Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

1


Ở quán ăn hiện tại, không khí được đẩy lên cao trào, tiếng chúc mừng và tiếng cụng ly nâng lên không ngừng sau chức vô địch hoàn toàn xứng đáng của EDG.

- Nào nào nâng ly lên Trương Chiêu làm sau thế, chưa gì đã say rồi à.

Trịnh Vĩnh Khang khoác vai Trương Chiêu tay đưa ly rượu lên ép hắn uống, hẳn hiện tại thằng nhóc này đang rất vui mừng với chức vô địch danh giá của cả đội, miệng cười khờ, khuôn mặt có chút cồn thêm phần ửng đỏ. Ai cũng khoác vai ép rượu cho bằng được.

- Đủ rồi đủ rồi, Khang thần t mượn bật lửa, ra ngoài làm điếu.

Tửu lượng của Trương Chiêu không tốt cho lắm nên hiện tại có hơi choáng rồi. Nói rồi hắn gạt nhẹ tay kk ra vớ lấy chiếc bật lửa trên bàn rồi đi ra ngoài. Vương Sâm Húc thấy thế cũng đứng dậy chỉ tay ra kí hiệu là đi hút thuốc cùng Trương Chiêu rồi bước ra khỏi quán ăn.

Trịnh Vĩnh Khang bị gạt tay có chút mất hứng xong cũng chả bao lâu lại à ờ cười khờ khoác vai Hạo Đông ngồi bên cạnh mà nâng ly. Còn lầm bầm nói Vương Sâm Húc mê cu mà bỏ cuộc chơi.

Sau quán ăn, nơi góc khuất ánh đền mập mờ thấy được hai cái bóng đang chồng lên nhau, dưới đất còn có mẩu thuốc lá đang cháy dở bốc lên làn khói. Vương Sâm Húc đè Trương Chiêu lên tường, tay thì đỡ nhẹ phần gáy, đang dùng ánh mắt nóng rực mà nhìn Trương Chiêu. Hắn gục đầu xuống hõm cổ trắng nõn ấy, hơi thở nóng ấm, với mùi rượu phả vào khiến Trương Chiêu khẽ nhăn mặt a ra một tiếng. Hắn dụi dụi mấy cái hít lấy chút mùi hương bạc hà xem lẫn hùi thuốc trên cơ thể Trương Chiêu rồi ngước lên. Khuôn mặt Trương Chiêu ửng hồng do cồn, mắt như đọng một lớp sương do kích thích vừa rồi. Vương Sâm Húc phải công nhận trông Trương Chiêu như này là hắn nứng rồi.

- M thật sự muốn mạng t rồi, Chiêu ca.

Hắn cúi xuống hôn lên đôi môi kia, nhẹ nhàng tách miệng của Trương Chiêu ra. Mùi cồn, dự vị thuốc lá trộn lẫn vào nhau, kích thích vô cùng. Đỡ lấy phần gáy, Vương Sâm Húc như một con hổ đói, cái lưỡi tinh nghịch đang trêu đùa đối phương, tham lam mà mút lấy. Hắn bị nghiện rồi, cảm thấy bản thân sắp mất khống chế mà nuốt Trương Chiêu và bụng mất. Điên thật, Trương Chiêu nó ngol quá.

- Chiêu ca, chúng ta vô địch rồi. M sẽ không thất hứa đấy chứ, t nứng lắm rồi.

Ánh mắt khát khao ấy như đang chờ đợi câu trả lời của người kia. Trương Chiêu thẳng lưng dậy ghé sát tai của Vương Sâm Húc, thổi nhẹ nói.

- Làm sao mà quên được, vào trong lấy ví của t, ở trên bàn ấy. Bên trong có bcs, rồi về khách sạn.

Con mẹ nó, Trương Chiêu m tới số rồi. Nay con cặc 20cm này đéo dã m ra bã, t đéo mang họ Vương.
_______________

Cánh cửa phòng khách sạn vừa đóng lại, hai tay Trương Chiêu đã câu lấy cần cổ của Vương Sâm Húc. Kéo đến một nụ sâu, Vương Sâm Húc sẽ không cự tuyệt sự chủ động của người kia mà kịch liệt hưởng ứng. Một tay hắn đỡ eo, tay kia đỡ gáy. Hôn từ phía đuôi mắt, xuống môi xuống cổ rồi xương quai xanh, để lại từng giấu vết mờ ám. Tay kia cũng không yên phận mà xoa xoan nắn nắn eo theo rồi vuốt nhẹ tấm lưng đấy. Quá nhiều sự kích thích, Trương Chiêu hơi ngửa cổ hừ lạnh, mắt như nhuốm màu tình dục, giọng nói hơi khàn do tác dụng của rượu. Giọng có chút nỉ non đứt quãng gọi.

- Anh ơi.

Ở phía dưới của Vương Sâm Húc đã căng cứng rồi nghe thấy người kia gọi một tiếng anh liền muốn tung cánh ra ngoài. Vương Sâm Húc nghĩ thầm.

- Mỡ đến mồm đéo húp thì xứng đáng một vé lên chùa. Trương Chiêu, mai m đừng hòng khép được 2 chân vào.

Đang bận suy nghĩ thì em người yêu đã tự động lột sạch bản thân, quần áo cũng chả buồn nghĩ mà vứt hết xuống đất. Kéo Vương Sâm Húc xuống giường, chiêm ngưỡng phần thưởng đi kèm của chức vô địch. Trúng sổ xố cũng chỉ đến thế này thôi. Cơ thể trần trụi của Trương Chiêu bày ra toàn bộ trước mắt Vương Sâm Húc. Làn da trắng lạnh, vai rộng eo thon, chân dài, kiểu này vắt lên cổ mình thì còn gì bằng.

Vương Sâm Húc nhìn không chớp mắt, thật sự muốn hỏi: "bạn nứng không, tôi có".

Đôi bàn tay của Vương Sâm Húc di chuyển xuống hai nụ hoa ở ngực Trương Chiêu, mà xoa nắn. Cả người của Trương Chiêu như có dòng điện chạy qua mà run rẩy phát ra những tiếng ưm~ưm~ nhè nhẹ. Có cảm cảm giác hơi ướt ướt trước ngực, Vương Sâm Húc phủ môi mình lên mà liếm láp mút nhẹ. Ánh đèn mập mờ, dây dưa khó phân biệt. Thật sự quá kích thích! Lúc nhả ra, cả người Trương Chiêu đã mềm nhũn chảy nước ra rồi. Cả cơ thể như phủ một màu hồng.

Vương Sâm Húc khẽ cúi, ghé vào tai của Trương Chiêu mà nói: "Chiêu ca, m biết m lúc này trông như thế nào không? Trông ngol lắm! Phần thưởng tặng kèm chức vô địch này t rất thích".

Đang kích thích độ nhiên dừng lại, Trương Chiêu khó chịu mà cắn vào vai của người kia: "Thế giờ có nhận nốt phần quà còn lại không, không thì quà này nhường thg Trịnh Vĩnh Khang cũng được".

- Vc em người yêu của t vừa nhắc đến thg con trai khác trước mặt t kìa, Trương Chiêu m ngol.

Vương Sâm Húc với tay mở tủ đầu giường lấy ra gel bôi trơn quết một lượng vừa đủ rồi di chuyển bàn tay xuống dưới, sau đó thoa thứ chất lỏng trơn trượt lên cúc huyệt của Trương Chiêu. Bị lạnh đột ngột người kia thoáng giật mình. Đôi mắt lại có phủ một lớp sương, hơi hối hận.

- Chiêu ca, thả lỏng, phải nới rộng trước.

Ngón tay theo chất lỏng tiến vào bên trong cúc huyệt. Một ngón, hai ngón, ba ngón từ từ cắm vào trong cúc huyệt của Trương Chiêu.  Nhưng để trừng phạt em người yêu thì nới đủ rộng rồi, Vương Sâm Húc lại tiếp tục trêu đùa. Cả người Trương Chiêu uốn éo khó chịu, chân thon cố tình cọ cọ vào thứ đó của Vương Sâm Húc. Ánh mắt cầu xin, vòng tay kéo cổ Vương Sâm Húc mà nhỏ giọng xuống nước.

- Anh ơi, cho em đi. Không cần bao cũng được. Bố Vương cho t đi.

Đạt được mục đích, Vương Sâm Húc hừ lạnh rồi cởi phăng bộ đồ trên người ra. Con quái thú 20cm được giải phóng, Trương Chiêu có chút sợ rồi. Nhưng đâm lao thì phải theo lao thôi.

Vương Sâm Húc mang theo con hàng nóng đã căng cứng vì nhẫn nhịn của mình chầm chậm tiến vào bên trong. Cho đến khi cảm nhận được anh có thể tiếp nhận được mới đẩy nguyên cây vào.

- Ách, con mẹ nó. Điên thật!

Bị đẩy vào bất ngờ khiến Trương Chiêu mở mồm chửi một tiếng. Nước mắt sinh lý như thế vô thức trào ra.

- Vương Sâm Húc, m nhẹ chút~~ ức...hức~

- Chiêu ca...thả lỏng, ngoan. M chặt quá t không động được.

- B-biết.. ức biết rồi.

Nói rồi Trương Chiêu nâng chân dang rộng ra, Vương Sâm Húc bật cười trước sự phối hợp này của em người yêu.

- Chiêu ca, sau này t sẽ không cấm m uống rượu đâu. M uống rượu xong rất ngoan.

Trương Chiêu hơi mất tập trung ngay lập tức hứng chịu một cú thúc mạnh. Tiếng rên rĩ bắt đầu phát ra. Môi lưỡi lại dây dưa, bàn tay tên kia chu du khắp cơ thể Trương Chiêu mỗi nơi nó đi qua đều mang theo dòng điện.

Vương Sâm Húc vắt hai chân em người yêu lên vai mình tư thế này làm cho cự vật vào sâu hơn trong động nhỏ . Tiếng rên rỉ bên tai của Trương Chiêu như càng khích lệ cho hắn làm càng hơn. Mỗi lần đâm vào đều rất sâu.

Khoái cảm đánh thẳng lên đại não cả căn phòng đều là tiếng rên rỉ và thở dốc của Trương Chiêu.

Tốc độ ra vào càng lúc càng nhanh, cúc huyệt bị đâm rút đến tê dại, nơi cửa huyệt càng thao càng tạo ra nhiều chất dịch nhầy nhụa. Cúc huyệt vốn nhỏ nay bị kéo căng hết cỡ.

- Ưm..ưm...V-Vương Sâm Húc nhẹ...nhẹ...chút.

Nghe em người yêu nói vậy hắn cũng cố gắng thả chậm tốc độ để Trương Chiêu có thể thích nghi.

- A...m con mẹ...đã bảo chậm lại rồi mà...

Hắn cảm thấy uất ức vì đã cố gắng chậm lại nhưng vẫn bị em người yêu mắng.

- Còn dám mắng người.

Lúc này Vương Sâm Húc hoá thú rồi. Gia tăng tốc độ đâm chọc. Trương Chiêu chỉ có thể nâng eo lên hút lấy thứ to lớn đang ra vào trong mình.

- Vương Sâm Húc, ức- bố Vương...t sai rồi...hức.. chậm lại chậm lại...làm ơn...

Nghe thấy Chiêu ca nhà mình nhỏ giọng cầu xin, Vương Sâm Húc mũi lòng thương thả chậm tốc độ. Cự vật trong cơ thể tìm đến điểm G.

- A...nơi đó...nơi đó...

Cảm giác sung sướng chạy dọc cơ thể Trương Chiêu, trong vô thức mà siết chặt lấy côn thịt khiến người ở trên sướng đến phát điên. Bên trong lại lớn thêm một vòng. Trương Chiêu mặt như gặp quỷ.

- M-m điên rồi, còn lớn nữa chứ. Chết tiệt.

- Ai bảo m kẹp chặt quá. Hôm nay không thao chết anh em sẽ không mang họ Vương.

Nói rồi hắn lật người cậu lại điên cuồng đâm rút. Mỗi lần thúc vào đều đến tận cùng khiến Trương Chiêu sướng vô cùng. Đem điểm G của cậu nghiền nát. Hắn vừa thao vừa thả những nụ hôn nóng bỏng lên sóng lưng của em người yêu, lưu lại dấu hôn từ cần cổ đến tận eo, từng dấu vết mập mờ. Đột nhiên hắn rút nguyên cây hàng nóng ra sau đó đâm lút cán.

- Ha...a...ưm!!!

Trương Chiêu không thể chống đỡ, quá nhiều khoái cảm khiến đầu óc cậu mụ mị, trướng, quá trướng, cậu kẹp chặt hơn, hút Vương Sâm kêu lên một tiếng.

- Bố Vương...không được...không nổi rồi...t muốn bắn!

Trương Chiêu lắc đầu trong vô thức kích thích quá lớn làm cậu không thể khép miệng lại được. Nước miếng theo khóe môi trào ra ướt đẫm cả gối.

- Chiêu ca...ha..m phải đợi t nữa chứ.

Nói xong Vương Sâm Húc lại gia tăng tốc độ đâm rút hơn chục cái. Cuối cùng gầm nhẹ một tiếng bắn toàn bộ vào bên trong Trương Chiêu cùng lúc này Trương cũng lên đỉnh khoái lạc phóng toàn bộ dòng bạch trọc lên ga trải giường.

Cả người Trương Chiêu đã đổ gục xuống không còn chút sức lực. Vương Sâm lật người em người yêu lại, ân cần hôn lên mí mắt vẫn còn hơi ướt do nước mắt. Trương Chiêu lúc này đã bị thao đến hỏng rồi, đôi mắt mơ màng một lớp sương. Vương Sâm Húc rải đều nụ hôn của mình lên mắt, mũi, môi Trương Chiêu.

- T muốn ngủ.

Giọng Chiêu ca nhà ta lúc này đã khản đặc vì rên rỉ quá nhiều, cộng với việc uống rượu.

- Được rồi, cứ ngủ đi. T tắm cho m.

Nói rồi Vương Sâm Húc bế em người yêu lên đi vào nhà tắm sau khi tẩy rửa cẩn thận cho em thì ôm người trở lại giường dọn dẹp đống hỗn độn trên giường rồi đắp lại chăn cho Trương Chiêu. Sau đó bản thân cũng chui vào ôm lấy em người yêu, Vương Sâm Húc dịu dàng đặt một nụ hôn lên trán Trương Chiêu.

- Chiêu ca, biết giữ lời đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top