Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Seung Wan và Tae Hyung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi tốt nghiệp đại học, từ chối sự giúp đỡ của gia đình Soo Young, Seung Wan nộp hồ sơ và được nhận vào làm ở bộ phận thiết kế của công ty quảng cáo, ngoài ra còn thuê một căn phòng nhỏ chừng mấy mét vuông gần nơi làm việc để đỡ một khoản tiền đi lại.

Em hiểu, lòng tự tôn của Seung Wan quá cao.

Nửa năm sau, Seung Wan giới thiệu Tae Hyung với em.

Anh chàng còn rất trẻ, tuổi xấp xỉ cô, cũng có đôi mắt u buồn mênh mang giống cô, trang phục luộm thuộm.

Nhìn bề ngoài biết ngay không phải là con nhà giàu hay những tay ăn chơi lêu lỏng.

Soo Young nhanh chóng hiểu vì sao Seung Wan lại thích anh ta.

Từ nhỏ Tae Hyung sống với mẹ kế, mười lăm tuổi bỏ học tự bươn chải. Vất vả bao nhiêu năm anh cũng dành dụm được một số tiền mở tiệm sửa chữa đồng hồ.

Không biết vô tình hay hữu ý, tiệm đồng hồ của Tae Hyung nằm đối diện nhà trọ Seung Wan.

Cô có thói quen sưu tập đồng hồ từ cổ điển cho đến những kiểu đồng hồ hiện đại. Vì thế mà cô đếm tiệm của Tae Hyung mỗi ngày.

Họ có nhiều điểm giống nhau, đều là những kẻ cô đơn và không có một mái ấm gia đình trọn vẹn. Họ nhanh chóng đến với nhau là điều dễ hiểu.

Nhưng thật sự Soo Young không thích Seung Wan quen với Tae Hyung, em vẫn luôn hy vọng rằng cô ấy có thể tìm cho mình một bờ vai ấm áp, vững chắc, một chàng trai chân thật, gia cảnh khá giả một chút để có thể nương tựa đến cuối cuộc đời.

Tiếc thay người mà làm tim Seung Wan xao xuyến lại là anh chàng quá đỗi tầm thường. Em hiểu Seung Wan, rất dứt khoát trong chuyện tình yêu, một khi cô đã yêu ai thì sẽ không bao giờ thay lòng.

Điều Soo Young làm lúc này chỉ có thể là mong cô hạnh phúc dài lâu.

Có một lần, chỉ có em và Seung Wan cùng nhau đi ăn khuya, em hỏi cô, Tae Hyung mang hạnh phúc đến cho cậu chứ?

Dĩ nhiên rồi, Seung Wan nói, mắt long lanh cười.

Hiện tại thì cậu thấy thế nhưng tương lai là điều khó xác định đấy Seung Wan à, Soo Young dần hối hận khi nói ra lời này.

Seung Wan trầm ngâm một lúc, giọng cô nhẹ đi, cậu nói đúng, tớ không biết bọn tớ có nắm chặt tay nhau đi hết quãng đường hay không nhưng nếu không ở bên anh ấy tớ sẽ rất buồn.

Soo Young không còn gì để nói.

Trong những buổi hẹn hò giữa hai người, em thường đi chung. Điều này là do Seung Wan năn nỉ mãi.

Thường thì, Tae Hyung ngồi yên một góc lắng nghe hai người buôn chuyện, thi thoảng xen vào một hai câu.

Đến một ngày kia, sự trầm lặng quen thuộc của Tae Hyung đột ngột bị phá vỡ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top