Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

#48. Your Eyes Fill With Blue

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhìn tôi làm gì?"

Cao đã sử dụng xong phòng thí nghiệm và cô ngồi ở phòng khách lướt xem tin tức trên mạng xã hội, đọc tin nhắn của cha gửi mình. Cô nhận thấy ánh mắt nhìn chằm chằm của Kizuma nên đã lên tiếng hỏi.

"Không bất ngờ gì sao?" Kizuma nói.

Tất nhiên là bất ngờ, nhưng bất ngờ xong rồi thì làm gì? Lo lắng? Hoảng loạn? Hoang mang? Thôi dẹp đi, cô là trẻ con chắc? Chỉ là bị lộ mặt trên sóng truyền hình một chút, cũng đâu phải là lần đầu tiên, từ người chết đột nhiên thành người sống cũng không phải chuyện lạ, giải thích một chút là được.

Chỉ có điều về việc hội ngộ gặp mặt Wooin thì...

"Ừ, có chuyện gì?"

Kizuma nở nụ cười mỉm giả tạo mà Cao đã được nhìn thấy nhiều năm qua, tên này là sát thủ, không nên dễ dàng tin những gì gã nói.

"Ngày mai Cao đến xem giải đua không? Tôi cũng đến đấy có việc."

"Có việc thì ông đến một mình đi, liên quan gì đến tôi?"

"Biết sao được, đã lỡ hứa với những người hâm mộ cuồng nhiệt yêu quý tôi rồi, nếu không Yoo Cao không đến tôi sẽ buồn lắm đấy?"

Cô thừa biết Kizuma chỉ muốn cô xuất hiện ở đây để gây tiếng vang và tạo ra câu chuyện thú vị, gã luôn thích dồn cô vào thế khó để xem chuyện vui.

Kizuma quan sát biểu cảm trên gương mặt của Cao, nhỏ giọng nói "Tôi nghĩ, Yoo Wooin cũng sẽ có mặt ở đấy để chờ được gặp Cao đấy? Không đi thật sao?"

Gã biết cái tên này sẽ có tác dụng với Cao, quả nhiên vừa nhắc đến thì người đã có phản ứng, gã nói tiếp.

"Khi nãy phát sóng trực tiếp, đa số người quen của Cao đều xem, tôi cũng lỡ miệng hứa sẽ đưa Cao đến vào ngày mai, nếu ngày mai tôi xuất hiện mà Cao không thì họ sẽ thất vọng biết bao."

Cao liếc nhìn sang "Thế tôi để ông tự giải quyết đi ha?"

"Ha ha, nói gì vậy chứ? Chuyện này làm sao tôi có thể tự giải quyết được, phải nhờ đến sự trợ giúp đáng quý của tiểu thư Ririta thôi." Gã nhún vai.

Lấy tai nghe từ trong túi áo, cô tiếp tục nghe nhạc và trở về phòng riêng để đọc sách, để lại Kizuma ngồi dưới phòng khách. Gã đưa ánh mắt đầy thú vị nhìn theo Cao sau đó đưa tay ngắt máy cú điện thoại không biết là thứ bao nhiêu từ người khác, bọn họ sẽ hỏi về Cao, gã biết nên cũng không quan tâm lắm, ngày mai sẽ cố gắng thuyết phục cô đến vì gã cũng thích xem chuyện vui, vui hơn nữa chẳng phải là chuyện người đã chết lại thành người sống ư? Đúng là trên cả thú vị!

Buổi sáng ngày tiếp theo, Cao đi học như mọi hôm và hoàn toàn không quan tâm đến chuyện vừa xảy ra hôm qua, trên lớp, cô nghe một số người xung quanh nhắc về câu chuyện của mình, có người bất ngờ nhưng cũng có người thấy vô lý. Tất nhiên, Cao cắm tai nghe và tiếp tục đọc sách, thế giới xung quanh đối với cô bây giờ thật vô vị.

Sẽ không một ai nhận ra Yoo Cao đang ngồi bên cạnh mình vì cô luôn đeo khẩu trang và ăn mặc kín cổng cao tường từ trên xuống dưới, vì những vết sẹo vẫn còn đó và mãi mãi còn đó, cơ thể này đã không còn xinh đẹp như bao cô gái tuổi đôi mươi khác. Cha bảo những vết sẹo ấy như minh chứng rằng cô đã mạnh mẽ như thế nào khi thoát khỏi đám cháy đó, đã mạnh mẽ như thế nào để vực dậy chính mình trong hai năm bất tỉnh gần như không còn chút hi vọng nào.

Cao nằm dài ra bàn, nhắm mắt lại và rơi vào vùng đất của âm nhạc.

Mãi cho đến khi Kizuma gọi đến thì tiết học cũng đã kết thúc từ lâu, mọi người trong lớp đều ra ngoài ăn trưa nghỉ trưa. Cao đeo cặp sách rời khỏi lớp, vừa đi vừa nghe điên thoại từ Kizuma.

"Học xong rồi chứ, ghé sang trường quay giải đua đi." Bên kia đầu dây điện thoại, Kizuma nói với Cao bằng một giọng điệu hớn hở vui vẻ.

Cao thầm thở dài trong lòng, tên này quả nhiên là người sẽ làm mọi cách để đạt được mục đích.

"Tôi không đến thì sao?"

"Thật á? Nhưng lâu rồi mới thấy đương kim vô địch xuất hiện ở đây này?"

"…" Hình như Cao đã nhận ra chuyện gì đó.

"Wooin đang đứng bên cạnh ông đúng không?"

Kizuma bỗng nhiên im bặt trong phút chốc, ngay khi vừa định tiếp tục nói đã bị Cao bên kia ngắt điện thoại. Gã thất vọng tặc lưỡi, ngay cả cách này cũng không có hiệu quả sao?

Cao ngồi ở ghế, nhìn ra quang cảnh bên ngoài và bắt đầu suy nghĩ, cô có thể đến đấy ngay bây giờ nhưng trong thâm tâm vẫn còn đang sợ điều gì đó, chắc là Wooin, cô sợ phải đối mặt với hăn sau tất cả những gì mình đã gây ra. Nhưng cũng đã hai năm rồi mà, hắn cũng không thể vì một đoạn tin nhắn thoại mà chờ đợi hai năm được đúng không? Con người như hắn phải có vài người bạn gái, qua đêm thêm vài người nữa thì mới đúng là Yoo Wooin. Ừ nhỉ, biết đâu bây giờ hắn lập gia đình rồi cũng nên.

Và đó cũng chỉ là suy đoán tưởng tượng của Cao, đó không phải sự thật, Wooin có thể là một tên ăn chơi nhưng kể từ khi say đắm Cao hắn đã gieo cho chính mình một nỗi đau vô hạn, hắn không cần ai ngoài cô nữa, và ngay khi bóng dáng cô xuất hiện trên buổi phỏng vấn của Kizuma đã khiến hi vọng trong hắn trở lại. Cao còn sống, hắn muốn gặp cô ngay lập tức.

Cao đeo túi xách, che kín mặt, đội mũ lưỡi trai, chậm rãi đi bộ đến trường quay của League Of Streets. Đã có dũng cảm tỉnh lại thì cũng hãy có dũng cảm đối diện với thế gian đi, cô không thể tránh né mãi được, dù có cha thì cha cô cũng chẳng có cách nào một tay che trời che lấp đi mọi thứ cho cô. Dũng cảm đi, đã không còn là đứa con nít nữa rồi.

Trong lòng, đột nhiên lại trở nên thanh thản nhẹ nhàng hơn hẳn, Cao thầm nhắn nhủ với chính mình, nếu được nhìn thấy Wooin lập gia đình có lẽ đó cũng là chuyện vui cô nên chúc mừng. Và trái tim cô đang phản bác rằng cô vẫn còn yêu Wooin rất nhiều.

Bước chân lỡ nhịp, không muốn thừa nhận cũng phải thừa nhận, dũng khí duy nhất để cô lao ra khỏi đống lửa khi ấy chính là muốn được gặp lại Wooin, làm sao có thể yên lòng khi nhìn thấy hắn đây? Nước mắt đã âm thầm rơi, nhưng gió cũng đã âm thầm cuốn đi tất cả.

Cao lấy điện thoại, gửi một tin nhắn cho Reo.

Kizuma duy trì một nụ cười giả tạo trên môi, cảm giác này đúng là không thoải mái chút nào, tất cả đều đang nhìn chằm chằm gã. Nào, lại muốn hỏi chuyện của Cao chứ gì? Gã sẽ để chính chủ giải đáp, gã đã hết nhiệm vụ ở đây rồi!

Nhưng mà bây giờ Cao lại không muốn đến, gã cũng hết đường lui.

"Nào giải thích đi?"

"Ừ, tốt nhất là ông giải thích rõ ràng vào!"

Mấy con người này có thể thôi đi được không? Gã không muốn nói gì hết!

Trong lúc mọi thứ bế tắc đang dồn Kizuma vào đường cùng, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện trong đám đông như một vị cứu rỗi khiến gã phải ngay lập tức hô lên.

"Cao! Ở đây!"

Ừ và Cao thì có thể nghe thấy chất giọng to khoẻ đó của Kizuma đang gọi mình. Cô không nói gì hết, vẫn chầm chậm tiến lại gần.

Trường quay hôm nay cũng không quá đông, vẫn là tập hợp những tay đua, đội và những người hâm mộ, chì có điều hôm nay có thêm sự xuất hiện của rất nhiều gương mặt nổi bật có tiếng trên đường đua quốc tế, họ đến đây vì tin tức của Cao.

Cao xuất hiện rồi, không ai lên tiếng.

Trước mặt họ là một bóng dáng không mấy nổi bật, quần thể thao ống dài, áo cổ lộ tay dài, đeo khẩu trang kín mặt và đội mũ lưỡi trai, xách theo túi lớn bên người. Cô cởi bỏ mũ và khẩu trang, bấy giờ họ mới được nhìn thấy lại gương mặt đã gần như đi vào quên lãng.

Ánh mắt không thay đổi, lạnh nhạt và điềm tĩnh.

Kizuma cười cười, nhìn Cao mà nói "Muốn vào bên trong nghỉ chân không? Cao đi bộ từ trường đến đây cũng là một đoạn đường xa đấy?"

"Ờ."

Cao đi vào phòng nghỉ riêng với sự hướng dẫn của Kizuma, Wooin như bất động đứng nhìn, mấy thành viên còn lại dường như đã nhận ra điều đó.

"Wooin, mày run à?" Joker quan sát hắn mà hỏi.

"Tao không…" Hắn muốn nói mình không sao nhưng nhịp tim đập nhanh bất thường đã tố cáo tất cả. Hắn đã từng khóc cả đêm vì Cao, đã từng gục ngã khi nghe tin Cao chết vậy thì làm sao có thể ổn khi biết rằng cô vẫn còn sống được?

"Vào gặp nó đi." Hyuk vỗ vai Wooin.

Phòng nghỉ mà Kizuma đưa Cao vào, gã không nói đó là phòng nghỉ của Sabbath, nhưng nơi này vừa đẹp để có một giấc ngủ trưa ngon lành rồi đấy. Cao không nói chuyện với Kizuma, cô ngồi yên lặng trên ghế sô pha, gã cũng không còn hứng thú để làm phiền cô nữa nên đã ra ngoài. Với cả, cần gì gã nói chuyện cơ chứ? Sẽ có người khác thay gã làm việc đó.

Vừa nhắc xong thì người cũng vừa đến, cả đội Sabbath mở cửa đi vào, trong lúc Cao không chú ý Kizuma đã rời đi, đến khi nhìn lại chỉ còn cô và Sabbath trong phòng.

Cao không nói gì, nhìn họ.

"Cần bọn tao hỏi lại nữa không?" Joker bình tĩnh lên tiếng trước.

Cao lắc đầu, câu hỏi chỉ có một thôi và thật sự không quá khó để đoán nó là gì.

"Vậy nói đi?" Wooin tỏ ra ngông nghênh, hắn thật rất muốn nghe câu trả lời từ Cao, dù trong lòng đang khao khát ôm lấy cô một cái nhưng cái miệng thì không kiểm soát được.

"Ngồi xuống đi." Cao nhẹ giọng nói.

Sabbath ngồi xuống.

"Câu chuyện không dài, tôi thoát ra từ đám cháy đó, nhưng vì thương nặng nên bất tỉnh."

Vinny hỏi tiếp "Vậy còn tin tức về bộ xương được tìm thấy thì sao?"

Cao: "Ai biết, mắc gì hỏi tôi?"

Vinny: "Ủa? Cô trả lời vậy là sao? Chưa đọc tin tức à?"

Cao: "Muốn biết thông tin về bộ xương được xác định là tôi thì đi hỏi cảnh sát ấy, hỏi thử xem họ đã khám nghiệm trước khi kết luận chưa."

Cả bọn im lặng, chẳng lẽ cảnh sát không khám nghiệm gì cả mà cứ thế xác định là Cao nên mới tạo ra tin tức như vậy? Vậy hoá ra lâu nay họ thương tiếc cho một người không phải là Cao ư? Chuyện nực cười gì vậy? Cảnh sát, cứu hộ làm ăn kiều gì vậy?

"Nếu mày không chết, sao bây giờ mới xuất hiện?" Wooin cất lời, hắn muốn biết, rốt cuộc Cao đang muốn làm gì mà phải để hơn hai năm trôi qua rồi mới xuất hiện.

Cao nhìn sang hắn, nhìn được một lát mới trả lời.

"Tôi mới tỉnh lại chưa được sáu tháng."

"…"

Cả không gian đi vào tĩnh lặng, không ai lên tiếng nói gì nữa.

💟💟💟

Time: 11h29'
Date: 18.5.2024

[W.a.t.t only]












Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top