Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 9 : Cậu chủ,em thấy trên phim người ta làm vậy mà!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Vui không,Bảo Bảo?-Hữu Khiêm cười hỏi

Bảo Bảo liếc anh một cái rồi không thèm trả lời.Cậu lấy tay quẹt nước mắt,nước mũi trên mặt trông hệt như một con mèo.Thử hỏi có ai sợ độ cao mà lại bị bắt chơi tàu lượn siêu tốc không?Lại còn chơi hẳn 5 lần,Bảo Bảo không khóc mới là lạ

-Bảo Bảo,chơi trò này nhé-Hữu Khiêm lôi Bảo Bảo vào không đợi cậu trả lời

Bảo Bảo ngẩng đầu lên.Ôi mẹ ơi,ng...ngôi nhà ma?Cậu chủ hôm nay ăn trúng cái gì mà toàn chơi trò Bảo Bảo ta sợ không thế?

-Không vào đâu,em sợ lắm,chúng ta đi về đi-Bình thường ở với cậu chủ là đã bị doạ cho sắp khóc rồi.Hôm nay lại còn theo cậu chủ vào ngôi nhà ma?Ta đâu có điên đâu chứ

-Sợ thì cứ ôm tôi,nhưng không được phép về-Hữu Khiêm siết chặt tay Bảo Bảo kéo cậu vào trong.Sở dĩ chơi trò cậu sợ là vì có người nào đó muốn cậu sợ mà ôm người đó lại

Thế là trong Lotte World lại nghe thấy tiếng hét thất thanh của Bảo Bảo phát ra từ ngôi nhà ma

-Cậu chủ,tối quá đi,em sợ lắm,chúng ta ra ngoài đi...

-Cậu chủ,chờ em với,em sợ lắm...

-Cậu chủ,đợi em với.ÔI MẸ ƠI,CÓ MA...huhu....

-Cậu chủ,tại cậu hết đó,sao lại hù em,bắt đền đi...huhu...

-Huhu...Cậu chủ...không chơi nữa đâu,đi về đi...huhu...

Kết quả:Bảo Bảo không bị ma hù mà bị...Hữu Khiêm hù sợ đến nỗi ngã quay ra đất,nước mắt nước mũi tuôn ra như mưa,người kia thấy xót chạy lại dỗ vẫn không chịu nín khóc

-Cậu chủ,chúng ta về đi-Bảo Bảo ngậm hết một cây kem mới chịu nín khóc

-Ừ,về!-Hữu Khiêm kéo cậu lên xe rồi phóng xe về

Cả hai không ai nói với ai suốt quãng đường đi.Bảo Bảo giận Hữu Khiêm thật rồi a~Cậu định chút nữa về sẽ chui tọt vào phòng,không nấu ăn cho anh luôn.Mà khoan,chớ chút đã,đây...đâu phải đường về nhà.Bảo Bảo dù có mù đường cấp mấy cũng biết đường về nhà a~Mặt trời sắp lặn rồi mà anh còn dẫn cậu lên cái chỗ vừa cao,nhiều cây lại tối thế này.Mà cảnh này quen quen nha~Trong phim thường thường là cho ăn no,cho đi chơi lần cuối rồi...đem vào chỗ tối thủ tiêu a~Chẳng lẽ cậu chủ định làm thế?

-Cậu chủ,em biết là em không ngoan,không nghe lời cậu,nhưng cậu đừng thủ tiêu em nha,em còn yêu đời lắm-Bảo Bảo giơ đôi mắt cún long lanh nhìn Hữu Khiêm

-Em nói cái gì vậy?Tôi thủ tiêu em thì được ích lợi gì?-Hữu Khiêm nhíu mày,xem ra cậu nhóc này xem phim hình sự nhiều quá rồi a~

Ặc,đúng y chang lời thoại trong phim.Bảo Bảo đang nghĩ ngợi lung tung thì chiếc xe chợt dừng lại.Anh tính thủ tiêu cậu ở đây sao?Lại còn ở cái tháp ở trên cao đó làm chi?Để sau này cảnh sát tìm thấy xác cậu cho dễ à?

-Nhắm mắt lại,đi!-Hữu Khiêm lấy một cái khăn bịt mắt Bảo Bảo lại

Bảo Bảo nắm chặt tay Hữu Khiêm.Bịt mắt lại để thủ tiêu nhanh hơn phải không?Cậu chủ,em không cho cậu manh động đâu.Anh đứng trước nắm tay kéo cậu lên,cậu ở phía sau cầm tay anh bước đi,đột nhiên anh dừng lại.Tới nơi thủ tiêu cậu rồi sao?Cậu nuốt nước bọt khi anh cởi cái khăn che mắt cậu.Cởi ra rồi sẽ làm gì?Đâm hay bắn?

"Chíu...bụp bụp bụp.."Âm thanh vang lên khiến tim cậu như thắt lại.Là bắn sao?Nhưng...thường thì bị bắn sẽ có cảm giác đau chứ,sao cậu lại chẳng cảm thấy gì cả?

Cậu khẽ mở mắt ra,mắt lại mở to hơn khi nhìn cảnh vật trước mắt.Từng đốm sáng đủ màu xuất hiện trên bầu trời đêm rồi lại toả đều ra trông thật đẹp mắt.Là pháo hoa...thực đẹp a~

-Bảo Bảo,sinh nhật vui vẻ-Hữu Khiêm đưa hộp quà ra trước mặt cậu mỉm cười

-Cậu chủ...Cậu chủ...hức..hức...Cậu chủ-Bảo Bảo không tự chủ được mà sà vào lòng Hữu Khiêm

-Ngốc,nín ngay,sao lại khóc?-Hữu Khiêm xoa đầu,lấy tay lau nước mắt cho cậu

-Cậu chủ...hức hức...cảm ơn...hức...cảm ơn nhiều lắm-Tưởng sinh nhật năm nay sẽ rất buồn rồi a~

-Nín,mở quà ra đi-Hữu Khiêm đưa hộp quà ra trước mặt Bảo Bảo

Bảo Bảo nhanh chóng làm theo lời Hữu Khiêm,mở quà ra.Nhưng cậu lại xịu mặt khi nhìn thứ bên trong hộp quà.Gì đây?Một bộ đồng phục học sinh cùng một cái ổ khoá màu hồng,trên có in hình trái tim.Để cậu đoán thử nhé?Anh chán cậu mặc đồ người hầu rồi nên mua đồ học sinh cho cậu.Còn cái ổ khoá thì chắc để khi nào ổ khoá nhà hư cậu không phải chạy đi mua cái mới.Hơhơ,cảm ơn cậu chủ,thật"tốt bụng"và sì-quẹt(swag)

-Tôi đã đăng kí nhập học cho em rồi.Mai là có thể bắt đầu học-Thấy Bảo Bảo im lặng,Hữu Khiêm nói

-Cậu...Cậu cho em đi học sao?

-Ừ,mỗi người đều có ước mơ riêng của mình,tôi tin em cũng thế!-Tất nhiên anh đã suy nghĩ rất kĩ có nên cho cậu đi hay không.Anh sợ người như ngây thơ cậu cho ra ngoài sẽ không biết gì cả mà sợ hãi(chứ không phải sợ sẽ mất Bảo hả anh ơi-_-).Nhưng vì ước mơ của Bảo Bảo nên anh đành cho cậu đi

"Hả,chứ không phải để làm cậu chủ vui sao?Thế còn cái ổ khoá?"Bảo Bảo trơ mắt nhìn anh

-Còn cái ổ khoá...Ờ thì...Ở đây là tháp Namsan...cho nên...

-À...Ra là ổ khoá tình bạn ạ?Cậu chủ,thực cảm động nha-
Cái này cậu có xem trên tivi nên biết mà

Hữu Khiêm nghe thấy chợt thở dài rồi kéo cậu đi đến gần chỗ để móc khoá.Thật ngây thơ a~Cậu cứ ngây thơ thế này thì làm sao anh nói ra tình cảm được.Anh ghi tên mình lên rồi đưa bút cho cậu,cậu cũng ghi tên mình lên rồi cùng anh bấm ổ khoá lại,rồi cùng thả chìa khoá vào cái thùng bên cạnh.Như để minh chứng cho mối quan hệ giữa anh và cậu:chặt chẽ và mãi mãi.

Hai người một lớn một nhỏ đang ngắm vẻ đẹp của thành phố lúc vào đêm.Thật lãng mạn nha.Trong phim thì lúc này nam chính sẽ khoác áo vào cho nữ chính nha.Hữu Khiêm đang nghĩ,định làm thì cảm thấy một cái gì đó ấm ấm trên người mình.Là cậu?Cậu đang khoác áo của mình cho anh a~

-Cậu chủ,trời lạnh lắm,chúng ta mau về thôi

-Em,mau mặc vào,đi về!-Hữu Khiêm khoác lại chiếc áo cho Bảo Bảo,ngữ khí có chút lạnh lùng

-Ơ,cậu chủ không thích ạ?Em thấy trên phim người ta làm vậy mà?-Đúng là cậu lo lắng cho anh,anh vui lắm.Nhưng mà.. nhưng mà...

-Nhưng mà tôi mới là công mà-Hữu Khiêm hét lên,liếc cậu một cái rồi kéo nhanh cái con người đang ngơ ngác vào trong xe.Phóng xe thật nhanh về nhà

Cái gì mà là công?Tại sao làm người không muốn lại muốn làm công?Làm động vật quý hiếm có gì vui đâu a~Cậu chủ mặt liệt này càng ngày càng khó hiểu a~

Bảo Bảo,em thật ngây thơ.Nếu cứ vậy thì bao giờ tôi mới bày tỏ tình cảm với em đây?Phải chờ bao lâu nữa mới có thể đây?

End chap 9

----------------------------------------------------
Vote đi a~Vote đi~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top