Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

wine

*lại là chuyên mục nghe nhạc deep nên viết hẳn thành fic của tớ

rate của fic là 14+, không có cảnh have sex mãnh liệt như bên bath đâu

có một sự thật là tớ chưa bao giờ đọc H văn, chỉ viết H theo cảm tính thôi

tớ hoàn thành nó trong 2 tiếng đồng hồ.

author: vê

character: yugchae

mỗi lần làm tình, chúng ta đều uống rất nhiều rượu.

When I close my eyes
I see the street we walked on
If only I can fall asleep
In our time together
I think I’m a bit drunk today
Even if I call out to you with a locked voice
Pretend you didn’t notice and just go

Wine- Suran ft Changmo

...

chúng ta vừa mới làm tình xong.

anh chả biết rằng chúng mình đã làm tình bao lâu và bản thân anh đã ra bao nhiêu lần nhưng anh biết là cả hai ta đều mệt lử. em vẫn còn ngủ, sức nặng của em đè lún xuống nệm, nhịp thở đều đặn và bờ môi thì hấp hé ánh cười.

em sắp tỉnh, anh biết. thế nên anh phải nhanh chóng mặc quần áo và rời đi trước khi em dùng cái cơ thể quyến rũ đó để giữ anh lại đây thêm lần nữa.

mọi chuyện xảy ra thật bất ngờ em nhỉ? lần đầu tiên chúng ta làm tình là khi nào, anh không rõ. chỉ biết rằng lúc đấy, cả hai ta đều uống rất nhiều rượu. là anh chuốc em say hay ngược lại, anh cũng chẳng bận tâm làm gì. bởi bây giờ những gì anh quan tâm nhất đó là cơ thể em là của anh, bờ môi xinh đẹp ấy là của anh và những tiếng rên rỉ mĩ miều của em tối qua cũng chỉ thuộc về anh mà thôi.

em là của anh, đó là một sự thật không thể chối cãi.

đống quần áo em vương vãi dưới sàn, chúng đều bị xé rách đến độ chẳng còn hình dạng gì và anh thì lại cảm thấy thật xấu hổ mỗi khi nhìn chúng. nhưng mà em đừng lo, một lát nữa anh sẽ kêu người đem quần áo đến, mà anh thừa biết là Chaeyoung của anh luôn phát cuồng bởi những thứ quần áo đắt tiền mà, đúng không?

hơi men khiến đầu anh choáng váng, mắt cũng nhòa đi theo lớp sương lạnh bên ngoài. anh vuốt ve khuôn mặt em, nhẹ nhàng thôi, chỉ mong rằng em đừng giật mình tỉnh giấc.

cưng à, em thật xinh đẹp. đẹp đến độ mà trong phút chốc, anh chỉ muốn giữ em cho riêng mình.

nhưng không thể. bởi chúng ta chỉ là bạn tình của nhau không hơn không kém, và anh lại là một thằng tồi chẳng cho em được gì ngoài cái danh phận 'tình nhân của Kim Yugyeom'.

anh đã bao giờ nói yêu em chưa? hình như chưa. mà thật sự thì anh đâu có yêu em. yêu là một khái niệm quá đỗi khó hiểu đối với một kẻ như anh, nhất là khi anh vẫn còn sự nghiệp vẫn đang gầy dựng trước mắt, một căn nhà rộng lớn, đứa con trai kháu khỉnh và người vợ hiền luôn mỉm cười khi anh trở về nhà, và anh thì vẫn còn phân vân giữa việc nên từ bỏ hay giữ lấy em bên mình.

và anh thì chẳng biết gì về tính cách của em, mà anh cũng chẳng muốn quan tâm đến. anh chỉ cần em thật ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, luôn dang rộng chân để hùa theo từng nhịp đưa đẩy khẽ khàng và bờ môi hé mở để anh luồn lưỡi vào khuấy đảo hàm răng trắng sứ.

anh chỉ cần nhiêu đó thôi.

anh mượn những cú thúc ra vào mạnh bạo để làm em đau đớn; mượn những trận ghì chặt tóc và những vết cắn rỉ máu luôn dày vò em sau những trận làm tình; mượn cả sự thờ ơ, lạnh nhạt khi anh phủi mông bỏ đi mất, để mặc em nằm trơ trọi dưới chiếc giường nhăn nhĩ ướm đọng mùi mồ hôi; anh đã cố tình gợi ý tất cả, rằng anh không yêu em; rằng em là của anh, nhưng chúng ta sẽ chẳng bao giờ đến được với nhau; rằng anh chỉ xem em là một nơi để thỏa mãn tình dục không hơn không kém. nhưng em lại không hiểu, mãi vẫn không chịu hiểu. và anh thì cảm thấy mình như một kẻ tội đồ mỗi khi bắt gặp ánh mắt ngây thơ của em, chúng chớp liên hồi và lóng lánh nước mỗi khi em nói rằng,

em yêu anh.

anh thường hay để lại rất nhiều tiền trên giường sau một lúc dày vò em, và theo thường lệ, anh bỏ mặc em mà trở về nhà trước. đôi lúc em lại sụt sùi nước mắt, trách móc anh, bảo rằng anh chỉ xem em là một con điếm thôi phải không?

nào có.- mà có lẽ là đúng thế thật.

anh không có ý gì cả. anh chỉ nghĩ rằng số tiền đó có thể giúp em được một phần nào, và cũng ít nhiều giúp anh nguôi ngoai đi sự tội lỗi đang ăn mòn tâm hồn mình. bởi vì anh không cho em được một danh phận, vì anh làm em đau khổ, và vì anh không yêu em. thế nên, chỉ có tiền mới có thể bù đắp những nỗi mất mát này. anh nghĩ thế.

nhớ những ngày chúng ta mới quen nhau, sau những trận làm tình, em thường ngủ rất say. em nằm mơ màng, má dụi vào bàn tay anh để cạnh, khuôn miệng nhỏ gọi tên anh thật khẽ khàng, phát âm rõ từng âm tiết

Yugyeom, Yugyeom...

lúc đó em dễ thương quá đỗi, và anh thì cảm thấy tội lỗi như càng được chất chồng.

em thừa biết anh đã có vợ, nhưng em vẫn cứng đầu mà lao vào anh như một con thiêu thân hóa rồ bởi ngọn lửa. có thể nói là Park Chaeyoung yêu anh đến dại khờ, hay em chỉ là một con ả hám tiền và danh lợi đây? anh không rõ, và như đã nói, tính cách của em chẳng đáng để anh phải nghĩ suy nhiều.

anh bắt đầu mường tưởng đến những ngày bình thường, anh sẽ trở về nhà với đôi giày da đặt cạnh đôi Nike chiếc nằm chiếc đứng của em. anh sẽ tiến đến phòng khách, nơi mà em đang say sưa với bộ phim truyền hình và một ly rượu vang đã gần vơi cạn. em sẽ như một chú cún con mà chạy đến sà vào lòng anh, rồi bắt đầu lấy thêm một ly rượu khác được rót đầy ngay sau đó. anh và em sẽ uống cạn, cùng xem phim và cùng để mặc cho hơi men làm lu mờ lí trí.

và rồi

anh sẽ hôn em

hoặc em sẽ hôn anh

nhưng thế quái nào mà chả được.

sau đó, vẫn như mọi lần, chúng ta lại làm tình.

em luôn nói yêu anh một cách thật ngọt ngào. nhưng dù cho em có nói đến cả trăm ngàn lần, anh vẫn không thể đáp lời. vì anh có yêu em đâu.

anh đứng dậy thay đồ, động tác nhanh hơn hẳn. anh giữ cho nếp áo sơ mi không nhàu nhĩ, giữ cho bản thân thật sạch sẽ, không còn vương lại mùi hương của em vì anh thừa biết, vợ anh sẽ buồn nếu cô ấy ngửi thấy mùi phụ nữ trên người anh.

anh biết em đã tỉnh giấc, đôi mắt to tròn chăm chăm nhìn anh. em không nói gì, chỉ nở một nụ cười với vẻ buồn bã hiện rõ trên đôi mắt trông chẳng ăn nhập gì nhau. anh không dám nhìn thẳng vào mắt em, bởi mỗi khi nhìn nó, anh cảm thấy mình là một thằng khốn đáng chết.

thế nên anh rời đi, mãi vẫn không ngoảnh lại. dù cho giọng nói của em vang lên thật đều sau cánh cửa đang dần khép, không, anh vẫn không dừng bước.

em yêu anh.

anh cảm nhận được độ rung của yết hầu như muốn tàn phá cả cổ họng mình, chỉ muốn dừng lại một chút để thu em vào trong tầm mắt. nhưng không được, vì anh không yêu em. thế nên anh quyết định diễn tròn vai của một kẻ khốn, phải cố gắng lắm mới bật ra từng tiếng,

ừ, ngủ ngon.

em à, thứ lỗi cho anh.

bởi anh vẫn còn một sự nghiệp cần gầy dựng, còn một đứa con trai kháu khỉnh vẫn đang bô bô tập nói và một người vợ ngoan hiền yêu thương anh nhất trần đời.

thế nên cưng à, anh xin lỗi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top