Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Xanh

“Bởi vì thời của chúng mình,
là thời xanh.”

Xanh của những ngọn lá rơi nghiêng, nhẹ cắt xuyên qua tia nắng vàng trước khi nằm im lìm trên bãi cỏ cũng xanh muốt như thế. Ấy còn là sắc xanh trên những ngọn đồi phía xa, nơi hoa ban đang trải khắp, phảng phất trong cái đẹp đó là nỗi nhớ Hà Nội.

Xanh của những bộ quân phục, của những người gọi nhau bằng hai từ “đồng chí”. Quân sự kéo chúng mình lại gần hơn, theo cái cách mà có lẽ chính chúng ta cũng chẳng tưởng tượng tới - những lần chịu phạt, những hôm hành quân, và cả những mẩu chuyện vặt nhỏ to khi đứng tập trung trong hàng. Đó còn là xanh của những ngọn cây non, nhú lên giữa mảnh đất quân sự, khi ta chợt nhận ra vun đắp cho những mối quan hệ cũng chính là nuôi dưỡng một mầm cây trong lòng. Tâm hồn ta hóa màu mỡ, cho chúng cứ thế vươn mình mãi.

Xanh của hồn nhiên, của tươi trẻ. Của 21 ngày dường như chỉ có một lần trong thanh xuân, nơi mà ta cứ thế được là chính bản thân xung quanh những người giống mình, thoải mái “xanh” với nhau mà chẳng cần phải vội “chín” trước những áp lực hay bộn bề đang bỏ lại đằng sau lưng. Cứ thế, thả mình tan vào trong một nhịp sống rất đỗi lạ lẫm, ta dần tìm được cái tình cảm dâng lên trong mình khi chợt nhận ra rằng những thứ hay những người xung quanh thật đáng yêu, và ta cũng thật chẳng muốn xa rời. Cái xanh đôi mươi, khi dưới bầu trời lam vời vợi hay trong ánh chiều hồng rực, trái tim ta đã đỏ thẫm một màu biết yêu.

Nhưng rồi tất cả những sắc xanh ấy sẽ ra sao, khi ta phải quay về với những tất bật thường ngày? Những mầm cây ấy có chết yểu, hay cái thuần khiết đôi mươi có mất đi? Nhân lúc những đẹp đẽ còn giăng khắp trong tâm trí, tớ phải viết ra những điều này, để biết, đã có một thời như thế của chúng ta,
thời xanh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top