Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hirai Momo bỏ chạy ra khỏi trường, nước mắt vẫn còn rơi lã chã trên gương mặt xinh đẹp. Bước chân chạy ngày càng nhanh hơn, nhanh thật nhanh để về nhà và giải tỏa hết nỗi lòng của mình. Momo thất vọng lắm, em đẩy chị, em nghĩ chị là loại người đó trong khi chính em còn không thấy rõ sự việc. Hirai Momo bật cười khinh thường chính mình, người yêu em mà, em không tin chả lẽ lại tin chị ? Nực cười. Về đến nhà, Momo chỉ vùi đầu vào gối mà ngủ thiếp đi, không quan tâm mọi chuyện sẽ ra sao.





Tối hôm đó Momo được Sana và Nayeon rủ đến quán chân giò, tâm trạng cũng đang không tốt. Thôi thì đi ăn coi có bớt buồn không. Thay cho mình bộ đồ rồi đến quán, thấy Sana và Nayeon đã ngồi sẵn thì Momo liền đi lại. 3 người gọi chân giò và cả soju nữa, chủ yếu là cho đồ gấu mèo kia giải sầu. Bình thường Momo ăn rất nhiều, cản lại không kịp. Nhưng hôm nay Momo không có tâm trạng, chỉ ngồi đó tu ừng ực chai soju được gọi, cảm giác cay cay xâm chiếm cổ họng Momo. Ít ra thì nó cũng tốt cho tâm trạng lúc này.





- Không sao đâu mà, không người này thì có người khác. - Sana vừa gắp đồ ăn cho Momo vừa lầm bầm.




- Sao hôm nay món chân giò nhìn thấy ghét thế nhỉ ? - Momo say rồi, vốn dĩ không uống được soju, nay lại tu cả 2 chai.




- Ể ? - Nayeon bên này cũng lầm bầm.





3 người ngồi đó cứ lầm bầm những câu nói mà nếu người ngoài nghe cũng chả hiểu đang nói gì cả. 3 người 3 chủ đề, vậy mà ai cũng nói được, mạnh ai người nấy nói. Say mèm cả bọn, ăn xong thì Sana và Nayeon được hai em người yêu đón về. Chỉ có mỗi Momo là tự thân vận động đi về, mặc kể lũ có bồ :





- Hirai Momo...hức...em phải mạnh mẽ..hức...lên, có...hức....Im Nayeon...hỗ trợ em. - Nayeon say mèm cả người dựa vào Mina nhưng vẫn quay lại nói với Momo.




- Đúng đó...hức...Sana..hức...Sana sẽ bảo kê cậu. - Sana bên này cũng không khá hơn, nhưng vẫn dặn dò Momo trong tiếng nấc.




- Rõ rồi..về đi...hai đứa đưa hai người này về cẩn thận. Kẻo cắn hai đứa đấy. - Momo rời đi trong trạng thái say xỉn, tay vẫy vẫy chào tạm biệt hai đứa nhỏ đang khổ sở đưa người yêu về.





Momo loạng choạng đi về nhà, nhưng cổ họng khô khốc khiến Momo phải lạng sang cửa hàng tiện lợi. Quên mất cả đây là nơi Yoo Jeongyeon đang làm việc. Bước vào rồi tiến lại quầy sữa, Momo mua cho mình rất nhiều loại sữa. Tiến đến thanh toán thì bất ngờ khi ngước lên thấy Jeongyeon đứng đó, do đang say nên Momo hầu như quên hết mọi chuyện. Thấy em ngay trước mặt liền nở nụ cười ngây ngốc.





- Ủa Jeongie, em làm hôm nay sao ? Mệt không ? Chị cho em hộp sữa nè. Ủa sao má em đỏ thế ? - Momo đứng không vững nhưng vẫn mở miệng hỏi thăm em, tay còn lấy hộp sữa đã được bỏ trong bọc ra cho em.




- Chị....chị say sao ? - Yoo Jeongyeon bất ngờ, không phải hồi chiều mới vừa tát em sao ? Bây giờ lại hỏi thăm.





Nhưng nói gì thì nói, Jeongyeon vẫn cảm thấy tội lỗi vì chuyện khi chiều. Không biết rõ ngọn ngành đã hồ đồ trách mắng chị, đẩy ngã chị và động đến lòng tự trọng của chị.





- Không có, chị chỉ thấy nhớ Jeongyeon thôi. - Hirai Momo mà tỉnh táo chắc chắn sẽ hận bản thân lúc này.





Mà thôi kệ, trách thì trách lúc say xỉn mất liêm sĩ làm gì. Coi cái dáng siêu vẹo di chuyển lại gần Jeongyeon dang hai tay lên đòi ôm kìa. Jeongyeon lúc này hai mắt mở to, nhìn người chắc chắn đang say phía trước. Khi Momo định bỏ tay xuống thì Jeongyeon đã tiến lại ôm chị vào lòng, tay xoa xoa lưng cho chị. Con người đang không tỉnh táo kia khi được ủ ấm thì liền trưng vẻ mặt mất tiền đồ ra, mặt dụi sâu vào lòng em hơn. Ôm nhau hồi lâu thì Momo chủ động rời ra, miệng mỉm cười tươi rói mà cầm lấy bịch đồ, tay đưa lên vẫy vẫy :





- Jeongie làm tốt nhé, chị về đây.





Momo rời khỏi cửa hàng nhưng không biết rằng có người đi theo mình. Trên đường về Momo cứ ngân nga câu hát mình đang thích dạo gần đây.





I love you, love you, hate, foolish

Crazy love

I love you

Make me feel so high

Love, I love you, love you, hate, foolish

Crazy love

I hate you

Make me so bad

(LOVE FOOLISH - TWICE)





Bóng đen đổ trên đường làm Momo chú ý, rõ ràng chỉ đi 1 mình, sao lại là 2 cái bóng ? Chưa kịp quay lại đã bị tên áo đen bịt miệng đè chặt vào tường :





- Cô em có vẻ xinh đẹp, hay là cho anh 1 đêm ? - Hắn với vẻ mặt đê tiện đưa mặt vào sát người Momo hít lấy mùi hương từ cơ thể chị.




- Anh, anh buông tôi ra. - Momo sợ sệt, đây là chỗ rất vắng người, cũng đã tối làm Momo rất hoảng sợ.




- Đâu thể nào tha cho con mồi nhanh vậy được, để anh thử 1 đêm rồi anh tha cho.





Momo do đang say nên không còn sức chống trả. Giọt nước mắt lăn dài trên má, hiện tại chị chỉ có thể nghĩ đến Yoo Jeongyeon, hoàn toàn không còn ai khác. Hắn đưa tay cởi lấy chiếc áo khoác ngoài của chị, tay vừa đưa vào bên trong thì đã bị 1 lực khác kéo ra, tiếng bốp chát vang lên liên tục làm Momo đang nhắm mắt phải mở mắt ra nhìn. Là Yoo Jeongyeon, vẫn là bộ đồng phục đó, em đánh hắn rất nhiều. Đến khi hắn không còn sức lực thì liền buông tha cho hắn. Em chạy nhanh lại Momo, đưa tay nhặt áo khoác mặc vào lại cho chị, ôm chị vào lòng và tay lúc nào cũng xoa xoa cho chị :





- Không khóc không khóc, không sao cả. Em đến kịp rồi còn đâu. - Jeongyeon lúc nãy vì lo lắng cho chị vì trời đã tối, khu này cũng vắng người nên liền đi theo. Đến khi chị bị tên khốn đó đè vào tường em liền tức tối chạy lại.





Momo sau khi bình tĩnh thì được em đưa về nhà, mệt mỏi nên ngủ hẳn trên sofa.





Momo thức dậy lúc gần trưa, đầu đau như búa bổ khiến Momo vừa ngồi dậy lại nằm liền xuống ghế mà ôm lấy đầu. Ngơ ngác nhớ lại những gì hôm qua đã xảy ra, không biết là có làm gì ngu ngốc không. Momo nhớ đến chuyện thiếu liêm sĩ ở cửa hàng, rồi lại được em cứu khiến chị muốn đập đầu xuống gối tự vẫn. Nhục quá nhục. Ngồi 1 lát cho tỉnh táo thì Momo vào vscn, may sao là hôm nay Momo chỉ có tiết buổi chiều. Bây giờ thay quần áo rồi liền đến trường.





Không còn nụ cười nữa, Momo bước vào trường rồi di chuyển thẳng lên lớp. Không dừng lại trò chuyện cùng ai hay cười nói nữa. Điều đó làm không ít sinh viên xót xa. Chuyện xảy ra ở sân trường hôm qua ai mà chả thấy, nhưng Momo của họ hoàn toàn đâu có sai. Chỉ trách Jeongyeon hấp tấp quá thôi. Momo gần lên đến lớp thì thấy thân ảnh quen thuộc đang đứng chờ sẵn trước cửa lớp, xây dựng cho mình biểu cảm như sắp giết người, Momo đi vào lớp. Đúng như dự đoán, Momo chưa đặt chân vào lớp thì Jeongyeon đã kéo chị ra đối mặt với mình, trên mặt còn nở nụ cười :





- Hôm qua chị có bị hắn ta làm gì không ?




- Không, cảm ơn hậu bối Yoo đã cứu tôi. Em hãy quên chuyện tôi ôm em đi. - Momo sau nhiều ngày không được đứng gần em thì bây giờ đang thấy tim đập nhanh vì ở cự li gần như này.




- Em xin lỗi vì ngày hôm qua đã hiểu lầm chị. Em thật sự xin lỗi. - Jeongyeon cúi đầu nhận lỗi, tay còn cầm lấy tay Momo khiến tim Momo đập dữ dội.




- Tôi không để bụng đâu, buông tay tôi ra đi. Em là người đã có người yêu rồi, đừng làm vậy. - Momo nói rồi liền gạt tay em ra và đi vào lớp, bỏ lại Yoo Jeongyeon còn đang lắp bắp giải thích, đứng như trời trồng trước cửa.





Đến giờ ra chơi Momo liền đi nhanh xuống canteen với nhóm, lại lần nữa cơ thể nằm dài trên bàn, mắt nhắm lại như ngủ :





- Hirai Momo ơi là Hirai Momo, có gì đâu mà buồn. Có Sana ở cạnh cậu mà.




- Đúng đó, em và Chaeyoung sẽ ở bên cạnh chị.




- Xin lỗi nhưng Momo không thích làm bóng đèn. - Momo không chịu được phải ngồi dậy chọc ghẹo rồi nằm xuống bàn.





Đang ngồi chọc ghẹo nhau thì Jeongyeon tiến vào từ phía ngoài, đến bên cạnh Momo rồi ngồi xuống :





- Momo, em nghĩ là chúng ta cần nói chuyện. - Jeongyeon nghiêm túc nắm chặt lấy tay chị không buông, nhóm của chị cũng được Tzuyu và Mina kéo đi chỗ khác.




- Em làm cái gì vậy, buông ra. - Momo giẫy giụa gạt tay em ra, em mà cứ nắm thế này thì chị lại thích em mất.




- Chị hiểu lầm em đúng không ?




- Tôi làm gì hiểu lầm em. Em nói gì vậy ?




- Em đâu có người yêu đâu. - Jeongyeon lúc này mới bắt đầu giải thích cho chị.




- Em bị điên hả ? Em hôn tiền bối năm 4 ngay trước mắt tôi rồi em bảo không phải người yêu ? - Momo trố mắt ra nhìn em, có phải bị tát đến chạm dây rồi không ?




- Người yêu nào, đó là chị em. Chị ruột em. - Jeongyeon phì cười nhìn Momo, thì ra là nhìn thấy em hôn chị ruột của em.




- Ruột thịt gì mà người họ Gong người họ Yoo, em lừa con nít chắc ?




- Chắc chị không phải con nít. Chị em đổi họ khi lên cấp 3, chị không biết sao ? - Nhìn điệu bộ ngố của Momo làm Jeongyeon cười ra tiếng.




- Vậy...vậy là em chưa có người yêu ? - Momo lúc này mới kịp sắp xếp và cập nhật dữ liệu.




- Đúng vậy, không biết tiền bối Hirai còn thích em không thôi.

⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟⊟

END CHAP.

RD - author nói không với ngược quá 2 chap.
Cảm ơn mọi người đã đọc 🙇‍♀️
Đọc vui vẻ nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top