Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[KALEIRU] GHEN

Kalego x Iruma

AU con người. Kalego và Iruma hơn nhau 4 tuổi, Iruma đang học lớp 12 trong khi Kalego năm cuối đại học.

Thể loại: Ngọt ngào, HE, 1X1, OOC

-o0o-

"Anh không vui sao ạ?" Iruma nhìn gương mặt nhăn nhó của anh người yêu mình.

Hôm nay là một ngày hiếm hoi mà cậu lẫn Kalego - anh người yêu đang học năm cuối đại học của cậu - rảnh rỗi. Iruma vô tình nhìn thấy tờ rơi quảng cáo hoạt động ngày Lễ Tình Nhân trên đường về nhà nên nằng nặc kéo Kalego đến đây cùng. Cậu đã viện một cái cớ rất mỹ miều là để cả hai có thể thư giãn, hẹn hò sau một khoảng thời gian bận bịu mà không thể gặp nhau, thế nhưng Kalego thừa biết rằng cậu người yêu bé nhỏ của anh chỉ muốn đi chơi mà thôi.

Kalego biết, thế Kalego làm gì?

Kalego chẳng làm gì. Anh chỉ cười và chiều theo cậu người yêu đáng yêu của mình.

Nếu ví tâm trạng Kalego như đồ thị hàm số, thì chắc giờ này các phương trình đều giao nhau ở giá trị âm. Từ lúc bước vào công viên đến bây giờ, anh không thể đếm xuể bao nhiêu con thỏ, con gấu, con mèo đã đến tặng kẹo, khăn giấy hay ôm và chụp hình với Iruma. Tuy không nhìn thấy mặt đám người bên trong nhưng anh vẫn thừa biết bọn chúng đang ham mê sắc đẹp của Iruma.

Liệu anh có nên tự hào không? Tự hào khi có một nhóc người yêu thu hút người khác đến vậy.

Có một điều anh phải thừa nhận, đó là anh luôn cảm thấy bình yên và thư thái mỗi khi có Iruma cạnh bên mình. Em ấy dễ dàng sạc đầy năng lượng cho anh chỉ bằng một cái ôm, hay chỉ đơn giản là một tin nhắn "Anh cố lên nhé." Rất nhiều lúc anh đã muốn chạy ngay sang nhà Iruma, ôm chầm cục bông bé nhỏ của mình vào lòng, hít hà mùi hương ngọt ngào thoang thoảng của em ấy bất chấp vị đàn anh kính mến của anh có thể rượt đánh anh bất cứ lúc nào.

Hẹn hò với Iruma càng lâu, anh như mắc một căn bệnh mang tên "thèm Iruma".

"Anh Kalego, anh ghen ạ?" Đôi mắt xanh ngọc của Iruma nhìn anh. Thấy anh không nói gì, em ấy mỉm cười, khóe mắt cong cong hỏi tiếp: "Anh ghen vì em cười với các anh chị nãy giờ ư?" Nói rồi cậu nhìn chằm chằm Kalego.

Có vẻ Iruma sẽ không bỏ qua nếu không nghe được câu trả lời vừa lòng. Cơ thể Kalego cứng còng, anh ngại ngùng quay mặt sang một bên, đỏ tai "ừ" một tiếng nhỏ như muỗi kêu.

Chết tiệt! Anh không bao giờ chống lại đôi mắt tựa bầu trời kia được!

"Anh Kalego." Bỗng nhiên em phì cười rồi gọi anh. Kalego quay mặt sang, Iruma chớp thời cơ, đặt lên môi anh một nụ hôn.

"Không giận nữa nhé, chỉ có anh mới được em hôn thế này thôi." Iruma mỉm cười, mười ngón tay của hai người đan chặt.

Kalego đơ người, mặc Iruma kéo mình về phía cửa hàng kem trước mặt.

A, Iruma không được ăn nhiều kem.

Thôi thì xem như không thấy vậy.

Kalego mỉm cười, hôn nhẹ lên hai bàn tay đang nắm chặt của cả hai.

Hôm nay lại là một ngày nắng đẹp. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top