Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

nhà tụi nó có sáu tầng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khu tập thể 2U này của tụi nhỏ đã xây dựng từ lâu lắm rồi, có thể là mười lăm năm hoặc hai mươi năm về trước, từ cái thời mà cái đám tụi nó còn chưa ai biết nói, chưa ai biết đi. 2U được nhà nước dựng lên và phân bố nhà ở cho các hộ gia đình, nhà thì bố mẹ là công nhân, nhà thì quân nhân, rồi nhà cho nông dân từ quê ra đây mượn có đủ cả. Thành ra 2U trở thành cái khu tạp nham nhất thành phố, mà vui, dân ở đó ai cũng kêu vậy.

Tụi nhỏ - ở đây là chỉ riêng cho một thế hệ của khu tập thể sáu tầng này. Tụi nhỏ toàn là mấy đứa con trai độ mười lăm, mười sáu, bé nhất thì cũng là mười ba, cùng lớn lên và đi học, thân thiết như anh em ruột thịt; người lớn thường lắc đầu ngao ngán mỗi khi nhắc tới bọn trẻ con này vì chúng nó sống hoàn toàn bản năng hoang dã.

Tầng một tụi nó có nhà của An và Tô Hải. Hai đứa này là con nhà công nhân, ba mẹ từ quê lên làm việc, thế quái nào tụi nó nhanh nhạy đường sá trên đây lắm, quậy phá cũng chẳng ngán ngẩm đứa nào. An nom hiền hơn Tô Hải một tẹo, nhưng nếu hai thằng này đi với nhau, một đứa võ mồm và một đứa múa chân múa tay thì đối phương cũng sợ mà chạy mất hút.

Ngay trên tầng hai là nhà của ông Phan tổ trưởng khu cũng là cán bộ phường, bảo sao có được vị trí đẹp thế: tầng hai mát, căn nhà rộng có tới tận ba gian, phía trước nhà còn cả một giàn hoa giấy tha hồ ngắm nghía. Ông Phan có hai người con trai là Phan Anh và Phan Chi. Phan Anh cũng thuộc dạng đàn anh nhất nhì khu này mà được cái gương mẫu trong mắt phụ huynh vì cái danh ở lớp của nó, chứ thật ra nó cũng chẳng ngại gì vài ba cuộc đánh nhau nếu được rủ đi. Còn Phan Chi thì không nói, Chi nó còn bé nên ngoan, chỉ theo mấy anh làm tay sai vặt suốt ngày mà thi thoảng xông pha cũng gớm ghê ra phết. Phan Anh suốt ngày chề môi dặn em "Chíp đừng có học mấy thằng kia mà đánh nhau", cơ mà nó quên mất tự nhìn lại mình.

Trên tầng ba là nhà của mấy bác làm nông, con em theo từ quê lên đây nên tụi nhỏ không thân thiết gì mấy. Ngô Thành Minh nhà đó rất hiền, lại còn là học sinh giỏi nên phụ huynh khuyến khích tụi nhỏ chơi chung, cơ mà mẹ nó thì ái ngại vì sợ con lây tính hoang dã. Thành Minh hay giúp tụi nhỏ này bài tập và bao che tội tình ở lớp nên được quý lắm, mấy thằng bản địa khu này suốt ngày bá vai bá cổ Minh rồi khệnh khạng "Ai bắt nạt gì chú, nhớ gọi bọn này đến ngay."

Tầng ba tương đối yên bình thì lên tầng bốn là cả một chân trời mới. Trên tầng bốn có hai hộ gia đình. Hộ thứ nhất là nhà Lê, ông bố làm hải quân nên hay vắng nhà, mẹ thì là giáo viên, chu toàn và nghiêm khắc. Ấy vậy mà cậu con trai Lê Trọng Hưng thì chẳng khác nào đại ca thứ thiệt cái khu này, nó cầm đầu biết bao vụ rùm beng từ xóm đến trường, từ trường ra phố. Được cái Trọng Hưng học giỏi nên hay được người lớn tha, chứ tội trạng nó thì dài gấp mười lần bài văn đứa con nít Phan Chi tập viết. Đối diện nhà Hưng là nhà của Chu Quang Khanh (tên kêu ra phết), ba mẹ nó là công nhân bình thường, nhưng nó thì không bình thường cho lắm. Khanh luôn dư sức để chạy từ tầng một lên tầng sáu, gõ cửa và trò chuyện rôm rả với từng nhà nếu nó thấy chán đời. Nhiều hôm Trọng Hưng phải tiếp chuyện nó, phiền phức chửi cho mấy câu thì liền bị Quang Khanh hôn chóc cái vào má. Thế mà, chẳng ai ghét Khanh cho được.

Tầng năm thì chỉ có nhà của thằng nhỏ nhì khu 2U là Mạc Trọng Hiền. Trước kia có nhà Kim nữa mà hình như họ đã chuyển qua khu 1Z. Trọng Hiền chỉ lớn hơn Phan Chi nên cũng được mấy anh thương nhiều. Ba mẹ thằng bé đều làm bộ đội, hình như mẹ làm quân y, vắng nhà tới nửa tháng là chuyện bình thường. Trước kia mẹ em hay ái ngại gửi Hiền qua nhà Kim chăm giúp, giờ nhà Kim chuyển đi thì thằng bé tự động lon ton xuống ăn nhờ ở đậu nhà anh trai tầng bốn luôn (đến mức nhiều người còn tưởng hai đứa là anh em ruột nếu không biết họ). Hai thằng bé tên na ná nhau mà dính nhau quá thành ra cả xóm thi thoảng còn lẫn lộn không biết đâu là Hiền, đâu là Hưng. Có trời mới hiểu tại sao Trọng Hiền lại bám anh Trọng Hưng hổ báo nhất khu 2U này.

Còn lại tầng sáu đối với tụi nhỏ là một thế giới gì đấy rất huyền bí và khó đoán. Tụi nó bị người lớn cấm lên đây chơi, mà sự vắng lặng và im ắng cũng làm cho chúng nó gai người. Thế là điểm lại năm trên sáu tầng, tụi nhỏ có bảy thằng bảo kê cho Ngô Thanh Minh. Thực chất còn vài hộ gia đình nhỏ nữa, nhưng những đứa con trai nhà họ đều đã là sinh viên hoặc đi bộ đội, thi thoảng mới về nhập bọn cùng lũ em.

Tụi nhỏ không có tên hội nhóm gì như người ta mà chỉ cần nói Bọn 2U là khối đứa tầm tuổi chúng loanh quanh khu này đều biết hết. Chúng nó ban đầu chỉ đóng đám vào đi ăn đi chơi và đi lượn phố cùng nhau, xô xát với một, hai đám tương tự chúng, tự nhiên Bọn 2U mang cái mác như côn đồ. Phan Anh nhiều lần phải đi giải thích tận sang khu tập thể 1Z, rồi khu 5Y, rằng tụi nhỏ hoàn toàn là người tốt, chỉ ra tay khi gặp kẻ yếu bị bắt nạt.

Địa bàn của 2U thì chắc chắn là ở khu tập thể sáu tầng 2U. Ban ngày chúng đi học, chiều chiều thường rủ nhau đi lượn phố, không thì đá bóng hoặc đi bơi ở sau khu. Buổi tối cơm nước học hành xong xuôi thì tụi nhỏ lại í ới nhau xuống gần bể nước dưới tầng một ngồi cho mát, tám chuyện, bày mưu tính kế đủ cả. Tụi nhỏ dữ dằn vậy đôi khi cũng khí thế phết, vì khối lần chúng nó chặn được người lạ muốn vào khu trộm cắp hay gây sự. Vì vậy mà người lớn thấy tụi nhỏ bày trò nghịch ngợm, họ cũng chỉ tặc lưỡi rồi cho qua.

Bởi, có lẽ ai cũng từng có một thời như thế.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top