Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

13. sống suýt chậm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jung Yerin đang ăn súp óc heo thì Kim Sojung trở về, em ngẩng đầu khỏi bát súp của bản thân, và cau mày nhìn về phía chị với một thái độ không mấy hài lòng.

Nên dành loại thái độ gì cho người đã bỏ em ngủ một mình đêm qua nhỉ? Yerin thật sự không biết.

Jung Yerin không muốn để bụng người khác, nhưng em ấm ức quá rồi, nhớ lại tập phim truyền hình em xem lúc khuya, sư thầy có dạy mọi người phải biết sống chậm.

Sống chậm lại, yêu thương khác đi.

Yerin hít vào một hơi thật sâu, em thở ra nhẹ nhàng, rồi lặp đi lặp lại hơn mười lần câu nói đó.

- Yerin...?

Giọng Kim Sojung nghe nửa phần gấp rút, ba phần hối cải và hai phần khó hiểu. Jung Yerin thật sự không chịu nổi, súp óc heo bấy giờ ăn cũng chẳng thấy ngon, em thở dài ngao ngán, đành bỏ mọi thứ dang dở trên bàn và bước thẳng lên phòng.

*

- Quản...Quản gia Choi...

- Dạ?

Kim Sojung hoang mang tột độ, ngước đôi mắt mệt mỏi về phía Jung Yerin đang vô cùng kì lạ ở đối diện, em nhấc chân lên thật chậm, đánh tay thật chậm, thở cũng chậm, và hoàn toàn không nói chuyện.

Kim Sojung liếm môi, thoáng nghiêng đầu nói khẽ vào tai Quản gia Choi của mình.

- Nhà có chuyện gì vậy?

- Tôi...cũng không biết...

Nhìn Choi Yuna sợ sệt lắc đầu, Kim Sojung càng thêm sốt ruột, chị liền bắt tay vào điều tra thật kĩ lưỡng.

- Em ấy hôm qua không ngủ à?

- Kim phu nhân...đã đợi cô, Kim tổng. Thứ lỗi cho tôi nhiều chuyện, nhưng cô đã đi đâu thế ạ?

- Tôi đi gặp Eunha.

- Ôi...Kim tổng...không lẽ...xin đừng bỏ phu nhân ở lại...

- Không không không, không phải như cô nghĩ đâu, tôi đã giải quyết xong cả rồi.

- Kim tổng...

- Quá khứ không thể quay lại được, tôi muốn trân trọng hiện tại của mình.

Quản gia Choi ôm miệng, hai mắt rưng rưng, có lẽ Yuna không tài nào ngờ đến một Kim Sojung vốn nặng tình lại có thể thốt lên câu đó.

Nói chung, Kim Sojung biết mình đã sai khi do dự giữa Yerin và Eunha, ít nhất chị sau cùng cũng chịu quay đầu, mà kể cả không quay đầu, Sojung và Eunha cũng không thể có kết cục như cả hai mong muốn. Bố mẹ đặt đâu con ngồi đó, Kim Sojung từ đầu đã chẳng có gan chống lại gia đình, thì hiện tại cũng không có tư cách chống lại.

Thêm cả...không thể yên tâm khi buông Yerin ra được.

Nhìn xem, đứa trẻ ấy từ nãy đến giờ chỉ bước được có năm bước chân, thật sự chỉ mới bước được năm bước chân.

- Yuna, tôi muốn biết lý do của sự chậm chạp đến ngớ ngẩn đó.

Kim Sojung khoanh hai tay trước ngực, chị nhướng mày quay sang Quản gia Choi.

- Để tôi nhớ lại xem...sự chậm chạp hả...? - Yuna cau mày ậm ừ một lúc thì nói tiếp - À đêm qua, phu nhân xem drama Hàn Quốc, có đoạn sư thầy ngồi giảng cho các đồ đệ trong chùa, sư thầy dạy là 'Các con, dù là ai cũng phải học cách sống chậm trên cuộc đời này'.

Kim Sojung vuốt mặt khổ sở, đây chắc chắn là nguyên nhân cho sự chậm chạp rồi.

Trời đất ơi Jung Yerin chỉ vừa đi thêm được mỗi hai bước.

- Nếu nói về chậm chạp thì chỉ có chuyện đó là liên quan nhất thôi...

- Bao nhiêu đó là quá đủ rồi, cảm ơn Quản gia Choi.

Kim Sojung gật đầu bày tỏ sự biết ơn, sau đó ba chân bốn cẳng phóng theo Yerin.

Kể cả có bị ảnh hưởng bởi drama đi nữa, thì việc Jung Yerin đủ kiên nhẫn để nhấc từng bước chân chậm chạp của em lên phòng ngủ quả thực là đáng khâm phục, em đã đi kiểu đó được nửa tiếng rồi.

- Yerin, chị bồng em lên phòng nhé?

Yerin tức thì trừng mắt.

Kim Sojung im bặt, sau đó chỉ lặng lẽ bước theo Yerin, dù em có đi chậm thế nào cũng ráng mà đợi.

Vậy nhưng chỉ 3 giây sau khi đặt chân vào phòng, Jung Yerin đã la toáng lên.

- Kim Sojung! KIM SOJUNG!

- Ơi! Chị đây! Làm sao?

- Gián! GIÁN! CÓ MỘT CON GIÁN Ở GIỮA PHÒNG MÌNH!

Jung Yerin bỏ luôn vụ sống chậm vùng chạy khỏi phòng, em nắm cổ tay Kim Sojung kéo lấy kéo để, hai mắt kinh hãi mở to và chân thì cứ luân phiên đập xuống sàn nghe lạch bạch. Kim Sojung vì lực tay của em mà lắc lư người qua lại chẳng khác gì đang múa ba-lê, trái ngược với bộ dạng sợ sệt của em, giọng chị vô cùng điềm tĩnh.

- Em từ từ...

- CHỊ VÀO COI ĐI NHANH LÊN VÀO ĐI NÓ TRỐN BÂY GIỜ!

- Yerin, nó chỉ là một con gián thôi mà em.

- BÌNH XỊT! CÁI BÌNH XỊT GIÁN ĐÂUUU?? CÁI BÌNH XỊT GIÁN ĐÂU CHỊ ƠI NÓ BAY NÓ BAY!!

- Được được để chị vào xem.

- CHỊ ĐI TỪ TỪ THÔI COI CHỪNG NÓ BAY! ÁAAA...THÔI THÔI THÔI ĐỪNG VÀO ĐỪNG VÀO!

- Em không cho chị vào thì làm sao chị xịt gián được?

- NHƯNG CHÚNG TA CHẲNG BIẾT CÁI BÌNH XỊT ĐANG NẰM Ở CÁI XÓ NÀO HẾT!

- Chúng ta có thể dùng dép đập vào đầu cho nó choáng.

- KHÔNG KHÔNG KHÔNG NÓ SẼ KHÔNG CHẾT DỄ NHƯ VẬY!

- Được rồi được rồi, em bình tĩnh nghe chị nói, bây giờ em đi sau lưng chị, đừng có la, đừng có lớn tiếng kẻo chị giật mình...Ừ đúng rồi...đi từ từ thôi...cứ bình tĩnh nhé chuyện đâu còn có QUẢN GIA CHOI BÌNH XỊT CÁI BÌNH XỊT ĐÂU GIÁN BAY GIÁN BAY RỒI CHOI YUNAAAA!!!

---------------------------------------

Truyện này được viết bởi Matchitow. Bản quyền chỉ thuộc về Wattpad.

https://truyen2u.top/tac-gia/Matchitow

Nếu ai thấy truyện của tôi ở các website khác thì có nghĩa Admin của page đó đã ĂN CƯỚP truyện của tôi để đăng chui. Xin mọi người hãy tẩy chay các website đó và đến link gốc của tác giả để được cập nhật truyện sớm nhất. Xin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top