Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhiệm vụ đã hoàn thành.

Diệp Hàm thở phào nhẹ nhõm. Lần này tiến hành nhiệm vụ có lẽ là khoảng thời gian dài nhất từ trước đến nay, gần 3 tháng.

Việc đề xuất các loại thực vật, số lượng và thiết kế khu Cảnh Quan đều đạt kỷ lục mới. Còn việc nhập khẩu thực vật thực trùng từ nước ngoài đã tiêu tốn không ít thời gian và công sức.

May mắn thay, 5 khu Cảnh Quan của triển lãm nhà ấm đều có nét độc đáo riêng, doanh thu của tiệm đồ uống cũng vô cùng sôi động. Tổng thể mà nói, mức độ hoàn thành nhiệm vụ rất cao.

Không chỉ viên mãn hoàn thành nhiệm vụ, mà hiệu quả còn vượt xa mong đợi, khiến Hoa Gian Tập nổi tiếng trong cộng đồng và ở thành phố W.

Giờ đây, nó không còn là một vườn thực vật tư nhân không thể sánh với các khu cảnh quan cấp quốc gia nữa.

Dù hiện tại không tiến hành tuyên truyền, Hoa Gian Tập vẫn có một lượng lớn người hâm mộ và những người yêu thích trung thành. Các video và hình ảnh đẹp mắt liên tục lan truyền rộng rãi trên mạng, thỉnh thoảng còn xuất hiện trên hot search và gây bão, lượng khách tham quan đến đây không ngừng tăng lên.

Diệp Hàm mở giao diện quản lý, nhận thưởng một lọ dung dịch dinh dưỡng thực vật.

Khi số lượng và chủng loại thực vật được nhập vào ngày càng nhiều, lượng dung dịch dinh dưỡng tiêu thụ cũng tăng lên đáng kể.

Cô tính toán sơ qua, không kể đến cây thủy sinh, rêu và tảo, hiện tại tổng số cây trong vườn thực vật đã vượt quá 7.000 cây.

Ngoài các loại hoa cỏ và thực vật thân thảo, còn có nhiều cây cao to, các bụi cây lớn, thậm chí là những cây nhiệt đới khổng lồ. So với thời điểm mới tiếp quản Vườn thực vật Nam Sơn với vài trăm cây, bây giờ tốc độ phát triển đã khác biệt hoàn toàn.

Hơn nữa, việc xây dựng khu vườn trà rộng 30 mẫu càng làm cho số lượng cây trở nên khổng lồ.

May mắn thay, như dung dịch dinh dưỡng thực vật đã chỉ rõ, chỉ cần tưới theo tỷ lệ pha loãng hàng trăm triệu lần trong giai đoạn ban đầu sẽ giúp rễ cây phát triển nhanh chóng. Khi cây đã phát triển ổn định, có thể giảm mật độ tưới một cách hợp lý để tránh lãng phí.

Nếu không, với số lượng cây hiện tại, mười lọ dung dịch dinh dưỡng cũng không đủ.

Diệp Hàm đã nghiêm túc điều chỉnh tỷ lệ pha loãng và lượng tưới, đảm bảo tốc độ tiêu hao phù hợp với phần thưởng từ nhiệm vụ.

Hiện tại, với việc nhận thêm một lọ dung dịch dinh dưỡng, cô có thể duy trì việc chăm sóc cây trong khoảng hai tháng nữa.

Về phần quán phổ cập nghiên cứu khoa học, Diệp Hàm đã thông báo cùng với việc xây dựng ký túc xá mới, đồng thời lập ra khu cách ly thi công, giống như khi xây dựng triển lãm nhà ấm trước đây.

Nhóm công nhân cũng tiếp nhận kế hoạch này rất tốt.

Từ khi Diệp Hàm xây dựng khu nhà ấm trồng hoa bằng pha lê, tạo ra hơn 2000 bình triển lãm nhà ấm, cùng với việc khai hoang mở rộng khu vực sau đó, Liễu Nghệ và nhóm của cô đã quá quen với sự "tài đại khí thô" của quản lý.

Sự quyết đoán này thực sự không hổ danh là quản lý của họ!

Tốc độ mở rộng này quả thực có chút dạo người, trong nửa năm đã đạt được những gì người khác phải mất 4-5 năm mới có thể phát triển.

Liễu Nghệ thầm nghĩ: Quản lý quả là tình yêu đích thực của thực vật.

Khu triển lãm nhà ấm được xây dựng rộng rãi, với khí hậu ấm áp như mùa xuân, không khí trong lành, ánh sáng dễ chịu. Ngay cả khi nhiệt độ ngoài trời giảm xuống vào đầu mùa đông, khi bước vào đây, người ta cũng sẽ không cảm thấy lạnh.

Các điều kiện sống của những thực vật ở đây thật tuyệt vời, được đầu tư lớn với hệ thống điều tiết tiên tiến, mô phỏng môi trường sinh thái tự nhiên, đúng là quá xa xỉ...

Liễu Nghệ chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ có ngày mình lại ngưỡng mộ một cây thực vật đến vậy.

Có một môi trường sống tuyệt vời thì vẫn chưa đủ, Quản lý còn muốn những cây này xuất hiện trước công chúng theo những cách khác nhau, giúp du khách hiểu biết hơn về đặc tính của thực vật. Vì vậy, cô còn cho xây dựng một trung tâm phổ cập nghiên cứu khoa học.

Liễu Nghệ:!

Ghen tị đến mức thay đổi hoàn toàn.jpg

Nếu có thể, thật ra cô cũng có thể trở thành một cây thực vật hình người ——

Đáng tiếc là quản lý không cần, khóc lớn.jpg

Nhóm công nhân cũ đã tập mãi thành quen, nhưng cửa hàng trưởng của tiệm đồ uống - Nghiêm Bân cùng các công nhân mới đến thì lại vô cùng kinh ngạc.

Trong ấn tượng của họ, Khoa Phổ Quán* tựa như một phòng triển lãm, chiếm diện tích rộng lớn và được trang hoàng đầy cảm hứng nghệ thuật, bước vào trong đó như bước vào một đại sảnh nghệ thuật tráng lệ và huy hoàng.

*có thể là một không gian được thiết kế với mục tiêu tạo ra một trải nghiệm nghệ thuật đặc biệt và tráng lệ cho người tham quan.

Việc xây dựng một công trình rộng lớn như vậy chắc chắn phải tốn kém rất nhiều.

Khả năng lên đến vài trăm vạn, thậm chí còn nhiều hơn?

Tóm lại, không phải là một số tiền nhỏ.

Hoa Gian Tập vừa mới khai trương tiệm đồ uống, tiến hành trang hoàng, thông báo tuyển dụng, ngay sau đó lại xây dựng thêm ký túc xá... Và bây giờ còn muốn đồng thời xây dựng Khoa Phổ Quán?

Trời ơi, tốc độ này quá nhanh rồi!

Nghiêm Bân hít một hơi thật sâu: Là do hắn thiển cận.

Hắn chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng bù đắp số tiền đã bỏ ra và bị kích thích bởi doanh thu cao ngất ngưởng của tiệm đồ uống, nhưng quản lý lại đang nhìn vào sự phát triển toàn diện của toàn bộ vườn thực vật.

Dù tuổi còn trẻ, quản lý lại tỏ ra quyết đoán và không bị cám dỗ bởi lợi ích trước mắt, mà luôn hướng về một tương lai xa hơn.

Hắn phải học hỏi từ quản lý.

......

Diệp Hàm cũng không biết họ đang tự tưởng tưởng cái gì, nhưng cảm giác như ánh mắt của Nghiêm Bân và các đồng nghiệp dành cho cô... có phần sùng bái?

Có lẽ chỉ là ảo giác.

Kể từ khi công bố xây dựng đến nay đã hơn hai tháng. Ký túc xá mới đã hoàn thành và đang trong giai đoạn khẩn trương trang hoàng. Khoa Phổ Quán cũng đang dần được hoàn thiện.

Tuy nhiên, việc thiết kế cụ thể như thế nào vẫn cần phải cân nhắc kỹ lưỡng.

Dựa trên sự phát triển hiện tại của Hoa Gian Tập, quả thực cần một trung tâm phổ cập khoa học như vậy.

Triển lãm thực vật và việc phổ cập kiến thức khoa học chỉ là một phần, phần còn lại là việc bảo tồn hạt giống, cách trồng, thụ phấn, sinh sản, và kéo dài gen, những công việc này đều cần có nhân viên nghiên cứu chuyên nghiệp để thực hiện nghiên cứu và phát triển lâu dài, cũng như đào tạo và phát triển các chủng loại mới. Phòng thí nghiệm và thiết bị cũng cần được trang bị đầy đủ để phục vụ cho việc đào tạo và trao đổi tài nguyên sau này.

Nếu nói điểm khác biệt giữa Hoa Gian Tập và các vườn thực vật 4A lớn khác, chính là Hoa Gian Tập chưa có trung tâm nghiên cứu khoa học và cơ sở đào tạo riêng.

Trước đây, khi đề xuất các chủng loại mới, tiến sĩ Hầu và các chuyên gia khác lo lắng rằng điều này có thể ảnh hưởng đến quy trình phê duyệt.

Nhưng mọi chuyện lập tức sẽ được giải quyết.

Khi trung tâm phổ cập nghiên cứu khoa học được xây dựng hoàn thành, Hoa Gian Tập sẽ có được cơ sở nghiên cứu khoa học riêng, và nghiên cứu thực vật sẽ bước vào một giai đoạn mới.

Không chỉ dừng lại ở việc gieo trồng và chăm sóc, mà còn tiến tới nghiên cứu sâu về trình tự gen, gây giống, di truyền đặc tính và các phương diện khác, để hiểu biết thực vật một cách toàn diện hơn. Trung tâm cũng sẽ thực hiện các hoạt động cứu trợ thực vật nguy cấp và đào tạo, đóng góp vào sự bảo tồn của chúng.

Bên cạnh đó, Hoa Gian Tập sẽ có thể thiết lập vị trí của mình trong mạng lưới giao lưu nghiên cứu của các vườn thực vật khác, tạo nền tảng cho các hợp tác trong tương lai.

Tầm quan trọng của trung tâm phổ cập nghiên cứu khoa học không cần phải nói cũng biết.

Diệp Hàm đã bắt đầu sưu tầm lượng lớn tài liệu, vì đây là một lĩnh vực mới đối với cô.

Trung tâm phổ cập nghiên cứu khoa học sẽ có 2 vai trò lớn bao gồm: một là trưng bày và nhận thức thực vật, hai là nghiên cứu.

Diệp Hàm dự định chia trung tâm phổ cập nghiên cứu khoa học thành ba tầng.

Tầng một sẽ là phòng triển lãm, được chia thành bốn khu vực: triển lãm tác phẩm nhiếp ảnh của Hoa Gian Tập, giới thiệu các thực vật đặc sắc của Hoa Gian Tập, khu triển lãm lâm nghiệp (bao quanh), khu hình chiếu 3D và phòng nghỉ.

Khu hình chiếu 3D sẽ tương đương với một rạp chiếu phim nhỏ, nơi du khách có thể quan sát quá trình biến đổi lịch sử của các thực vật cổ xưa như bạch quả, cây thủy sam, bạc sam (liễu sam nhật) và củng đồng.

(Hình minh họa cây thủy sam hay thủy tùng thường chỉ đến cây thuộc chi Metasequoia, còn được gọi là cây tùng nước hoặc tùng nước Trung Quốc. Đây là một loài cây có nguồn gốc từ Trung Quốc)

(Hình minh họa cây củng đồng hay đc gọi là cây tạo giáp, có tên khoa học là Gleditsia sinensis)

Tất nhiên, việc phát sóng hình ảnh không chỉ dừng lại ở việc trình chiếu đơn thuần. Hoa Gian Tập sẽ trình chiếu các video về lịch sử phát triển, giới thiệu thực vật nguy cấp và các nội dung khác, mang đến trải nghiệm sinh động hơn so với hình ảnh tĩnh, nhằm giáo dục thông qua sự hấp dẫn.

Tầng hai sẽ là khu vực trưng bày tiêu bản và thực nghiệm.

Tiêu bản là các mẫu thực vật được bảo tồn vĩnh viễn, đóng vai trò là tư liệu vô giá. Nếu một loại thực vật đã tuyệt chủng trong lịch sử, ngoài các tài liệu ghi chép, tiêu bản là minh chứng duy nhất còn lại về hình thức tồn tại của nó.

Khu tiêu bản là một phần không thể thiếu trong bất kỳ trung tâm phổ cập khoa học nào và có ý nghĩa rất quan trọng.

Tầng ba sẽ là phòng thí nghiệm cho việc bồi dưỡng thực vật, kho hạt giống, và nghiên cứu gen.

Đây là phần quan trọng nhất của toàn bộ trung tâm, nơi các nghiên cứu về thực vật và bảo tồn gen sẽ được thực hiện.

......

Diệp Hàm đã đại khái quy hoạch ba tầng cho trung tâm phổ cập  nghiên cứu khoa học, bao gồm các chức năng chính: trưng bày tài liệu, hình chiếu triển lãm, thu thập tiêu bản và nghiên cứu thực nghiệm, đảm bảo tính giáo dục lẫn sự thú vị.

Như vậy đã được xác định rõ.

Tầng một của phòng triển lãm sẽ tương đối dễ dàng chế tạo. 

Các tài liệu nhiếp ảnh sống động đều được Liễu Nghệ thu thập, từ đó chọn ra những bức ảnh tốt nhất để đóng dấu và treo trên tường phòng triển lãm cho du khách thưởng thức. Đồng thời, trên trang web chính thức sẽ thông báo về giải thưởng nhiếp ảnh về thực vật của Hoa Gian Tập, thu thập những tác phẩm nhiếp ảnh tốt từ cộng đồng người hâm mộ. Như vậy, phần lớn về các tác phẩm nhiếp ảnh đã có thể nắm chắc.

Các tài liệu khác có thể thu thập từ từ, vấn đề chỉ là thời gian, dự đoán khoảng một đến hai tháng nữa sẽ hoàn thành.

Tầng hai, nơi thu thập tiêu bản, có lẽ sẽ tốn nhiều thời gian hơn. Trong giai đoạn đầu, có thể chỉ mở tầng một để triển lãm, trong khi tầng hai tạm thời bị trì hoãn.

Tầng ba là phần khó khăn nhất. Diệp Hàm không thể tưởng tượng nổi việc xây dựng phòng thí nghiệm và kho hạt giống sẽ như thế nào, vì cô chưa có nhiều kinh nghiệm với các phòng thí nghiệm chuyên nghiệp và các thiết bị cần thiết. Các thiết bị như hệ thống đo lường quang hợp, máy quét bộ rễ, thiết bị phân tích tử ngoại và kính hiển vi huỳnh quang mà cô cần đều là những thứ cô chưa từng tiếp xúc nhiều.

Đại học không thực hiện các phân tích và nghiên cứu sâu như vậy. Hơn nữa, việc xây dựng một phòng thí nghiệm chuyên nghiệp và thiết bị tốt rất tốn kém, với giá trị thiết bị cao lên tới hàng trăm vạn. Với ngân sách hiện tại của cô, việc này có vẻ khá miễn cưỡng.

Quả nhiên, việc xây dựng một phòng thí nghiệm chuyên nghiệp đòi hỏi sự hỗ trợ tài chính từ các cơ quan nghiên cứu quốc gia.

Diệp Hàm hỏi hệ thống: "Thiết bị cao cấp W04 có thể sử dụng được không?"

Hệ thống trả lời: "Tất nhiên là có thể."

Diệp Hàm tiếp tục xác nhận: "Nhưng tôi không có nhiều hiểu biết về lĩnh vực này, khả năng tưởng tượng của tôi có hạn."

Hệ thống giải thích: "Ký chủ không cần lo lắng. W04 đã cập nhật cơ sở dữ liệu khoa học kỹ thuật trên Trái Đất. Ngài chỉ cần truyền đạt ý tưởng, hệ thống sẽ tự động xây dựng theo yêu cầu của ngài."

Hệ thống bổ sung thêm: "Thiết bị sẽ không vượt quá phạm vi kỹ thuật hiện tại."

Diệp Hàm hoàn toàn yên tâm.

Cô nhắm mắt lại, hít một hơi sâu, và như bao lần trước, cảm thấy lòng mình tràn ngập sự ngưỡng mộ đối với công nghệ trí tuệ.

Vậy là, việc xây dựng trung tâm phổ cập nghiên cứu khoa học sẽ bắt đầu trong ba ngày tới. Cô yêu cầu hệ thống tiếp tục phát triển thêm các chi tiết cần thiết.

*

Diệp Hàm thông báo trong nhóm rằng "Khoa Phổ Quán sắp được hoàn thành," và mọi người đều rất mong đợi.

Khoa Phổ Quán thực ra có rất nhiều du khách chưa từng được trải nghiệm. Một phần vì tò mò, một phần vì chỉ xem hình ảnh và giới thiệu, nên hầu hết mọi người chỉ dạo qua mà không cảm thấy đặc biệt ấn tượng. Rốt cuộc, xem hình ảnh và thông tin sẽ có phần khô khan, không hấp dẫn bằng cảnh sắc trong vườn thực vật.

Trừ khi các tác phẩm nhiếp ảnh có thể tạo ấn tượng sâu sắc, nếu không, khách tham quan có thể nhanh chóng quên đi.

Mặc dù vậy, công nhân và nhóm thi công đều rất tò mò về diện mạo của Khoa Phổ Quán sau khi hoàn thành, họ rất muốn nhìn xem bộ dạng hoàn thành của nó như thế nào.

Liễu Nghệ hào hứng hỏi trong nhóm: "Quản lý, diện tích của Khoa Phổ Quán là bao nhiêu? Tôi thấy đội thi công vây quanh một khu vực rất rộng lớn."

Diệp Hàm nghĩ một chút về quy hoạch của mình rồi trả lời: "Diện tích mặt sàn là 1200 mét vuông, chia thành ba tầng. Hai tầng trên sẽ không mở cửa đối với người bên ngoài."

Trong nhóm lập tức yên tĩnh.

Liễu Nghệ mở to mắt, sốc trước thông tin này.

1200 mét vuông mỗi tầng, cộng ba tầng, vậy tổng diện tích là 3600 mét vuông.

"Ngọa tào!"

Diện tích này lớn hơn nhiều so với triển lãm nhà ấm.

Nhìn lại diện tích của triển lãm nhà ấm, nơi có thể chứa rất nhiều loại thực vật, bao gồm năm khu cảnh quan, các loại trang trí và thác nước...

Liễu Nghệ: "......"

Quản lý luôn có khả năng thay đổi cách nhìn nhận của cô trong những lúc không ngờ tới. 

Trong khi cô vẫn không hề nhận ra điều đó.

Những cuộc thảo luận trong nhóm diễn ra rất nhanh chóng. Diệp Hàm lập tức phân công nhiệm vụ cho từng người.

Cô tìm Liễu Nghệ để giao nhiệm vụ cho phòng triển lãm: "Chúng ta cần một số bức ảnh thực vật cho phòng triển lãm, mỗi loại thực vật chọn khoảng 2-3 bức. Sau đó, mọi người sẽ cùng nhau bình chọn để quyết định bức nào sẽ được treo trên tường."

Việc chọn hơn một ngàn bức ảnh chắc chắn là một công việc lớn, và việc sàng lọc sẽ tiêu tốn khá nhiều thời gian.

Thường thì Liễu Nghệ rất quyết đoán, nhưng lần này, cô tỏ ra có chút do dự.

Cô cúi xuống, mở điện thoại và xem lại những bức ảnh mình đã lưu. Mỗi bức ảnh đều rất đẹp, và cô không biết nên chọn lựa như thế nào.

Mặc dù Liễu Nghệ yêu thích nhiếp ảnh, kỹ năng của cô vẫn chưa đạt đến trình độ chuyên nghiệp như các nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp.

Nhưng từ khi gia nhập Hoa Gian Tập, kỹ thuật nhiếp ảnh của cô đã tiến bộ vượt bậc, với kết cấu tinh tế và khả năng bắt được những khoảnh khắc tuyệt đẹp. Điều này không chỉ là nhờ vào sự tiến bộ của cô, mà còn vì vẻ đẹp của thực vật tại Hoa Gian Tập.

Chẳng hạn, mới đây, cô đã chụp một bức ảnh 'thiên sứ đâu lan'. Những lá cây xanh biếc, dày và ướt át, nổi bật trên nền cây cọ màu xám, với cuống hoa dài duỗi ra phía trước. Rêu phong ướt át và màu xanh lơ làm nổi bật vẻ đẹp của nó, khiến cho hoa lan trông mềm mại và thanh nhã.

Những cánh hoa màu trắng sữa của 'thiên sứ đâu lan' tựa như ngọc phiến, mang một chút sắc vàng nhạt khi ánh mặt trời chiếu xuống, uốn lượn xung quanh như được phủ một lớp vàng nhẹ. Những cánh hoa tinh tế, thanh thoát, cùng với sự phình phình ở dưới 'đâu', đã thể hiện một cách nhuần nhuyễn vẻ đẹp tiên khí và đáng yêu của nó.

Sau khi xem lại bức ảnh chụp được, Liễu Nghệ nhận thấy hiệu quả của ánh sáng thực sự tuyệt vời. 

Những cọc gỗ và lớp rêu xanh làm nổi bật vẻ đẹp của đâu lan, làm cho hoa lan mềm mại, tươi mát và thanh nhã thêm phần hoàn hảo. Không hổ danh là một trong bốn quân tử của 'mai lan trúc cúc'.

Ngoài ra, vẻ ngoài kỳ lạ của đâu lan đã làm cho nó trở nên thêm phần đáng yêu, và sự kết hợp giữa hai phong cách khác nhau đã tạo ra một sự hài hòa tự nhiên mà cô không thể tin là mình đã chụp được.

Liễu Nghệ lật từng trang một và nói: "Quản lý, tôi không thể tự mình chọn ảnh được. Hay là chúng ta cùng nhau bình chọn đi."

Diệp Hàm suy nghĩ một lúc rồi đáp: "Cũng được, chúng ta có thể tổ chức bình chọn. Bức nào được nhiều phiếu nhất sẽ được chọn."

Liễu Nghệ cười hạnh phúc: "Vẫn là quản lý có cách."

Cuối cùng, cô không cần phải tự mình chọn, mà có thể dựa vào sự đánh giá của cả nhóm.

Cùng lúc đó, việc thông báo tuyển dụng cũng cần phải được chuẩn bị. Sau khi Khoa Phổ Quán hoàn thành, sẽ cần tuyển các chuyên gia như tiến sĩ, thạc sĩ và các nghiên cứu viên để tiến hành các nghiên cứu liên quan đến thực vật. Tuy nhiên, Diệp Hàm vẫn chưa chắc chắn có tìm được những nhân tài phù hợp hay không.

Rốt cuộc thì đại bộ phận những người này đều tiến vào các đơn vị quốc gia, đang tỏa sáng ở lĩnh vực chuyên nghiệp của mình, rất ít khả năng đồng ý tới vườn thực vật tư nhân.

Diệp Hàm quyết định tuyển dụng 4-5 người cho Khoa Phổ Quán, bao gồm 1-2 tiến sĩ và 3 nghiên cứu viên. Các ứng viên sẽ được phân công phụ trách các lĩnh vực khác nhau trong nghiên cứu thực vật. Để đảm bảo chất lượng, Diệp Hàm hy vọng có thể tìm được những ứng viên đã tham gia vào các dự án nghiên cứu quốc gia và có kinh nghiệm phong phú.

Tuy nhiên, tìm kiếm những nhân tài như vậy không phải là điều dễ dàng. 

Diệp Hàm thở dài và liên hệ với tiến sĩ Hầu từ viện nghiên cứu, nhờ ông hỗ trợ trong việc đề cử ứng viên phù hợp. Nếu không thành công, cô sẽ phải tìm kiếm nhân tài từ các nguồn khác.

Sau khi hoàn tất việc tuyển dụng, Diệp Hàm khoác áo gió và đi đến khu vực xây dựng Khoa Phổ Quán. Nơi này nằm ở lối vào số 1, cách tiệm đồ uống và hồ nước một khoảng tầm 50 mét. Khu đất trống rộng 1200 mét vuông không chỉ dành cho Khoa Phổ Quán mà còn có thể quy hoạch thêm một khu ruộng thí nghiệm rộng 5 mẫu.

Đến lúc đó, nếu nghiên cứu phát minh ra chủng loại mới hoặc là gây giống ra chủng loại quý, đều có thể tiến hành trồng xung quanh.

Diệp Hàm nhắm mắt lại, bắt đầu tưởng tưởng ra dáng vẻ của Khoa Phổ Quán.

Việc chuẩn bị cho Khoa Phổ Quán đang trong giai đoạn đầu, nhưng Diệp Hàm tin rằng, với sự chuẩn bị kỹ lưỡng và đội ngũ nhân tài phù hợp, nơi đây sẽ sớm trở thành một trung tâm nghiên cứu thực vật đáng tự hào và thu hút nhiều sự chú ý trong lĩnh vực khoa học thực vật.

W04 liên thông sóng điện não, lầu một, sàn, hành lang, vách tường, tường ảnh chụp, hình chiếu được hiện lên rõ ràng trong đầu Diệp Hàm. Những hình ảnh này trôi nổi xung quanh cô và tạo thành mô hình 3D theo từng ý tưởng của cô.

Tiếp theo là tầng thứ hai, nơi bày biện các loại tiêu bản. Chúng có kích thước lớn nhỏ khác nhau, có những tiêu bản được chế tạo thành y nguyên hoàn cảnh sinh thái, có những tiêu bản được treo trên tường, và cũng có những tiêu bản được đặt trên các đế pha lê triển lãm.

Diệp Hàm cảm thấy hơi bối rối khi phải tưởng tượng chi tiết cho khu vực tiêu bản này. Hiện tại, mô hình vẫn đang ở giai đoạn trống, chỉ là sự bắt chước và chưa có tính tham khảo rõ ràng.

Tuy nhiên, mô hình vẫn tiếp tục được xây dựng.

Tầng thứ ba là khu vực khó khăn nhất. Diệp Hàm chỉ có thể hình dung ra các phòng vô khuẩn, các thiết bị thí nghiệm cao cấp, và các khu vực chuyên môn như phòng ướp lạnh. Ý tưởng trong đầu cô vẫn còn mơ hồ và không rõ ràng.

Diệp Hàm nhíu mày và từ từ mở mắt. 

Trước mắt cô là một mô hình hoàn hảo, với từng chi tiết được bổ sung và hoàn thiện. Mô hình này thể hiện đầy đủ các thiết bị và đạt tiêu chuẩn của một phòng thí nghiệm quốc gia.

Diệp Hàm cảm thấy rất vui mừng, cô không thể kìm nén sự hạnh phúc. May mắn là W04 đã giúp cô thực hiện điều này.

Hệ thống hỏi: "Ký chủ có xác nhận thiết kế trước mắt không?"

Diệp Hàm gật đầu: "Xác nhận."

W04 bắt đầu tiến hành việc đóng dấu với tốc độ không thể thấy rõ. Lần này không cần đến nước chảy hay núi đá để tạo cảnh, chỉ trong một đêm, mọi việc đã hoàn thành.

Sáng hôm sau, một tòa nhà ba tầng chiếm diện tích 1200m2, dành cho việc phổ cập khoa học và triển lãm, đã được xây dựng hoàn chỉnh. Tuy nhiên, vì bên trong vẫn chưa hoàn thiện trang trí, nên hiện tại bên ngoài vẫn được phong kín để tránh du khách vào nhầm.

*

Úc Tư Minh nhận được cuộc gọi từ tiến sĩ Hầu, cảm thấy rất khó tin: "Người đang yêu cầu tôi đi làm việc ở một vườn thực vật tư nhân sao?"

Hắn không thể tin vào tai mình.

Là một tiến sĩ tốt nghiệp từ viện nghiên cứu Trung Khoa, Úc Tư Minh đã đạt được nhiều thành tựu trong nghiên cứu khoa học và được công nhận qua các bài luận văn học thuật. Hắn đã nhận được lời mời với mức lương cao từ một viện nghiên cứu ở M quốc.

Dự định định cư ở đó, nhưng vì cha mẹ hắn gặp vấn đề về sức khỏe đột ngột, hắn phải vội vã trở về và ở lại bệnh viện chăm sóc họ trong vài tháng. Sau khi cha mẹ hồi phục hoàn toàn, hắn mới yên tâm.

Khi công việc ở bên đó đã kết thúc và cha mẹ đã lớn tuổi, Úc Tư Minh không có ý định tiếp tục ra nước ngoài nữa, vì thế hắn quyết định tìm một công việc tại thành phố W.

Nơi lý tưởng nhất dĩ nhiên là viện nghiên cứu thực vật thành phố W.

Tuy nhiên, khi hắn biết mức lương hàng năm chỉ có 30 vạn, trong khi ở M quốc hắn đã nhận được 500 vạn, thì hắn không thể không nhíu mày. Giảm đến 70% so với mức lương cũ thật sự khó chấp nhận.

Tiến sĩ Hầu nói: "... Tư Minh, còn có điều này tôi cần thông báo với cậu, viện nghiên cứu hiện tại không có vị trí trống phù hợp, nếu cậu đến cũng sẽ không có hạng mục cụ thể để phụ trách."

Không còn cách nào khác, vì quốc nội có quá nhiều nhân tài, đặc biệt là những người có kinh nghiệm phong phú, mặc dù Úc Tư Minh có năng lực học thuật rất mạnh, nhưng viện nghiên cứu không thể vì hắn mà đơn độc tạo ra một vị trí mới.

Hắn không thể chấp nhận việc không có vị trí cụ thể.

Úc Tư Minh đột ngột đập mạnh xuống bàn, đang lúc hắn tức giận và nôn nóng, thì nghe thấy tiến sĩ Hầu đề cập đến vườn thực vật tư nhân.

Tiến sĩ Hầu nói: "Đừng vội tức giận. Nghe tôi nói trước, cậu có biết rằng kỷ lục Guinness về lá sen vua đã bị quốc gia của chúng ta phá vỡ không?"

Úc Tư Minh, trong suốt mấy tháng qua, vì chú tâm chăm sóc cha mẹ nên không để ý đến những tin tức này, nghe vậy không khỏi ngẩn ra.

Hắn chuyên nghiên cứu về lan và các loài thực vật thủy sinh, trong đó sen vua thuộc họ hoa súng, là một trong những đối tượng nghiên cứu chính của hắn.

Hắn nhớ rất rõ, trước đây kỷ lục Guinness về sen vua là của Bolivia, một loài mới được phát hiện và đã gây chấn động toàn bộ giới thực vật.

Tiến sĩ Hầu cười nói: "Nếu cậu tra cứu thì sẽ biết, kỷ lục bị phá vỡ chính là ở Hoa Gian Tập!"

Úc Tư Minh vẫn không tin: "Ý của ngài là, một vườn thực vật tư nhân đã phá vỡ kỷ lục Guinness về sen vua?"

Tiến sĩ Hầu không nói thêm gì: "Cậu cứ tự kiểm tra sẽ biết."

Úc Tư Minh thở dài: "Được rồi, tôi sẽ kiểm tra."

Hắn mở ứng dụng và tìm kiếm thông tin về Hoa Gian Tập, không ngờ rằng không thể đặt vé vào ngày mai.

Thậm chí, vé vào cửa cũng đã hết cho ngày hôm sau.

Úc Tư Minh cảm thấy khó hiểu.

Không còn cách nào khác, hắn đành phải đặt vé vào ba ngày sau, đúng vào ngày đầu tiên tăng giá vé vào cửa của Hoa Gian Tập.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top