Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 68

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hương trà thanh đạm theo gió phiêu tán, lan tỏa trong không gian, thấm vào lòng người. Khi bước chân dần dần tiến lên theo lối cầu thang xoắn dẫn vào vườn trà, khung cảnh hiện ra trước mắt là một màu xanh tươi mát bao phủ. Không khí nơi đây trong lành đến lạ, mỗi hơi thở đều mang theo cảm giác thư thái và sảng khoái, khiến ai cũng cảm thấy dễ chịu vô cùng.

Phó Vân Trạch theo sau Diệp Hàm, đi dọc theo con đường nhỏ được tạo ra riêng biệt.

Những cây trà ở đây phát triển rất nhanh. Ban đầu, người ta chừa lại khoảng cách giữa các hàng cây để làm lối đi nhỏ, nhưng giờ đây nó có vẻ hơi hẹp, thỉnh thoảng cần phải đưa tay ra để đẩy những cành trà mới mọc sang một bên.

Anh chăm chú nhìn vào những cây trà cao khoảng một mét trước mắt. Chồi mầm nằm ẩn mình giữa các cành và lá, tỏa ra mùi thơm  ngọt ngào. Phó Vân Trạch hít một hơi thật sâu, cảm giác như mình đã bước vào một thế giới khác, giống như đang lạc vào "đào nguyên" của riêng mình.

Đó là một trải nghiệm vô cùng mới mẻ.

Diệp Hàm bước đến gần khu ruộng ươm và dùng "bàn tay vàng" để kiểm tra trạng thái phát triển của những chồi trà non.

Cây trà non số 5: "Ta đang lớn đây! Ngươi xem, đỉnh đầu của ta đã mọc ra những chồi mầm non nớt, nhưng giờ vẫn chưa thể hái được đâu. Đợi ta lớn thêm chút nữa đã."

Diệp Hàm cúi xuống quan sát kỹ, đầu ngón tay khẽ chạm vào những chiếc lá đầy đặn, quả nhiên giữa hai lá đã xuất hiện một chồi mầm nhỏ xíu.

Chồi non thật sự rất nhỏ, không lớn hơn một hạt gạo là bao, nếu không nhìn kỹ sẽ không thể thấy được. Nó vừa mới nhú ra, vẫn chưa chuyển sang màu xanh lá mà còn giữ sắc trắng nhạt, đầy sự mềm mại.

Thật đáng yêu.

Nhớ lại khi mới đến, những cây trà non còn yếu ớt, phát ra những âm thanh nhỏ xíu lo lắng rằng liệu chúng có thể sống sót không. Đến giờ, chúng đã cao hơn 50 cm, có bảy đến tám cành mới vươn dài ra, tạo thành một bụi trà xanh non, lá cây tươi mát.

Nhìn thấy sự phát triển mạnh mẽ của chúng, Diệp Hàm không khỏi mỉm cười hài lòng.

Cô tiếp tục sử dụng "bàn tay vàng" trên một cây trà khác.

Cây trà non số 6: "Ta không muốn ở lại trong khu vườn ươm này nữa, thật mất mặt. Ta đã là một cây trà lớn rồi, mau dời ta đi chỗ khác!"

Tiếc thay, giọng nói yếu ớt của nó đã phản bội lại sự mạnh mẽ mà nó muốn thể hiện. Dù cố gắng tỏ ra hung dữ, nhưng giọng nói vẫn ngây ngô, chỉ như một đứa trẻ mới lớn.

Nó vẫn chỉ là một cây trà non, chưa thể so sánh với những cây trà trưởng thành.

Diệp Hàm khẽ sờ lên lá của nó, dịu dàng nói: "Yên tâm, sắp tới ta sẽ chuyển các ngươi đi."

Cây trà non số 6 thở phào nhẹ nhõm, giọng nói còn phảng phất chút ngượng ngùng: "Ừm... vậy cũng không còn xa nữa."

Sau khi kiểm tra tình trạng của những cây trà non, ánh mắt Diệp Hàm dừng lại ở cây trà non số 3.

Cây này cao hơn những cây khác khoảng bảy đến tám cm, từ gốc đã mọc ra hơn mười cành và là cây cường tráng nhất trong số những cây trà non, được đánh giá là cấp S.

Tuy nhiên, những cành đó đều mới mọc ra trong vài tháng, lá cây còn xanh nhạt và cành còn mỏng manh. So với những cây trà 8 năm tuổi, màu sắc và độ vững chắc của nó vẫn chưa thể sánh bằng.

Cây trà non số 3: "Các ngươi định hái trà phải không? Vì các ngươi đã chăm sóc ta kỹ lưỡng, ta sẽ cho phép ngắt vài chồi mầm, nhưng chỉ được hái vài mầm trên đỉnh thôi, để không ảnh hưởng đến sự phát triển sau này của ta."

Giọng nói nghiêm túc, đầy vẻ chín chắn sau khi trưởng thành, nhưng khi kết hợp với độ tuổi của nó, không khỏi khiến người nghe bật cười.

Diệp Hàm không nhịn được cong mắt cười, nói: "Năm nay chúng ta sẽ không hái, ít nhất phải đợi đến năm sau."

Sau khi nghe vậy, cây trà non số 3 dùng giọng nói trầm ổn nhưng vẫn ngây thơ đáp lại: "Ừ, cảm ơn."

Phốc.

Diệp Hàm bị sự đáng yêu của nó làm cho bật cười. Sự tương phản giữa tính cách nghiêm nghị và giọng nói trẻ con thật sự làm người ta không thể cưỡng lại được.

Không hổ là một cây trà non cấp S, làm thế nào mà lại có thể nuôi dưỡng được một tính cách đáng yêu nhưng đầy bình tĩnh như vậy?

Diệp Hàm vừa cười vừa nửa ngồi xổm xuống, đếm từng chồi mầm của nó. Đúng như dự đoán, có không ít chồi và chúng phát triển cực kỳ xuất sắc.

Phó Vân Trạch tiến lại gần cô, nhìn nụ cười trong đáy mắt của cô rồi ngắm nhìn những cây trà non cao lớn trước mắt. Anh khẽ nhếch môi, nhẹ nhàng xắn tay áo lên: "Cần giúp đỡ không?"

"Không cần, chờ khi nông dân trồng chè tới, họ sẽ chuyển tất cả chúng sang chỗ khác."

Diệp Hàm nhìn vào khuôn mặt thanh tú của Phó Vân Trạch cùng với dáng vẻ trầm ổn của anh, trong khoảnh khắc cô để tâm trí mình bay xa, tự hỏi liệu khi còn nhỏ anh có dáng vẻ giống thế này không.

Rõ ràng chỉ vừa mới vào mẫu giáo, nhưng đã ăn mặc chỉn chu trong bộ vest nhỏ, từ chối sự giúp đỡ của người khác và tự mình xử lý mọi việc một cách gọn gàng.

Nghĩ đến điều này, mọi cảm giác xa cách giữa cô và anh dường như đều tan biến.

......

Hôm nay thời tiết rất dễ chịu, theo chỉ thị của Diệp Hàm, nhóm nông dân trồng chè cẩn thận di chuyển 10 cây trà chồi non đã phát triển cao đến khu vực phía sau, trên sườn núi. So với những cây trà đã 10 năm tuổi xung quanh, những cây chồi non này trông thấp hơn rất nhiều, nhưng lại xanh tươi, đầy sức sống.

Những nông dân trồng chè cẩn thận quan sát từng cây, bàn bạc với Diệp Hàm về thời điểm hái trà và phương pháp thu hoạch.

Một người nông dân chia sẻ: "Cây trà của chúng ta phát triển rất nhanh, hơn nữa năm nay nhiệt độ lại ấm áp. Dự tính chỉ khoảng 10-12 ngày nữa là có thể bắt đầu thu hoạch lần đầu. Cô xem, nên thu hoạch ngay bây giờ, hay đợi đến trước tiết Thanh Minh rồi hái đồng loạt?"

Thu hoạch lần đầu sẽ là những mầm trà tươi ngon nhất, mầm to hoặc mầm nhỏ với một lá non chưa nở. Càng sớm hái, giá trị trà càng cao. Thông thường, phải hái đến 5-6 vạn chồi non mới xào được một cân lá trà, thuộc loại đặc biệt tinh phẩm. Một mẫu đất chỉ sản xuất được hai ba cân.

Vườn trà của Hoa Gian Tập chỉ rộng 30 mẫu, so với các vườn trà khác có diện tích hàng ngàn mẫu, quy mô không lớn, nên sản lượng từ đợt hái đầu tiên cũng tương đối ít.

Để giữ được hương vị của lá trà, sau khi thu hoạch cần phải nhanh chóng tiến hành các bước như phơi nắng, đóng máy, điều chế, và hong khô, nhằm tránh mất đi độ tươi ngon. Đồng thời, trong quá trình chế tác, tay nghề của thợ trà và người đóng máy phải đạt đến trình độ tinh xảo, đảm bảo mọi công đoạn được thực hiện một cách hoàn hảo.

Chỉ có như vậy, mới tạo ra được những lá trà đầu tiên chất lượng cao nhất.

Tuy nhiên, chi phí cho quy trình này không hề nhỏ, đặc biệt khi sản lượng chỉ có vài chục cân lá trà. Đơn giá sẽ rất cao.

Đông Lĩnh Bạch trà không nằm trong top 10 danh trà nổi tiếng và giá cả của nó phù hợp với người tiêu dùng đại chúng. Tại địa phương, chỉ cần 500 tệ/kg là có thể uống được trà xuân, thậm chí trà đặc cấp Minh Tiền, đủ để đáp ứng nhu cầu của các gia đình bình thường. Chỉ những người sành trà thực sự mới chọn mua trà cao cấp và họ thường ưu tiên các loại danh trà như Tây Hồ Long Tỉnh hay Động Đình Bích Loa Xuân.

Vì vậy, trà cao cấp Đông Lĩnh bạch trà có vị thế khá lúng túng, không quá nổi bật ở phân khúc cao cấp cũng như bình dân. Doanh số bán hàng thường không cao, chỉ có những thương hiệu lớn như tập đoàn Phượng Lĩnh hoặc các nhãn hiệu lâu đời ở thành phố W mới có thể đóng gói bán rộng rãi. Các nhà sản xuất khác thường phải bán số lượng nhỏ lẻ qua các quán trà hoặc cho những người quen biết.

Người nông dân đề xuất rằng thay vì thu hoạch ngay, có thể để những mầm trà non tiếp tục phát triển thêm. Đợi đến khi các lá non trưởng thành, trước tiết Thanh Minh có thể thu hoạch và chế biến đồng loạt. Cách này sẽ tiết kiệm được nhiều nhân lực và chi phí.

Dĩ nhiên, quyết định cuối cùng vẫn sẽ phụ thuộc vào ý kiến của quản lý.

Diệp Hàm rất tự tin về vườn trà của mình; chất lượng cây trà đều thuộc loại thượng đẳng, không hái thì thật lãng phí. Cô cười nói: "Trước tiên hãy sắp xếp để tiến hành hái."

Việc hái trà hiện tại chủ yếu vẫn dựa vào nhân công, mỗi người thuần thục có thể hái từ 3-5 cân chồi non hoặc 30-40 cân lá non trong một ngày. Yêu cầu đối với người hái trà rất cao, cần phải thu hoạch sao cho chính xác, không để lại lá kém chất lượng, đồng thời phải chú ý đến kích thước và độ đồng đều của chồi và lá.

Ngoài ra, khi hái, phải nhẹ tay, tránh làm hư hại chồi và lá trà. Các công nhân sẽ sử dụng giỏ tre để chứa trà, nhằm giảm thiểu sức nặng tác động lên lá, đảm bảo chất lượng tốt nhất.

Sau khi bàn bạc với nông dân trồng trà, Diệp Hàm quyết định mời 10 công nhân hái trà có kinh nghiệm phong phú để tiến hành thu hoạch. Cô cũng sẽ mời thêm 20 công nhân nữa, tổng cộng là 30 người để hái trà Minh Tiền và trà xuân.

Cô sẽ đưa ra mức giá cao hơn một chút, nhưng yêu cầu phải đạt tiêu chuẩn trong từng bước hái, đồng thời cần đảm bảo quá trình hái đủ tinh tế, không làm hỏng cây trà.

Trà Minh Tiền rất quý giá, thường được hái vào buổi sáng từ 7 đến 11 giờ, một ngày có thể thu hoạch được khoảng 300 cân, trong khi trà xuân có thể chỉ đạt khoảng 200 cân. Sang buổi chiều, việc hái trà có thể không được suôn sẻ, có khi cả ngày chỉ thu được 100 cân.

Vì vậy, từ tháng 3 đến tháng 4 là thời điểm bận rộn nhất của các công nhân hái trà, cũng là lúc họ có thể thu được lợi nhuận cao nhất, nên cần phải có sự chuẩn bị trước cho các công nhân thuần thục.

Diệp Hàm quyết định sẽ trả từ 400 đến 450 tệ mỗi ngày cho công nhân, tùy thuộc vào số lượng trag mà họ hái được, so với giá thành ở các thành phố lớn thì cao hơn khoảng 20%.

Nông dân trồng trà rất nhanh chóng liên hệ với một số công nhân có hơn mười năm kinh nghiệm hái trà, họ đều có kỹ năng thu hoạch tốt, tốc độ nhanh và hiệu suất cao, chỉ cần chờ vườn trà đủ tiêu chuẩn là có thể tiến hành thu hoạch.

Về các bước tiếp theo, chủ cửa hàng trà Phùng cho biết nơi hắn có sẵn các thiết bị máy móc cần thiết, và các thợ máy đều là những người có kinh nghiệm phong phú, có thể đến đó để thực hiện.

Diệp Hàm cảm thấy đây là một lựa chọn tốt, hai địa điểm này khá gần nhau, việc vận chuyển sẽ thuận lợi.

Mặc dù cô có thể bố trí một nhà xưởng để chế biến và giới thiệu các loại thiết bị, nhưng đây là lần đầu tiên chế biến, nếu không đạt yêu cầu chất lượng thì sẽ thật đáng tiếc.

Vì vậy, cô nghĩ tốt nhất là nên tìm hiểu quy trình trước.

Đến lúc đó, việc thanh toán chi phí sẽ theo giá thị trường.

Phùng lão bản hỏi cô về thời gian: "Khi nào các cô bắt đầu?"

Diệp Hàm suy nghĩ một chút: "Dự kiến từ ngày 17 hoặc 18 tháng 3."

Phùng lão bản có phần ngạc nhiên: "Các cô bắt đầu sớm như vậy sao?"

Vườn trà của hắn dự kiến sẽ bắt đầu từ khoảng ngày 22 đến 24 tháng 3 và thường đến giữa tháng 4, trước ngày Thanh Minh mới tiến hành hái trà, không phân biệt đầu hái hay sau hái; sau đó mới đến trà xuân, đại đa số trà xuân đều hái vào hai đợt này.

Diệp Hàm mỉm cười: "Chúng tôi sẽ tiến hành thu hoạch lứa trà đầu thải*."

*lứa trà đầu tiên

Phùng lão bản nghe vậy có phần sửng sốt.

Còn phân loại hái trà?

Cây trà không phải phải đến tháng 11 năm sau mới có thể thu hoạch sao?

Sau một mùa đông lạnh giá, cây trà thích ứng chưa lâu, hiện tại thời tiết mới ấm lên, làm sao có thể mọc được nhiều chồi non như vậy?

Dựa trên kinh nghiệm trồng và thu hoạch của hắn vào năm ngoái, sản lượng trà của Hoa Gian Tập năm nay chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng, có thể chỉ đạt khoảng hai phần ba sản lượng so với năm trước.

Với 30 mẫu trà, tổng sản lượng có lẽ cũng chỉ đạt từ bốn đến năm chục cân trà hảo hạng, với việc phải thuê công nhân để hái và thực hiện chế biến, chi phí thực sự quá cao.

Vườn trà của hắn có tới 60 mẫu, nhưng mỗi cân trà hái được đều có chi phí lên tới vài trăm, đơn giá ít nhất cũng phải bán từ 1000 đến 1500 tệ trở lên. Mức giá này, rất nhiều người sẽ không chọn Đông Lĩnh bạch trà là loại trà địa phương.

Tuy nhiên, Phùng lão bản tất nhiên sẽ không nói ra những điều này.

Có thể là do Diệp Hàm có tiềm lực tài chính lớn, nên cũng có thể sẽ để lại một ít trà cho mình hoặc cho bạn bè, người thân.

*

Khi đã quy hoạch xong các hạng công việc, Diệp Hàm tưới một lượng lớn dung dịch dinh dưỡng cho nhóm cây trà, hy vọng chúng có thể nỗ lực để phát triển mạnh mẽ hơn.

Đến khi ấy, có thể chỉ cần cắt lấy đỉnh chóp và một phần giữa của những chồi non, để lại phần bên dưới và xung quanh tiếp tục phát triển, nhằm tránh ảnh hưởng đến sự trưởng thành của chúng.

Mặc dù đầu tư vào cây trà là rất lớn, nhưng mỗi năm sản lượng thu được cũng không hề nhỏ, không cần phải quá nóng vội.

Những chồi non của cây trà hấp thụ hơi nước và dung dịch dinh dưỡng, nhưng chúng lại phát hiện bản thân so với những cây trà trưởng thành bên cạnh thì chúng thấp bé hơn rất nhiều. Do đó, chúng ra sức sinh trưởng, mong muốn có thể lớn lên thêm nữa.

Tuy nhiên, những cây trà trưởng thành cũng không chịu kém cạnh.

Khi cây trà từ 8 đến 10 tuổi, lúc này đã đến độ trưởng thành, khả năng hút nước của chúng mạnh hơn nhiều so với những chồi non, tạo ra từ bốn đến năm chục cành, mỗi cành có thể có tới mười mấy chồi non, thậm chí có cành đạt tới hơn hai mươi chồi, gấp đôi so với các cây trà trong vườn.

Tất nhiên, chúng lớn lên cũng rất cao lớn, làm cho không gian xung quanh trở nên dày đặc, tạo thành những cụm cây sum suê. Dự kiến sang năm vào mùa xuân, sẽ cần phải quy hoạch lại mật độ một lần nữa.

Sau khi Diệp Hàm tưới xong dung dịch dinh dưỡng, trước khi rời đi, tình cờ nghe thấy những chồi non cây trà đang trò chuyện với nhau.

Chồi non số 5 rất uất ức: "Ô ô, rõ ràng mình cũng đang cố gắng lớn lên, sao lại không cao bằng chúng? Cành cây cứ chặn mình mãi QAQ."

Chồi non số 6 cũng cảm thấy chán nản: "Tôi đúng là không phải cây trà lớn! Tôi thật sự lùn quá, ô oa oa oa ——"

Trong khi đó, chồi non số 3, với tính cách điềm tĩnh, đang an ủi các chồi non khác: "Đừng lo lắng, chúng ta sẽ lớn lên thôi."

......

Diệp Hàm không khỏi buồn cười, tiến lên sờ vào lá của chồi non số 5: "Ngươi mới có nửa tuổi mà đã cao như vậy rồi. Đợi đến khi tám tuổi, ngươi sẽ còn cao hơn cả chúng nó."

Chồi non số 5 ngừng nức nở: "Thật sao? Thật sự như vậy ư?"

Diệp Hàm đáp: "Đương nhiên là thật rồi."

Cô không nói sai, cây trà ở Hoa Gian Tập lớn lên chắc chắn sẽ sum suê hơn những cây trà bị nhổ và trồng lại nửa chừng.

Cô đẩy nhẹ đỉnh cành của chồi non số 5, khiến nó không còn chịu ánh nắng gay gắt mà nhanh chóng trở nên vui vẻ.

Diệp Hàm lại quay sang chồi non số 6: "Sang năm ngươi sẽ thành cây trà lớn, ta bảo đảm."

Chồi non số 6 dùng cành cọ vào đầu ngón tay cô: "Hừ, nói suông thì không có bằng chứng, chúng ta hãy ngoéo tay làm chứng nhé."

"Hảo a." Diệp Hàm cười, dùng ngón út quặp lấy cành của nó, xem như đã hoàn thành lời hứa hẹn.

Chồi non số 6 rung rung lá cây, rõ ràng cảm thấy có động lực.

Chồi non số 3 với giọng điệu điềm tĩnh: "Cảm ơn ngươi đã an ủi chúng nó."

"Không có gì." Diệp Hàm mỉm cười, đôi mắt hạnh cong lên, cảm thấy bộ dáng nghiêm túc của nó thật đáng yêu. Cô ngồi xổm xuống để nhìn cây trà nhỏ cao 60 cm, trông còn trẻ măng với giọng nói thật non nớt.

Cô nhẹ nhàng vuốt ve lá của chồi non, hiện tại đã lộ rõ đặc điểm của trà Đông Lĩnh, với những chiếc lá non có màu xanh nhạt dần sang trắng, thật đẹp.

Chồi non số 3 cảm nhận được sự chăm sóc ấy và hơi run lên, nhưng không nói thêm gì nữa.

Thật ngoan ngoãn.

Diệp Hàm mỉm cười, nhưng lập tức thu tay lại, bước đi nhẹ nhàng và uyển chuyển rời khỏi vườn trà.

*

Trải qua khoảng thời gian đào tạo này, lan Darwin, hắc mỹ nhân đâu lan, phi vân đâu lan, cây trà chồi non số 3 và hạc vọng lan đều đã đạt tiêu chuẩn thực vật cấp S.

Tháng trước, trong khu trồng đào, những cành đào rủ xuống giống như bích đào, cùng với những cây đào có phẩm chất tốt nhất và một vài giống mẫu đơn, tường vi đều đã đạt cấp A. Hơn nữa, trong số 18 loại thực vật cấp A trước đó, khoảng cách đến 350‰ nhiệm vụ hoàn thành vẫn thiếu 89‰.

Đã tiến cử 200 loại, 3000 cây hoa cỏ, nhiệm vụ đã hoàn thành một nửa. Hiện tại, cần tiến cử thêm nhiều hoa cỏ hơn nữa.

Diệp Hàm chuẩn bị đến thành phố L để tiến cử những giống mẫu đơn quý.

Câu cửa miệng nói rằng "Lạc Dương mẫu đơn giáp thiên hạ", đây là nơi sản xuất mẫu đơn nổi tiếng nhất trên quốc tế, luôn giành được các giải thưởng lớn, vì vậy việc tiến cử từ đây là chắc chắn đúng đắn.

Cô đã sưu tầm sẵn những thông tin liên quan đến trung tâm đào tạo và đã làm cố vấn về giá cả. Hiện tại, điều cần làm là chọn lựa những giống hoa cỏ tốt nhất, đồng thời tiến cử một vài cọng "hoa mẫu đơn vương" có tuổi đời trên 30 năm, để thiết lập khu vực xem xét chuyên môn về hoa.

Tất nhiên, đây mới chỉ là ý tưởng ban đầu; cụ thể vẫn cần phải xem xét thực địa.

Những loại hoa mẫu đơn lớn này thường có giá cao, một số cây  cũng được làm chiêu bài quảng cáo, không nhất định sẽ bán. Đến lúc đó, việc trao đổi sẽ cần được thảo luận kỹ lưỡng.

Thành phố L cách thành phố W một khoảng cách nhất định, nhưng giao thông nội địa rất thuận tiện; chỉ cần một tiếng đồng hồ bay thẳng là đến nơi. Diệp Hàm lên kế hoạch cho chuyến đi trong 5 ngày, đủ thời gian để thăm trung tâm và xem xét các cơ sở hoa cỏ.

Vương Vân dự định sẽ khởi hành vào buổi sáng hôm sau. Trong hai ngày ở đây, Diệp Hàm có thể sắp xếp lại mọi chuyện trong vườn, đồng thời kiểm tra tình trạng của các loại thực vật và chuẩn bị tốt hệ thống tự tưới dịch dinh dưỡng.

Lan Darwin và các loại lan khác đã kết thúc kỳ hoa nở trong hai tháng qua, nhưng phấn hoa của chúng đã sớm được gửi đi cho phòng thí nghiệm.

Tiến sĩ Úc dẫn dắt đội ngũ trong suốt hai tháng qua đã liên tục tìm ra cách bảo quản phấn hoa ở nhiệt độ thấp, cũng như giải quyết vấn đề xác suất thụ phấn thấp và kỹ thuật gieo giống vô khuẩn. Hiện tại, họ đang tiến hành gieo giống cây non trong điều kiện vô khuẩn, sau khi cây non phát triển sẽ thực hiện thí nghiệm sống suất* và kiểm tra gene.

*thường liên quan đến việc đánh giá và tối ưu hóa khả năng sinh trưởng và phát triển của một loài thực vật, động vật hoặc tế bào

Nếu sống suất duy trì ở mức cao và gene hoàn mỹ được di truyền những đặc điểm cần thiết, điều này sẽ chứng tỏ có hy vọng giải quyết những khó khăn trong việc đào tạo giống. Ngược lại, nếu xác suất đào tạo thấp, sẽ cần tiếp tục xem xét các kỹ thuật gây giống và nở hoa trong ống nghiệm như những biện pháp khác.

Nhưng nhìn chung, khả năng sinh sản vẫn có.

Chỉ là điều này tương đối gian nan và tạm thời chưa thể phê duyệt phương pháp đào tạo.

Như vậy thì đã tốt lắm rồi.

Nghe được kết quả từ tiến sĩ Úc, Diệp Hàm cảm thấy yên tâm hơn, nếu không thì cô sẽ không thể giải thích cho lan Darwin.

Mỗi lần sử dụng "bàn tay vàng", đối phương đều sẽ lặp lại câu hỏi "Vì sao lại tiến hóa thành dạng này", nếu cứ tiếp tục như vậy, cô thật sự lo lắng tinh thần của cây hoa lan sẽ gặp vấn đề.

Đâu lan thực sự đáng yêu, phía dưới yếm của nó chứa đầy phấn hoa, thật lãng phí khi để quá nhiều phấn hoa rơi xuống. Cô không muốn loài hoa đáng yêu như vậy trở thành giống loài bị đe dọa.

Nếu thụ phấn và gây giống có thể giải quyết, không chỉ giữ gìn sự đa dạng loài, mà đối với Diệp Hàm, nhiệm vụ "cứu vớt 8 loại thực vật đang gặp nguy hiểm, thực hiện sự gây giống tự nhiên" cũng sẽ hoàn thành hơn một nửa.

Vì vậy, cô vẫn luôn chú ý đến lĩnh vực này, hy vọng có thể sớm có đột phá trong tiến triển.

......

Khu cổ thụ

Trước khi lên đường, Diệp Hàm như thường lệ ghé thăm để kiểm tra tình trạng cây bàn đào thụ. 

Sau chín tháng cứu trợ, cây đã trải qua 400 năm gió táp mưa sa, một bên thân cây đã từng bị đứt gãy giờ đây đã hoàn toàn hồi phục, cành khô đã bong ra từng mảnh tỏa sáng sức sống mới, lá cây xanh biếc, giờ đây không còn dấu hiệu của sự khô héo suy nhược như trước.

Đặc biệt, phần bị đứt gãy đã hoàn toàn hồi phục nhờ vào giá đỡ và dịch dinh dưỡng, chỉ cần thêm một thời gian nữa là có thể gỡ bỏ giá đỡ, để cây tự mình chống đỡ những cành lớn uốn lượn cùng với nội lực tràn đầy.

Khi đó, nó sẽ trở thành một cây sum suê với chiều cao vượt trội, đạt tới 400 năm tuổi và trở thành một trong những cây cổ thụ danh tiếng cấp hai quốc gia!

Trái ngược với hình ảnh cây sắp chết héo trước đây, tình trạng hiện tại như một phép màu. Các chuyên gia quản lý cổ thụ đã gần như từ bỏ hy vọng với cây bàn đào thụ này.

Khi thông tin về sự hồi phục của cây cổ thụ được lan truyền, các chuyên gia quản lý đã đến kiểm tra và ai cũng rất ngạc nhiên.

Đặc biệt là Cao Vũ, người đã từng hỗ trợ kỹ thuật cho cây bàn đào thụ này, giờ đây nhìn thấy cây đã hồi phục từ tình trạng suy sụp không thể cứu chữa trở lại như hôm nay.

Đây quả là một kỳ tích trong lịch sử bảo tồn cổ thụ!

Một số chuyên gia từ các khu vực địa lý khác cũng không có nhiều kiến thức về cây cổ thụ này. Tuy nhiên, những cây danh mộc cổ thụ thường có tư liệu ghi chép về sự phát triển, với các chuyên gia thường xuyên ghi lại tình trạng sinh trưởng. Do đó, họ có thể so sánh ảnh chụp trước đây với hiện tại.

Trong khoảnh khắc, mọi người đều ngạc nhiên. Họ nhìn những bức ảnh cũ về cây bàn đào thụ và rồi nhìn sang cái cây trước mắt, tất cả đều không thể tin vào mắt mình.

Chẳng lẽ đây chính là cây bàn đào thụ mà họ đã biết?! Nếu không có bức ảnh làm bằng chứng, chắc chắn không ai nghĩ rằng đây là cây đã từng đứt gãy, khô héo và tỏa ra mùi hôi mục nát.

Giờ đây, nó giống như một cây bàn đào trẻ trung, có khả năng sống thêm 500 năm nữa.

Có người theo phản xạ tìm kiếm thông tin: "Cây bàn đào thụ, tuổi thọ 400 năm, mã số bảo tồn cổ thụ..."

Đúng vậy, chính là nó.

Ôi trời, cuối cùng làm cách nào mà có thể đạt được điều này?!

Các chuyên gia bắt đầu hướng ánh mắt về phía Diệp Hàm, người được cho là đã tiến hành cứu trợ cho cây.

Không chỉ cây này, mà cây đan quế cổ thụ cũng được cứu chữa.

Diệp Hàm nhanh chóng bị vây quanh bởi các chuyên gia, những người vốn luôn tỏ ra nghiêm nghị, giờ đây đều tỏ rõ sự phấn khích và nhiệt tình, khiến cô cảm thấy hơi choáng ngợp.

Cuối cùng, câu chuyện thành công này đã trở thành một sự kiện gây tiếng vang lớn trong cộng đồng tại thành phố W, thu hút sự chú ý của đông đảo công chúng; Diệp Hàm cũng được mời trở thành cố vấn đặc biệt cho bộ phận quản lý cổ thụ, mở ra nhiều cơ hội hợp tác trong việc giới thiệu và chăm sóc các loại cây cổ thụ trong tương lai.

Lúc này, Diệp Hàm bất ngờ phát hiện rằng một phần cành trên cây bàn đào thụ đã bắt đầu mọc ra những nụ hoa màu hồng nhạt. Điều này đến trước cả những cây hoa đào khác trong khu rừng.

Cây bàn đào thụ tự hào nói: "Hừ, đã nói rồi, năm nay tiểu gia sẽ nở hoa!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top