Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

ba

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

khoảng chừng hơn chín giờ, mọi thành viên của đội điều tra đặc biết số 12 đều đã có mặt đầy đủ ở đồn cảnh sát gangnam, ai việc nấy. trong khi byun đội trường đang gắng tìm ra một điều chung trên cái bảng ngoằn ngoèo kia thì những người khác lại tìm chúng trong hồ sơ đánh máy. luhan vẫn duy trì công việc tìm đoạn cctv bị mất của mình.

lúc này, taeyeon cùng tiffany đi vào, nhanh chóng thu hút ánh nhìn của mọi người.

"đội trưởng, anh xem cái này một lát đi"

taeyeon vừa nói xong, tiffany mang máy tính của mình đặt xuống bàn, thao tác nhanh nhẹn mở máy. không chỉ baekhyun, mà cả những người khác cũng mau lẹ dồn đến.

"đây là một đoạn cctv ở lối thoát hiểm tầng 19"

trong máy tính, có một người vận thường phục, đầu đội mũ, dáng vẻ vô cùng thong thả. trước ngày gây án năm hôm, đều đặn mỗi hôm đều đi đi lại lại rất nhiều.

"thì sao?" baekhyun nhíu mày.

"nhưng đây lại là cctv lối thoát hiểm tầng 15"

taeyeon vừa nói xong, tiffany ăn ý chuyển cảnh. trên màn hình, chẳng có ai cả, không có người đi qua.

"tiffany cũng đã đi hỏi bảo vệ rồi, ông ấy nói người ở chung cư ông đều quen biết và nhớ rất rõ, nhưng mấy ngày nay ông đều không gặp người này" taeyeon tiếp tục nói, nhìn baekhyun.

thật ra baekhyun cũng đã xem qua đoạn cctv này rồi, nhưng vì hắn ta mặc thường phục, lại đi đứng rất bình thường nên anh không nghi ngờ gì cả. cũng bởi vì không nghi ngờ, nên mới chẳng phát hiện ra điều kì lạ này.

về phần bảo vệ, rõ ràng baekhyun đã hỏi ông mấy ngày nay có gặp ai khả nghi hay không. tên hung thủ kia còn không đi qua cửa chính, bảo sao bảo vệ lại bảo không.

"còn phát hiện gì nữa không?" baekhyun tiếp tục hỏi.

"còn, một tấm ảnh chụp trời"

đó là một tấm ảnh từ một ngôi nhà dân ở cách đó khoảng mười mét. người này nhân ngày trời đẹp, trong xanh nên đã chụp một tấm ảnh cảnh trời rồi đăng lên mạng xã hội.

baekhyun dường như có thể nhìn thấy gì đó nhưng không rõ, taeyeon liền hiểu ý phóng to tấm ảnh. và ngay tại chung cư đó, có người thả dây, leo từ tầng 19 xuống.

"hắn ta leo dây?" minseok ngạc nhiên thốt lên "trời ạ, tên điên này, sơ suất một cái là rơi từ tầng 19 xuống và chết bẹp dí như con gián nhà tôi"

anh vừa nói xong, liền bị luhan dùng ánh mắt kì thị mà nhìn. khả năng văn chương so sánh của con trai có thể tệ đến mức này sao?

"dây dẫn điện của tầng 20 đặt ở sàn nhà tầng 20, tức là phần trên trần của tầng 19, có thể động đến từ tầng 19" taeyeon nói "nếu như đã tìm ra tấm ảnh, vậy cũng không còn gì khó. cách thức gây án rất dễ, đổ xăng, đốt và thả mình theo sợi dây thừng tẩu thoát, rất nhanh"

"nếu như đặt lửa cạnh xăng thì phải nổ ngay lập tức chứ làm gì có thời gian chạy?" chanyeol giờ mới thấy thắc mắc.

"có thể dùng sợi dây mồi mà"

sợi dây mồi vẫn hay có trong bom, khi đã châm lửa một đầu, chỉ cần chờ đến khi lửa bén hết phần thân, nhất định sẽ nổ. vậy nên tên này có thể dùng sợi dây đó thật dài, châm lửa một đầu, vừa vặn thời gian cho hắn tẩu thoát thì mọi thứ đều thành công.

"ngoài ra tôi còn phát hiện thêm thứ này, trọng điểm" taeyeon nói xong phóng to ảnh hung thủ ở lối thoát hiểm lên.

trên bắp tay trái của hắn có 'xăm' một hình chữ 's' nhỏ, nếu không để ý sẽ không nhận ra.

"tuyệt vời" baekhyun bỗng chốc nở nụ cười, cảm giác vai nhẹ đi bội phần "luhan, tìm xem đã có những ai xăm hình ảnh này"

"rõ, đội trưởng"

luhan lập tức quay trở về bàn, lướt tay trên bài phím máy tính. máy tính lần lượt hiện ra những hình ảnh kiểm đã được tìm kiếm, trông giống với chữ 's' mà hung thủ có. sau gần một phút, liền có kết quả.

"có kết quả rồi. họ và tên, oh sehun, 24 tuổi" luhan đọc từng dòng chữ, cẩn thận nhưng nhanh.

"nhà khoảng 20 mét về phía đông của vụ đầu tiên đúng không?" taeyeon đột ngột hỏi.

"ơ? đúng rồi"

sau câu xác định của luhan, ai cũng chớp mắt nhìn cô, trừ tiffany ra.

"thôi bỏ đi, không có thời gian đóng phim đâu" baekhyun phất tay một cái "mọi người chuẩn bị, bây giờ xuất phát ngay lập tức"

"rõ!"

nói xong, lại như mọi khi, ai nấy đều tấp nập chuẩn bị đồ mang theo. khác với những lần đến hiện trường, bây giờ còn phải mang cả súng lục cùng với còng tay, bộ đàm.

taeyeon với tiffany thì chẳng có gì để mang, chỉ chờ bọn họ. lúc này baekhyun mới để ý hai cô nàng.

"hai người cũng đi hả?"

"không lẽ chúng tôi ở lại đây?"

"vậy thì tôi, chanyeol và tao một xe, luhan,  minseok và 2 vị bác sĩ tâm thần một xe. xuất phát"

bác sĩ tâm thần?

"là bác sĩ tâm lí!"

sau đó, hai chiếc xe cảnh sát rú còi chạy ra khỏi đồn. xe nối đuôi xe, phóng rất nhanh như thể hai con thú đã tìm thấy vị trí con mồi của mình.

trong xe, luhan một tay lái, tay còn lại rất bình tĩnh đặt tùy tiện trên đùi. khuôn mặt anh rất tự nhiên, phải nói là quá tự nhiên so với cái tốc độ hiện tại mà anh đang phóng.

"mà này, 's' là gì nhỉ? tên hắn sao? oh sehun?" minseok ngồi ở ghế lái phụ, hỏi.

"hoặc có thể là một món ăn mà hắn thích" luhan suy nghĩ một hồi "như sushi chẳng hạn?"

"sao lại thích đồ ăn của nhật chứ?" minseok phản bác "có thể là sandwich"

"đó cũng đâu phải là của hàn?!" luhan lần nữa chối cãi "tôi nghĩ là soup. con người thường thích đồ nước hơn đồ khô"

"uầy! có thể là con người hắn quá nhạt nhẽo, 's' có thể là salt"

taeyeon cùng tiffany ngồi phía sau, nhìn cuộc nói chuyện về những món ăn bắt đầu từ âm 's' không có hồi kết. thật chẳng ngờ, đây là phong cách làm việc của cảnh sát khi đang trên đường đi bắt tội phạm phóng hỏa hàng loạt.

những mà thật ra, cũng nhờ như thế mà không khí trong xe bớt căng thẳng đi một chút.

vì xe cảnh sát được xếp trong những loại xe đặc biệt, nên sẽ được ưu tiên phóng tốc độ, rất nhanh đã dừng lại ở trước một căn nhà nhỏ xíu, hai tầng nhưng gần như nứt mẻ gần hết, rong rêu bám đầy xung quanh tường. ôi chào, cứ như thế này, chẳng biết khi nào căn nhà sẽ sụp mà lần.

"đây là cảnh sát, yêu cầu người trong nhà mau chóng tự ra thú tội, nếu không chúng tôi sẽ đẩy cửa vào trong"

giọng baekhyun dõng dạc trước nhà. và đây là những gì taeyeon nghĩ là ngốc nghếch nhất của cảnh sát. kiểu này, giống như là báo rằng hổ đã tới nhà, chuột mau chóng chạy đi.

sau khi cây kim giây nhích từng bước nặng nề qua mấy con số, baekhyun phất tay một cái, những thành viên còn lại liền rút súng, đẩy cửa vào trong. taeyeon và tiffany đi gần cuối, chỉ có mỗi chanyeol đi sau cùng để đảm bảo an toàn.

"báo cáo, không có người" minseok đi đầu, tiến vào nhà vệ sinh, nói.

"báo cáo, trong bếp cũng không có ai" luhan từ trong bếp vọng ra.

lúc mày, phía trên tầng phát ra tiếng lục đục, cùng một lúc ai cũng nhanh chân chạy lên trên. có lẽ là tội phạm trốn thoát, taeyeon đoán thế.

"này tiffany" đột nhiên cô phát hiện ra gì đó "xem xem đây là gì?"

tiffany đang ngó quanh thì tiến đến chỗ bạn, nhìn vào viên thuốc trên tay người kia "trông như viên sủi cảm mạo"

"không, ý tớ bảo là trọng lượng của nó cơ" taeyeon nói xong, truyền viên thuốc mình phát hiện ra được sang tay tiffany.

viên thuốc không những không được cứng cáp như những viên khác, mà nó còn nhẹ lạ thường. cảm giác như bạn cầm một nắm cát nhỏ vậy.

và cả, nếu đó là viên thuốc sủi, sẽ chẳng ai có thể dễ dàng bóp, vo đi vo lại nó trong bàn tay mà nó có thể đàn hồi tốt thế này. ngoại trừ màu sắc, còn lại cái gì cũng không đúng.

"này cảnh sát park" taeyeon nhìn quanh, phát hiện chỉ còn mỗi chanyeol ở đây, còn lại đều đã lên lầu trên "anh có mang dao không? hay thứ gì có thể cắt được ấy"

"dao? tôi có"

chanyeol vừa nói vừa mang cây dao rọc giấy vừa bằng lòng bàn tay ra, đưa cho taeyeon.

tiffany nhận lấy cây dao, quệt nhẹ vào viên thuốc. nó giống như một quả bóng đầy khí, khi vừa đâm vào, thì bên trong tràn ra một đống bột màu trắng.

"đây là gì thế?" taeyeon nhíu máy, lấy một ít rồi ngửi thử.

"thuộc phiện?" chanyeol đứng cạnh bên, đoán chừng hình dáng của bột.

"không phải" tiffany lắc đầu "chờ đã, là bột ngọt?"

"bột ngọt, bột ngọt,..." taeyeon lẩm bẩm lại, rồi như nhớ ra gì, đó cùng lúc nhìn vào mắt tiffany "schizophrenia disorder"(*)

ngay lúc taeyeon thốt lên, từ phía thang bộ có tiếng rầm rầm. cả ba người đồng loạt nhìn về phía ấy thì có một thanh niên chạy xuống, trên tay là khẩu súng lục, chẳng biết của hắn hay là hắn ta cướp được.

nếu theo như lời baekhyun từng nói, một gã cao cao, gầy vừa phải, giống như chanyeol, thì chính hắn, oh sehun.

sehun định chạy thoát bằng cửa chính thì phát hiện bộ ba chanyeol, tiffany và taeyeon đang đứng ở đấy. hắn còn chưa biết nên trốn thoát đường nào thì những thành viên của đội điều tra đã đứng phía trên cầu thang bộ.

"anh đã bị bao vây, bỏ súng xuống và đưa hai tay lên trời" giọng baekhyun dõng dạc.

sehun hừ mạnh, liếc mắt xung quanh một lượt. rồi đột nhiên hắn không nói gì, hắn phá lên cười một tiếng khiến mọi người ngơ ngẩn.

"khủng long mau tránh xa giường ngủ"

hắn thét lên. trong khi đó, taeyeon lại cực kì cẩn trọng mà lùi sang một bên.

"cẩn thận"

cô vừa nhắc nhở xong, sehun liền dúng súng nhắm về phía chanyeol đang đứng ở cửa.

"đoàng" một tiếng, viên đạn bay về phía chanyeol nhanh như cắt. anh hoảng loạn chỉ biết tránh sang chỗ khác. nhưng sức người không bằng tốc độ súng, viên đạn găm vào phần eo của chanyeol, máu bắt đầu nhỏ giọt.

"đoàng, đoàng, đoàng"

sau đó là hàng loạt tiếng súng khác, phía baekhyun đã nổ súng. một phát ngay vai phải, ở đùi trái và chân phải.

hắn đương nhiên không còn sức, một nhịp ngã khụy.

và,

chanyeol cũng thế.

.::.

(*) schizophrenia disorder: tâm thần phân liệt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top