Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Như Một Giấc Mơ


Tôi chỉ biết, tất cả mọi chuyện hôm đó hỗn loạn như một giấc mơ.

Hay có thể nói là tôi chỉ muốn coi nó như một giấc mơ.

Mãi đến một tháng sau, khi kiểm tra sức khỏe định kì ở công ty, phát hiện mình có thai, tôi mới ý thức được mình đã làm gì.

Từ sau chuyến du thuyền ngày ấy, tôi lập tức chuyển từ phòng ngủ sang phòng dành cho khách, mẹ chồng tôi tức đến mức đập bát, nhưng tôi chỉ coi như không thấy.

Ban đêm, một mình tôi nằm trong căn phòng khách lạnh tanh, hễ nhắm mắt lại là trong đầu lại hiện ra điệu cười khả ố của gã mập kia.

Tôi thực sự không ngủ được, đành lấy điện thoại ra. Mở mạng, run run nhập vào một danh từ....

Đổi vợ.

Màn hình lập tức hiện lên vô số trang web, tiêu đề và hình ảnh đều làm tôi thấy buồn nôn, song tôi vẫn nhẫn nại vào xem.

Thực ra cái danh đổi vợ này tôi đã thấy trên mạng từ lâu rồi, nhưng vẫn luôn cảm thấy nó vừa hoang đường vừa xa xôi.

Không ngờ nó lại thực sự tồn tại, như thể tấm mạng nhện giăng khắp các ngóc ngách dưới ánh nắng mặt trời, không chỗ nào là không có mặt.

Bọn họ thậm chí còn có câu lạc bộ riêng, có người môi giới, còn có các hoạt động tập thể tổ chức định kì.

Đáng sợ hơn, người trong giới này đa phần đều là những thành phần tri thức trong thành phố, họ lén lút tìm kiếm sự kích thích bẩn thỉu dưới vẻ ngoài sạch sẽ kia.

Dạ dày tôi cuộn lên cuộn xuống, cuối cùng không chịu được nữa mà tắt trang web kia đi. Tôi nằm trên giường, nước mắt đẫm mặt.

Ngũ Trương rốt cuộc đã tiếp xúc cái thứ đáng sợ này từ khi nào?

Là hôm chúng tôi ra ngoại ô chơi, hắn nếm được mùi kích thích nên mới cố ý thiết kế lần thứ hai kia ư?

Cho dù sự thật thế nào, tôi cũng không còn cách nào tiếp tục chung sống với Ngũ Trương được nữa rồi.

Hắn làm tôi buồn nôn, làm tôi sợ hãi.

Tôi chỉ còn cách ly hôn.

Nhưng ngay khi tôi quyết định ly hôn, một tờ giấy kiểm tra sức khỏe đã làm tôi lập tức hốt hoảng.

Tôi có thai.

Thời gian mang thai là bốn tuần.

Bốn tuần, chính là hôm tôi và người đàn ông đó cuốn lấy nhau trong du thuyền. Nhưng trước hôm đó, tôi và Ngũ Trương cũng quan hệ với nhau, ở nhà.

Vậy thì rốt cuộc đứa bé này của ai?

Tôi đứng trước cửa bệnh viện, tay cầm giấy khám sức khỏe mà nước mắt trực trào ra.

Tôi hít sâu mấy lượt mới bình tĩnh lại, bắt xe đến bệnh viện ở khu bên cạnh.

Khoa phụ sản.

"Tình trạng của em bé khá tốt." Thứ dụng cụ lạnh băng di đi di lại trên bụng tôi, bác sĩ nói " Là một em bé khỏe mạnh."

"Ừm..." Tôi nghe vậy mà lại chẳng vui vẻ gì nổi, chỉ cẩn thận hỏi:" Bác sĩ, xin hỏi em bé được mấy tuần thì có thể làm giám định ADN?"

Tay vị bác sĩ kia khựng lại.

"Sớm nhất là 11 tuần."

"Cảm ơn." Tôi lau lớp gel để siêu âm trên bụng đi, đứng dậy chuẩn bị ra ngoài.

"Chờ một chút." Bác sĩ kia đột nhiên gọi tôi lại, đưa cho tôi một tập giấy.

"Đây là bản giới thiệu cách phá thai của bệnh viện chúng tôi." Bác sĩ nói với vẻ mặt vô cảm" Phá bằng thuốc hay phẫu thuật đều có. Nếu muốn phá thai thì càng sớm càng đỡ ảnh hưởng đến sức khỏe."

Người tôi run lên, nhận lấy tập giấy nói cảm ơn rồi vội vã đi ra.

Lúc đống cửa tôi nghe cô y tá nói với bác sĩ bằng giọng khinh thường :" Ngay cả bố đứa bé cũng không biết là ai, phụ nữa thời buổi này to gan thật đấy."

Tôi xấu hổ, nước mắt lại dâng lên, không phản bác được tiếng nào.

Tôi ngây ngây dại dại về đến nhà, vừa mới đẩy cửa vào đã nghe thấy tiếng mẹ chồng và Ngũ Trương.

"Tiểu Trương, đây là hạt cà phê mẹ mua qua mạng cho con, bọn họ nói là sản xuất ở In cái gì đó..."

" Indonesia"

"Đúng đúng, ai cũng nói rất tốt,con uống đi."

Tôi cất giày xong liền đi vào phòng khách, thuận miệng nói: "Con về rồi."

Lập tức nụ cười của mẹ chồng tôi đang ngồi bên bàn cứng lại.

Ngay sau đó bà ta buông túi cà phê trên tay xuống, nói bằng giọng quái gở: " Ồ, về rồi cơ à? Tôi còn tưởng cô với Tiểu Trương chia phòng ngủ chưa đủ, còn muốn ngủ luôn ở bên ngoài."

Mặt tôi trắng bệch, im lặng không nói gì.

Ngũ trương lo lắng nhìn tôi rồi kéo mẹ hắn lại dỗ dành: " Mẹ, gần đây sức khỏe của Tiểu Ân không tốt nên mới chuyển qua phòng khác, qua một thời gian sẽ chuyển về mà."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top