Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Tập 4: Món quà để lại - Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Sáng hôm sau, tụi Lily dạy sớm hơn bình thường. 

- Hai bác ơi, cho tụi cháu ra ngoài chơi được không ạ? - Peter từ ngoài nhà nói vào.

- Ừ, ba cháu cứ đi đi! - Mẹ Richard dễ dãi.

- Ba cháu đi cẩn thận nhé! - Bố Richard nhắc nhở.

- Dạ vâng ạ! - Richard hô rõ to rồi kéo hai đứa bạn ra ngoài.

   Ra ngoài, Richard đã hỏi ngay:

- Đâu, đâu? Nó dẫn mình đi đâu cơ? 

- Từ từ. - Lily xòe tay ra. - Richard đưa cái nhẫn đây đã!

   Nghe vậy, Richard có phần hơi chần chừ. Nó cứ đứng ở đó.

- Yên tâm đi, mình không làm gì cái nhẫn đó đâu! - Lily lên tiếng trấn an.

   Nghe vậy, Richard đành đưa chiếc nhẫn cho Lily.

- Để xem nào... - Lily lật ngược chiếc nhẫn lại. - Cái viên màu đỏ dẫn mình đi về phía bên trái!

   Nhìn theo hướng bên trái là cả một con đường khá dài. Không biết có điểm dừng không, nhưng Lily cứ nói:

- Đi thử đi!

- Đi hết đường á? - Richard hỏi.

- Có ghi bao nhiêu mét không? - Peter nhìn vào cái nhẫn.

- Nhìn thử đi, tớ chưa thấy. - Lily đưa nhẫn cho hai bạn.

   Peter cầm lấy chiếc nhẫn. Nó xoay đi xoay lại vài lần mà chưa thể tìm thấy một cái gì khác.

   Nhìn thằng Peter cầm nhẫn lâu quá, Richard sốt ruột lên tiếng:

- Mày cầm lâu quá rồi đấy, cho tao xem với! 

- Đây, mày xem đi! - Peter đưa nhẫn cho Richard.

   Vừa cầm chiếc nhẫn, nó đã reo lên:

- Đây nè, ở mặt này có hai dấu chấm nè!

- Đâu? - Peter ngó vào.

   Richard chỉ vào chỗ nó nhìn thấy. Nó ở rìa ngoài chiếc nhẫn, bên cạnh hai dấu chấm đấy còn có một chữ rất bé.

- Đọc được chữ gì bên cạnh không? - Richard hỏi hai bạn.

- Không! - Peter lắc đầu. 

- Hình như nó là chữ "km" hay sao ý. - Lily nheo mắt nhìn.

- Chắc không? - Richard hỏi lại.

- Đưa nhẫn đây tớ xem nào. - Lily nói. Đoạn, nó lôi trong túi của nó một chiếc kính lúp ra.

- Cậu mang cái này làm cái gì? - Peter trố mắt lên.

- Nhỡ may có gì cần thì mang theo thôi! - Lily trả lời có vậy rồi cầm kính soi vào nhẫn. - Ừ đúng rồi, nó là chữ "km".

- Thế có nghĩa là đi bên trái 2km à? - Richard hỏi.

- Chắc thế, đi đi! - Lily nói.

   Con đường tụi nó đi rất rộng và trống trải, chỉ có vài ba cái cây và vài ba người đi lại. Càng đến nơi tụi nó càng đến thì càng ít người hơn, ngược lại thì càng đi thì càng nhiều cây hơn, dễ là cho tụi nó bị lạc.

   Cứ đi thế, chốc chốc Peter lại hỏi:

- 2km chưa? 

- Chắc là chưa, còn một chút nữa. - Lily đáp lại.

- Chắc ông tớ giấu đồ ở dưới mấy cái cây này. - Richard nhìn xung quanh.

   Lúc sau, Peter lại hỏi:

- Đến chưa?

- Chắc chưa đâu! - Lily vẫn nói thế.

   Lúc sau nữa, Peter ngứa mồm nói tiếp:

- Tới chưa? 

- Hết đến rồi tới! - Richard nổi cáu. - Mày tự đi đi!

- Chắc là đến rồi đó. - Lily dừng chân ở một khu rừng cây.

- Nhiều này tìm chi? - Richard mếu máo.

- Thì tìm xung quanh ý! - Lily nói.

   Cả ba đứa chia nhau ra tìm. Tìm được một lúc thì Peter kêu lên:

- Ở đây có vết khắc gì này!

   Cả hai đứa chạy ra xem chỗ Peter chỉ.

   Vết khắc mà Peter chỉ là những hàng chữ:

"H  O  F  R
      N  D  G  A  X
      A  D  N  O  E
       C  S  O  H  E"

   Đọc đến đây, đầu tụi nó quay như chong chóng. Tụi Lily chẳng hiểu cái gì cả. Đọc theo hàng ngang không được, hàng dọc hàng chéo cũng không xong. 

- Hiểu gì không Lily? - Richard hỏi.

- Hiểu chết liền! - Lily đáp gọn lỏn. Tại nó cũng đang vật lộn cái não của nó mà.

   Nghĩ được một lúc, Peter đề nghị:

- Hay mang về nghĩ?

- Mang cái cây này về á? - Richard hỏi lại.

- Tao bảo là mang cái dòng chữ này về ý! - Peter nhăn mặt. - Bộ mày định "nạy cây" à?

   Nghe nó giở lại chuyện cũ, Richard tức điên. Nó định ngoác miệng cãi lại thì Lily lên tiếng trước:

- Hình như tớ có mang giấy bút này, hai cậu viết đi! 

Lily lục túi đưa giấy bút cho Richard và Peter. Peter cầm lấy rồi viết cả hàng chữ vào. Viết xong, nó đưa cho hai bạn của mình xem:

- Các cậu xem thế này tớ viết đúng chưa, sai một chữ là chết!

- Chưa đúng! - Không cần xem lâu, nó lắc đầu luôn.

- Không đúng chỗ nào? - Lily ngạc nhiên. - Tớ thấy đúng rồi mà? 

- Đưa đây, tao "sửa sai" cho! - Richard chẹp miệng giật lấy giấy bút từ tay Peter.

   Nó cầm bút "sửa sai" không phải là sửa hàng chữ mà nó sửa ở ngoài hàng chữ.   Nó kẻ thêm hai đường kẻ cho hai bên và vẽ vài nét thằng, biểu hiện cho cái thân cây trước mặt tụi nó. Vừa hình dung được thứ Richard vẽ, Peter lườm:

- Tao đập mày giờ! Có thế cũng làm quá lên! 

- Quá đâu, tao sửa đúng mà! - Richard chớp thời cơ cãi lại. - Với cả...

- Thôi thôi, đừng cãi nhau nữa, về nhà đi! - Lily xua tay ngăn chặn cuộc chiến tranh sắp nổ ra. 




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#whyyy