Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 3: Ở trường và người quen

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Main POV

Xin chào! Ma thần về hưu Hatake đây!

 Cảm giác ngồi trong lớp học quá yên bình so với tôi tưởng tượng, dù cho vài thg trong lớp chán muốn chết. Tôi thì cái đéo gì cũng biết rồi nhưng tự nhiên học giỏi thì vi diệu quá nên khi thấy cô giáo gọi lên trả lời thì tôi phải giả vờ lúng túng đọc đáp án, và đọc đáp án đúng thôi làm như tôi chỉ ăn may thôi. Yên tâm đi!, tài đóng phim của tôi cũng khá ổn đấy.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

 Giờ ăn trưa! Vâng, cái giờ mà tôi kiếp trước sợ gần chết khi đến giờ này. Vì sao ư? Đợi 1 chút, rồi bạn sẽ hiểu.

- Hatake-kun! tớ ngồi ăn trưa với cậu được ko?- Saoko tươi cười đến chỗ tôi và nói

 Đó! chính là nó! chỉ là câu nói này đã từng mang cho tôi 1 đống rắc rối. Saoko vừa nói xong thì 1 đống sát khí đổ dồn vào tôi. Tập chung cả trai và gái luôn!

Nhưng...........cái sát khí này quá yếu đuối, yếu hơn hồi tôi phải đối mặt với 1 lũ trẻ trâu trong hội mạo hiểm giả.Nên thế tôi chỉ coi nó như 1 làn gió mát mẻ thổi qua thôi

- Ukm, cũng đc!- Tôi trả lời và cũng móc vào trong cặp hộp cơm trưa

 Từ từ đã! hình như tôi quên hộp cơm trưa, chắc phải căn-tin mua rồi, nhưng có lẽ tôi cũng ko mang tiền. Chắc trong lớp chả ai cho tôi vay thôi nhỉ, mà thôi đến chỗ nào dịch chuyển về nhà lấy tiền mới được. Nếu ai hỏi tại sao tôi ko về nhà lấy hộp cơm trưa? Vì đột nhiên nói quên hộp cơm trưa rồi đi ra ngoài lúc vào lớp lại thấy cầm hộp cơm thì chả là 1 hiện tượng lạ à! Mà bố mẹ tôi bận làm sao mà mang đến được.

- Hình như tớ quên hộp cơm rồi, chắc tớ xuống căn-tin mua cái bánh mì ăn tạm vậy!- Tôi trả lời

 Sao mặt cô ấy đột nhiên rực rỡ lên vậy, tôi phải đi chỗ khác ăn cũng coi như 1 lời từ chối còn gì. À khoan đã, có lẽ đây là lí do mà tôi kiếp trước luôn luôn phải kiểm tra hộp cơm lúc nào cũng ở trong cặp.

- Thế thì cậu ăn cùng mình đi, tớ ko ngại chia sẻ cho cậu đâu!- Saoko vui vẻ nói

 Á đù! hóa ra đây là lí do. Ồ và sát khí lớn hơn rồi kia, có vẻ ..... ko trốn được rồi!

Và 4 người khác đến chỗ tôi nói:

- Sao cậu có thể dựa dẫm vào Saoko được thế chứ- Đây là Tadano Ken, 1 ikemen của lớp và trường

- Đến hộp cơm còn quên thì làm được việc gì- Đây là Shiratori Keiko, cũng là 1 người nổi tiếng và là bạn của Saoko

- Đã yếu đuối, nhát cay còn đãng trí thì cậu là người kiểu gì vậy- Đây là Hiyasuke Satoke, 1 người bạn thân của Ken

- Mời ăn trưa cùng....liệu 2 người còn tiến xa đến mức nào nữa? Đây là Manami Tokuna, 1 thành phần hay ship cặp trong lớp và bạn thân của Saoko và Keiko ( cô ấy đang lẩm bẩm những điều kì lạ)

 Đang định nói lại, thì giáo viên chủ nhiệm của tôi vào lớp nói:

- Cả em vào lớp đi. Chúng ta có học sinh mới và  bạn ấy hôm nay có việc bận nên đến hơi muộn một tí!- cô tươi cười nói

 Thế là cả lớp nhao nhao lên hỏi cô giáo chủ nhiệm xem là gái hay trai, xinh hay ko? Mà người đó chưa đến hay sao mà ko thấy bóng dáng ở ngoài. À xuất hiện, rồi mà khí tức của người này hơi quen thuộc kiểu gì ý.

 -Em vào đi!-cô nói to ra ngoài bước vào lớp

  1 cô gái xinh đẹp bước vào lớp và .......CÁI ĐÉO GÌ VẬY ?

- Xin chào mọi người mình tên là Alerana Toru và....... HATAKE-SAN!

- TORU, cô làm gì ở đây và tại sao cô lại ở đây được?- Tôi đứng lên hỏi Toru

- Tôi cũng ko biết. Hatake, cậu còn sống thật à?- Toru nói với giọng lo lắng

- Tôi ko phải thằng dễ chết đâu!- tôi trả lời lại

 Thôi chết bị cả lớp để ý rồi và Saoko nhìn tôi với ánh mắt sắc lạnh, luồn sát khi cũng nhiều hơn nữa.

 Và....Toru lao ôm chầm tôi. Ôm chặt quá, cô dùng "cường hóa" à!

- Hatake, tôi nhớ cậu nhiều lắm! tôi ko rời xa cậu nữa đâu!-Toru có vẻ sắp khóc mà nói

- À...ừ, cậu bỏ tớ ra được ko?- tôi trả lời với tinh thần ko thể nào tốt được.

- KO!

 Chết mẹ rồi! Saoko nhìn Toru như muốn xiên cô ấy vậy. Tokuna hỏi Toru với giọng phấn khích:

-Toru-san, Hatake là gì với cậu vậy????????

- À, cô ấy là bạ.......- tôi trả lời chưa xong thì

- Là NGƯỜI YÊU- Toru trả lời với giọng ko thể tự tin hơn và chắc chắn vô cùng

- Này, tôi chưa công nhận mà!!- Tôi trả lời Toru

- Ko sớm thì muộn tôi cũng đến mức đấy thôi mà!!!!-Toru nhìn tôi với điệu cười tinh nghịch

- Cô đùa à!

Renggggggggggggggggggggggggggggggggggggggggggggg!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
------------------------------------------------------------------------------------------------------------

 Trong giờ học khi mà cả lớp tập trung sát khí vào tôi, nhất là Saoko. Cô ấy luôn nhìn tôi với ánh mắt ko có thần sắc. Còn Toru nhìn tôi với ánh mắt say đắm

 Và giờ về đã điểm..........

 Tôi định xách cặp đi về thì Toru ôm lấy tay tôi và nói:

- Đi về chung đi  Ha-kun~~~~

-.............................

 Thôi tôi còn phải hỏi chuyện cô ấy nữa

-------------------------------------------------------------------------------------------------------------

 Tôi hỏi cô ấy thì có đại khái như thế này:  Cô ấy thức dậy ở thế giới này tầm tháng trước: trong trận chiến quyết định thì vẫn còn nhiều người sống: Sẽ có nhiều người quen có thể thức dậy ở thế giới này? Và chuyện tất cả vẫn giữ được sức mạnh ở dị giới. À, tiện thế thì Toru cũng là người chuyển sinh giống tôi,khi phát hiện tôi đã thức tỉnh cô ấy đã làm mọi cách để vào trường của tôi. Và cái bất ngờ khi gặp tôi là do cô ấy sắp xếp trước đây. Tôi đảm bảo mai là tôi có vấn đề. Chắc ngày mai nghỉ ở nhà thôi nhỉ?




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top