Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 272: PN02.26: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 272: PN02.26: Cuộc thi Giảng dạy Pháp thuật Quốc tế 26

Editor: Rosaline

Beta: Rosaline


Ánh sáng ấm áp chiếu vào dòng chữ trong cuốn sách trên tay Harry, bao phủ lấy anh. Khóe miệng hơi cong lên, ánh mắt tập trung do dự giữa những dòng chữ. Chiếc áo choàng tắm màu đen nhàn nhã dường như không phải cỡ của anh, nó lớn hơn một chút, tóc dài chấm vai, rời rạc mà được buộc một cách hờ hững bằng dải ruy băng đen ở đuôi tóc. Anh ngồi trên chiếc ghế sô pha mềm mại trong phòng ngủ với tư thế gác chân lên như thể không xương. Tuy nhiên, mặc dù dường như nó không hề giống tư thế ngồi một chút nào, nhưng một loại thanh nhã lười biếng tự nhiên toát ra từ anh ta, lặng lẽ chảy trong căn phòng này.

Trong phòng rửa mặt giáp phòng ngủ loáng thoáng truyền ra một ít tiếng nước cùng động tĩnh nhỏ xíu, ở trong không gian an tĩnh này thành âm thanh duy nhất. Bất quá, rất nhanh, thanh âm tĩnh lặng trở về. Một thân ảnh cao lớn ba phút sau từ trong phòng rửa mặt đi ra, mang theo một tia hơi nước, ở dưới ánh đèn, thân hình của y có vẻ có chút mông lung. Bất quá, ở sau khi hơi nước tán đi y hướng về phía Harry đã đi tới.

"Đang nhìn cái gì?" Mang theo hơi nóng, y đem Harry trong tư thế ngồi không đàng hoàng kéo vào trong lòng.

"Không có gì để nói? Sev, thứ cho em nói thẳng, điều này rất không thông minh." Harry giật giật thân thể, ở trong lòng bạn đời tìm được vị trí tốt nhất, nhưng ánh mắt lại không có rời khỏi văn tự trong sách vở.

"Ha hả..." Severus phát ra tiếng cười sung sướng —— ở trong tai Harry, thanh âm này êm tai đến không cách nào hình dung, mang theo tiếng nói từ tính trầm thấp, làm cho người ta khi nghe được trên thân người ấm áp mà chảy qua một tia tê dại, "Ân hừ, học giọng của ta cũng không thể nào thông minh."

Nga, Merlin —— trong lòng Harry than thở —— đây còn thế nào đọc sách được nữa?! Thiên hạ tại sao có thể có thanh âm như vậy? Người như vậy?

Một tay đưa vào áo choàng của Harry, ở trên da thịt trắng mịn của Harry khẽ vuốt. Dừng lại ở một đoạn nào đó khiến Harry đột nhiên cứng người, cuốn sách trên tay rơi xuống đùi. "Ta thật bất ngờ, em đêm nay dĩ nhiên mặc áo choàng tắm của ta. My boy, em có nên cho ta một lời giải thích hay không?" Severus vừa nói, vừa phất phất tay, quyển sách kia liền tự động mà làm ký hiệu sau đó tự bay đến trong giá sách cách giường không xa.

Harry dùng ánh mắt xanh biếc nhìn người đàn ông nhà mình một chút, Severus ở phương diện khác cực kỳ ác liệt, nguyên nhân y cũng không phải không biết, còn cần phải muốn chính mình nói sao —— ghét nhất biết rõ còn hỏi a.

Severus kỳ thực cũng không phải là muốn từ trong miệng Harry biết đáp án, chẳng qua là muốn trêu chọc anh một chút mà thôi. Bầu không khí đêm nay rất tốt, y biết ngày mai Harry sẽ phải rời khỏi một đoạn thời gian, cho nên, không khỏi muốn đùa một chút. Tình thú nho nhỏ giữa người yêu sẽ để cho sinh hoạt ban đêm càng thêm mới mẻ.

"Bất quá, Harry, tư thế ngồi của em vừa nãy, sẽ làm thương tổn đến sức khỏe của em." Severus đương nhiên biết thu lại lúc nào là tốt, nhẹ nhàng chôn ở bên gáy Harry khẽ hôn một cái.

"Sev..." Harry nhận lấy cử động vô cùng thân thiết của Severus, lời nói cùng động tác không một chút nào có quan hệ tới giáo huấn, hơi bất đắc dĩ nghĩ: Loại thời điểm này không phải nên nói chút lời tâm tình sao? Bất quá, vì sao mình dĩ nhiên sẽ có loại tình cảm ấm áp ở đáy lòng này?

"Ta cảm thấy, chúng ta không phải tình nhân nhỏ vừa mới ở chung với nhau? Hoặc là, em hy vọng ta dùng phương pháp ấu trĩ này của cậu bé đến lừa dối tiểu nữ sinh, lời nói dối hào nhoáng trống rỗng của tiểu nam sinh?" Severus đem cằm đặt ở trên vai Harry, một tay còn đang tác quái trong áo choàng tắm của Harry, tay kia giam cấm ở giữa hông của Harry.

Harry đã dán tại trong lòng của chồng, cách hai tầng áo ngủ thật mỏng áo ngủ thật mỏng phía sau lưng chính là cơ ngực của Severus. Anh và Severus bình thường cũng đã thấy qua thân hình đối phương, cho nên, cho dù không nhìn đến anh cũng có thể miêu tả thân hình tốt đẹp của Severus. Đối với Harry mà nói, y là David*, là Muse*, là thân thể đẹp nhất.

*David

*Muse = nàng thơ (trong thần thoại Hy Lạp)

"Đương nhiên không, nếu như anh thực sự nói những lời này, được rồi, hào nhoáng trống rỗng, như vậy, em ngược lại sẽ cảm thấy anh là uống phải dược gì đó không đúng." Harry cười giơ tay lên ôm lấy cổ của chồng, ngoẹo thân thể cùng cái cổ, cùng người yêu hôn lưỡi tiêu chuẩn.

Hôn nhiệt tình mà ấm áp, lúc kết thúc hai người đều là thỏa mãn mà thở dài. Cái loại cảm thụ này tốt đẹp đến mức linh hồn đều phải say mê, là loại giao hòa duy nhất này thuộc về linh hồn bạn đời được trời ưu ái.

"Harry..." Severus nhẹ nhàng gọi tên của người yêu, cũng không vội đem người ăn sạch vào bụng, y biết Harry có tâm sự, y không muốn đối với Harry có tâm sự mà hạ thủ.

"Thiệt tình... anh không thể giả bộ không biết sao?" Harry cười ở trong lòng Severus hơi thở dốc, bình phục lại từ ảnh hưởng của cái hôn kia —— rõ ràng mình có nhiều năm rèn luyện, thân thể hẳn là so với Severus tốt hơn, thế nhưng vì sao mỗi lần đều có chút rơi vào thế yếu thế này?

"Xin lỗi, không thể. Ta khẳng định mình không muốn để cho em làm chuyện đó mà trong lòng lại có người khác, như vậy sẽ làm ta cảm thấy em bất cứ lúc nào đều có khả năng phân tâm." Severus bĩu môi nói.

"Được rồi." Harry cũng có chút ảo não.

"Rõ ràng, nữ sĩ Granger cũng không phải một chính khách hợp cách." Severus biết chuyện trong lòng Harry là cái gì, rất tự nhiên mà nói ra, đối với học sinh ngày trước làm một cái đánh giá, "Không chỉ muốn duy trì cái gọi là công lý, mà còn muốn đạt được sự thịnh vượng cho thế giới phép thuật. Trên đời đi đâu có chuyện tốt như vậy?! Dumbledore dạy dỗ học sinh thế nào đều luôn nghĩ vẹn cả đôi đường? Bản thân cáo già cũng sẽ không có chuyện tốt như vậy, bằng không cũng sẽ không cùng Grindelwald nói chia tay, đồng thời một lần cũng không có qua Nurmengrad thăm hỏi Chúa tể Hắc ám đời đầu nữa."

Harry nghe xong chồng nói, không khỏi cười cười. Lúc anh và Hermione ở phần cuối yến hội nói chuyện, cũng không phải cũng không phải nói chuyện quá vui vẻ. Hermione có chút say, giữa ngôn từ có vài phần oán giận cùng trách cứ. Có thể đối với Hermione mà nói, say rượu nói ra nhiều ít mới là tâm tình chỗ sâu đáy lòng cô. Bất quá, Harry không có ý định miệt mài theo đuổi cái gì. Giữa anh và cô, đã từng có thể xưng là bạn thân, hiện tại có thể cũng vì vấn đề thân nhân mà tồn tại. Nhưng cô không phải người yêu của anh, không phải đứa nhỏ của anh, anh không cần vì cuộc đời của cô chịu trách nhiệm hoàn toàn. Anh có thể ở lúc cô cần đưa tay giúp vô điều kiện, có thể ở thời điểm mê mang dành cho cô nhắc nhở, thậm chí có thể tạm thời buông bản năng, thân là Potter chẳng tính toán cô khi đối với người yêu nhà mình có thành kiến phiến diện... thế nhưng, anh không có nghĩa vụ lấy ý tưởng của cô làm trung tâm để suy xét, sinh hoạt.

Trên thế giới này, người có thể làm cho Harry chống đỡ làm trung tâm đi suy xét, đi sinh hoạt chỉ có một —— Severus.

Bây giờ bản thân Harry cũng không phải thằng nhóc không thể phân đen trắng rõ ràng, sau khi đã trải qua thời gian chiến tranh, một mình ra đi cùng cuộc đời thử thách của người mạo hiểm, thế giới của anh có đôi khi ngay cả Draco đều không thể lý giải, chớ đừng nói chi là Hermione xuất thân Gryffindor. Severus là một cái ngoại lệ, giữa y và Harry cho dù không thể lý giải cũng có thể thông qua linh hồn biết được ý nghĩ cùng tâm tình của đối phương, tự nhiên không tồn tại vấn đề lý giải. Mà Hermione tuy rằng thông minh, tuy rằng cũng biết trên thế giới không phải là chỉ có đen cùng trắng, thế nhưng chung quy kém ngoan tâm cùng quyết đoán vài phần. Quan trọng hơn là, tầm mắt của Hermione thiếu chiều rộng. Cho dù nhóm bọn họ đã trải qua chiến tranh, thế nhưng, không nên quên, biểu hiện của bọn họ ở trong chiến tranh đại đa số đều là Dumbledore cùng Severus an bài tốt. Harry đến nay không có quên điểm này, đây chính là bất đồng của anh cùng hai người khác trong "Tam giác Vàng". Ron là chưa ý thức được cái này, mà Hermione còn lại là ở sau chiến tranh được mọi người khen tặng quên mất điểm này.

Ý nghĩa của "Cứu thế chủ" bất quá là Trường sinh linh giá Chúa tể Hắc ám lựa chọn, mà "anh hùng chiến tranh" đích thực bất quá chỉ là một con tốt thí bị đẩy bởi các nhân vật ở sau màn đẩy ra trên tiền tuyến của cuộc chiến. Sự thật buồn cười mà tàn khốc.

"Cô ấy cũng là Bộ trưởng Bộ Pháp thuật, cho dù cô ấy bị hạn chế, những người xung quanh cô ấy vẫn luôn không bị hạn chế." Harry nói, "Cô ấy chung quy sẽ hiểu, phồn vinh của giới pháp thuật Anh quốc cần quý tộc, mà quý tộc cần sự dẫn dắt của Slytherin. Mà anh bởi vì em, sẽ là người hợp tác tốt nhất của cô ấy, Sev."

"Ta xem khi nào để cho con gái út của Zabini ra ngoài, ước chừng là dùng tốt nhất." Severus nói, "Nếu không thích hợp làm chính khách, vẫn là sớm một chút xuống dưới đi. Không nên để đến cuối cùng thân bại danh liệt..."

"Nhiệm kỳ của cô ấy còn có mấy năm, sẽ không thê thảm như vậy." Harry cau mày.

"Ta không có tâm tư đối phó cô ta, từ đó làm khó dễ càng không có lợi." Severus tỏ thái độ nói, "Thế nhưng, cô ta không thể trở thành người khiến cho em phân tâm được."

Nghe xong dấm chua tức giận của Severus rõ ràng bốc lên, Harry có chút buồn cười, Severus là ám chỉ rằng cái đang quấy rầy anh phải dừng lại ở đây.

"Cô ấy tuyệt đối không có năng lực uy hiếp địa vị của anh, em cam đoan." Harry mỉm cười nói, "Áo ngủ của anh có chút cũ, chờ em trở lại chúng ta đi tới tiệm của phu nhân Malkin làm một ít đồ mới đi. Ách, lúc em đi anh không thể suốt đêm làm nghiên cứu, nghe chưa? Em sẽ mau chóng trở lại."

"Nếu như không giải quyết được, cũng không cần cậy mạnh. Nên gọi trợ giúp liền gọi. Cho dù người khác không được, Prujeff cũng có thể. Ai, ta vẫn còn có chút bất an." Severus ở bên người Harry biểu đạt lo lắng của mình.

"Đã biết." Harry đối với biểu đạt của Severus rất uất ức, anh vẫn luôn biết người đàn ông này đối với anh luôn có ý muốn chiếm làm của riêng, người đàn ông đã từng mình cùng y cùng một chỗ. Anh còn nhớ rõ người đàn ông này đã từng là người rất không thẳng thắn, cho dù thẳng thắn thành khẩn cũng là phun ra nọc độc làm cho người khác giận sôi. Thế nhưng hôm nay học được không đối với mình phun nọc độc, trực tiếp cùng mình biểu đạt.

Cùng Severus lại trao đổi mấy cái hôn, hăng hái tới, không hề buông tha đối phương.

...

Trang viên U Trú khó có được cơ hội chủ nhân ngủ lại cùng dùng bữa sáng, điều này làm cho tượng ma Cavilla phụ trách thức ăn cảm thấy vinh hạnh. Ông làm cho bữa sáng một nhà chín miệng vô cùng phong phú. Đương nhiên, một bàn nhân vật chính của bữa tiệc quan trọng nhất này ngày hôm qua không có cách nào hưởng dụng. Bất quá Cavilla vẫn là vì hai tiểu thư này chuẩn bị đồ ăn ngon lành. Điều này làm cho Harry đối với mấy cái sinh vật pháp thuật này nhìn với cặp mắt khác xưa.

Một hồi bữa sáng ấm áp cùng mỹ thực giữa người nhà, làm cho bọn nhỏ cùng Harry đều rất vui vẻ, đây khiến Severus quyết định ngày nghỉ sau này có thể thường tới nơi này.

Ăn sáng xong, Harry đối với Severus cùng bọn nhỏ nói lời từ biệt, ôm hai người con gái nhỏ có chút không bỏ được, đối với Ares nghịch ngợm cũng là căn dặn mãi. Về phần Apollo cùng Artemis đã thành thói quen ba rời nhà bởi vì nhiệm vụ, bọn họ từng cái hướng về phía Harry làm ra cam đoan tương ứng. Về phần Wallin cùng Jacobsen cũng nhận được nhiệm vụ học tập Harry bố trí. Bọn nhỏ đều không hẹn mà cùng đem thời khắc cuối cùng của Harry tặng cho Severus.

"Được rồi, đi đi. Nhớ kỹ, sớm trở về sớm một chút." Severus tự mình cho Harry một cái ôm sau đó ngữ điệu bình thản nói.

"Ừ, anh cũng đừng quá mệt mỏi. Nếu như vị nữ sĩ nước Mỹ kia đến phiền anh, đừng để ý tới cô ta, chờ em trở lại thu thập cô ta." Harry lôi kéo tay của Severus giao phó nói.

"Đi nhanh đi." Severus rút tay mình về, đem Harry đẩy mạnh vào trong lò sưởi trong tường.

Cuối cùng vẫn là không nhịn được, ở trên trán Harry hôn một cái. Sau đó lui ra, đưa lưng về phía Harry, y sợ mình nhịn không được nói giữ lại.

Harry nhìn mấy đứa nhỏ cùng bóng lưng của Severus thật sâu, bỏ xuống bột Floo nghiệp đoàn đặc chế: "Tổng bộ Nghiệp đoàn người mạo hiểm."

Thân ảnh của Harry bị ngọn lửa màu vàng nuốt sống, lúc ngọn lửa tiêu thất, Harry cũng rời đi. Severus quay đầu lại nhìn lò sưởi trong tường trống rỗng trong lòng buồn vô cớ, bất quá rất nhanh, linh hồn truyền đến tình cảm ấm áp bình an từ Harry.

Severus kỳ thực không sợ sinh hoạt một người, cũng không sợ nỗi nhớ dằn vặt, càng không sợ Harry đi rồi công việc không ai chia sẻ mà mang đến mệt mỏi, y sợ nhất chính là mình ở dưới thỏa hiệp của Harry không chịu buông tay, không chịu cho Harry tự do nữa. Tình yêu không phải là dựa vào tự do đến đổi, không phải là từng giây từng phút đều phải cùng một chỗ mới có thể cảm thụ được tình yêu.

Một phần thành thục của tình yêu là thành lập ở trên tính độc lập của hai bên, người nào đều không phải là vật sở hữu của đối phương, cũng không cần vì đối phương muốn chiếm làm của riêng mà trả giá. Dù cho nhớ nhung lẫn nhau, mong đợi lẫn nhau cũng là một bộ phận không thể thiếu trong tình yêu.

←Chương trước: Chương 271: PN02.25←

→Chương sau: Chương 273: PN02.27→

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top