Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 27: Shurica

Sứa: Giữa viết ngắn nhưng bám sát cốt truyện và viết dài dòng lê thê. Các bạn thích kiểu nào hơn? Nếu được mong các bạn góp ý để mình có thể cải thiện thêm.

--------------------

Trong căn phòng có màu tím là màu chủ đạo, được bày trí rất nhiều tranh ảnh, búp bê liên quan đến thú nhân. Chủ nhân của căn phòng, Alice đang ngồi trên ghế sô pha. Thưởng thức chất lỏng màu đỏ trong bộ tách trang trọng, như đang thưởng trà chiều.

"...Alice...Alice... Dorothy không ngủ được..."

Trên đùi Alice là Dorothy trong bộ dáng của một đứa trẻ con. Dường như lại mơ thấy "cơn ác mộng" kia, Dorothy chợt tỉnh giấc, úp mặt lên đùi Alice và bắt đầu nũng nịu.

(Gần đây em ấy cứ mải như vậy...)

Thoáng hiện lên nét mặt suy tư nhưng Alice nhanh chóng lấy lại nụ cười hiền dịu và đưa tay lên nhẹ nhàng xoa tóc Dorothy.

"...Yên tâm nhé... đã có ta ở bên cạnh em rồi... không việc gì phải sợ nữa đâu..."

Được xoa xoa mái tóc dịu nhẹ, Dorothy an tâm và một lần nữa rơi vào giấc ngủ.

Nhận thấy Dorothy đã ngủ, Alice thở dài đánh thược.

(Khu vực ấy. Phải mau cử ai đó đến điều tra thôi...)

Cốc cốc.

Đúng lúc suy nghĩ ấy thoáng hiện qua trong đầu, Alice nghe thấy tiếng gõ cửa.

"Có chuyện gì?"

"Thưa chủ nhân, Tiểu thư Shurica đã trở về rồi ạ."

(Trở về đúng vào lúc này sao?)

Alice vẫn còn đang chần chừ, không biết có nên cử thuộc hạ đến đại sâm lâm Granda điều tra hay không. Lý do thì có hai. Một là vì, điểm RP đang dần cạn kiệt. Hai là vì, sức mạnh của "thiếu nữ màu trắng" vẫn còn là một ẩn số.

(Nhưng nếu là Shurica... có lẽ con bé sẽ giúp được mình.)

"Hãy gọi Shurica đến đây."

"Vâng, thần đi ngay ạ."

Cô hầu gái miêu nhân cúi đầu kính cẩn và chóng vánh bước ra khỏi phòng.

Một lúc sau, cửa phòng bị xô vào mà không có một tiếng gõ báo trước.

"Mama! Con đã về rồi đây!"

Nhân vật xuất hiện ở sau cánh cửa chính là Shurica. Một thiếu nữ có mái tóc đen nhánh, khoác trên mình bộ trang phục vu nữ cân bằng giữa tím và trắng. Mọc ra đôi tai nhọn trên đầu, và chiếc đuôi lông xù sau lưng.

"...A! Ơ! Sao Dorothy lại bé thế ạ!"

Nhìn thấy Dorothy trong hình dáng trẻ con đang nằm trên đùi Alice, Shurica tròn mắt, chiếc đuôi lông xù ở phía sau đang ngoe nguẩy cũng đứng hình.

"Nhỏ giọng thôi nào. Dorothy chỉ vừa ngủ được thôi đấy."

"X-Xin lỗi mama..."

Bị Alice trách mắng, đôi tai và chiếc đuôi của Shurica rũ xuống. Không thể nhìn tiếp cảnh này, Alice đành phải cất tiếng.

"...Tạm thời con hãy ngối xuống đi."

"...vâng."

Shurica vòng chiếc đuôi lông xù quanh eo rồi ngồi vào vị trí đối diện với Alice. Biểu cảm và đôi tai trông vẫn còn ủ rũ.

"Trước hết thì... Thành trì của con vẫn ổn chứ?"

"Vẫn ổn ạ..."

Đôi tai đánh sang một bên.

(Quá đáng ngờ!)

"Vậy à..."

"Q-Quan trọng hơn! Chuyện của Dorothy. Đã có chuyện gì xảy ra vậy ạ!"

Shurica nhảy qua chuyện khác nhanh như vậy... chắc là đang giấu giếm gì đó.

(...thật tình.)

"Mà... quan trọng nhất vẫn là chuyện này nhỉ. Được rồi, ta sẽ kể."

Chuyện Dorothy đến đại sâm lâm Granda tìm kiếm Pho.

Chuyện Dorothy bị tấn công bởi "thiếu nữ màu trắng".

Sau khi nghe xong những chuyện này, Shurica trầm lặng mở lời.

"...Ra là vậy... có chuyện như vậy sao."

"Mọi chuyện là như vậy. Nói thật ta cũng không biết nên làm như thế nào. Cũng không thể không làm gì..."

Alice thở dài thành tiếng.

"...Với sức mạnh của con, đi đến đó sẽ không thành vấn đề. Chiếc lực của đối phương... Đánh bại được Dorothy nhanh như vậy, chắc hẳn không thể xem thường..." Shurica chóng tay lên cằm ra chiều ngẫm nghĩ. "Nếu sử dụng đuôi... Ừm. Chỉ có thể như vậy..."

"Quả thực, nếu sử dụng đuôi của Shurica thì... nhưng chiếc đuôi mà bị mất đi rồi sẽ không mọc lại đúng không?"

Shurica cũng giống như Alice, Wez sở hữu Nguồn Ma Lực không giới hạn. Và bởi vì không giới hạn nên Ma lực sẽ không thể tự hồi phục. Đối với Alice thì Ma lực là RP. Còn đối với Shurica thì ma lực chính là những chiếc [Đuôi].

"Về chuyện đó, mama có thể yên tâm. Gì chứ! Hiện tại, con đã tích trữ được hơn mười chiếc đuôi rồi ạ~"

Shurica đứng lên và xoay người lại. Ở sau lưng vốn dĩ chỉ có một chiếc đuôi, nay mọc ra thêm chín chiếc. Tựa như thập vĩ hồ.

"Mỗi chiếc đuôi tương đương với mười nghìn ma lực. Tổng số ma lực lên đến một trăm nghìn như con, mất đi một và hai chiếc đuôi không thành vấn đề đâu ạ!"

Thành thật mà nói, Alice đã bị bất ngờ. Năm ngoái khi Shurica đến chơi, Shurica có khoe rằng đã tích trữ được năm chiếc đuôi. Trong khoảng thời gian ngắn một năm, làm thế nào mà Shurica có thể tích trữ được thêm năm chiếc đuôi như vậy?

(Mình rất muốn hỏi thử... nhưng giờ không phải lúc thích hợp.)

"Ta hiểu rồi. Vậy, ta có thể giao việc này cho con không?"

"Vâng ạ! Xin mama hãy yên tâm. Con chắc chắn sẽ làm tốt công việc!"

Trên hành lang trở về phòng mình tại Ma Điện, Shurica vừa di chuyển vừa ngẫm nghĩ.

"...hmm... nên chọn phương án nào đây..."

Có hai phương án xuất hiện trong đầu Shurica.

Phương án thứ nhất.

Dùng một chiếc đuôi để tạo ra bản sao có nguồn ma lực giới hạn là 10.000MP. Với một lượng ma lực lớn như vậy thì sẽ ngay lập tức trở thành chiến lực

Tuy nhiên, khi ma lực cạn kiệt, bản sao này cũng sẽ tan biến.

Phương án thứ hai.

Tạo ra một bản sao có nguồn ma lực tự hồi phục. Tuy giới hạn ma lực sẽ bị giảm đi chín phần chỉ còn lại 1000MP, yếu hơn rất nhiều. Nhưng dù có cạn kiệt đi ma lực thì vẫn có thể hồi phục lại được.

Thêm nữa là.

Nếu chọn phương án thứ hai, vậy thì chỉ cần tạo ra thêm một chiếc bình chứa ma lực và dùng chiếc bình chứa này cho mục đích hồi phục... chẳng phải là hoàn hảo rồi sao?

(Ừm... quả nhiên là phương án thứ hai rồi.)

Không nghĩ quá lâu, Shurica đã đưa ra được đáp án.

"Giờ thì, bắt đầu thôi nhỉ."

Vừa về đến phòng Shurica liền bắt tay vào chế tạo bản sao.

Nói thì nghe có vẻ thần bí, nhưng việc này Shurica đã làm một lần rồi.

Kể ra thì cũng hơi ngại.

Thực ra, Shurica đã tạo ra một bản sao ở dạng tự hồi phục. Trong những năm gần đây, bản sao ấy đã thay mặt Shurica quản lý thành phố. Cũng có thể nói, Shurica đã đùn đẩy hết mọi công việc cho bản sao. Còn bản thân thì chỉ cần ăn chơi và tích trữ ma lực. Số lương đuôi tăng nhanh cũng là nhờ như vậy. Nếu chuyện này mà để Alice biết được, Shurica chắc chắn sẽ bị mắng cho một trận.

(...nghĩ qua chuyện khác rồi... Tập trung tập trung!)

Một vòng tròn ma thuật màu tím xuất hiện trước đôi bàn tay đang xòe ra của Shurica và dưới sàn. Khi Shurica cảm nhận được một lượng lớn ma lực đã thoát ra khỏi cơ thể của mình, cũng là lúc cả hai vòng tròn ma thuật bắn ra những tia ma lực màu tím dữ dội.

"Phù... hoàn thành rồi nhỉ."

Đồ đạt trong phòng đều đã bị thổi bay hoặc hất tung lênh lánh nhưng Shurica không bận tâm đến điều đó. Cặp đồng tử màu tím của Shurica hiện đang tập trung vào thiếu nữ tóc trắng vừa xuất hiện ở chính giữa căn phòng.

"Hãy tỉnh giấc đi! Hỡi bầy tôi trung thành của ta!"

Đôi tai màu trắng trông giống tai cáo của thiếu nữ tóc trắng khẽ rung động như thể đã bắt được âm thanh. "...ưmm.." Sau một âm thanh dịu nhẹ thoát ra khỏi miệng, mí mắt của thiếu nữ tóc trắng bắt đầu chuyển động.

"Đã thức tỉnh rồi à? Cảm giác như thế nào?"

"...Chủ nhân? Không có vấn đề gì ạ."

Thiếu nữ cúi đầu kính cẩn. Chất giọng trong trẻo tựa như mặt hồ nước trong.

(Nghe giọng của mình từ một người khác... dù đã lần thứ hai, nhưng quả nhiên là không thể quen được.)

"...Có chuyện gì ạ?"

Không hiểu vì sao bị Shurica nhìn chăm chăm, thiếu nữ tóc trắng nghiêng đầu.

"...mm... Ta chỉ là đang nghĩ nên làm trang phục như thế nào cho ngươi thôi. Cũng không thể để ngươi trần nhuộng như vậy được."

Vì chỉ vừa được sinh ra nên hiện tại trên làn da trắng mịn của thiếu nữ tóc trắng không có một mảnh vải.

"Ừm! Nghĩ ra rồi!"

Dù sao cũng phải tạo bình chứa ma lực chi băng làm cho công phu một chút.

Nghĩ thế, Shurica đặt tay lên giữa ngực thiếu nữ tóc trắng.

Từ lòng bàn tay Shurica tỏa ra vô số những hạt ánh sáng tím. Những hạt ánh sáng tím này dần dần bao phủ lên cơ thể thiếu nữ tóc trắng. Một vài giây sau, như thay thế cho những hạt ánh sáng, bộ trang phục vu nữ cân bằng giữa màu trắng và màu tím xuất hiện.

"Trong bộ trang phục này chứa đựng năm nghìn ma lực của ta. Nó sẽ không dễ dàng bị hư hại đâu. Hơn nữa thì, nếu trong những tình huống cấp bách, ngươi có thể hấp thụ ma lực từ nó."

Thiếu nữ tóc trắng nhìn xuống bộ trang phục vu nữ trên người và gật nhẹ đầu.

"Về vũ khí, ta sẽ đưa cho ngươi sau... Trước đó thì cần có một cái tên nhỉ." Shurica đặt tay lên cầm ngẫm nghĩ trong ít phút "Kon. Tên của ngươi là Kon."

"Kon ạ... Cảm ơn chủ nhân..."

"Trông ngươi có vẻ không hài lòng...?"

"...Không. Kon rất hài lòng ạ..."

Hai chiếc tai cáo màu trắng né tránh sang một bên.

"...Mà... tên cứ để sau đi. Ta có một công việc quan trọng muốn giao cho ngươi."

Nói đến đây, Shurica đặt một ngón tay lên trán Kon.

Từ đầu ngón tay, mọi thông tin và ký ức được truyền qua.

"...Vâng. Tôi đã hiểu rồi."

"Ừm. Ta muốn ngươi xuất phát ngay bây giờ. Còn đây là vũ khí."

Bàn tay trống không đưa về phía trước bỗng nhiên xuất hiện một cây thương kim loại dài hơn 2 mét.

"... Tôi sẽ phải đi bằng chân sao ạ?"

Nhận lấy cây thương, Kon khẽ hỏi.

"Điều đó là đương nhiên rồi. Ta không thể nhờ Kyuu đưa ngươi đi được. Như vậy thì chẳng còn ý nghĩa gì cả."

"Nhưng sẽ mất hơn một tháng ạ."

"Thời gian không quan trọng. Ngươi cũng biết thứ chúng ta cần là gì mà."

"Vậy thì tôi không còn gì để nói nữa. Tôi sẽ đi ngay đây."

"Ừm. Chúc ngươi thượng lộ bình an."




Sau khi rời khỏi phòng Shurica, Kon hập hực.

"Gì chứ! Gì chứ! Kon! Suy nghĩ một chút đi chứ!!!!" 

"Tại sao cô ta thì được ngồi chơi, còn mình thì phải đi chạy việc! Cả hai đều là một mà!"

"...phù... Mà thôi, không còn cách nào khác. Đây là việc mama đã nhờ mình. Mình tuyệt đối sẽ mang kết quả tốt về cho mama!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top