khác. Nhất là lúc đó, mày mù quáng vì yêu tay."

"Chà, đó là trong quá khứ."

"Mày vẫn còn liên lạc với cậu ta?"

"Ai? Tay?"

" Hmm. "

" Vẫn. Nhưng với tư cách là một người bạn. Tay thường tâm sự với tao về mọi thứ, kể cả mối quan hệ của cậu ấy với Ram. "

"Tim có biết không?" - Mark gật đầu.

"Em ấy biết điều đó và không bận tâm, hiện tại tao chỉ đang thấy nhìn em ấy."

"Thật là một cậu bé rất khôn ngoan." - Tôi nói:

"Ồ đúng rồi ... Tao nghe nói từ Tay rằng mày đã đánh nhau với Win?"

 "Đó là một tháng trước." - Tôi trả lời lười biếng. Nói thật là tôi không muốn nói về Win nữa.

"Tao nghĩ đó là lẽ tự nhiên, Win giận quá. Mày biết đấy Mild rất có ý nghĩa với cậu ta. Cậu ta đã coi Mild như em gái ruột của mình rồi"

"Em gái?" - Tôi cười mỉa mai.

"Win chỉ không thể chấp nhận tình cảm của chính mình. Cậu ta yêu Mild và làm mọi thứ dù biết tình yêu của mình không được đáp lại. Đó là lý do tại sao cậu ta đánh Pete và tôi."

"Mày sai rồi. Win thực sự nghĩ  Mild như em gái của cậu ta."

Tôi nheo mắt. - "Sao mày chắc vậy?"

"Sau khi đính hôn, nhiều lần tao cùng nó đi uống rượu và an ủi. Tao hỏi về tình cảm của nó dành cho Mild và nó trả lời rằng Mild không hơn gì một người bạn mà nó coi như em gái. Cậu ta đang thích một người khác và đang cố gắng giành lấy trái tim của người đó ... " - Mark giải thích.

"Thích người khác? Ai?" - Tôi tò mò hỏi. Mark không trả lời câu hỏi của tôi mà chỉ nhìn chằm chằm vào một điểm, tôi nhìn theo ánh mắt của câu ta. Tôi mở to mắt.

"Pete?" - Tôi nói với vẻ hoài nghi.

 "Vậy mày biết lý do Win đánh Pete trước chứ không phải mày? Đó là vì cậu ta cảm thấy Pete đã phản bội mình. Cậu ta đau hơn vì Pete chọn mày chứ không phải vì mày đã vứt bỏ Mild." - Mark tiếp tục.

∞ ∞ ∞

Những lời nói của Mark trên bãi biển vài giờ trước thực sự khiến tôi bận tâm cho đến tận bây giờ. Tôi tiếp tục suy nghĩ về các khả năng. Ngay cả khoảnh khắc Mild và tôi tìm thấy Pete và Win tại nhà của Win vài tháng trước đột nhiên quay trở lại ám ảnh tôi.

"Anh bị sao vậy? Em đã thấy anh trầm lặng hơn. Điều gì đang làm phiền anh?" - Pete hỏi tôi khi chúng tôi ngồi trên giường xem TV.

"Anh ổn." - Tôi nói dối. Thành thật mà nói, hiện tại tôi không được ổn lắm.

"Đi theo em cả ngày có mệt không?" - Pete quan tâm hỏi.

"Này, tại sao em lại nghĩ như vậy? Anh rất vui vì có thể ở bên em cả ngày."

"Nhưng hôm nay anh đã im lặng cả buổi."

"Anh ổn. Đừng bận tâm. Được chứ?"

Pete gật đầu mặc dù tôi biết cậu ấy không hài lòng với câu trả lời của tôi. Tôi kéo cậu ấy nằm xuống và đặt đầu nằm trong lòng tôi. Tôi nhẹ nhàng xoa đầu cậu ấy trong khi xem TV.

"Pete."

"Hừm."

"Em tỉnh rồi?"

Pete lắc đầu

"Cho anh hỏi cái này được không?"

"Cái gì? Cứ hỏi đi."

"Mối quan hệ của em và Win là thế nào?"

"Sao tự nhiên anh lại hỏi như vậy?"

"Anh nhớ đã nhìn thấy em vào buổi sáng hôm đó tại nhà của Win và Win tuyên bố rằng hai người đã bắt đầu mối quan hệ. "

"Đây có phải là điều đã làm anh bận tâm?"

Tôi khẽ gật đầu.

"Win và em không có bất kỳ quan hệ nào."

"Vậy còn ngày hôm đó thì sao?"

Lúc đầu, Pete không muốn nói vì đó là quá khứ đối với cậu ấy nhưng cuối cùng cậu ấy bắt đầu nói sau khi tôi ép.

Pete kể chuyện bắt đầu từ việc Win say xỉn và sau đó cậu ấy đưa Win về nhà và họ đã hơi đi xa hơn là việc chỉ đưa về nhà.

Pete cũng nói rằng cậu ấy không biết gì về kế hoạch của Win về việc bắt đầu một mối quan hệ nghiêm túc với cậu ấy. Mọi thứ được nói vào buổi sáng hôm đó với tôi và Mild, đều không có kế hoạch và chỉ dựa trên lời nói của Win.

Mặc dù Pete nhiều lần nói rằng cậu ấy không hề có tình cảm với Win, nhưng việc họ hôn nhau thực sự khiến tôi khó chịu. Đặc biệt, nếu tôi nghĩ lại những gì Mark đã nói trên bãi biển.

∞ ∞ ∞

"Ôi, em mệt quá." - Pete thả mình xuống chiếc ghế dài trong căn hộ, sau ba ngày nghỉ ở Phuket, cuối cùng chúng tôi cũng trở về Bangkok.

Pete thực sự rất thích kỳ nghỉ của mình lần này. Toàn bộ danh sách những nơi cậu ấy muốn đến ở Phuket, cậu ấy đã tìm đến được.

Tôi ngồi bên cạnh cậu ấy trên ghế sofa. Pete chuyển chỗ ngồi và dựa vào tôi.

"Em có vui không?" - Tôi hỏi trong khi nghịch tóc cậu ấy , Pete gật đầu.

"Cảm ơn vì đã làm cho em hạnh phúc."

Tôi hôn lên trán cậu ấy. - "Anh rất vui khi thấy em hạnh phúc."

Đột nhiên, điện thoại di động của tôi đổ chuông. Tôi ngay lập tức nhìn vào màn hình điện thoại. Mặc dù không có tên, tôi đã biết người gọi này là ai.

"Tại sao lại tắt máy?" - Pete hỏi khi thấy tôi từ chối cuộc gọi.

"Không có tên. Hình như là cuộc gọi rác." - Câu trả lời của tôi là nói dối.

Pete không hỏi gì thêm, cậu ấy dựa lưng vào vai tôi và nghỉ ngơi.
Tôi lo lắng nhìn lại màn hình điện thoại của mình. Sao đột nhiên dì Pai lại gọi? Có chuyện gì xảy ra với Mild à?

Thành thật mà nói, tôi vẫn giữ liên lạc với dì Pai chỉ để hỏi về tình trạng của Mild. Tôi không có ý nghĩ nào khác. Tôi chỉ muốn chắc chắn rằng cô ấy vẫn ổn.

-------------------------------------------


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top