Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap1. Đêm định mệnh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"RẦM..........................KÉT.................. "

"Seungwan à, âm dương cách trở khiến chúng ta không được bên nhau vậy thì em sẽ đến bên Wan ngay đây "

Chiếc xe tải đâm mạnh vào người cô gái, khiến cô tử vong ngay tại chỗ mắt cô nhắm nghiền nằm trên vũng máu đỏ tươi đang không ngừng chảy ra nhưng môi lại mỉm cười thanh thản đón đợi hình bóng thân quen đến đưa mình về thế giới bên kia đoàn tụ.

----------------------------------

Tôi là Bae Irene, sinh viên năm cuối trường đại học Y hiện đang thực tập ở bệnh viện Seoul. Hôm nay đến phiên tôi với con nhỏ bạn thân Soyoung trực đêm, đen thay tối đó có ca phẫu thuật khiến chúng tôi chạy đôn chạy đáo để chuẩn bị. Bệnh nhân bị tai nạn giao thông máu me dính đầy mặt mũi quần áo rách tả tơi được nhanh chóng đưa vào phòng cấp cứu.

Sau hơn ba tiếng đồng hồ trong phòng bác sỹ y tá cố gắng cứu sống nhưng đáng tiếc ca phẫu thuật không thành công vì nạn nhân bị chấn thương nặng vỡ sọ não do va đập mạnh mất máu quá nhiều tử vong ngay trên bàn mổ. Trời ơi, hôm nay là ca đầu tiên tôi được tham gia mà đã có mạng người đi rồi.

"Cô Irene, cô đưa xác nạn nhân xuống nhà xác để mai bệnh viện tìm thông tin thông báo cho người nhà nạn nhân rồi cô về nghỉ lấy sức "- Tiếng bác sĩ trưởng khoa giao việc cho tôi

"Vâng "

Đẩy nạn nhân xuống nhà xác, tôi vừa mở cửa phòng thì khí lạnh từ đâu truyền đến khiến da gà da vịt nổi hết lên. Sợ hãi đẩy thi thể đang bị chùm kín bởi tấm chăn màu trắng vào, thì đột nhiên ma sui quỷ khiến gì khiến tôi nổi trí tò mò muốn vén tấm chăn kia xem mặt xác chết bên trong.

''Xem chút chắc không sao "

Tay tôi run rẩy, vén tấm chăn lên và khi nhìn thấy khuôn mặt đó mắt tôi trợn trừng mở to, mồm há hốc phải thốt lên

"Cô ta đẹp dã man, tiếc thật "

"VÙ............... RẦMMMMMMMMM...................................... ''

Cánh cửa sổ bị gió va vào đập mạnh đóng sầm, tôi giật bắn mình hoảng sợ chỉnh lại đắp tấm chăn như ban đầu rồi vội vã chạy ra khỏi nhà xác. Bước chân trên hành lang để trở về kí túc xá (vì kí túc xá nơi tôi ở gần bệnh viện để thuận lợi cho việc thực tập của sinh viên), giờ cũng 1 rưỡi sáng, bệnh viện vắng tanh không một bóng người, ánh đèn mập mờ nhấp nháy cái sáng cái không, tôi vừa đi vừa hát để xua đi nỗi sợ ban nãy nhưng không hiểu vì sao tôi cứ có cảm giác có bóng người theo sau mình

"AI? "

"................."- Không có tiếng trả lời khi tôi quay lại hỏi, rùng mình khi cảm giác thấy thân thể mình ớn lạnh tôi nhanh chân chạy về kí túc xá đóng chặt cửa lại.

Ngã xuống giường tôi mệt mỏi nhắm mắt cố ngủ để lấy tinh thần thì bên tai tôi nóng hổi do tiếng thở mạnh

"Ireneeeeeeee....................... "- Thứ âm thanh nhỏ nhẹ ngân dài vang vọng gọi khiến tôi ôm gối ngồi dậy khua lung tung sợ hãi hét lớn

"MẸ ƠI!...............................CỨU CON "

"HA HA.............Mày bị sao vậy "- Thì ra là tiếng nhỏ Soyoung trêu tôi, lấy gối chọi vào người nó tôi tức giận

"Sao cái đầu mày, về mà không bật đèn lên làm tao vào sợ muốn chết "

"Có gì đâu mọi hôm cũng vậy tao đâu bật đèn, mà hôm nay mày bị sao vậy "

"Không sao mày về giường ngủ đi"

Bảo nó về giường, tôi liền nằm xuống nhắm mắt ngủ để lấy sức cho ca trực sáng mai. Do cả tối chạy mệt nên Soyoung ngủ rất nhanh còn đầu tôi cứ ẩn hiện hình ảnh xác chết của cô gái ban nãy. Suy nghĩ một lúc, tôi bắt đầu lim dim chìm vào giấc thì người tôi có cảm giác nhột nhột do móng tay ai đó đang lướt trên da thịt mình từ chân lên bụng

"Chả nhẽ nhỏ Soyoung lại biến thái vậy "- Tôi nghĩ thầm

"Soyoung để yên tao ngủ, mày không ngủ đi "

"........................ "

Không có tiếng đáp lại, tôi mở mắt nhìn sang giường bên cạnh Soyoung đã ngủ say từ đời nào, nhìn ra cửa thì vẫn đóng chặt chả nhẽ tôi bị mộng du. Nhưng khoan đã cuối giường, tôi nhìn thấy một bóng đen, đang quay mặt nhìn tôi. Tôi sợ hãi ngồi dậy cố chớp mắt vài cái để nhìn cho rõ, thì không thấy bóng đen đó đâu nữa. Tôi sợ hãi vội nằm xuống quay vào tường, cơ thể tôi liền cảm nhận được cái ôm từ phía người nằm ngoài -" Thật ấm áp ". Quay sang nơi bắt đầu sự ấm áp đó, tôi sợ hãi khi đập vào mắt mình là bóng đen ban nãy, đó là một người con gái. Bàng hoàng sửng sốt tôi định la cứu nhưng đã bị chặn bởi một nụ hôn từ cô ta.

" ƯM....................ƯM..................... "

Nụ hôn đó nó như một loại bùa ngải đang đánh gục đầu óc của tôi, nó ngọt ngào cuốn hút như một loại thuốc phiện hạng sang khiến tôi quyến luyến không muốn rời. Cô ta bắt đầu đưa tay vào trong áo âu yếm xoa tấm lưng tôi 

"Phựt............... "- Tiếng chốt áo lót tôi bật ra, cô ta bắt đầu rời môi ra liếm mút cổ tôi, ngửa cổ lên tôi nhắm mắt tận hưởng. Tôi không thể điều khiển được mình nữa, tôi đang bị cưỡng bức mà không biết người đó là ai nhưng không tài nào dứt ra được bởi sự quyến rũ chết người của cô ta. 

Từng nút áo của tôi đang dần được mở ra, cả áo trong lẫn áo của tôi bắt đầu đáp đất. Cô ta rời vùng cổ rê lưỡi xuống vòng ngực tôi mút mát, bên kia nắn bóp không ngừng.

"Ha~............... "- Kích thích dữ dội tôi cố gắng kiềm chế tiếng rên mình nhỏ nhất có thể để không làm ảnh hưởng đến Soyoung. 

Đẩy tôi nằm ngửa ra, cô ta bắt đầu ngồi lên người tôi, nhìn bóng đen đó tôi không rõ khuôn mặt của cô ta nhưng tôi cảm thấy cô ta rất quen thuộc hình như tôi đã gặp ở đâu đó. Và điều lạ nhất tôi thấy thích cái cảm giác người đó nâng niu thân thể tôi như báu vật vậy

Từng mảnh vải trên người cả hai dần được trút xuống, chúng tôi bắt đầu vào cuộc hoan ái. Lần đầu tôi làm chuyện đó với một người không quen biết nghe có vẻ hư hỏng nhưng tại sao tôi muốn và dễ dàng chấp nhận đến như vậy chả nhẽ tôi là loại con gái dễ dãi như vậy sao.

.

.

.

"AHHHHHHHHH............HA~ "- Cơn sóng tình lại tiếp tục tuôn ra từ âm đạo tôi cơ bụng co thắt giật liên hồi

Tôi không rõ mình lên đỉnh bao nhiêu lần nữa đến khi tôi mệt mỏi thiếp đi, bóng đen cũng biến mất khi có tiếng Soyoung gọi tôi dậy

"Irene dậy đi đến giờ trực rồi "

Tôi mở mắt bừng tỉnh, uể oải nhìn xung quanh quần áo vẫn trên người mình cửa phòng vẫn đóng chặt vậy tối qua có chuyện gì xảy ra hay là do tôi mơ. Không thể nào! mơ không thật đến như vậy. Tôi ngồi dậy thì đột nhiên nhăn mày vì cơn đau từ dưới truyền lên mà không có chút máu vết tích nào của đêm đầu tiên. Tôi nhớ hình bóng đó và tôi đã làm tình nhưng đến sáng nay ngoài những cơn đau tay chân mỏi nhức thì tất cả mọi dấu vết đều không có

"Cô ta là ai "

"Irene mày bị sao vậy trông mày thất thần lắm "

"À............Không......không có gì.................mày đợi tao chuẩn bị rồi đi "

"Khoan đã tại sao cổ mày có vết bầm tím "

-------------------------

End chap

In nghiêng là suy nghĩ của nhân vật nha mn

HappyWendyDay

Sinh nhật vui vẻ nha, người con gái thứ hai em thương❤️❤️❤️❤️





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top