Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hê hê hê, thấy chương trước hơi buồn với cay cho Saint của tui, nên tui làm luôn chương tiếp theo, yêu tui hông nè, mệt quá mệt luôn, chắc type được 4 tiếng rồi á 💪🏿💪🏿💪🏿🙏🙏🙏😭😭😭

Enjoy ❤️🖤❤️🥰💓❣️😘😍

Chương 6 --- Thỉnh Cầu

"Saint?"

Đột nhiên nghe thấy có người gọi mình, Saint đang chìm trong hồi ức đột ngột giật mình, tay trượt một cái, chiếc đĩa đang ôm trên người rơi xuống đất, vỡ vụn.

Xoay người, lại trùng hợp nhìn thấy gương mặt của người trong hồi ức, trái tim tức khắc đập liên hồi.

"Xin lỗi, làm em giật mình rồi?" Perth lập tức nói. Anh chỉ muốn vào nhà bếp cùng Saint nói hai câu, không ngờ lại dọa cậu thành ra như vậy.

"Không sao, tôi ban nãy cũng đang nghĩ về chuyện khác." Saint vội vàng lấy chổi định dọn dẹp, liền bị Perth nắm lấy.

"Em đừng nhúc nhích, coi chừng cắt vào tay." Perth nói xong liền cúi đầu bắt đầu dọn dẹp nhà bếp.

"Tôi hình như chưa từng nghe chủ tịch ngài nói câu xin lỗi lần nào, và cũng là lần đầu tiên thấy chủ tịch cầm chổi." Saint đột nhiên nói.

"Em đừng nói như thể lúc trước tôi đối xử với em tệ lắm. Cũng có thể bởi vì trước giờ tôi chưa từng làm sai, nên không cần phải xin lỗi." Perth cười, anh cảm thấy lần này gặp được Saint, không khí giữa cả hai dường như có chút thay đổi.

Trước đây là quan hệ cấp trên cấp dưới, Perth tuy rằng cũng khá thích vị trợ lý này, nhưng anh trước giờ đều công tư phân minh, đối với cậu không những không có một chút chăm sóc hơn, trái lại yêu cầu ở cậu so với người khác lại nghiêm khắc hơn. Saint càng cẩn trọng hơn, rất biết tuân thủ phép tắc, khó trách khiến Perth có chút khoản cách. Nhưng Saint của hiện tại, không biết có phải là do thay đổi thân phận hay là đã có con, khiến Perth cảm thấy rất chân thật, rất dịu dàng, cũng rất.... đáng yêu. (Giờ mày mới nhận ra hả con, tức quá phải xưng mày tao luôn á trời 🙂🙂🙂)

"Ngài đúng là đã làm ra một sai lầm vô cùng lớn." Saint thấp giọng lầm bầm.

"Cái gì?"

"Không có gì. PPlan đâu?" Saint vội vàng đổi chủ đề.

"Phao Phao nói con bé buồn ngủ rồi, Plan đang dỗ Phao Phao ngủ trưa."

"Cái con bé này thật biết làm phiền người khác, vẫn là tôi đi thì hơn." Saint nói rồi muốn bỏ chạy, liền bị Perth chặn đường.

"Saint, tôi có chuyện muốn nói với em." Perth cau mày, nhìn người trước mặt.

"Nói chuyện gì?" Tim Saint trĩu nặng một cái, không gian chật hẹp riêng tư của nhà bếp khiến cậu đột nhiên cảm thấy hồi hộp.

"Tôi muốn em quay lại tập đoàn, quay lại làm trợ lý cho tôi." Perth thấy Saint mở miệng, sợ cậu từ chối, liền lập tức bổ sung, "Tôi đảm bảo sẽ không như trước kia bắt em đợi lệnh 24 giờ, em chỉ cần trong giờ làm việc giúp tôi giải quyết một số công việc là được. Nếu như em chê mệt, tôi có thể tuyển thêm người trợ giúp em."

"Tôi còn phải chăm Phao Phao, e rằng không có thời gian làm việc full time." Saint vẫn cứ từ chối.

"Em có thể dẫn Phao Phao cùng đi làm mà."

Saint nghiêng đầu nhìn sang Perth, đột nhiên có chút muốn cười, nếu như Perth của trước kia, trong tập đoàn nhìn thấy trẻ con lập tức sẽ sa thải bậc phụ huynh của đứa bé đó ngay chứ nhỉ?

Perth nhìn thấy Saint cười, cũng cảm thấy đề xuất ban nãy của bản thân có chút hoang đường quá độ. Nhưng tại sao khi Saint nghiêng đầu nhìn anh mỉm cười lúc này, tại sao lại đáng yêu như vậy?

Aaaa! Muốn phát điên!!! (Chủ tịch đã bị nghiệp quật, hêhhe 🤣🤣🤣)

"Saint, sau khi em rời khỏi, tôi cũng không còn tìm được trợ lý nào thích hợp nữa, không có ai ưu tú như em, lại còn rất hiểu tôi, hiểu được yêu cầu của tôi. Khoảng thời gian em vừa đi, tôi như thể sụp đổ, tất cả công việc đều trì trệ, cuộc sống của tôi cũng hỗn loạn rối ren." Những lời như vậy Perth chưa hề nói với bất kỳ ai, nhưng lúc này chỉ muốn nói cho một mình Saint nghe.

"Chủ tịch, tôi sẽ không quay lại đâu." Saint cắn răng mím môi, giọng run rẫy trả lời. Trời mới biết cậu tốn biết bao sức lực mới nói ra được câu từ chối này. Cuộc sống của cả hai khó khăn lắm mới đi vào quỹ đạo mới, tại sao lại muốn đảo lộn lần nữa chứ?

"Em khoan hãy gấp rút từ chối tôi, suy nghĩ lại một chút có được không?" Perth không từ bỏ nói tiếp, "Phao Phao sang năm là có thể đi mẫu giáo rồi, đến lúc đó em quay lại cũng được. Tôi sẽ luôn đợi em."

"Tôi có thể giúp chủ tịch giới thiệu một số ứng viên không tồi, giáo sư nói sinh viên SWU vừa mới ra trường năm nay..."

"Saint, em không hiểu sao? Tôi chỉ cần em thôi." Thấy Saint nói mặn nói ngọt cũng không thèm nghe, cuối cùng vẫn không chịu, Perth có chút gấp gáp, như thể muốn rống lên, đôi tay cũng nhịn không được nắm chặt lấy đôi vai của Saint.

Đôi mắt xinh đẹp trợn to, cả mặt đều là vẻ ngạc nhiên bất ngờ.

"Ý tôi là tôi chỉ cần em ... làm việc cho tôi thôi." Perth lắp ba lắp bắp nói thêm.

Ánh sáng trong Saint thấp thoáng lóe lên lên rồi chợt vụt tắt, gỡ cánh tay Perth đang nắm lấy cậu ra.

"Tôi vẫn nên đi xem Phao Phao thế nào, sợ PPlan không trị được con bé." Saint cắn cắn môi, muốn lãng tránh.

"Saint, dù rằng em không muốn quay lại làm việc cho tôi, cũng không cần trốn tránh tôi chứ?" Perth lại chặn đường Saint. (Mặt dày lắm con trai, má rất ưng 👍🏻👍🏻👍🏻)

"Tôi không trốn tránh ngài." Người bị nói trúng tim đen, ngượng ngùng nhỏ giọng như tiếng muỗi kêu.

"Tôi cảm thấy thời gian hai năm chúng ta làm việc cùng nhau rất vui vẻ, và cũng rất gắn bó, tại sao hiện tại tôi lại cảm thấy em trái lại không muốn gặp lại tôi vậy?"

"Chủ tịch, là ngài nghĩ nhiều rồi."

"Em cũng đã từ chối lời đề nghị của tôi rồi, thì đừng gọi tôi là chủ tịch có được không? Chúng ta ít ra cũng là bạn bè nhỉ?" Tông giọng dịu dàng này của Perth, Saint trước đây chưa từng được nghe qua.

Người được thỉnh cầu có chút mủi lòng, bất giác gật gật đầu. (Rồi xong con ơi 😂😁😂)

"Nói đi nói lại em cũng là học đệ cùng khoa với tôi, tôi còn chưa nghe em gọi qua một tiếng 'học trưởng' lần nào đó nha!" Perth đột nhiên áp sát Saint, thủ thỉ bên tai cậu.

Perth nhìn thấy mặt Saint đột nhiên đỏ rực, sau đó giật mình lùi về sau, lập tức thừa thắng xông lên, tiến lên trước một bước, kéo lấy cổ tay của Saint, dồn cậu vào một góc tường của nhà bếp.

"Tôi có thể hỏi thêm một câu được không?"

"Hỏi gì?" Saint có chút hốt hoảng, Perth cách cậu quá gần, hơn nữa hương Vodka trên người anh bắt đầu trở nên nồng đậm hơn nữa.

"Hương pheromone của em là hương gì vậy?" Perth giơ tay, men theo mép tạp dề trên người Saint, sò mó lên trên, ôm lấy bờ eo thon gọn của cậu.

Tuy rằng rất vô sỉ, nhưng Perth vẫn lợi dụng pheromone của Alpha để khống chế Saint, anh muốn nghe lời thật lòng. Một tuần qua mỗi ngày anh đều muốn làm rõ mối quan hệ giữa anh và Saint, đương nhiên cuối cùng cái gì cũng không rõ ràng.

Ngày đêm suy nghĩ, Perth đều tự nói với bản thân rằng anh chỉ tâm đắc năng lực của Saint, chỉ muốn cậu quay lại làm việc cho anh thôi, nhưng hôm nay tại khoảnh khắc gặp lại cậu, Perth cuối cùng cũng có câu trả lời của mình. Nhu cầu của anh đối với cậu, còn hơn thế rất nhiều. Kỳ thật lúc Saint vừa mới từ chức, anh nên hiểu ra từ lúc đó mới phải. (Đấy đấy, tao đánh phát cho bớt ngok ngek nha chủ tịch 😂😂😂)

Vừa nhìn thấy cậu liền nhịn không được muốn tiếp cận cậu, muốn nắm tay cậu, muốn hôn cậu, muốn luôn luôn ở bên cạnh cậu. Chính là giống như lời Saint miêu tả trong video call hôm trước, Perth muốn trở thành bạn trai của cậu. Perth từ trước đến giờ chưa từng có ý muốn cùng bất kỳ người nào phát triển mối quan hệ lâu dài, lúc này lại muốn đối đãi Saint, giống như một Alpha bình thường đối đãi Omega của mình vậy.

Tình cảm như một cơn sóng lớn, vừa mới ập đến, liền dâng trào không thể khống chế, nhưng chẳng qua bởi vì trong tim từng giọt từng giọt nước đã đọng thành hồ, chỉ là người trong cuộc không biết tự hiểu ra mà thôi.

Perth nhìn ánh mắt nóng bỏng của bản thân, giọng nói trầm khàn thấp giọng nỉ non, lỗ liễu dùng pheromone mãnh liệt của bản thân bủa vây lấy Saint khiến cậu tim đập loạn chân cũng nhũn ra.

"Tại sao lại hỏi việc này?"

"Tôi muốn biết hương pheromone của em có tương hợp với của tôi hay không?" Perth càng nói càng trắng trợn, người đang trong vòng vây của anh, càng nghe càng đỏ mặt.

Perth cuối cùng cũng không nhịn được, cúi người áp sát mặt Saint, muốn hôn cậu.

"Tôi đã cắt bỏ tuyến pheromone." Saint đột ngột nói, sự ngượng ngùng trên mặt đã giấu đi, treo trên mặt là vẻ băng lãnh muốn người khác tránh xa vạn dặm.

"Cái gì?" Câu nói này quá chấn động, Perth tưởng rằng bản thân đã nghe nhầm.

"Không tin ngài ngửi thử xem, trên người tôi một chút hương pheromone cũng không có." Saint giả vờ trấn tỉnh.

"Nhưng mà tại sao?" Perth đương nhiên hiểu cảm giác cắt bỏ tuyến pheromone đau đớn thế nào, ánh mắt của anh không nhịn được nhìn sang phía sau ót Saint, trên đó quả thật không có miếng dán ức chế nào, hơn nữa trên người cậu cũng không ngửi được hương pheromone thơm ngọt của Omega...

"Tôi găp phải một tên tra nam, hắn đã 'đánh dấu vĩnh viễn' tôi, nhưng sau đó lại bỏ rơi tôi. Tôi không muốn mang theo hương pheromone của hắn suốt đời, nên đã xóa 'đánh dấu'. Kỳ phát tình lúc mang thai Phao Phao thật sự rất khổ sở, liền dứt khoát cắt bỏ tuyến pheromone. Dù gì tôi cũng không định tìm Alpha nữa." Saint nhanh chóng tìm ra lý do hợp lý.

"Nhưng mà Phao Phao trước đó nói là ba con bé đã không còn." Perth kinh ngạc.

"Hắn ở trong tim tôi chẳng khác gì đã chết rồi." Saint né tránh ánh mắt của Perth, cụp mắt, lông mi khẽ run, vẫn nhịn không được rơi nước mắt rồi. Saint hận bản thân sao lại vô dụng như vậy, tại sao? Tại sao bản thân vẫn cứ yếu đuối như vậy. Không phải là bỏ chạy thì là khóc lóc. (Ư ư, Saint con tui, thương thương 😭😭😭, cái thằng chủ tịch kia ra kia quỳ sầu riêng cho má 😠😠😠)

Perth không biết Saint đã trải qua những gì, nhưng nhìn cậu nắm chặt kệ gia vị run rẫy nãy giờ, liền hiểu được nội tâm cậu đang rất đau khổ, thế là muốn giang tay ôm chặt lấy cậu.

"Ngài nghe không hiểu sao? Omega đã cắt bỏ tuyến pheromone đã không còn là Omega nữa rồi, không có kỳ phát tình, không có hương pheromone, thậm chỉ không thể sinh con!" Saint có chút kích động, nắm lấy vạt áo của Perth dùng lực đẩy mạnh anh ra, trên miệng lại nói những lời trái với thật tâm, còn trong tim vẫn đang kêu gào, Perth à, anh đừng đến gần em như vậy, đừng để em có hy vọng, em sợ bản thân lại nhịn không được, lại muốn tiếp tục yêu anh. Nhưng mà tình yêu của em, sẽ làm anh thương tổn.

Perth đột nhiên không biết nên phản hồi câu hỏi này như thế nào, đây là việc anh chưa từng ngờ đến, anh không thật sự để tâm, chỉ là anh không muốn khi bản thân chưa thật sự chuẩn bị mà đưa ra quyết định cẩu thả. Anh thừa nhận bản thân đã động lòng với Saint, nhưng anh cũng khẳng định bản thân vẫn chưa sẵn sàng đưa ra lời hứa gắn bó suốt đời.

Saint đã từng chịu tổn thương một lần, không thể bởi vì bản thân không cẩn trọng khiến cậu lại bị tổn thương thêm lần nữa.

"Không sao, đây chính là hiện thực." Saint nhìn thấy Perth trầm mặc không đáp, lại hiểu lầm ý của anh.

Perth không nói gì, quả quyết tiến lên phía trước ôm lấy Saint vào lòng. Lời nói chỉ là hư vô, sau này tôi sẽ dùng hành động từ từ mang đến cho em cảm giác an toàn. (aaaa, chủ tịch ngầu lòi đã trở lại na ❣️🥰🥰)

Saint lại muốn trốn, nhưng cả người đều bị Perth ôm chặt không thể nhúc nhích, cánh tay vô thức nắm lấy quầy gia vị phía sau lưng, xoảng một tiếng làm rơi vật gì đó.

"Chết rồi!" Saint nghe thấy tiếng thủy tinh lãnh lót vỡ vụn, lòng thầm nghĩ không hay rồi.

---- End chương 6----

Á à a, làm vỡ gì vậy ta, đoán xem đoán xem, vỡ gì mà phải cởi áo cởi quần luôn á, ahihi 🌚🌚🌚🌚☺️☺️☺️☺️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top