Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 57

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từ phòng triển lãm nhiếp ảnh của Hoa Gian Tập bước ra, khi đi vào phòng triển lãm tiếp theo, nhóm của Đào Hiểu Tình cảm thấy như đã trải qua mấy đời vậy.

Ánh đèn trên trần rực sáng, bốn bức tường trắng tinh mang đến  một không gian rộng rãi, sáng ngời, tạo cảm giác như từ bóng tối của hồ sen và sen vua đột ngột chuyển sang một đại sảnh nghệ thuật rực rỡ. Khoảng cách không gian và thời gian dường như bị xoá mờ, đưa họ trở về với hiện thực.

Thật khó mà tin nổi.

Đào Hiểu Tình nhớ lại những tác phẩm nhiếp ảnh vừa chiêm ngưỡng: tịnh đế liên trong mưa, cỏ lau bay trong gió, lá sen vua lấp lánh, gió thổi hồ sen, những bông diên vĩ tím, hoa súng xanh thanh tao, tuyệt đại song xu(vạn duy toa song sắc), và những bông hoa tươi rực rỡ đầy sắc màu...

Cùng với màn hình xoay tròn, triển lãm nhiếp ảnh về thực vật thực trùng hiện ra trước mắt.

Những bức ảnh đó dường như không chỉ dừng lại trên màn hình mà biến thành từng cây thực vật sống động hiện ra trước mặt, càng thêm trực quan, sinh động, phảng phất chỉ cần đưa tay là có thể chạm vào. Kết hợp với những bảng giới thiệu tự động di chuyển phía trước, trải nghiệm gây ấn tượng khắc sâu.

Không chỉ có thể thưởng thức vẻ đẹp của nghệ thuật, du khách còn có cơ hội đắm mình trong cảnh quay và quá trình tác nghiệp của nhiếp ảnh gia, đồng thời đây cũng là một hình thức phổ cập khoa học mới, giúp người xem hiểu thêm về những khía cạnh khác của thực vật.

So với hình ảnh và văn bản thuần túy, trải nghiệm này dễ dàng tạo ra sự đồng cảm hơn, mang đến một cảm giác chấn động tận sâu trong tâm hồn.

Dù đã rời khỏi phòng triển lãm, trong đầu Đào Hiểu Tình vẫn liên tục tái hiện những tác phẩm nhiếp ảnh và hình ảnh 3D sống động như một cuốn album lập thể in đậm trong trí nhớ, tất cả vẫn còn mới mẻ.

Dì nhỏ cùng với Lộ Hạo Trạch vẫn còn ở trong triển lãm, chưa ra ngoài.

Đây là lần đầu tiên họ đến Hoa Gian Tập, trải nghiệm sự mới lạ và không gian rộng lớn, khác hoàn toàn so với Đào Hiểu Tình, người đã quen thuộc với nơi này. Có lẽ họ sẽ chưa rời đi ngay lập tức.

Lộ Hạo Trạch chăm chú nhìn vào màn hình ảnh chụp, mắt sáng lên, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng ngạc nhiên đầy thích thú.

Những bức ảnh sẽ theo mỗi lần cậu chạm tay vào mà sáng lên, các điểm sáng như đom đóm tụ lại rồi bật ra thành luồng sáng trắng, tạo hiệu ứng thị giác tuyệt đẹp.

Trước mắt cậu hiện ra những cảnh giả lập chân thực đến mức cậu không ngừng đưa tay ra để chạm vào những cánh hoa, lá cây, thậm chí cả chiếc lồng của thực vật thực trùng...

Lần đầu tiên, Lộ Hạo Trạch cảm thấy thực vật lại có thể thú vị đến vậy.

Trước đây, cậu chỉ đam mê trò chơi và mô hình, nhưng nơi này thậm chí còn chân thực và thú vị hơn cả trò chơi!

Những dòng chữ di động trên màn hình tự động thay đổi kích thước, điều chỉnh khoảng cách và bay lượn quanh cậu, thu hút ánh nhìn của mọi du khách xung quanh. Sau khi đọc xong, chúng sẽ bay đi-----.

Còn lợi hại hơn cả Transformers!

Đối với một cậu bé ở độ tuổi này, rất nhiều điều cần phải có người dẫn dắt. Sự hứng thú chính là người thầy tốt nhất của các em.

Đôi khi, một người thầy giỏi có thể giúp các em yêu thích một môn học nào đó, thậm chí có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của các em suốt đời.

Hiện tại, Hoa Gian Tập chính là người thầy tốt nhất đó.

Nơi đây sử dụng nhiều phương thức khác nhau để nuôi dưỡng sự hứng thú của trẻ nhỏ, dẫn dắt các em cảm nhận vẻ kỳ diệu của thực vật, giúp các em hiểu biết sâu sắc hơn về thế giới thực vật, từ đó hình thành sự gắn bó với tiềm thức về ý thức bảo vệ thiên nhiên.

Trong tương lai không xa, những "đóa hoa" của đất nước này chắc chắn sẽ đóng góp một phần sức lực của mình vào việc bảo vệ môi trường tự nhiên và duy trì tính đa dạng sinh học.

Đó cũng chính là điều mà Diệp Hàm hằng mong đợi.

*

Hai người Đào Hiểu Tình bước vào phòng triển lãm tiếp theo – phòng trưng bày về các loài thực vật đang lâm nguy.

Họ thuộc nhóm du khách đầu tiên đến Hoa Gian Tập vào buổi sáng. Nhiều người vẫn đang dừng lại ở các phòng triển lãm trước như phòng nghe nhìn và nhiếp ảnh, hoặc đã đi trước đến phòng chiếu phim, nên không gian ở đây khá vắng vẻ, mang lại cảm giác rộng rãi và yên tĩnh.

Đây quả là một cơ hội tuyệt vời để họ có thể tận hưởng trọn vẹn trải nghiệm tại đây.

Phòng triển lãm này được thiết kế hết sức độc đáo.

Ở bốn góc phòng đều có một cầu thang xoắn ốc, uốn lượn theo hướng vào trong, kéo dài đến trung tâm của phòng triển lãm, nơi có một đài triển lãm lơ lửng ở độ cao khoảng 4 mét so với mặt đất.

Cầu thang được sơn thuần trắng, tay vịn cũng có màu trắng, mang lại cảm giác sạch sẽ, thanh lịch, như thể con đường dẫn lên những tầng mây. Thiết kế này đầy tính nghệ thuật và sáng tạo.

Dưới mỗi tay vịn của cầu thang đều có dòng chữ:【 diệt sạch / cầu thang dẫn đến thực vật đang lâm nguy 】

Cầu thang khá hẹp, chỉ đủ cho 1-2 người đi qua cùng lúc. Phía trước đã có vài du khách bước lên, động tác chậm rãi, từ góc độ của hai người không thể nhìn rõ tình huống bên trên.

Ở trung tâm phòng triển lãm là một tác phẩm điêu khắc hình quyển sách mở ra.

Tác phẩm cao 2 mét, hai trang sách mở rộng sang hai bên với chiều dài hơn 6 mét, bìa sách màu xanh nhạt, được khắc nổi dòng chữ vàng lấp lánh: "Sách về các loài thực vật đang lâm nguy và thực vật bảo vệ của quốc gia".

Tác phẩm điêu khắc này ngay lập tức thu hút ánh nhìn của hai người.

Hai người Đào Hiểu Tình tiến lại gần hơn, đứng ở giữa quyển sách khổng lồ, trên mỗi trang sách, có hai loài thực vật đang lâm nguy được giới thiệu.

Viên thuẫn cỏ lồng heo(loài cực kỳ nguy cấp trên thế giới) và mây tía đâu lan (thực vật bảo vệ cấp một quốc gia, loài lâm nguy trên thế giới).

(Hình ảnh minh họa Viên thuẫn cỏ lồng heo. Mk ko thể có thông tin chính xác là có phải là cây này hay ko, tại tên phiên âm của chúng rất khó để mk tìm đc loài chính xác. Nhưng đây cũng là loài thực vật thực trùng ở bà la châu đang lâm nguy- nó được đánh giá là thực vật đang có nguy cơ tuyệt chủng ngoài tự nhiên)

(Hình minh họa của mây tía đâu lan, nhưng đây ko phải là hình chính xác loài nguy cấp, chỉ là có nhiều loài trong chi này đang được công nhận là thực vật bảo hộ quốc gia cấp 1)

Liên minh Bảo tồn Thiên nhiên Quốc tế (IUCN) chia các loài bảo tồn thành nhiều cấp độ: Tuyệt chủng, tuyệt chủng ngoài tự nhiên, cực kỳ nguy cấp, nguy cấp, dễ bị tổn thương, gần nguy cấp, và ít quan ngại.

Trong đó, tuyệt chủng là mức độ cao nhất, chỉ về những loài hoặc phân loài mà tất cả các cá thể cuối cùng đều đã chết. Quá trình xác nhận tuyệt chủng thường cần phải được thực hiện lại nhiều lần, và khả năng cứu vãn là cực kỳ thấp.

Tuyệt chủng ngoài tự nhiên có nghĩa là loài đó đã tuyệt chủng trong tự nhiên, chỉ còn tồn tại trong điều kiện nuôi nhốt hoặc bảo tồn nhân tạo. Ví dụ như loài hổ Hoa Nam, hiện đã bị tuyên bố tuyệt chủng ngoài tự nhiên, chỉ còn một số ít cá thể được nhân giống trong vườn thú, việc đưa chúng trở lại môi trường tự nhiên là cực kỳ khó khăn.

(Hình ảnh loài hổ Hoa Nam)

Tiếp theo là cực kỳ nguy cấp và nguy cấp.

Loài nguy cấp có nghĩa là quần thể hoang dã của chúng có khả năng cao đối mặt với nguy cơ tuyệt chủng trong tương lai gần. Những loài này cần được áp dụng các biện pháp bảo vệ khẩn cấp và cần thành lập các khu bảo tồn tự nhiên để tiến hành bảo tồn.

Đáng tiếc thay, ngoài những chuyên gia động thực vật học hoặc những người yêu thích chuyên môn, phần lớn công chúng ít khi biết đến thông tin về những loài thực vật quý hiếm này.

Trước khi đến Hoa Gian Tập, Đào Hiểu Tình và mọi người đều hoàn toàn không có khái niệm gì về những loài thực vật hiếm như đâu lan, thậm chí chưa từng nghe qua tên chúng.

Đào Hiểu Tình chăm chú nhìn những thông tin được trình bày, với văn bản và hình ảnh lơ lửng trước mặt cô, tương tự như hiệu ứng hình ảnh lập thể tại phòng triển lãm nhiếp ảnh trước đó.

"Tinh Tinh, xem này, chúng ta có thể tương tác với cuốn sách này!" Cô hào hứng nói, rồi chạm vào nút "giới thiệu" trên phần giới thiệu về viên thuẫn cỏ lồng heo.

Giây tiếp theo, bốn phía vách tường tựa như một màn hình toàn cảnh lập thể, hiện ra trước mắt hai người.

Màn hình lớn hàng trăm mét vuông bao phủ xung quanh, tạo ra hiệu ứng không gian bằng bạc, mang đến một trải nghiệm thị giác rất thực, khiến họ không thể diễn tả bằng lời cảm giác hiện tại của mình.

Đào Hiểu Tình theo dõi hình ảnh trên màn hình, từ địa cầu bảy đại châu, đến Châu Á, rồi Đông Nam Á và Indonesia, sau đó là khu vực bà la châu, vượt qua khải kéo mỗ sơn, đến gần vách đá cao 600 đến 800 mét so với mặt biển, và rồi cô thấy một đám viên thuẫn cỏ lồng heo hoang dại.

"Trời ơi!"

Cô mở to hai mắt, nhìn những lá cỏ hình tròn gần như mọc thẳng đứng trên vách đá hoa cương, tâm trí cô chấn động.

Chỉ trong vòng mười mấy giây, cô cảm giác như mình đã xuyên qua nhiều không gian, từ tầm nhìn vĩ mô đến những chi tiết cụ thể, và giờ đây, cảnh tượng thực tế đang ở ngay trước mắt.

Cảm giác này mạnh mẽ gấp trăm lần so với việc xem phim tại rạp.

Cô như thật sự đặt chân đến bà la châu, trong những khu rừng hiếm gặp, khám phá những loài thực vật đang lâm nguy.

Bên tai cô là giọng nói dễ nghe, giới thiệu: "Viên thuẫn cỏ lồng heo là một loài thực vật nhiệt đới, nguyên sản từ khu vực Kalimantan trên khải kéo mỗ sơn, là loài cỏ lồng heo nguy cấp 1 thế giới. Tính đến năm 1995, trong tự nhiên chỉ còn lại khoảng 15 cây; sau đó vào năm 2010, tại khu vực Hắc Sơn Hải, đã phát hiện 260 cây viên thuẫn cỏ lồng heo..."

Vì loài thực vật này hiện ra ngay trước mắt, Đào Hiểu Tình ngồi xổm xuống, chăm chú quan sát theo những thông tin được giới thiệu, càng cảm nhận rõ hơn về thực vật so với việc chỉ đọc trong sách vở.

Không, phải nói là trải nghiệm hoàn toàn khác biệt.

Đường Tinh Tinh, đứng ở góc độ khác, quan sát cỏ lồng heo từ một phía khác.

Cô duỗi tay sờ vào phiến lá hình tròn------.

Cô không thể tin được rằng mình thật sự sờ thấy!

Cảm giác rất dày và chắc chắn, như thể vừa mới có cơn mưa hạ xuống, vẫn còn lưu lại chút ẩm ướt.

Đào Hiểu Tình nhìn tay mình một cách ngỡ ngàng.

Rốt cuộc thì... Làm cách nào mà có thể làm được như vậy?!

Ngoài đôi mắt, các cảm quan khác cũng có thể đánh lừa bộ não.

Mỗi đầu ngón tay có khoảng 133 điểm phản hồi cảm giác, chỉ cần kích thích các điểm này bằng những phương pháp khác nhau, có thể mô phỏng được cảm giác chân thực.

Nhưng với trình độ khoa học kỹ thuật hiện tại, việc này đòi hỏi thiết bị công nghệ cao.

Khi Đào Hiểu Tình và Đường Tinh Tinh quay lại phòng triển lãm, họ nhìn quanh và cảm thấy như trở về một thế giới hiện đại không thực.

Khi nhìn đồng hồ, mới chỉ trôi qua 3 phút.

Nhưng trong 3 phút ngắn ngủi ấy, cô cảm giác như đã trải qua một chuyến đi lên núi ở Indonesia, chứng kiến môi trường sống và đặc điểm sinh hoạt của loài viên thuẫn cỏ lồng heo quý hiếm.

Trải nghiệm này thật sự tuyệt vời.

Cô nhìn vào quyển thư tịch điêu khắc, cảm thấy phương pháp nhận thức thực vật lâm nguy như thế này là một trải nghiệm cực kỳ mới mẻ.

Đây là lần đầu tiên cô có được trải nghiệm như vậy.

Chỉ ở Hoa Gian Tập.

Thật sự quá xuất sắc, cảm giác này vượt xa cả những trải nghiệm VR thông thường.

Khi thấy ngày càng nhiều du khách xuất hiện, Đào Hiểu Tình rất muốn chia sẻ cho họ nhận thức về những loài thực vật đang lâm nguy này.

Ý thức bảo vệ đã nảy sinh trong cô, mà cô gần như không nhận ra.

Cô nhấn vào nút giới thiệu "mây tía đâu lan," và cùng với những du khách khác, họ cùng bước vào thế giới của thực vật lâm nguy.

......

"Chúng ta tách ra đi lên đi, cậu đi trước đi."

Đào Hiểu Tình đứng ở phía dưới của phòng triển lãm, nhìn lên cầu thang xoắn ốc hẹp nhô ra trước mặt. Nó chỉ rộng khoảng 30 cm, toàn bộ màu trắng, từng bậc thang ghi tên các loại thực vật lâm nguy hoặc đã tuyệt chủng, dẫn thẳng lên đài cao ở giữa.

Đường Tinh Tinh bước lên trước, vừa đặt chân lên bậc thang đầu tiên, ánh đèn dưới chân sáng lên, chiếu rõ tên loài thực vật đã tuyệt chủng.

Giai đoạn đầu: Sơ hoa kim thoa mộc.

(Hình minh họa của Sơ hoa kim thoa mộc, hay có tên khoa học là Hibbertia. Nhưng hình ảnh trên mk chỉ minh họa thôi, vì mình cũng ko rõ là những thông tin trong truyện có chính xác về mức độ tuyệt chủng của chúng ko nữa)

Loài này sinh trưởng ở vùng bụi rậm Australia, chỉ được thu thập hai lần vào năm 1907 và 1908. Nơi sinh sống của nó đã chịu ảnh hưởng nặng nề từ quá trình đô thị hóa. Gần đây, IU đã đánh giá loài này là "đã tuyệt chủng".

Đào Hiểu Tình thấy Đường Tinh Tinh dừng lại một chút, sau vài giây mới tiếp tục bước lên phía trước. Cô cũng theo sau, đặt chân lên bậc thang đầu tiên. Ánh đèn dưới chân lại sáng lên, hình ảnh của sơ hoa kim thoa mộc hiện lên trước mắt, với lá cây héo úa, có vẻ như đang trong tình trạng không tốt. Đào Hiểu Tình lặng lẽ thở dài, tâm trạng trở nên nặng nề.

Giai đoạn tiếp theo: Lễ mỹ lan lưỡi rồng (đã tuyệt chủng trong tự nhiên).

(Hình ảnh minh họa Lễ mỹ lan lưỡi rồng hay có tên khoa học là Guzmania lingulata. thông tin dưới cũng ko đc xác minh chính xác nha mọi người)

Lần cuối cùng mọi người phát hiện ra loài này là vào năm 2001 ở Mexico. Sau đó, trải qua nhiều cuộc khảo sát và tìm kiếm, IU tuyên bố loài này đã tuyệt chủng trong tự nhiên.

Nhìn cảnh tượng suy tàn của loài thực vật trước mắt, Đào Hiểu Tình chợt nhớ đến một bài báo mà cô đã đọc:

Trong 250 năm qua, có đến 571 loại thực vật đã biến mất hoàn toàn khỏi tự nhiên, gấp hai lần số loài chim, động vật có vú và động vật lưỡng cư đã tuyệt chủng. Đây chỉ là số liệu ghi chép phần nào, chưa bao gồm các ước lượng từ xa.

Kể từ khi có sự can thiệp của con người, tốc độ tuyệt chủng của thực vật đã nhanh gấp 500 lần so với trước đây, và nhiều loài đã gặp phải nguy cơ lớn.

500 lần...

Cô lần đầu nhìn thấy thông tin này, cảm giác khủng khiếp xâm chiếm tâm trí, khiến cô có chút chết lặng. Đào Hiểu Tình cảm thấy một nỗi bất lực lan tỏa trong lòng; là một người bình thường, cô căn bản không thể làm gì, chỉ biết chán nản.

Bậc tiếp theo: Hoàng kim đèn lồng hoa (dã ngoại diệt sạch).

(Hình minh họa Hoàng kim đèn lồng hoa, hay có tên khoa học là Ceropegia woodii. Loài này thì theo mình biết thì vẫn tồn tại. Nếu sai thì có thể là thông tin trong truyện là hư cấu hoặc mk tìm sai loài)

......

Đào Hiểu Tình từng bước tiến lên, hình ảnh của các loài thực vật lần lượt hiện ra trước mắt cô. Tất cả chúng đều trong tình trạng kém cỏi, lá cây vàng úa, cành lá héo rũ, cánh hoa thưa thớt, rồi từ từ suy tàn; đặc biệt là những loài đã bị diệt sạch, chỉ còn lại những cành cây khô đen, khiến người nhìn cảm thấy ghê rợn.

Cô cảm nhận sự chấn động và tiếc nuối lớn trong lòng, tâm trạng trở nên nặng nề. Phía trước, Đường Tinh Tinh bước đi càng lúc càng chậm, Đào Hiểu Tình cũng vậy.

Mới chỉ đi qua mười bậc thang, nhưng khi đến giữa, cô đã muốn lùi bước, gần như không còn dũng khí để tiếp tục. Nhưng vì cầu thang hẹp, phía sau có du khách theo sát nên cô không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể tiếp tục đi.

Bậc thứ mười một: Phổ Đà ngỗng nhĩ lịch (lâm nguy).

(Hình minh họa cây Phổ Đà ngỗng nhĩ lịch hay có tên khoa học là Viburnum plicatum)

Đây là loài cây hoang dại duy nhất còn tồn tại, nằm trong khu cảnh Phổ Đà, thị xã Chu Sơn, tỉnh Chiết Giang của chúng ta.

Bậc thứ mười hai: Quảng Tây hỏa đồng (lâm nguy).

(Hình minh họa cây Quảng Tây hỏa đồng hay có tên khoa học là Citrus reticulata var. austera là một loài cây thuộc họ Rutaceae, thường được biết đến là một loại cam quýt. Loài này chủ yếu phân bố ở khu vực Quảng Tây, Trung Quốc.)

Bậc thứ mười ba: Trăm sơn tổ linh sam (lâm nguy).

(Hình ảnh minh họa Trăm sơn tổ linh sam hay có tên khoa học là Taxus wallichiana là một loài cây thuộc họ Taxaceae, thường được gọi là cây tuyết tùng hoặc tổ linh sam. Loài này chủ yếu phân bố ở các vùng núi cao của Đông Á, bao gồm Trung Quốc, Ấn Độ và Nepal)

......

Theo từng bậc thang, tên của các loài thực vật lâm nguy trong nước ta hiện lên, hình ảnh thực vật cũng dần thay đổi.

Những nhánh cây khô héo bắt đầu phục hồi, với những tán lá tươi mới xanh mướt mọc ra. So với các loài đã bị diệt chủng hoặc hoang dã đã tuyệt chủng trước đó, những loài lâm nguy còn tồn tại này càng trở nên quý giá hơn.

Không còn là hình ảnh u ám, cành lá không còn khô héo hay biến thành màu đen, mà giờ đây thật sự tràn đầy sức sống. Sự suy tàn và sự tái sinh chỉ cách nhau một suy nghĩ của con người.

Nếu không bảo vệ tốt những loài thực vật này, thì nguy cơ tuyệt chủng sẽ hiện hữu ngay trước mắt.

Hoa Gian Tập đã sử dụng quá trình này để tạo nên một cảnh quan đặc biệt, khiến bất cứ ai bước lên cầu thang đều cảm nhận sâu sắc, như có một tiếng chuông vang lên trong đầu, liên tục ngân nga.

Cuối cùng, Đào Hiểu Tình bước lên bậc cuối cùng. Trước mắt cô là một cây xanh che trời, khiến mắt cô cay cay, cô đột nhiên cảm thấy muốn khóc.

Trải nghiệm lần này đã mang đến cho cô một cú sốc lớn, chạm đến tận sâu thẳm linh hồn. Đi qua hai mươi bậc thang, cô cảm nhận được ý nghĩa của sự sống từ hai mươi loại thực vật.

Mất đi thì không thể quay lại, nhưng cô hy vọng rằng những loài thực vật lâm nguy hiện tại có thể tồn tại và cô sẵn sàng đóng góp một phần sức lực cho điều đó.

Khi bước lên đài cao, Đường Tinh Tinh và Đào Hiểu Tình nhìn nhau, đều nhận ra đôi mắt đối phương đang đỏ lên.

"Phốc." Cả hai cùng bật cười.

Đường Tinh Tinh lau nhẹ khóe mắt, nhìn về phía dưới đài. Phía dưới là khu vực trưng bày sách — "Thế giới lâm nguy và thực vật bảo vệ của quốc gia".

Nhiều du khách đang tìm hiểu về môi trường sinh trưởng của những loài lâm nguy, sử dụng cách này để nhận thức chúng.

Thật tốt là có sách tranh, giúp những loài thực vật lâm nguy có thể hiện diện trong tầm nhìn của công chúng. Điều này giúp mọi người hiểu rõ hơn về chúng và nhận thức được tầm quan trọng của việc bảo vệ các loài lâm nguy.

Giờ phút này, cô đã hoàn toàn hiểu ý nghĩa của việc Hoa Gian Tập tổ chức triển lãm này. Từ đây, cô cũng sẽ nỗ lực vì điều đó.

*

Khi hai người dần dần bình tĩnh lại tâm trạng, họ chuẩn bị hướng về khu vực triển lãm cá nhân — khu vực trải nghiệm cho du khách.

Vừa bước vào, họ nhận ra nơi này đông đúc hơn rất nhiều so với hai khu triển lãm trước.

Những đứa trẻ hưng phấn chạy tới xếp hàng cho chủ đề mà mình yêu thích, trong khi các bậc phụ huynh đều lộ vẻ vui mừng, tạo thành một khu vực vui chơi đầy sức sống.

"Mẹ ơi, con vừa ra ngoài nhưng vẫn muốn chơi tiếp!"

"Bố ơi, bố ơi, con đang xếp hàng ở đây, bố giúp con qua bên kia nhé."

"Được rồi, nhưng nhớ đừng chen lấn nhé!"

"Biết rồi, con mới không như vậy!"

......

Đào Hiểu Tình và Đường Tinh Tinh nhìn về phía gian phòng triển lãm, nơi trần nhà được sơn màu xanh lam, với những điểm sáng lấp lánh như các vì sao, tạo ra một bầu trời đầy ấn tượng, mang đậm không khí khoa học kỹ thuật.

Bốn phía màn hình chuyển động chậm rãi thể hiện hệ Ngân Hà, tổng thể như một cơn xoáy nước khổng lồ, với tâm điểm là một hố đen khổng lồ. Sàn nhà được thiết kế màu đen, hoàn toàn hòa quyện với bối cảnh.

Màu bạc lấp lánh từ những cánh tay của các thiên thể không ngừng chuyển động, hệ Mặt Trời hiện ra bên cạnh, trong đó Trái Đất chỉ là một viên ngọc nhỏ bé, gần như không thể nhận thấy.

Đào Hiểu Tình và Đường Tinh Tinh trong nội tâm đều tràn ngập sự tán thưởng, vừa nhìn xung quanh, bị cuốn hút bởi vẻ đẹp rộng lớn của vũ trụ và hệ Ngân Hà.

Thiết kế ở đây thật tuyệt vời, ngay cả khi không tham gia vào các hoạt động, họ cũng không cảm thấy chuyến đi này uổng phí.

Khu trải nghiệm được chia thành hai phần: Khu tranh minh họa thực vật và khu đáp đề.

Khu tranh minh họa được mở ra dưới hình thức tương tác, với năm bậc thang hình tròn nâng lên, bên ngoài có các vách ngăn bằng kính trong suốt, khi vào trong sẽ kết nối với màn hình tương tác.

Khu đáp đề được thiết kế đầy mới mẻ và độc đáo, với năm chủ đề khác nhau: Hải dương, đảo nhỏ, không gian, Transformers, và Thiên cung.

"Dì nhỏ, 2 người cũng ở đây à?"

Đào Hiểu Tình vừa chuẩn bị xếp hàng cho chủ đề hải dương thì thấy Tô Đồng và Lộ Hạo Trạch.

"Vừa rồi từ phòng triển lãm ảnh ra, Hạo Trạch nghe các bạn khác nói bên kia có Transformers, nhất quyết phải đến đây," Tô Đồng nói với nụ cười tươi tắn, rõ ràng tâm trạng rất tốt.

"Mẹ ơi, con sẽ tiếp tục tham gia đáp đề, lần này con nhất định phải vượt qua Tôn Ngọc Tiệp! Mẹ đừng quên giúp con xếp hàng nhé."

"Yên tâm đi, mẹ sẽ giúp."

"Đi tham gia đáp đề à?"

Đào Hiểu Tình ngạc nhiên, vì Lộ Hạo Trạch trước giờ không thích làm bài.

"Đúng vậy, bên đó còn có bảng tích điểm, thứ hạng và điểm số luôn thay đổi, không chỉ có bọn trẻ, mà có rất nhiều người lớn cũng tham gia."

"Vừa rồi ta cũng thử một lần, rất có ý tứ."

Tô Đồng cười nói: "Bất quá ta không bằng Hạo Trạch, hắn vừa rồi đáp 10 đề mà đúng tận 9 đề."

Hơn nữa, sự hứng thú của cậu bé rất cao. Khi ra ngoài, cậu lập tức lại đi xếp hàng để tham gia đáp đề, còn muốn thi đấu với một bạn học khác.

Ngoài việc chơi game, đây là lần đầu tiên cô thấy con mình nhiệt tình với một sự kiện như vậy. Trước đây, cậu bé chưa bao giờ thể hiện sự hứng thú lớn như thế.

Đào Hiểu Tình và Đường Tinh Tinh chia nhau vào khu đáp đề và khu tranh minh họa.

Tại chủ đề hải dương, Đào Hiểu Tình chờ gần nửa giờ, cuối cùng cũng đến lượt mình.

Khi bước vào, cô cảm nhận ngay được không khí mát lạnh và hơi ẩm đặc trưng của biển cả.

Bốn phía là những làn sóng mạnh mẽ của biển cả, bên tai vang lên âm thanh của sóng đánh vào bờ, cùng với những cánh hải âu trắng bay qua đầu. Các sinh vật biển xung quanh bơi lội, xa xa có cá nhà táng phun ra những cột nước cao chót vót, khiến cô như lạc vào một thế giới hải dương.

Thật là tuyệt vời.

Chỉ một chủ đề cũng có thể thiết kế tinh tế và chân thật như vậy.

Đang cảm thán, toàn bộ bức tường lớn hiện ra một dòng chữ:

"Xin mời nhập tên của bạn, chuẩn bị sẵn sàng, 20 giây nữa sẽ bắt đầu đáp đề."

1."Trong kỉ lục Guinness thế giới, lá sen vua lớn nhất có đường kính là _____." Màn hình hiển thị lá sen vua khổng lồ.

A. 3.20 m

B. 2.90 m

C. 2.83 m

D. 3.35 m

Đào Hiểu Tình rất quen thuộc với câu hỏi này, không chút do dự chọn D.

Chính xác.

Đột nhiên, màn hình tối lại, một con cá nhà táng cao khoảng 20 m bơi tới, cái đuôi lớn của nó vung lên tạo thành một trận sóng biển, như thể đang vỗ tay chào cô.

"Oa!"

Đào Hiểu Tình cảm thấy vô cùng kích động. Cảnh tượng này, ngay cả khi ở bờ biển, cô cũng chưa từng thấy.

Huống chi nó còn là vì cô mà đến.

2."Lan Darwin chính là loại nào trong họ hoa lan?"

A. Trường cự Tuệ Tinh Lan

B. Phụ sinh hình Tuệ Tinh Lan

C. Vô hành Tuệ Tinh Lan

D. Madagasca Tuệ Tinh Lan

Câu hỏi này có chút khó khăn. Đào Hiểu Tình nhìn hình ảnh của lan Darwin với những bông hoa dài, cuối cùng chọn A.

Chính xác.

Tới rồi!!

Nhìn con cá nhà táng khổng lồ từ xa bơi tới, lòng cô hưng phấn không thôi.

...

10 câu hỏi kết thúc rất nhanh, vì Đào Hiểu Tình là fan trung thành của Hoa Gian Tập, cô đã thành công đạt được 100 điểm, với tỷ lệ chính xác 100%.

Trên bảng xếp hạng, cô đứng thứ 39.

Nhìn thấy trên màn hình dòng chữ 【 đáp đề xong, xin rời đi 】, Đào Hiểu Tình cảm thấy hơi chưa đã thèm.

Mới vừa ra ngoài, cô liền không chút do dự xếp hàng tại nơi có số lượng ít người, chờ mong tham gia đáp đề tiếp theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top