Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phần 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Những đứa trẻ khác đã được về nhà dưới vòng tay chăm sóc của bố mẹ từ 2 tháng trước rồi , nhưng Dũng vẫn còn ở lại dưới sự giám sát của bác sĩ thì sức khoẻ của em mới có thể đảm bảo được . Nhìn đứa con nhỏ bé tội nghiệp chỉ mới được hít thở bầu không khí tự nhiên , một món quà vô giá mà Chúa đã ban tặng cho loài người chỉ vỏn vẹn 30 phút 20 giây đầu đời , ngắn ngủi nhưng đủ để em biết được cảm giác thiêng liêng lần đầu tiên cũng như cuối cùng ấy .Cả cuộc đời sau này em sẽ phải mang trên mình chiếc ống thở bên ngực , nó tuy không tốt như món quà kia nhưng chắc có lẽ đây là cứu tinh của cả cuộc đời em rồi .
          10 tháng sau , em được xuất viện , ngày em ra viện là ngày 16/6/1997 , đó cũng là ngày sinh nhật đầu tiên , là ngày thôi nôi , là ngày chung vui của cả một đại gia đình lớn cho một đứa trẻ . Nhưng em làm gì được nằm trong nôi để mà bỏ chứ , chiếc giường của bệnh viện là thứ mà em đã nằm lên trong suốt 1 năm trời đầu đời điều trị . Tuy nhiên , không cần thôi nôi , không cần những thứ tình cảm phù phiếm của những người xa lạ , cha mẹ vẫn không ruồng bỏ em , em đã chính thức được về nhà , mở ra một trang mới trong cuộc đời kế tiếp đầy thú vị đang chờ ở phía trước. Lúc bố mẹ đẩy chiếc xe lăn đi là một buổi chiều tà nhẹ nhàng , buổi hoàng hôn tuyệt đẹp . Bỗng , một tiếng nói :'CHỜ ĐÃ' rất to được vang lên , đó là cô y tá đã chăm sóc cho đứa bé lúc phát hiện ra sự bất thường , nếu không có cô ấy chắc Dũng không được ngồi trên chiếc xe lăn này đâu . Chống tay xuống đùi , thở một vài nhịp gấp , cô y tá nói :
       -Tôi , tôi muốn làm mẹ đỡ đầu của đứa trẻ này được không ạ , nhìn sự tội  nghiệp của nó mà tôi không kìm được lòng? Thật sự thì ngày trước tôi cũng từng được làm mẹ , nhưng chỉ trong vài giây ngắn ngủi ... Đứa trẻ vừa ra đời thì đã phải về thế giới bên kia , nó thậm chí còn chưa được nhìn thấy dương gian , được nhìn thấy Mặt Trời chói sáng . Cậu bé này may mắn hơn con tôi rất nhiều , tôi muốn được sống lại cảm giác ấy một lần nữa , tôi sẽ không đòi bất cứ một xu nào từ hai người đâu , làm ơn đi mà !
             Người y tá vừa nói vừa khóc , vừa mếu máo nhìn lấy đứa trẻ đang nằm trên chiếc xe lăn kia. Hai vợ chồng nhìn nhau một hồi , họ cùng mỉm cười , dường như suy nghĩ của họ cùng về một đáp án . Người chồng đỡ cô y tá dậy , rút tấm khăn và lau nước mắt , đáp :" Không vấn đề gì đâu cô ạ " Cô y tá mừng rỡ , đứng dậy và đẩy chiếc xe với người vợ . Họ cùng vào ô tô , rời khỏi bệnh viện , chào tạm biệt mái nhà đầu đời của Dũng...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top