Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 4:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 4:

Trời lờ mờ sáng, Aether mơ hồ tỉnh giấc.

Cậu có một chút thắc mắc, bình thường cậu sẽ ngủ trên tay của tượng Phong Thần tại thành Monstard, mặc dù hơi cao nhưng gió thổi mát mẻ, không mất mỹ quan đô thị, và đặc biệt là tránh người lạ và bọn quái vật.

Có một khuyết điểm duy nhất, là khi Aether xoay người quá trớn sẽ bị té xuống dưới, và Paimon phải cố hết sức bình sinh để níu kéo Aether.

Hoặc là Aether sẽ té vỡ đầu.

Ấy vậy mà hôm nay ngủ rất thoải mái, sờ mãi cũng chẳng thấy Paimon đâu để ôm làm Aether bừng tỉnh.

Khi tỉnh dậy, trước mặt cậu là đôi mắt vàng kim cùng khuôn mặt điển trai lạnh tanh của Xiao, tay Xiao đang nắm lấy tay của Aether, còn Aether thì nằm trên đùi Xiao.

Nhìn cứ như Xiao trông cho Aether ngủ cả đêm vậy.

Xiao khàn giọng hỏi:

''Sáng sớm mà mò sờ cái gì thế?"

Nghe câu này Aether giật mình ngồi bật dậy, không cẩn thận trán làm một cuộc 'va chạm nhẹ" với cằm của Xiao, làm một tiếng cốp rõ to.

Aether đau điếng người, ngồi co rút lại ôm lấy trán của mình, vẻ mặt đau đớn.

Vị Tiên Nhân kia lại khác, không có vẻ mặt gì mà đau đớn, ngược lại còn rất dịu dàng đặt tay lên cái tay đang ôm chặt lấy trán của Aether, cười mỉm:

"Bộ... Biết đau hả?"

Aether hất tay Xiao ra, trừng mắt giận dữ, trán đã đỏ thành một vùng, cậu vội vàng dùng tóc mái để che đi vùng đỏ trên trán, bực bội nói:

"Bộ anh mắc hỏi lắm hả?!"

Aether giận Xiao rồi, liên tục hậm hực bước về phía trước, trèo lên một cành cây cao muốn gọi Paimon để mách.

Nhưng chợt nhớ rằng, Paimon ham vui nên đi cùng Lumine mất rồi.

Đột nhiên Aether muốn khóc quá đi.

Xiao xấu tính.

Aether dùng Phong Chi Dực trực tiếp bay về Thành Monstard, định bụng kiếm gì ăn sau đó đi tìm Lumine cùng Paimon.

Cậu bỏ lại Xiao một mình.

Gì chứ, Nhà Lữ Hành cũng biết giận chứ.

________

Aether thong thả đi vào thành, người đầu tiên cậu gặp là chị Katheryne, chị mỉm cười chào hỏi:

"Hướng về những ngôi sao và vực sâu! Chào mừng đến với Hiệp Hội Nhà Mạo Hiểm."

Aether mỉm cười:"Chào chị, chút nữa em sẽ đi làm nhiệm vụ sau nhé."

Katheryne mỉm cười nhẹ nhàng, cô nàng gật đầu, sau đó dường như chú ý thấy khuôn mặt của Nhà Lữ Hành:

"À rế? Nhà Lữ Hành, hình như cậu bị thương thì phải?"

Aether cười gượng, đáp lời:

"Em bị một con Hilichurl màu xanh lá cây đấm vào đấy chị."

Cuối cùng, Aether miễn cưỡng bị Katheryne với khuôn mặt mỉm cười dán cho một dấu X màu trắng lên trán, với câu nói "Như vậy thì mới mau lành."

Thôi thì cũng là ý tốt của người ta mà, Aether vẫn vui lòng nhận lấy.

Aether nhấm nháp một vài món ăn ở Quán Người Săn Hươu, trò chuyện vu vơ cùng Amber và Lisa, sau đó dùng một ít bồ công anh đưa tin, hỏi rằng em gái đang ở đâu.

Một ngày bình yên của Aether cứ thế mà tiếp diễn.

_____

Vực Sao Rơi.

Xiao đang ngỡ ngàng đứng trên vách núi của thành Monstard, chưa bao giờ mà Xiao khó hiểu như thế.

Có cái gì đâu mà giận vậy nhỉ?

Sao dễ thương thế nhỉ?

Hàng Ma Đại Thánh cứ thế mà ngồi thụp xuống, khuôn mặt lạnh lùng hiện lên vài vệt đỏ.

Dễ thương, nhưng mà giận rồi thì làm sao đây...

"Chẳng giống cậu tí nào."

Tiếng nói dễ nghe từ sau lưng vang lên, cái giọng nói mà Xiao vừa nghe là muốn 'va chạm' ngay lập tức.

Tiếng nói của Chúa Hề Teyvat.

Childer.

Xiao mặt quay lại trang thái lạnh tanh, ngọn thương cũng đã ở trong tay, chỉ cần 'Thằng đầu cam' có động thái gì thì Xiao cho kúc ngay.

Childer thấy vậy cũng cười trừ, tên này chẳng thay đổi tí nào cả.

Childer đến đây vì nghe ngóng được rằng, Hàng Ma Đại Thánh đang yêu đơn phương, muốn xem xem người đó như thế nào, nhưng mà đến rồi lại chẳng thấy.

Tính chọc ghẹo Xiao một tí, nhưng có vẻ là hơi căng.

Childer chợt nhớ ra rằng, Nhà Lữ Hành làm nhiệm vụ hằng ngày ở chỗ này nên định đi gặp Aether một chút cho xôm, nhưng chưa kịp xoay người đã bị ngọn thương của Xiao giữ lại:

"Đến làm gì?"

Childer cười cười:"Tìm Aether chơi một tí ấy mà..."

Nghe đến tên Aether, Xiao càng căng thẳng hơn, ngọn thương sắc bén xuyên thẳng qua cổ áo của Chúa Hề Teyvat, khuôn mặt Xiao đen lại nhìn thật đáng sợ.

Nhìn thấy vẻ mặt này, Childer chợt nãy ra một suy nghĩ.

Chẳng lẽ tên này thích Nhà Lữ Hành?

Vãi oà!

Childer thầm cười xấu xa trong lòng, ngoài mặt giả trân:

"Tôi vừa gặp em gái Aether, cô ấy bảo tôi truyền lời cho cậu ta, haha..."

Xiao cúi gầm mặt:"Nói xạo à?"

Ừ, không những xạo mà còn là xạo tró luôn đấy.

"Tất nhiên là không rồi! Nghĩ sao mà tôi lừa Tiên Nhân vậy?!" Childer làm vẻ mặt uy tín.

Gì? Lừa cả Nham Thần mà bảo không dám lừa Tiên Nhân hả? Mặc dù... Cũng không giống lừa lắm.

Xiao hỏi:"Vậy... Tóc em gái Aether màu gì?''

Có gặp đâu, ai mà biết.

Childer tỉnh bơ, cười hề hề, bình tĩnh đáp:"Màu nâu."

Xiao chưa được gặp Lumine lần nào, nghe thấy Childer trả lời không chần chừ cũng tin là thật, thả Childer ra, không thèm quan tâm chả nữa.

Tiên Nhân cũng sẽ đi tìm Aether.

Tất nhiên là trước tên Chúa Hề Teyvat.

___Hoàn Chương 4.

Ngoài lề:

Paimon:Nếu Lumine tóc nâu thì sao nhỉ?

Lumine: Thì Aether tóc nâu, sinh đôi mà.

Paimon: Không không, ý là ngoại hình ý!

Lumine đăm chiêu: Giống Hutao thứ hai.

-----
P/s: Đang bị chúng quây đánh sml tự nhiên chụp được tấm ảnh em iu Aether xinh xẻo:))

Sau khi chụp xong tấm nì bị 2 con Thủ Vệ nả muốn tèo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top