Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 22

- Nhưng chẳng phải có mấy cậu sao? Leo đã từng nói rằng Tứ Quỷ được tạo ra là để khống chế Dunk mà, mấy cậu làm gì đi chứ? _ Fourth cũng không khỏi lo lắng, sợ hãi lay lay cánh tay Leo

- Anh ấy đã mất bĩnh tĩnh rồi thì cả Tứ Quỷ cũng không cản lại được _ Leo nói, khuôn mặt giất rõ sự sợ hãi

- Vậy giờ vào cản luôn _ Phuwin bước đi

- Không được, vào bây giờ cậu ta càng nổi điên lên hơn nếu bọn kia động vào cậu đó, tụi mình can dự vào cậu ta càng cáu _ Joong giữ tay Phuwin lại

- Xin lỗi, nhưng anh Dunk đã ra lệnh cho tụi em không được cho hai anh can thiệp vào rồi _ Tứ Quỷ đứng chắn trước mặt Phuwin và Fourth

- Vậy giờ phải làm sao chứ, chẳng nhẽ lại đứng trống mắt ra thế à? Dunk là bạn của tụi mình cơ mà? Tôi không muốn thấy Dunk gặp nguy hiểm hay tự hại thân xác của mình thêm một lần nào nữa đâu _ Phuwin sợ hãi nói

- Được rồi, mọi người bình tĩnh đi, Phuwin và Fourth cứ yên tâm. Nếu thực sự Dunk đánh tụi nó thì tôi sẽ vào _ Joong hướng mắt về phía Dunk vẫn đang đứng im đó

- Thật Joong làm được chứ? _ Fourth mắt đỏ hoe

- Dù Dunk có là như thế thì xét về mọi mặt tôi vẫn hơn Dunk một bậc mà. Cứ tin tôi đi _ Joong cười, nhưng nụ cười đó dường như ẩn chứa một cái gì đó cho sự đợi chờ

- Vậy sao giờ Joong không vào can Dunk luôn đi chứ? Sao phải chờ? _ Fourth nhìn Joong, đôi mắt vẫn còn dơm dớm nước mắt

- Vì chưa biết chắc chắn. Để Dunk thực sự không kiểm soát được mình đã, chứ tôi e giờ mà vào thì sẽ có máu đổ, mà lúc đấy khống chế được Dunk nhất định phải làm Dunk bị thương _ Joong ánh mắt đăm chiêu nhìn ra xa, hướng về phía Dunk

Không gian bỗng dưng im lặng hẳn, chẳng ai nói thêm câu nào chỉ tập trung quan sát nhất cử nhất động của Dunk thôi. Chỉ còn tiếng bọn kia vẫn lao xao **** rủa Dunk

- Tụi bây ngậm mồm vào cho tao _ Dunk quát lớn

Cả lũ đấy bỗng dưng im bặt, nụ cười dở dang trên miệng cũng tắt ngấm luôn

- Tụi mày muốn gì, nói lẹ đi. Đừng có ở đấy mà tự ca tụng nhau nữa _ Dunk gắt lên, hất mặt; ánh mắt đã dần mất đi sự long lanh vốn có, giờ chỉ còn lại một đôi mắt sâu thăm thẳm khiến người ta không thể đoán biết được cậu đang nghĩ cái gì trong đầu

- Đơn giản thôi, dạy cho cậu em một trận để cái mặt kia không thể vênh váo nữa _ Nhỏ tóc đỏ, mắt kẻ đen xì, hất mặt nói

- Nếu được thì xin mời _ Dunk nở một nụ cười nửa miệng

Trận chiến bắt đầu, cả lũ chúng nó lao vào Dunk. Dunk nhìn bao quát tụi một lượt, cười nhạt rồi bắt đầu lách thân mình di chuyển. Dunk chỉ tập trung vào một đối tượng và né những người khác một cách nhanh nhẹn.

Mọi chuyện bắt đầu không ổn khi nhỏ bị Dunk đánh cho không thể nhúc nhích gì được. Joong thấy vậy nên định cùng Gemini và Pond lên để chặn đám kia lại nhưng tất cả chưa kịp xảy ra theo đúng tính toán thì bất chợt một tiếng gầm vang lên rợn người, khiến cho tất cả đều dừng lại. Một tiếng gầm mang đầy sự chết chóc

"GRAO...O...OOOO............."

Một bóng đen to lớn lướt qua, chỉ cần một bước nhún chân của nó đã giúp nó đưa cả thân mình nhảy qua hàng rào của đám ô hợp vây quanh Dunk kia một cách dễ dàng và đáp xuống ngay phía trước Dunk cất tiếng gầm lên một lần nữa

"GRAO..............OOOOO........"

"Á...A.......Á.......A...........AAAAAA.."

Cả sân trường như chết sững, sợ tới nỗi không thể chạy được, hồn vía bay tứ tung, xô đẩy nhau mà chạy toán loạn

Chắn ngay trước mặt Dunk là một chú bạch hổ. Chú hổ to gấp đôi người bình thường với bộ lông mày trắng muốt mượt mà và những vằn đen đầy oai phong, dữ tợn đang dơ nanh múa vuốt đe dọa những người đang có ý định đánh Dunk kia. Chú mèo Wild không biết đứng trên lưng bạch hổ từ lúc nào giờ lại nhảy phốc lên vai Dunk, dụi dụi cái đầu nhỏ màu đen vào mặt Dunk lúc này đang sững sờ.

Chú bạch hổ kia gầm gừ vẫy đuôi đi vòng quanh Dunk như đang bảo vệ cậu. Khi cảm thấy mọi thứ đã an toàn với người đằng sau mình, thấy không ai dám đe dọa nữa thì mới thu nanh, thu vuốt lại dụi dụi đầu vào chân Dunk, cái lưỡi to màu hồng liếm nhè nhẹ lên bàn tay đang buông thõng, lạnh toát và vương máu kia đầy âu yếm. Dường như đấy là một cách thể hiện tình yêu thương, niềm nhớ nhung, lo lắng mà con bạch hổ thể hiện với Dunk

- Anh Dunk _ Dew từ ngoài cổng chạy lại, khuôn mặt rạng ngời đầy tươi tắn

Dunk lúc này vẫn bất động. Dew biết anh mình làm sao nên đành chạy lại, chạy qua chỗ Joong Dew cúi chào mọi người và không quên mỉm cười hiền với một ai đấy rồi chạy tới bên Dunk kéo tay, lay lay Dunk để nó trở về hiện tại. Dew thì thầm cái gì đấy vào tai Dunk rồi lại cười thật tươi kéo tay anh mình quay qua phía cổng chỉ tay về nơi có một người thanh niên mặc bộ vest trắng, mái tóc màu nâu hơi dài, khuôn mặt thanh tú đang đứng tựa người vào chiếc xe mui trần màu trắng mỉm cười

Cái khuôn mặt đó, khuôn mặt mà Dunk không bao giờ quên, cái khuôn mặt mà Dunk vẫn luôn mong ngóng, nhớ nhung gần bốn năm trời đang hiện hữu trước mặt cậu, chẳng đổi khác chút nào. Cậu như không tin vào mắt mình nữa

Ngước lên thấy cậu đang đứng bất động, nhìn anh chằm chằm, anh khẽ mỉm cười, dảo bước chân tiến tới chỗ cậu đứng. Từng bước chân của người ấy là từng giọt nước mắt trong veo, nóng hổi của cậu lăn dài trên má. Ánh mắt vô hồn mới mấy phút trước của cậu đang dần trở lại long lanh hơn

Anh dừng lại, cách cậu một đoạn ngắn thôi, ngắm nhìn cậu kĩ hơn như muốn xem sau bốn năm xa nhau, bốn năm không có anh cậu có thay đổi gì không rồi anh lại nở nụ cười dịu dàng _ Nụ cười mà anh vẫn luôn dành riêng cho cậu trong suốt bao năm, dang rộng vòng tay, anh nói:

- Này, em đón anh sau bốn năm như vậy hả?

- Em... _ Dunk miệng lắp bắp, nước mắt không ngừng tuôn rơi

- Đừng nói gì cả, lại đây bên anh nào _ Anh cười hiền nhìn khuôn mặt ngốc của Dunk

Đứng từ chỗ cậu, bật chân một cái cậu nhảy lên và ôm chầm lấy anh, anh đỡ cậu ôm siết vào lòng, cười, xoa xoa mái tóc mềm mại, anh khẽ nói khi cậu ôm chặt lấy anh khóc ầm ỹ:

- Anh đã về rồi đây, Dunk ngoan, đừng khóc nữa

- Em ghét anh _ Dunk nức nở

- Ghét anh hả? Vậy anh đi nhé _ Anh cười, xoa nhẹ đôi vai đang run lên của Dunk

- xx, không... em ghét anh... ghét lắm ý.... ghét nhưng em đã nhớ anh nhiều lắm _ Dunk siết chặt vòng tay không để cho người con trai trước mặt nó biến mất, một lần nữa

- Anh xin lỗi _ Giọng anh trầm lại, đượm buồn và có chút gì đó sót xa

Dunk và người ấy cứ đứng ôm nhau giữa sân trường, trước hàng nghìn con mắt của lũ sinh viên cũng như đám ô hợp kia. Không ai dám tiến lại gần Dunk vì con bạch hổ đang quấn quanh hai người vẫn trừng mắt cảnh giác và cũng vì người con trai kia tuy cười và nói chuyện với Dunk rất hiền nhưng ánh mắt đôi lúc liếc qua lại tỏa ra hàn khí rất đáng sợ, khiến bất cứ ai nhìn anh cũng đều phải chùn chân. Chú mèo Wild bé nhỏ đã nhảy từ vai Dunk qua vai người đó đứng rất ngang nhiên

Bọn Fourth và Phuwin sau khi sock một lúc thì cũng đã lấy lại được tinh thần. Có tiếng mở lời phá tan không khí im lặng xung quanh

- Thằng ngốc _ Joong buột miệng buông ra một câu, ánh mắt vẫn đăm chiêu nhìn về phía cặp đôi đang ôm nhau thắm thiết kia, mỗi khẽ nhếch lên tạo ra một nụ cười

- Ý gì vậy? _ Phuwin quay lại hỏi

- Ôi! Đẹp trai thật đó, lãng tử quá _ Fourth nhìn không chớp mắt

- Nhìn người này quen quá, thấy đâu rồi ấy _ Phuwin nhăn mặt, bóp chán cố nhớ ra

- Sao tôi cũng thấy quen quen nhỉ? _ Pond trầm ngâm nghĩ

- Người này tôi chưa gặp. Joong, người đó là ai vậy? Mày biết phải không? _ Gemini vỗ vai Joong

- Um... _ Joong ậm ừ, mắt vẫn không rời người kia. Nhưng lạ một điều là Joong nhìn đôi này bằng một ánh mắt cực dịu dàng

- Nè, đang hỏi mày đó! Um cái gì? _ Gemini nhăn mặt

- Tới rồi _ Joong quay lại cười

Sau một hồi lâm li bi đát thì Dunk cũng dứt ra khỏi người của anh và cả hai cùng bước tới chỗ lũ bạn của Dunk. Tay Dunk nắm chặt lấy bàn tay to lớn của anh, khuôn mặt đã tươi tắn trở lại, đôi mắt long lanh thấy rõ cậu đã đong đầy niềm hạnh phúc, vui sướng vô bờ

- "CHỦ NHÂN" _ Key, Jey, Rey, Leo một chân khuỵu xuống đất, tay trống xuống đất hành lễ cúi chào anh

- Mấy đứa, lâu quá không gặp. Chắc mấy đứa phải vất vả vì Dunk nhiều, cảm ơn mấy đứa đã chăm sóc cho Dunk nhé _ Anh xoa đầu và cười với Leo

- x....anh _ Leo ôm chầm lấy anh

- Em nhớ anh lắm _ Rey nhảy vào ôm cổ anh

- Quá đáng quá, bỏ tụi em đi mất dạng bốn năm trời luôn à _ Jey cũng nhảy vào ôm anh

- Anh ơi.... _ Key khóc dòng, cái giọng mè nheo cũng nhảy vào bon chen ôm cứng anh

Thế là bốn thằng nhóc lao vào ôm chầm lấy anh, có lẽ đây hình như là hành động quá quen thuộc với anh và anh có thể lường trước được nên anh chỉ nhìn bốn thằng nhóc to xác, cao lớn bằng anh mà cười, xoa đầu bốn thằng nhỏ đang khóc sướt mướt

"BỐP.........BỐP....BỐP..........BỐP"

- Tụi bây biến mau, ai cho ôm anh ấy vậy hả? BIẾN _ Dunk đập cho mỗi thằng một cái đau điếng, hai tay ôm cứng tay anh

- Anh ki bo thế? _ Bốn thằng hét lên

- Kệ tao, tụi bây liệu cái thần hồn _ Dunk lườm

Rồi Tứ Quỷ và Dunk đứng cái lộn nhau luôn. Bình thường thì Tứ Quỷ nhà ta có cho tiền cũng không dám cãi Dunk đến nửa lời vậy mà giờ thì... Chắc tại một người nào đó rồi

- Được rồi, mấy đứa đừng quậy nữa _ Anh cười

- Dạ _ Nghe anh nói vậy thì cả Tứ Quỷ và Dunk răm rắp nghe theo, không dám cãi nhau câu nào nữa luôn

- A! NHỚ RỒI! Anh, anh là Napat Boonprasert hay còn gọi là Ryan Napat đúng không? Học sinh siêu giỏi của K.W, hội trưởng hội học sinh của K.W trẻ tuổi nhất. Đồng thời cũng là ông trùm thế giới ngầm _ Phuwin reo lên rồi một mình thao thao bất tuyệt, nói một lèo về tiểu sử của anh rất trôi chảy

- Này, Phuwin sao biết rõ vậy? _ Dunk đần mặt nhìn thằng bạn. Tên này còn biết rõ về thành tích của anh cậu có khi còn rõ hơn cậu

- Tại....._ Phuwin đỏ mặt, ấp úng

- Một chủ tịch hội học sinh huyền thoại, được lưu danh mãi mãi, luôn là tấm gương mà bất cứ hội trưởng hội học sinh nào cũng muốn hướng tới thì với Phuwin - Hội trưởng hội học sinh hiện tại có gì mà không rõ. Phuwin cũng là một fan hâm hộ của anh Ryan đó _ Pond nói, chỉ tay về phía Phuwin

- Hô, không ngờ nha _ Dunk nghe xong cười toe toét, nhìn Phuwin đầy ẩn ý

- Vậy Dunk, cậu với anh Ryan Napat có quan hệ gì vậy? Chắc chắn không phải là bạn bè bình thường rồi phải không? _ Gemini hỏi, mắt nhìn Ryan. Tên này hơi gen vì Fourth khen Ryan đẹp trai

- À! Là... _ Dunk chưa nói hết thì Fourth đã xen vô chặn họng

- Là bạn trai hả? Không ngờ nha, thảo nào Dunk sống chết không chịu ai trong 10 người kia. Nhìn Dunk với anh Ryan đẹp đôi thật đó, đúng là một cặp đôi trời sinh mà _ Fourth mắt long lanh nhìn Ryan đầy cảm động

- Ha, biết ngay mà _ Bọn Tứ Quỷ cũng nhìn nhau rồi cười phá lên

- Bộ không phải sao? _ Fourth nhìn Leo khó hiểu

- Tôi cũng nghĩ Dunk với anh Ryan là một cặp à _ Pond đồng tình với Fourth

- Tôi cũng vậy _ Phuwin nói, nhìn hai người họ tay trong tay thắm thiết thế kia cơ mà. Phuwin chơi với Dunk chưa phải là quá lâu nhưng cũng đủ lâu để nhìn thấy rằng từ trước tới nay Dunk chưa bám một người nào như anh Ryan thế kia cả

- Đúng thế nào được mà đúng. Không phải? _ Dunk cốc nhẹ đầu Fourth

- 10 người chồng của anh Dunk không ai có thể làm chồng của anh ấy được dù đã bám mấy năm rồi cũng vì anh Ryan đó. Cái điều kiện ma quỷ mà anh Ai đã nhắc tới, ai làm được mới được cưới anh Dunk chính là: "Thắng được anh Napat Boonprasert về mọi mặt" _ Leo giải thích

- Dù vậy, không thể không thừa nhận rằng tình cảm của hai người này luôn khiến cho người ta hiểu nhầm là hai người đang yêu nhau _ Jey lắc đầu

- Hai người này cứ phải gọi là như hình với bóng luôn, mà nhất là khi anh Dunk cái gì cũng anh Ryan. Từ bé tới giờ hai người này vẫn ngủ cùng nhau, quần áo của anh Dunk cũng do một tay anh Ryan chọn lựa kỹ, chăm sóc anh Dunk ăn uống cũng là do anh Ryan và người duy nhất khống chế được anh Dunk cũng chỉ có mình anh Ryan thôi. Cứ y như một đôi ấy _ Rey thở dài kể lại

- Tuy sau này anh Ryan rút khỏi thế giới ngầm, nhưng người được đồn đứng sau "Dunk Meow" chính là anh Ryan đấy ạ _ Key cười tươi giải thích thêm

- Vậy... Hai người này không lẽ là... _ Fourth miệng lắp bắp, tay chỉ cả hai

- Anh em ruột đó _ Ryan cười tươi, xoa đầu Fourth

- HẢ????..... _ Gemini, Fourth, Pond, Phuwin sock há hốc mồm

- Ủa? Hai người này nhìn giống nhau mà, tính tình thì y hệt như từ một khuôn đúc ra luôn mà, em tưởng mấy anh chị nhìn cái là biết chứ? _ Dew cười tươi

- Ừ, phải? Dunk giống anh còn nhiều hơn là Dunk giống Dew đó _ Ryan cười

- Nhìn hai người hội ngộ tình cảm như thế kia thì làm sao mà nghĩ là anh em được chứ? Giờ ngẫm lại đúng là ba anh em mấy người giống nhau thật đấy _ Pond nhìn cả ba đứng gần nhau rồi gật gù

- Thôi, giờ cho anh mượn Dunk tý nhé, Leo đưa Dew về nhé. Còn mấy đứa có gì hẹn tất cả lần nào đó tới bar chơi nha, anh bao cả lũ. OK _ Ryan vỗ vai Joong rồi bước đi kéo theo Dunk đi mất dạng luôn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top