Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

30. Hoa lan

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đưa Minjeong ra ngoài, hai người trốn vào một con hẻm vắng người, Jimin liền cởi bỏ đồng phục của phục vụ và tháo tóc giả, mắt kính lẫn ria mép ra... Minjeong nhìn thấy cảnh đó lại không khỏi cảm thấy buồn cười

“ Chị giả dạng giống thật đó, nhưng em vẫn là nhìn ra “

Jimin mỉm cười

“ Đúng là không thể xem thường đôi mắt của cô “

Jimin cởi bỏ y phục bên ngoài ra và chỉnh lại quần áo bên trong, sau đó soi gương để chắc chắn rằng mình đã trở về lại là Yu Jimin

“ Chúng ta đi đâu đây ? “ – Minjeong hỏi

“ Đi đâu đó chơi cũng được “ – Jimin đáp

Minjeong nghe vậy cũng không phản đối, cô cũng không muốn ngồi trong cái nhà hàng ngột ngạt đó để tiếp tục nghe Junsu nói nhảm, thật sự rất khó chịu khi mà bản thân mình đã biết là anh ta nói dối nhưng vẫn là phải chịu đựng để nghe những lời sáo rỗng đó của hắn ta

Minjeong khoác tay Jimin một cách thân mật và rời khỏi đó nhanh chóng, Jimin hôm nay đi nhờ xe của Dr.Jones nên định bắt taxi đi cho lẹ. Nhưng Minjeong lại không đồng ý vì lâu rồi cô chưa được đi dạo, Jimin thấy vậy cũng đành chiều theo ý của Minjeong, hai người cứ thế mà dính với nhau cùng đi dạo trên phố trông thật ấm áp

Hai người đang trò chuyện rất vui thì phía trước nhìn thấy có hai đứa trẻ đang bán hoa lan ~ Jimin dừng lại ít lâu sau đó nhìn sang Minjeong...

“ Tôi có thứ này muốn cho cô “

Jimin nói rồi đi đến gần hai đứa trẻ đó

“ Bé à, một nhánh hoa lan bao nhiêu tiền vậy ? “

“ 4000 WON thưa cô ~ “

“ Cho cô hai nhánh đi “ – Jimin tươi cười nhìn hai đứa trẻ ngây thơ đó rồi lấy ra tờ 20000 WON

Hai đứa trẻ bán hoa đó nhìn tờ 20.000 WON lại cảm thấy khó xử

“ Chúng cháu không có tiền thối ~ “ – đứa lớn nhất nói

Jimin cầm lấy hai nhánh hoa lan trắng rồi xoa đầu đứa nhỏ

“ Không sao ~ không cần đưa tiền thừa đâu “

Jimin vừa mua vừa cho luôn hai đứa trẻ tội nghiệp đó, hai nhánh hoa lan này không đáng bao nhiêu tiền nhưng vì cô trông thấy hai đứa trẻ tội nghiệp đêm khuya thế này còn phải đi bán hoa kiếm sống, cô giúp được hai đứa một chút thì cũng xem như là lòng hảo tâm

Jimin cầm hai nhánh hoa lan tươi tắn trên tay và đi về phía Minjeong

“ Chị mua hoa lan làm gì thế ? “ – Minjeong khó hiểu

Jimin không nói không rằng, cô kéo Minjeong đứng sát lại mình và dùng hai tay uốn một nhánh cho nó cong lại một chút và cài lên tóc cho Minjeong

“ Xong rồi ~ quay một vòng tôi xem nào “ – Jimin hớn hở nói

Minjeong vô cùng ngạc nhiên vì Jimin cài hoa lan lên tóc mình nhưng rồi cũng xoay một vòng theo ý của Jimin

“ Hoa lan hợp với cô lắm đó “

Minjeong vui mừng chạm tay lên nhánh hoa trên tóc mình

“ Thật vậy sao ? Cảm ơn chị nhiều lắm “

Jimin đưa cả nhánh còn lại cho Minjeong

“ Còn cái này nếu cô thích thì có thể về nhà cắm vào bình hoa.... “

Minjeong nhìn theo hai đứa trẻ lại nảy ra một ý định khác ~ cô cũng đi đến gần chúng

“ Bé ơi ~ số hoa này chị mua hết nhé !! “

Hai đứa nhìn Minjeong rồi biểu cảm vui mừng đang hiện rõ trên gương mặt của chúng trông rất đáng yêu.... Nhìn kĩ thì hai đứa bé này trông rất giống nhau, chỉ có điều một đứa lớn một đứa nhỏ, chắc là hai anh em

“ Được rồi ~ bán hết hoa rồi thì về nhà đi , trời tối như vậy rất nguy hiểm, lại rất lạnh nữa “ – Minjeong cầm cả một bịch hoa trên tay

“ Chúng em cảm ơn chị nhiều lắm “ – hai đứa trẻ cúi đầu cảm ơn Minjeong rồi chạy đi

Jimin nhìn thấy Minjeong đột nhiên mua hết đống hoa đó, nhiều hoa như vậy rốt cuộc cũng chẳng biết để làm gì, chẳng lẽ Minjeong tính biến nhà mình thành nhà kính để trồng hoa lan hay sao...

“ Cô mua hết thì chỗ đâu mà cắm ? “

Minjeong chuyền cái bịch hoa qua cho Jimin

“ Của chị nè “

“ Sao lại đưa tôi ? “ – Jimin ngạc nhiên

“ Chị nói đúng đó, em chỉ có thể cắm nhánh hoa của chị mua thôi, còn lại số này thì ngày mai chị mang vào bệnh viện tặng cho bệnh nhân đi “

Jimin ban đầu còn không hiểu nhưng sau khi Minjeong giải thích thì mới hiểu ra tấm lòng bao dung của Minjeong, quả là một cô gái tốt bụng

“ Phải ha ~ chắc họ sẽ rất vui đó “ – Jimin nhận lấy số hoa lan

Hai người lại tiếp tục đi chơi nhưng cách đó không xa lại có hai đứa trẻ khác đang núp phía sau một cái cây lớn và theo dõi Jimin và Minjeong

Hai đứa trẻ này khác tụi nhỏ lúc nãy, có điều cũng là trẻ em nghèo phải lao động để kiếm sống ~

Một trai một gái ~

Đứa bé gái nhìn về phía Jimin và đột nhiên đi khỏi cái cây đó mà cúi đầu lăm lăm lại gần

Bịch !!

“ Ui ~ “ – Jimin la lên

“ Em xin lỗi !! “ – đứa bé gái cúi đầu

“ Sao em không nhìn đường gì hết vậy ? “ – Jimin phàn nàn

Đứa bé gái nhằm vào Jimin mà cô tình va trúng, đúng lúc đó thằng con trai lại đi ngang Jimin, một tay luồn vào túi xách của Jimin và nắm được cái gì đó và giấu vào trong cái áo khoác, đứa bé trai ra hiệu lập tức đồng phạm của mình co giò bỏ chạy

“ Ê nè ~ “ – Jimin gọi với theo

“ Thôi được rồi !! Trẻ con mà.... “ – Minjeong an ủi

Jimin suýt xoa bờ vai bị đúng trúng

“ Nhưng nó rất đau ~ vai nó làm bằng thép hay sao vậy chứ “

Minjeong xoa xoa bả vai cho Jimin rồi vô tình trông thấy túi xách của Jimin đang mở

“ Chị chưa kéo khóa cái túi lại kìa “

“ Ừ nhỉ.... “

Jimin nhìn xuống định kéo khóa lại nhưng sau đó lại không thấy cái ví của mình đâu

“ Kì lạ.... Cái ví của tôi mất rồi !! “

“ Sao lại mất ? “ – Minjeong ngạc nhiên

“ Vừa nãy tôi mua hoa lan xong nhớ rõ ràng là bỏ vào trong đây ~ sao bây giờ lại không có nữa ? “

Jimin và Minjeong đang hoang mang thì đột nhiên phía sau lưng của họ phát ra tiếng cãi vả như có đánh nhau. Jimin và Minjeong xoay người lại thì thấy hai đứa trẻ bán hoa lan đang giành nhau với hai đứa đụng trúng Jimin một thứ gì đó

Sau khi giành được thành công, hai đứa nhỏ bán hoa liền chạy về phía Jimin và Minjeong

“ Cô ơi ~ ví tiền của cô bị rơi nè “

Jimin mở to mắt kinh ngạc nhìn cái ví đen của mình đang nằm trong tay đứa nhỏ này, sau đó Jimin nhìn qua đứa con gái vừa đụng trúng mình lúc nãy đã gây ẩu đả với hai đứa bé này thì cũng đã hiểu ra mọi chuyện

Jimin chuyền cái ví qua cho Minjeong cầm rồi cả hai định đi về phía trước dạy dỗ bọn chúng một bài học, đứa con trai thấy vậy liền chạy đến đẩy Minjeong ngã rồi cầm tay đứa con gái chạy mất

Bịch !!

“ Đau quá ~ “ – Minjeong nằm luôn xuống đất

“ Minjeong .... Minjeong, cô không sao chứ ? “

Jimin đỡ Minjeong dậy...

“ Tay của em.....”

Do bị đẩy ngã thình lình, Minjeong không đề phòng nên bị trượt ra đất, kết quả là lòng bàn tay bị đá cắt trúng một đoạn khiến nó chảy máu rất nhiều

“ Để tôi đưa cô về thoa thuốc ~ “

Jimin lấy khăn giấy tạm thời cầm máu giúp cho Minjeong



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top