Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

9. tàu lượn tình yêu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yerin vừa trở về Hàn Quốc từ chuyến công tác ở Ấn Độ cùng Kim Sojung. Em rã rời cả người, cạn kiệt sức lực, mà không phải mỗi em, Sojung cũng thế, bởi cả hai vừa về đến nhà đã đua nhau chạy lên phòng, thả mình xuống giường và ngủ thẳng một giấc đến tận trưa hôm sau.

Không phải có ý gì, nhưng cả Yerin lẫn Kim Sojung đều cảm thấy may mắn vì chỉ phải sống ở Ấn Độ hai tuần. Yerin không thể chịu nổi khi ngày này qua ngày nọ đều phải ăn thịt gà, một là cá hai là gà, do người dân nơi đây đa số không ăn thịt heo và bò, nghe bảo rằng họ thờ những con vật ấy.

Là một người Hàn Quốc chính hiệu, Yerin đương nhiên không thể quen nếp sống của một quốc gia khác trong một sớm một chiều. Cụ thể Yerin không thể chấp nhận được khi đặt chân vào nhà hàng, món gì cũng được chế biến cùng sữa bò, ngon nhưng mà ngán. Yerin không thể cứ mỗi ngày đều sáng ăn gà, trưa ăn gà, chiều ăn gà, buổi tối ăn như buổi sáng. Hiện tại về Hàn Quốc, chỉ cần nhìn thấy chữ 'g' em đã chạy có cờ.

Yerin hết sức tôn trọng văn hoá của nước bạn, nên trong thời gian ở Ấn Độ, hằng ngày buồn chán em đều đi loanh quanh tìm hiểu, và Yerin nhận ra Ấn Độ rất vui, lúc nào cũng mang không khí lễ hội. Cứ dăm ba bữa bước chân ra khỏi khách sạn, thấy người ta giăng cờ mừng lễ hội, em lại háo hức hỏi tiếp tân, khi thì lễ hội dành cho Thần Ánh Sáng, khi thì Thần Mặt Trời, Thần Gió, Thần Nước người ta thờ đủ thứ thần.

Có hôm nghe Kim Sojung bảo sẽ được ăn buffet, em hạnh phúc rớt nước mắt, đinh ninh rằng chuỗi tháng ngày ăn thịt gà và cá cuối cùng cũng kết thúc, em vui đến mức nhịn ăn trưa để chiều có thể ăn được nhiều hơn. Nào ngờ, đó là buffet gà, gà nướng, gà chiên, gà xào, gà hầm, gà luộc, đủ các món gà, toàn gà là gà.

Yerin ăn nhiều gà đến mức chỉ cần nhắc chữ gà thôi cũng đủ để em no bụng.

Ở đây có nơi bán thịt heo và bò, nhưng khá hiếm, phải tìm rất kĩ mới có thể thấy được, bởi ở Ấn Độ, bất kì ai kinh doanh các món làm từ thịt heo và bò đều sẽ bị người dân kì thị.

Cũng may mà vào ngày thứ chín ở Ấn Độ, Kim Sojung cuối cùng tìm được một nhà hàng bán thịt heo, cả đoàn người hò reo sung sướng, tìm được thịt heo như vớ được vàng, ai nấy tranh nhau chỗ ngồi trong nhà hàng, thi nhau ùa vào như cún tranh xương. Cái khung cảnh loạn lạc đó khiến Jung Yerin sốc văn hoá, em thà đứng ăn chứ chẳng thèm tranh ghế với bọn người ấy. Nhân viên vui đến mức không một ai ngó ngàng hay nể nang gì Kim Sojung, tổng giám đốc thì tổng giám đốc, ai chậm chân thì mất chỗ, số lượng có hạn, ghế thì ít mà đít thì nhiều, phải chịu thôi.

Dẫu sao cũng không phải đến mức đứng ăn, quản lý nhà hàng chỉ mất vài phút để ổn định chỗ ngồi cho tất cả mọi người, quả là chuyên nghiệp.

Đó là toàn bộ lí do vì sao em cảm thấy hạnh phúc như lên Thiên Đàng khi đặt chân về đến Seoul.

Sau một giấc ngủ dài, cơn mệt mỏi cũng tạm nguôi ngoai, Yerin nhớ đến lời hứa của Kim Sojung, chị hứa rằng khi trở về Hàn Quốc sẽ dắt em đi chơi tàu lượn tình yêu. Thật ra đấy là tàu lượn siêu tốc, nhưng người ta cứ thích gọi thành 'tàu lượn tình yêu', còn truyền miệng rằng các cặp đôi yêu nhau chỉ cần cùng nhau đi qua một vòng tàu lượn, tình cảm sẽ bền chặt, lâu dài, Yerin em nghe thế không kìm được mà sinh tò mò, rất muốn thử. Yerin nhớ bản thân đã nài nỉ Kim tổng của em cả một phút đồng hồ.

'- Không ăn sáng đâu!

- Sao vậy?

- Toàn là gà gà gà gà, mở mắt ra là gà gà gà gà gà gà, ăn muốn bể bụng cũng thấy gà gà gà gà...

- Gắng lên nào, về Hàn Quốc chị đưa em đi chơi, nhé?

- Thế đi tàu lượn tình yêu được không?

- Tàu lượn tình yêu?

- Là tàu lượn siêu tốc ấy.

- Hả...? À ừ...được.

- Quyết định vậy đi, chị hứa rồi đấy.'

Đó là cách em buộc Sojung phải đưa em đi chơi tàu lượn tình yêu.

Nhưng không ngờ Kim Sojung đường đường là tổng giám đốc người người kính nể, nổi tiếng lạnh lùng, nổi tiếng tài giỏi, một Kim tổng không sợ trời, không sợ đất, nhưng lại sợ độ cao.

- Không!!

Kim Sojung đi đến nơi thì sợ xanh mặt, ba hồi la oai oái, ba hồi vùng vẫy. Chị năm lần bảy lượt lén lút quay gót trở về, nhưng toàn bộ đều bị Yerin em bắt gặp.

- Đã đến đây rồi chị phải đi chứ.

- Không. Em thấy vui thì chơi một mình đi!

- Kim Sojung, đây là tàu lượn tình yêu, cả chỗ ngồi cũng là hai người một hàng, chị không chịu chơi cùng em em phải chơi cùng ai?

- Chị sẽ tìm người chơi cùng em.

Kim Sojung chớp mắt, chị nuốt xuống, đoạn lại khẩn trương nói. Nhưng tất nhiên Yerin em thừa biết rằng Sojung đang nỗ lực kiếm cớ để không phải lên tàu lượn tình yêu cùng mình.

- Không được, người ta nói, nếu hai người yêu nhau cùng đi hết một vòng tàu lượn, họ sẽ bên nhau cả đời.

Kim Sojung quả nhiên không phục, chị đứng chống hông nhăn nhó.

- Nhưng Yerin, chúng ta không phải hai người yêu nhau.

Yerin chớp chớp mắt nhìn tay trái của mình bị Kim Sojung nâng lên, chị chỉ tay vào cặp nhẫn cưới rồi nói thêm.

- Đây là nhẫn cưới, giấy kết hôn ở nhà, chúng ta là hai người đã kết hôn. Em hiểu điều đó nghĩa là gì không, nghĩa là dù không cùng nhau đi hết một vòng tàu lượn tình yêu cũng sẽ bên nhau cả đời.

Kim Sojung thả tay em, chị trông có vẻ vô cùng hài lòng với lí lẽ của bản thân, nhưng em thì chẳng hài lòng với lí lẽ của chị một chút nào. Dẫu là đã kết hôn hay chưa kết hôn, tàu lượn tình yêu này ngày hôm nay Yerin em và Kim Sojung buộc phải đi cùng nhau.

- Không! - Yerin nghiến răng chắn hai tay trước mặt Kim Sojung - Chị phải chơi cùng em!

- Chị không chơi, không đời nào, em không ép được chị đâu.

Kim Sojung ngoan cố cười gượng, vừa nói vừa xua tay, hại Yerin em tức đến phát điên, đứng giữa trung tâm khu vui chơi, em dùng đôi bàn tay nhỏ nhắn của mình làm loa và hét thật to.

- CẢ THẾ GIỚI RA ĐÂY MÀ XEM! KIM TỔNG THƯỜNG NGÀY KHÔNG SỢ TRỜI, KHÔNG SỢ ĐẤT, NỔI TIẾNG NGANG NGƯỢC NHƯNG LẠI SỢ ĐỘ CAOOO!!

- JUNG YERIN!

- KIM SOJUNG SỢ ĐỘ CAOOO!! LÀNG NƯỚC ƠI KIM SOJUNG SỢ ĐỘ CAOOOO!

- CHƠI! CHỊ CHƠI MÀ! CHỊ CHƠI!!

Jung Yerin thở hắt ra một hơi sau khi nghe câu chốt hạ cuối cùng của Sojung. Quyết định như thế từ đầu có phải đỡ mất thời gian hơn hay không?

- Chị chỉ được cái lì lợm.

Yerin nhếch môi, trước khi kéo tay Sojung đi một mạch đến phòng bán vé cũng không quên lườm chị một cái.

Từ khoảnh khắc cầm chiếc vé trong tay trở đi, Kim Sojung cứ lóng ngóng kiểu gì, tay chị lạnh cóng, đôi con ngươi liên tục đảo trái đảo phải, lại còn thở gấp như đang bị ma đuổi.

Thu vào mắt tất tần tật những biểu hiện đó, Yerin em có thể nói rằng Kim Sojung đang sợ, và nỗi sợ này đối với chị thật sự không tầm thường. Nhưng theo em nhớ, Sojung không phải là loại người sỉ diện, không phải cái kiểu bao giờ cũng thấp thỏm lo lắng về những lời đàm tiếu xung quanh mình, nên Yerin thắc mắc không hiểu vì sao chị sau cùng lại đồng ý chơi trò chơi mà chị cho rằng là đáng sợ nhất.

Khi lớn tiếng thông báo cho cả thế giới biết Kim Sojung sợ độ cao, Yerin đã nghĩ chị sẽ mặc kệ em và quay gót ra về, nhưng điều khiến em ngạc nhiên chính là chị không làm vậy. Kim Sojung hôm nay ăn nhầm thứ gì nên bỗng dưng sỉ diện ư?

- Không phải chị sợ sao? Vẫn chưa muộn đâu, em cho chị cơ hội quay đầu đấy.

Yerin quyết định bắt chuyện khi thấy gương mặt xanh như tàu lá của người chị ngồi ngay cạnh mình trên tàu lượn. Kim Sojung đã thắt dây, cài chốt an toàn đủ cả, tiếp theo chỉ cần đợi tàu chạy, nhưng chị run đến mức em không còn thấy hình ảnh oai nghiêm của chị thường ngày nữa.

Em bấy giờ mới hiểu, mỗi người đều có một nỗi sợ, và việc Sojung sợ độ cao chẳng khác gì việc Yerin em sợ sấm.

Không phải đã từng có sấm nổ dữ dội trên bầu trời vào đêm tân hôn đấy sao? Lúc em sợ nhất, đáng thương nhất, mong manh nhất, không phải đã có người chạy bạt mạng về nhà vì lo lắng cho em đấy sao? Không phải người đó đã luôn ở cạnh em những lúc em cần một nơi để tựa vào đấy sao?

Người đó đã luôn thông cảm cho nỗi sợ của em, vậy hà cớ gì em lại ích kỷ chỉ nghĩ cho bản thân mình?

- Đừng để ý những gì em nói, đều là lời vô nghĩa cả thôi, chị mau xuống đi, em chơi xong sẽ xuống tìm chị.

Nói rồi Yerin tức tốc tìm đến chốt an toàn của Kim Sojung, nhưng chị hoảng hốt ngăn lại, sau đó đan luôn tay vào tay em.

- Phóng lao rồi phải theo lao chứ, chị đã ngồi vào ghế, chốt an toàn cũng cài xong cả rồi.

Kim Sojung cười hiền lành, chị nhìn em bằng một ánh mắt long lanh đầy yêu thương, trong khi Yerin em nghe thế lòng càng thêm áy náy, em giật nhẹ ống tay áo của chị.

- Em xin lỗi, lẽ ra không nên bướng bỉnh như vậy...Em nghĩ lại rồi, ai cũng có một nỗi sợ của riêng mình, việc chị sợ độ cao cũng giống như việc em sợ sấm vậy, rất bình thường, em không ép chị nữa đâu.

Kim Sojung nhướng mày cười, đúng lúc này tàu bắt đầu chuyển động.

- Muộn rồi, tàu chạy mất rồi.

Kim Sojung cười tươi hơn, một tay nắm chặt bàn tay Yerin, tay còn lại chị cố ý vươn đến vỗ nhẹ vào má em.

- Không ngờ đến một ngày em có thể nghĩ được như thế đấy, nhưng dường như em bỏ sót một điều.

Sojung nói đến đây thì dừng lại, báo hại em suy suy nghĩ nghĩ, nhìn trời nhìn chân không biết bản thân đã bỏ sót chuyện gì.

- Em quên mất chúng ta đã cùng nhau trải qua nỗi sợ sấm của em rồi sao?

A. Phải rồi. Sao có thể quên được kia chứ? Vì lúc em sợ nhất Kim Sojung đã ở cạnh em kia mà.

- Đúng, nỗi sợ rất bình thường, chị sẽ không bao giờ dám ngồi trên này nếu chỉ đi một mình, nhưng nếu đi với em thì khác. Cũng giống như khi chị tìm thấy em đang run lẩy bẩy ngồi chơi game trong tủ quần áo để quên đi nỗi sợ sấm của mình, em sợ đến mức không thể tự bước đi và chị là người phải cõng em về giường. Em đã ngồi trong lòng chị chơi game cả đêm, thậm chí còn quên mất sự tồn tại của sấm, và thậm chí còn không biết đêm đó mưa tạnh từ lúc nào.

Hình ảnh Kim Sojung trước mắt em nhòe đi, chị đang tỏa sáng như một thiên thần, và em cảm thấy bản thân thật may mắn, may mắn vì có dịp gặp gỡ một thiên thần.

- Yerin, mọi nỗi sợ đều trở nên vô nghĩa, chỉ cần chúng ta đi cùng NHAUUUU!! ÁAAA CAO QUÁ CAO QUÁ CHO CHỊ XUỐNG CHO CHỊ XUỐNGGGGGG!!!!!!!

- A ha ha ha ha ha ha...

- YERIN!! YERIN!!! EM BẢO NGƯỜI TA CHO CHỊ XUỐNG!! NÓ LỘN NGƯỢC...ÔI CHÚA ƠI NÓ LỘN NGƯỢC JUNG. YE. RINNNN!!!

- Nước mắt...a ha ha ha em cười ra nước mắt...a ha ha ha ha...Kim Sojung đúng là đồ thỏ đế.

- CAO QUÁAAAA!!

---------------------------------------

Truyện này được viết bởi Matchitow. Bản quyền chỉ thuộc về Wattpad.

https://truyen2u.top/tac-gia/Matchitow

Nếu ai thấy truyện của tôi ở các website khác thì có nghĩa Admin của page đó đã ĂN CƯỚP truyện của tôi để đăng chui. Xin mọi người hãy tẩy chay các website đó và đến link gốc của tác giả để được cập nhật truyện sớm nhất. Xin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top