Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[#5 - Su] Anh sẽ cõng em đến suốt cuộc đời (1)

*Đôi lời: Mình thật sự thấy tên truyện không hợp với câu chuyện cho lắm, nhưng vì là đơn nên mình vẫn để. Chia sẻ tí nè, khi viết bộ này, trong đầu mình có hẳn thước phim luôn bạn ạ. Và hãy cứ chê thật nhiều, mình thích như vậy.

oOo

Hoa Kỳ,

1993

Ngoại ô thành phố,

Bang Alaska.

Nhà Thiant nổi tiếng là ngôi gia với sân vườn rộng, các bậc tam cấp được trải ngọc thạch, và tượng đức thánh mẫu nạm bạc sứ mỹ lệ. Một trong những tầng lớp thượng lưu được coi trọng. Qua các thế hệ đều cống hiến cho việc chính trị quốc gia. Các bậc quý tộc trên dưới đều kính nể dòng dõi vài phần. Danh tiếng và tiền tài của ngôi gia, hạ lưu tới đấng bề cao không ai không biết, không ai không thán phục.

Duy chỉ có con gái của thủ trưởng cục cảnh sát có vài điều khá kì lạ. Là thành phần quý tộc nhỏ trong họ, vốn không được mấy nể trọng. Thế nên, bọn "bề trên" xem nó như kẻ ngoại tộc, còn lũ trong gia coi nó như "loại phá lệ". Lão Muduet và quý bà Marie luôn trở nên rất phiền não. Tiana bạo dạn kết thân với tất cả lũ trẻ em bần hèn cuối khu phố, chê bai những ả tiểu thư nhà giàu ăn mặc sang trọng, và coi thường tất thảy những con búp bê mặc váy yếm chán ngắt.

Vợ ông thủ trưởng thường khuyên nó cư xử đúng mực với cuộc sống của người thượng lưu, nhưng có vẻ như nó còn khá nhỏ để hiểu giàu sang cần những gì. Tiana là con bé ngỗ nghịch, cứng đầu, nó cáu xé tất cả những tấm váy bông đỏ cha tặng rồi chôn vùi chúng vào tủ quần áo. Bọn nhà giàu bảo con bé bị điên, nhưng nó ghét kiểu chưng diện diêm dúa. Trong giới quyền quy, nhà lão Muduet chỉ như cái bọc mủ dưới chân.

Daniel Hintis là thằng nhóc ranh mãnh, bọn cuối phố vẫn tôn sùng nó như thủ lĩnh giỏi. Daniel không có mẹ, cha nó buôn thuốc phiện vừa mới ra tù, là dân chuyên cắp vặt ở các khu chợ nhỏ. Bọn da trắng trong phiên coi Daniel như cái gai dưới bọng mắt, trước khi cha nó rời trại đã từng tìm cách khử, nhưng gã Daney còn vài bọn đàn em khá trung thành. Đời thằng nhóc phiêu bạt, chủ yếu sống nhờ các phi vụ. Khu ổ chuột cuối phố, nó ở cùng vài đứa đệ.

Daniel luôn xem Tiana như đứa nhóc ngỗ nghịch ngốc nghếch, nhưng không phải vì nó ghét con bé, nó thích Tiana hơn bất kì lũ nhà giàu nào. Daniel vốn không ưa bọn thượng lưu, nhưng Tiana là đứa thượng lưu đầu tiên nó mến. Daniel không nhận thức cách gọi tên tình cảm của mình, nó quan tâm con bé nhiều một chút.

Ban đầu, từ lần nhập bọn, Tiana vốn không có mấy thiện cảm với tên thủ lĩnh, nhưng về sau con bé khá thích thằng nhóc. Nó thừa nhận tên Daniel có vài tài lẻ khá khôn ngoan. Tiana tự cho bản thân luôn thua thiệt, bởi lẽ sự non nớt cùng những nỗi sợ bâu víu, khiến con bé chưa bao giờ thật sự chín mùi.

Cuộc sống của bọn nít ranh khốn đốn hơn nhiều lần.

Nhà hoang trên đồi Peaty là tựu điểm bọn nhóc tập trung lên kế hoạch cho các phi vụ. Đa phần các chiến tích thu hoạch đều được tích góp ở đây. Có đợt vài đứa lính chấn thương nặng mà không kiếm được tiền, bọn chúng phải bán đồ góp để xoay sở. Cuộc sống của bọn trẻ cuối khu phố được gọi dưới hai từ may rủi. Ngày may thì có cái ăn, ngày rủi thì chết đói. Tiana có thể giúp nhưng con bé không làm được gì nhiều. Nó không thể buộc cha phải vung tiền cho lũ nít cuối phố, chỉ có thể cho bọn nhóc vài mẩu bánh mì nhỏ. Tiana cảm thấy bản thân vô dụng đối với bọn trẻ, và tự biết mình luôn mang nỗi lo sợ. Nó nhát gan, nó rầu rĩ, nó hèn hạ tới nỗi hầu như không thể tham gia bất kì phi vụ nào, chỉ có thể lặng lẽ đánh cắp vài đồng bạc của cha đưa cho lũ nhóc.

Nhưng lần này thì lại khác, mùa đông trên đất Peaty lạnh tới thấu xương. Tuyết phủ kín các cánh đồng, còn áp mái nhà thì nặng trĩu những cơn mưa đá. Mọi thứ phút chốc quay guồng nhanh đến độ buộc con bé phải thay đổi. Hai hôm nữa là Giáng Sinh, bọn nhà nghèo cần ít áo ấm và thức ăn. Nhưng Rady con bé chuyên gặt lông cừu vẫn đang ốm nặng, còn lũ đánh trộm lương thực bị thương vẫn chưa khỏi từ vụ trước. Daniel buộc phải gọi Tiana đến điểm hẹn, nó chần chừ rồi đưa con bé cái máy xén lông cũ kỹ.

-Nhóc làm được không?

Tựu điểm hiện giờ còn năm đứa khỏe mạnh, nhưng bọn móc túi trong đêm Giáng Sinh không phải cơ hội để làm việc. Bọn nó cần làm một vụ cắp lớn hơn, tên thủ lĩnh cần chạy chữa cho những đứa đang bệnh. Nếu việc không thành, Giáng Sinh này cả bọn sẽ không qua nổi. Tiana cau hai mày khít vào nhau, nó ngước mặt nhìn tên thủ lĩnh. Trong tận đáy lòng thấp thỏm.

-Em sợ lắm.

Tên thủ lĩnh nhìn nó rất lâu, mới lắc đầu vài cái thật khẽ. Daniel sắt giọng, đôi mắt có thừa kiên cường.

-Nhóc phải làm. Nhóc phải cứu tụi này.

Daniel nói chắc nịch. Đôi mắt nó xoáy sâu vào tâm can con bé. Tiana thấy sợ, nhưng nó tuyệt đối không khóc. Tay nó siết chặt cái máy cũ trong lòng, cả người bất giác cảm thấy bủn rủn. Tim nó vỗ theo hồi lớn, trong đầu e sợ rất nhiều thứ. Nếu bị bắt gặp, cha sẽ giết nó chết. Nhưng Tiana không thể bỏ mặc lũ trẻ.

Daniel vỗ vai con bé, khẽ siết tay nhẹ. Rady bất chợt tỉnh giấc, từ đống rơm trong xó nhà nó cũng cố gắng gượng dậy. Nó đến, ôm Tiana thật chặt. Daniel nhường nó đôi vòng đôi tay chần sạm, xiết sâu tấm lưng cô bé. Trên đôi vai hõm nhỏ, Tiana nghe rõ tiếng Rady khóc.

-Xin chị.

Rady vừa tròn tám tuổi tháng trước. Nó bị mẹ vứt ra xưởng vá đồ lúc mới sinh. Lão Chards sống ở góc đường mang nó về nuôi, nhưng lão ta cũng chết khuất lúc con bé mới vừa lên năm. Tiana hơn Rady hai tuổi, nhưng nó chưa từng can đảm như con bé. Daniel vẫn thường dặn bọn lính hãy học hỏi Rady nhiều một chút, nhưng có lẽ ít ai giống nó được. Thế mà con bé đó lần đầu tiên khóc, lần đầu tiên Tiana thấy nó yếu ớt như vậy. Tiana cũng không chắc về bản thân mình nữa. Nhưng có một điều nó rất rõ, nó không được phép thất bại.

oOo

Giáng Sinh năm nào cũng lạnh lẽo đến cay ghét. Mùa đông dáy từng đợt buốt giá lên da thịt của lũ trẻ. Ngoài trời tuyết dày chắn ngang những cánh cửa, nghe rõ cả tiếng gào thét của gió, tiếng sói tru phía cánh rừng. Trong căn nhà hoang còn mập mờ ánh đèn sợi tóc cũ kỹ, Daniel đánh giọng rất bạo. Dưới sự ẩm thấp trong căn nhà hoang càng trở nên quan trọng.

-Mụ Philips có chó săn, ta không thể tùy tiện xông vào chuồng cừu được. Bọn em cần mồi, hiểu ý anh chứ?

Daniel kéo trong túi ra một mẩu thịt heo còn sống. Nó đẩy tới trước mặt Bendy, thằng nhóc trên môi có đường sẹo dài. Đôi mắt Daniel hơi nhướn, mang nhiều ý thăm dò. Bendy hiểu ý tứ, nó cẩn trọng bọc kín mẩu thịt heo lại, móc nó vào một cái lưỡi dây câu còn bén. Nó phải bao miếng thịt thật kín vì không chỉ bọn chó săn, chỉ cần rời khỏi tựu điểm vài bước, bọn sói phía bìa rừng cũng sẽ ngửi thấy.

-Em sẽ ra hiệu cho mọi người.

Bendy quấn mảnh vải đỏ ngang hông, nó băng qua làn tuyết bụi mù mịt, bóng nó khuất dần dưới ngọn đồi nhỏ. Phía xa nghe rõ bài thánh ca Giáng Sinh chúc mừng, và ánh đèn cây thông noen rực rỡ. Tiana nghe tim mình bao trùm sự hoảng loạn. Bà Marie không hề biết nó đã tới đây. Nỗi sợ trống vắng phủ đầy tâm trí, những nhịp đập hỗn tạp. Bendy đi rồi, giờ thì tới lượt nó.

Mùa đông trên đồi Peaty khô lạnh tột độ, nỗi khiếp sợ cùng cái chết vập vờn làm mọi thứ trở nên càng tồi tệ, u ám. Rady đang khóc, lũ còn lại vẫn quằn quại trong cơn đau ê buốt. Dạ dày đánh những cỗ cào cấu xóc ruột, cái rét ngấm dần từng tế bào. Có lẽ chỉ Daniel là đứa duy nhất đủ tỉnh táo. Nó siết tay Tiana thật chặt, thâm âm rất khẽ.

-Đi thôi.

Lũ trẻ trừ Bendy tổng cộng còn bốn người. Bọn nhận trộm lông gồm có Tiana và Daniel, Chris và Celop đi đánh lương thực, bọn nó phải giết hết mấy con chó săn.

Ở kho căn lương gần chuồng cừu, Bendy đào sẵn một cái bẫy lớn, nó lấp lớp gỗ mỏng trên thành hố rồi vùi lên trên đó một ít tuyết. Kho căn lương nằm trên địa hình khá cao, thế nên tuyết không ngập quá dày, Bendy cười một điệu đắc ý. Nó dựng xong bẫy, gỡ cái khăn ngang hông rồi phất cờ lệnh lần thứ nhất.

Bọn Chris và Celop nhận được thông báo, nhanh chóng di chuyển đến sát mép rào chắn, cách kho căn lương độ tầm năm mét. Chúng thận trọng quan sát lệnh từ Bendy. Thằng nhóc cẩn thận bóc lớp bọc nilông ra khỏi miếng thịt heo đỏ hỏn, rồi vứt nó lên mặt bẫy. Bendy bắt đầu chạy, nó chạy bán sống bán chết, cảm tưởng nếu nó không nhanh hơn nữa bọn chó săn sẽ xé xác nó ra làm từng mảnh. Lũ chó săn gửi thấy mùi thịt máu, lập tức tru hai tiếng dài rồi phi nhanh đến chỗ cái bẫy. Chúng lao như tên tốc đạn, rồi cứ thế sập hố. Dưới hố có hẳn ba con lớn. Bendy đưa tay phất cờ lệnh lần hai, rồi nó mất khuất.

Bọn Chris nhận được cờ lệnh lần hai, vội rút sau lưng hai hàng cọc dài, đầu được chuốt bén nhọn. Chúng lao đến cái hố, đâm xuống những nhát ghim sâu điếng người. Lũ chó chết không kịp tru lên thành tiếng. Thế nhưng Chris vẫn không hiểu, Celop đang cố gắng dùng sức đâm những nhát mạnh hơn nữa, nhiều hơn nữa. Đôi mắt nó hằn những tia đỏ, máu tươi vấy ố, văng lên cả cơ thể, dưới đáy bẫy ngập toàn thứ chất lỏng sánh đặc nhờn nhợt. Máu nhiều đến mức khiến Chris thấy khiếp sợ. Celop bật cười khúc khích vài điệu vui vẻ, nó dừng tay, hờ hững lau vệt máu vương trên sống mũi. Như vậy thì thật là tốt, máu của lũ chó sẽ làm át đi mùi hương miếng thịt, bọn sói hoang sẽ chẳng thể nào biết đường mà đến.

Phía chuồng cừu, Bendy trên cành cây đại thụ cao nhất, phất cờ lệnh lần thứ ba. Tiana nghe trái tim mình run rẩy, nó siết chặt tay ghì vào cái máy xén. Daniel siết vai nó thật khẽ, thằng nhóc đẩy con bé lên lớp kềm sắt gai, thật nhẹ giúp nó trèo sang phía bên kia. Tiana thở gấp, nỗi sợ dáy từng hồi mạnh trong tâm thức. Loại hơi thở lo âu trong đêm mùa đông như hóa đá. Con bé không nghĩ được gì nữa, nó đứng chết trân phía bên kia bờ rào.

-Nhanh lên, mụ ta sắp về rồi.

Tiana thất thần, nó chạy vội vào cửa trại, nhanh chóng vớ lấy những con dày lông nhất. Con bé bật cái máy cũ, nó bắt đầu xén, xén điên cuồng. Tiếng rì rò inh ỏi trong đêm kéo từng đợt lông rơi xuống, sự hoảng loạn rối vò tâm trí, tuyết đã ngừng rơi, tâm can hòa cỗ buốt giá. Tiana xén hết con này đến con khác, rồi cứ thế nhồi tất cả đám lông vào bao bố lớn. Tiếng gió rít ngang những bài hát thánh ca vội tắt. Nó phải rời khỏi đây, mụ ta đang trở về.

Tiana chạy vượt qua tấm kẽm gai sắt, nó quăng bao lông cừu lớn sang phía bên kia rào chắn, rồi kiễng chân trèo qua. Bendy phất cờ lệnh lần cuối. Mụ ta đang về tới. Nó chẳng trông thấy Daniel đâu cả. Tiana phải rời khỏi đây ngay lập tức, nhưng nó không thể bỏ mặc tên thủ lĩnh được.

Tiana ôm bao lông cừu trong lòng nghĩ ngợi, đôi mắt nhìn trước sau, nó quyết định trốn mình dưới chồng cỏ khô chờ đợi. Hơi thở nó gấp gáp. Đôi mắt bất lực vô hồn. Trên vai bỗng dưng nặng trĩu, có người đang kéo nó xoay lại. Tim Tiana bất giác hoảng loạn, run rẩy. Nhưng cậu bé kia nhanh chóng bịt miệng nó lại, ngăn không cho nó thét lên.

-Bendy, sao em...

Tiana bĩnh tĩnh hơn một chút. Bendy đưa tay lên  ra dấu im lặng, nó ngước nhìn phía chuồng cừu, mụ Philips đang ở đó. Bọn chúng phải đi ngay lập tức. Tiana cảm thấy sợ hãi, nó níu chặt gấu áo Bendy. Nhịp thở càng trở nên gấp gấp. Mụ Philips không bước vào chuồng cừu, mụ đang rời khỏi, hình như mụ ta nhận được một cuộc gọi. Bendy nhanh chóng kéo Tiana rời khỏi đó.

Trở về tựu điểm, cái gắt gao trong cơn mùa đông thêm gằn xé. Daniel ngồi trên băng can chứa dầu, cả cơ thể đều là máu. Bọn còn lại đang khóc. Thanh âm nức nở, nhịp rét buốt thêm xâu xé tâm can. Rady chạy tới ôm xiết Bendy khóc không thành tiếng. Tiana nhất thời không hiểu.

-Chuyện gì vậy, mọi người sao vậy?

Tiana run rẩy, trái tim hoảng loạn, ngập lo lắng. Rady cố nén khóc, Daniel như chết trân, không ai nói với ai lời nào. Thanh âm hỗn tạp ngoài bìa rừng càng làm cho căn nhà hoang thêm u tối. Chỉ có Chris đang cố gắng để bản thân không thét lên những tiếng đau thương.

-Celop chết rồi.

Tiana choáng váng, con bé không biết nữa, nó không hiểu chuyện gì đang diễn ra, Tiana khụy hai gối xuống nền đất gỗ, kềm cho nước mắt không rơi. Hơi thở nó ngập ngừng, giọng nói nó đắng nghẹn, nó không dám tin.

-Mọi người nói gì vậy?

-Lão Phillips giết nó rồi.

Rady khóc to hơn, con bé không chịu nỗi nữa, Bendy ghì siết nó vào lòng, đưa ánh mắt đau thương vào phía góc nhà. Thằng bé nhận ra rồi, nhưng có lẽ là quá muộn. Tiana lao nhanh đến kéo cái xác của Celop. Thằng bé không thở nữa, máu đã khô. Trên ngực vẫn còn dấu đạn.

Tiana khóc lớn. Nó siết Celop thật chặt khóc tới tan tác cõi lòng.

Mùa đông năm 1993, căn nhà hoang trên đồi Peaty ngập máu và nước mắt. Cái lạnh lẽo xâu xé da thịt cào cấu tâm can của lũ trẻ. Nỗi tổn thương bám vào trong tiềm thức.

Hết phần I

oOo

Bạn có thắc mắc sao Celop chết hem :))) ủng hộ team nhiệt liệt thì chap sau mình nói nha <3 Anh gia sư sắp tới òi nha hihi :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top