Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng ngày hôm sau Sakura mang thân thể mỏi mệt cực độ đi tới công ty, lúc Sakura ra khỏi nhà, Kaeun còn đang ngủ say. Trước khi đi Sakura còn nhéo nhéo hai má Kaeun... Ai kêu thân thể còn yếu như vậy mà ráng làm gì, đáng đời chị, cho mệt chết luôn.

Vì sắp cùng bọn giang hồ đàm phán, nên trên tầng cao nhất mở một hội nghị, trong lúc diễn ra hội nghị, Sakura không ngừng thở, tinh thần uể oải không phấn chấn. Yujin cùng Gyuri kín đáo nhìn Sakura, Sakura có điểm xấu hổ, mạnh mẽ xốc lại tinh thần để thảo luận .

"Được rồi, cứ như vậy, ngày mai tôi, Go tổng, Jang tổng, Park tổng cùng đi đàm phán, nếu đối phương đòi tiền, trong phạm vi có thể chấp nhận, chúng ta sẽ đồng ý, công trình trễ một ngày, tổn thất sẽ rất nhiều" Sakura quyết đoán nói.

Người trong phòng họp lục đục đều đi hết, chỉ còn lại Sakura, Yujin, Gyuri cùng Jurina.

"Miyawaki tổng, còn nhiều thời gian nha, đừng có quá sức" Yujin nhẹ nhàng phun ra một câu.

Sakura nhất thời đỏ mặt lên, nhìn Gyuri cười gian, Yujin và Jurina vẫn mang bộ mặt không biểu tình, Sakura quyết định giả ngu, sau đó chuồn mất, đi đến cửa phòng họp đột nhiên quay đầu nói "Thấy mình có khỏe không" Sau đó ẩn tình nhìn ba người, rồi đi ra khỏi phòng .

"Sakura có ý gì?" Gyuri nhìn Yujin hỏi.

"Sao mình biết" Yujin khinh thường nói.

Gyuri lại nhìn nhìn Jurina, rụt cổ nghĩ: Nhìn cậu làm gì, nhìn cậu lắc mông đi ra ngoài à.

"Cẩn thận một chút." Jurina rời khỏi phòng họp liền nói với Yujin.

Yujin gật gật đầu, Jurina cũng y chang như Gyuri, không có phản ứng gì, khóe miệng Yujin hướng về phía trước cong lên.

——

Đến tối Sakura mới về đến nhà, mở cửa ra liền thấy Kaeun nằm ngủ trên sô pha.

"Kaeunie, Kaeunie, dậy, muốn ngủ lên giường mà ngủ" Sakura vỗ vỗ mặt Kaeun kêu lên.

Rốt cục Kaeun sâu kín mở ra hai mắt, nhìn Sakura nói

"Em mới tan tầm?"

"Uhm, chị ăn cơm chưa?" Sakura đặt túi xách xuống hỏi.

"Chờ em cùng ăn, chị gọi đồ ăn bên ngoài, chắc giờ cũng nguội rồi, chị mang đi cho vào lò vi sóng một chút" Nói xong chạy về phía phòng bếp.

Sakura nhìn thoáng qua đồng hồ, đã hơn chín giờ tối, Kaeun đói bụng mà vẫn nằm trên sô pha đợi nàng mình trở về. Sakura đột nhiên cảm thấy hốc mắt có chút ướt át, cái mũi có chút nóng rát, đi vào phòng bếp nói với Kaeun

"Về sau không cần chờ em về, chị đói bụng thì cứ ăn trước"

"Vậy không được, buổi tối nhất định phải ăn cơm cùng người nhà" Kaeun cố chấp nói.

Người một nhà, thì ra Kaeun đã xem mình như người một nhà... Trong lòng Sakura nóng lên.

"Em sao vậy?" Kaeun nhìn Sakura hỏi.

"A...... Không, không có gì, em đi thay quần áo trước" Sakura nhanh xoay người chạy trốn.

Chờ Sakura tắm rửa xong thay quần áo đi ra, Kaeun đã đem đồ ăn đều hâm nóng, từng bước từng bước chỉnh tề đặt ở trên bàn, chính mình ngồi ngay ngắn trên bàn ăn, như một người mẹ đang chờ con về. Sakura đi qua đi sờ sờ đầu Kaeun nói

"Ngoan, cục cưng ngoan, có thể ăn được rồi" Sakura cười tọa hạ.

"Chị không phải cục cưng nha"

Kaeun không phục mồm to đang ăn cơm hàm hồ nói. Cơm nước xong, theo thường lệ Kaeun leo lên giường Sakura, cười hì hì nằm ở bên cạnh Sakura. Sakura nhìn Kaeun cười gian, dùng ngón chân nghĩ cũng biết giờ này Kaeun muốn gì, vội vàng nói

"Ngày bọn giang hồ hẹn chúng ta đi đàm phán, nghỉ ngơi sớm một chút, dưỡng tinh thần, em dẫn chị cùng đi." Sakura dụ dỗ.

"Thật sao? Vậy chúng ta nhanh ngủ đi."

Nói xong liền tắt đèn, thuận thế ôm Sakura vào trong lòng, chỉ chốc lát sau liền phát ra đều đều tiếng hít thở.
Sakura nằm ở trong lòng Kaeun, nhẹ vỗ về ngũ quan Kaeun nói "Thật đúng là tiểu tử ngốc" Sau đó tìm vị trí thoải mái trong lòng Kaeun, nghe tiếng tim đập của Kaeun, thỏa mãn nặng nề đi vào giấc ngủ.

***

Kaeun mang một chiếc kính mát, mở cửa chiếc Ferrari 612 chở Sakura đi tới địa điểm đàm phán, xuống xe thì thấy Yujin, Gyuri, Jurina đã chờ ở đó.

"Haiz, thời nay khác xưa rồi, người ta bây giờ thành tài xế riêng của Miyawaki tổng rồi nha" Gyuri làm bộ làm tịch nói.

Kaeun có điểm xấu hổ sờ sờ cái mũi, không lên tiếng, nhìn nhìn Sakura.

"Công việc quan trọng hơn, ở nơi này sao?" Sakura nhìn Gyuri hỏi.

"Đúng vậy, chúng ta vào thôi, bọn giang hồ phía trước gọi điện thoại cho mình nói, lão đại bọn họ đã đến."

Một hàng năm người hướng nhà gỗ nhỏ đi vào, Gyuri đẩy cửa ra hướng bên trong hô "Chúng tôi đến đây."

Một tên tiểu lưu manh dẫn các nàng đi vào trong. Đi vào buồng trong liền nhìn thấy một bàn hội nghị hình bầu dục đặt ở giữa căn phòng, một tên lão đại ngồi ở giữa bàn hội nghị, ý bảo các nàng cũng ngồi xuống. Sau khi ngồi xuống ai cũng không nói chuyện, âm thầm đánh giá lẫn nhau. Tên lão đại nhìn năm người trước mắt, cô gái xinh đẹp ngồi bên phía tay phải kia vừa thấy liền biết là người có văn hóa tu dưỡng, mặc kệ tình huống gì đều có thể duy trì một phần lạnh nhạt trấn định, hẳn là kẻ khó xơi. Người bên cạnh hơi gầy, vẻ mặt cảnh giác nhìn chính mình, tuy rằng vẻ đẹp trung tính, nhưng Lim liếc mắt một cái liền nhìn ra là một cô gái, xem ra nàng đối với mình dị thường cảnh giác, cũng không dễ xuống tay.

Người ngồi giữa vẫn nghiêm mặt lạnh lùng, tản mát ra không khí băn sơn, người này hản là tổng tài, điển hình băng sơn mỹ nữ, tuy rằng Lim đối với mị lực bản thân cũng đủ tin tưởng, muốn hòa tan tảng băng này cũng không phải khó, nhưng sẽ tiêu phí thời gian dài, mất nhiều hơn được, cho nên Lim bỏ qua. Người ngồi bên cạnh bị kính che khuất ánh mắt, nhìn không ra có biểu tình gì, Lim không thấy ánh mắt của người đó cho nên nhìn không ra, duy nhất có thể khẳng định chính là giống như cô gái mang vẻ đẹp trung tín lúc nảy, vẫn là một cô gái. Nhìn đến người cuối cùng, Lim mỉm cười, rốt cục mở miệng nói

"Cô chính là Gyuri, thủ hạ của tôi cũng bị cô làm mệt vài lần"

Gyuri đã sớm bị tên lưu manh này đánh giá mà bực bội, ngẩng đầu ưỡn ngực đứng lên nói

"Chính là tôi, như thế nào"

"Không thế nào cả, tôi chỉ muốn hiểu cô một chút thôi" Lim vui cười nói.

"Anh" Gyuri không nghĩ tới Lim lại nói như vậy, lập tức không có nói, tức giận đặt mông ngồi xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top