Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 3:

Cảng Liyue quen thuộc.

Xiao thơ thẫn ngắm nhìn bầu trời sao lấp lánh, anh cảm thấy rằng hôm nay mọi thứ thật tuyệt vời.

Chẳng biết là do chúng tuyệt vời thật, hay là do tâm trạng của Xiao đang vui nữa.

"Xiao! Ngài xuống đây tí đi!"

Nhà Lữ Hành với mái tóc dài vàng óng được xoã ra khác với thường ngày, đôi chân nhanh nhẹn chạy đến vẫy tay chào Xiao.

Khuôn mặt Xiao có một chút dịu dàng, nhảy xuống đứng bên cạnh người nọ. Chiều cao 2 người không chênh lệch lắm, nhưng Aether nhỉnh hơn Xiao một chút.

Tiên Nhân nhìn lọn tóc vàng trên vai Nhà Lữ Hành hỏi:

"Tóc sao vậy?"

Aether nhìn đuôi tóc của mình hơi cháy xém, bình chân như vại nói:

"Tôi dịch chuyển từ Inazuma đến, đi ngang qua Hilichurl thì có đánh một trận, đuôi tóc bị đốt đi đấy."

Xiao nhìn đuôi tóc bị cháy xém có màu vàng hơi sậm, dài ngắn không đồng đều khẽ gật đầu.

"Tí ta sửa lại cho em."

Aether cười mỉm, ra hiệu đồng ý, sau đó dùng cử chỉ gọi Xiao đi lên nóc của nhà trọ Vọng Thư.

Aether mở ra cặp lồng mới toanh, bên trong là món đậu hũ hạnh nhân không được đẹp mắt lắm, ngượng ngùng đưa đến cho Xiao:

"Tôi tự làm, mong ngài không chê. À, tôi có nhờ vả Raiden Shogun và Kazuha một tí..."

Hầu hết là Kazuha góp ý và hướng dẫn, còn Raiden thì... Thôi bỏ đi.

Nghe đến tên Kazuha thì Xiao quay ngoắt mặt, nhìn chằm chằm Aether:

"Em làm thức ăn cùng tên đó?"

"Hả? À... Vâng."

Ánh mắt Xiao nháy mắt trở nên tối tăm, nhìn món ăn trước mặt nhưng cũng không có tâm trạng ăn.

Xiao sợ Aether buồn, Tiên Nhân xúc một muỗng cho vào miệng.

Eo ôi... Ngọt quá...

"..."

"Sao vậy? Có ngon không?"

Aether thấy Xiao im lặng không nói, muỗng trên tay buông xuống cũng hơi thấp thỏm hỏi.

"Cũng tạm."_Xiao đáp.

Nghe giọng nói này, Aether không mấy tin tưởng mà cầm lấy cái muỗng trên đĩa, ăn thử.

Cậu ngay lập tức nhăn mặt, giật cái đĩa trong tay Xiao ra, bỏ qua một bên.

"Tệ quá, đừng ăn nữa. Mai mốt tôi sẽ làm cho ngài cái khác."

Như không nghe Aether nói gì, Xiao nhìn chằm chằm môi cậu, cánh môi đã chạm vào cái muỗng mà Xiao từng ngậm.

Hôn.... Hôn gián tiếp...

Nghĩ đến ba chữ này mặt Xiao đỏ bừng, quay ngoắt đi, đánh trống lảng nói với Aether:

"Em... Đừng gọi ta là ngài nữa, gọi anh đi."

Từ chính miệng Xiao nói ra, Aether hơi ngạc nhiên, sau đó cũng cười mỉm mà chấp nhận:

"Vậy thì Xiao, hôm khác tôi sẽ làm lại món này cho anh, ngon hơn nhé!"

Xiao gật đầu, nhưng tâm trí lại hoàn toàn không đặt trong lời nói của Aether.

Trong đầu Xiao đang có suy nghĩ rằng, nếu Aether gọi anh thì... Anh .... Anh yêu nghe cũng không tệ!

Xiao cảm thấy mặt mình nóng lên, ôm lấy Aether nhảy qua từng mái nhà, mặc cho Aether kinh ngạc la lên.
____

Đi một lúc, không biết đã bao lâu nhưng khi Aether được Xiao đặt xuống thì đã ở vách núi Vực Sao Rơi tại Monstadt.

Aether ngơ ngác nhìn bầu trời, cảm thấy mình bị Xiao một mình bế đến đây mà không dùng điểm dịch chuyển thật sự quá vi diệu.

Xiao nhìn người tóc vàng dài bung xoã ngồi bên cạnh, cất giọng hỏi:

"Đẹp không?"

"Đẹp lắm!" Bỏ qua mọi thứ, Aether mỉm cười nhìn những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời đêm.

Đẹp thì đẹp, nhưng sao đẹp bằng em?

Xiao xoa đầu Aether:

"Em thích là được rồi."

Thật ra thì ta cũng lần đầu đến đây.

Hoảng quá nên ta chạy đại, băng qua cả núi tuyết mà không hay biết.

May là qua Monstadt chứ qua Sumeru chắc dân chúng quánh cho bờm đầu tội phóng nhanh vượt ẩu.

Xiao nhìn xuống tay mình, cánh tay có hình xăm nhìn rất ngầu nhưng bàn tay lại được bao quanh bởi những lọn tóc vàng mềm mại, Xiao bất giác xoa xoa những sợi tóc mềm mại tựa nhung gấm.

Người nọ chẳng hay biết tóc của mình đang bị chơi đùa, phải chăng vì tóc quá dài đi.

Xiao nhẹ giọng:

"Ta cắt tỉa lại một chút, rồi thắt lại tóc cho em nhé?"

Aether cười rộ lên, cầm lấy mớ tóc dài của mình đưa cho Xiao, bản thân cậu thì ngồi trên một tảng đá cao hơn Xiao đang ngồi bên dưới một tí để thuận tiện cho việc tóc tai.

Xiao dùng tay chải nhẹ phần đuôi tóc, sau đó dùng ngọn thương của bản thân cắt thử.

Mũi thương nhọn hoắt, cắt xoẹt qua tóc Aether một đường méo xẹo.

Xiao mặt không biết sắc, với lấy thanh kiếm của Aether, làm một đường.

Nhìn ổn hơn nhiều!

Xiao bắt đầu tết tóc cho Aether, lần đầu làm chuyện ấy nên có hơi vụng về, cứ tháo ra thắt lại làm Aether ngồi đến đau cả lưng, đợi đến khi thắt xong cái bím mà Xiao cho là hoàn chỉnh thì Aether cũng mệt lả người.

Cậu bước xuống tản đá, ngồi trước mặt Xiao, sau đó nằm dựa lên ngực của anh, Aether cất giọng buồn ngủ:

"Tiên Nhân gì mà thắt tóc lâu quá đi à~ mệt cả người."

Xiao xoa mặt Aether, gật đầu:

"Bình thường ai tết tóc cho em?"

"Tôi tự làm, hoặc là Lumine, thi thoảng là Paimon."

Xiao cười mỉm, anh biết Aether có một cô em sinh đôi nhưng anh chưa gặp bao giờ, cũng muốn hội ngộ mà chưa có dịp.

"Thế cái bím tóc rối tung, méo xệch một bên hôm nọ là do ai làm?"

Aether cười khì gãi đầu, nằm trong lòng ngực Xiao không có chút ngượng ngùng nào, cậu xoay người ôm tay của Xiao:

"Tôi tự thắt, vì nó xấu quá nên cũng không muốn làm."

Xiao dùng tay ôm lại người trong lòng, ôn nhu nói:

"Sau này ta thắt cho em."

"Ù ôi, được Tiên Nhân thắt cho thì vui phải biết!"

Aether cười khúc khích, khoảnh khắc tự nhiên mà vui vẻ khiến ai cũng bị cuốn theo.

Tiên Nhân và Nhà Lữ Hành cứ thế vui đùa, sau đó ôm nhau ngủ trên bãi cỏ xanh mướt mềm mại lúc nào không hay.

Hôm nay, là một ngày vui của Tiên Nhân.

__Hoàn Chương 3.

Ngoài lề:

Khi Lumine gặp Xiao.

Lumine:"Xiao, anh trai yêu dấu của tôi không phải là anh muốn yêu là yêu!"

Xiao:"Aether là của tôi, tôi muốn yêu đó rồi sao?"

Lumine định phản bác liền bị Xiao ném cho 1500 nguyên thạch.

Lumine lặng lẽ đẩy Aether vào vòng tay Xiao rồi chạy mất hút.

Gì chứ, vật chất quyết định ý thức.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top