Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 5:

Aether đang rất chán.

Nhiệm vụ đã làm xong, chẳng có việc gì làm cộng với việc Paimon đang đi cùng Lumine nên Aether không có ai để trò chuyện cùng.

Vì thế, cậu quyết định cuốc bộ từ Monstard sang Liyue, và nếu được thì đi sang cả Inazuma.

Aether sờ sờ dấu X trên trán, ấn vào trong một tí.

Ừm, còn hơi nhói, nhưng không đáng kể, bỏ qua.

Mặc kệ dấu X kì quặc, Aether đi bộ từ thành Monstard, tìm bọn Hilichurl kiếm rương, tìm Thần Đồng và ngắm nhìn cảnh vật của Teyvat.

Nhìn như mấy đứa hết nhựa vậy.

Aether chill lắm, gặp đứa nào cản đường là choảng đứa đó, đi cách Monstard được một chút, chính xác là núi tuyết.

Aether ngồi trên vách đá, nơi giao nhau của núi tuyết và Liyue, không khí mát lạnh, rất thoải mái.

Thật tuyệt vời... Nếu như không có bàn chân nào đó xuất hiện trước mặt cậu.

Aether ngẩng mặt lên, mái tóc xanh tím, khuôn mặt kiêu ngạo.

Người đó cất giọng:

"Rảnh lắm hả? Ngồi đây cản đường cản lối!"

Aether mặt vô cảm như đã quen, cậu cảm thấy nếu Paimon ở đây sẽ rất phiền.

"Tôi chỉ ngồi thôi, có làm gì mà cản đường?"

Scaramouche nhướng mày, đạp một cái lên vách đá bên cạnh:

"Cản đường ta đi, nhìn cái mặt thấy ghét."

Aether cảm thấy mặt cậu cũng đâu tới nổi nào, ít nhất cũng không gợi đòn như người trước mặt.

"Ừ đấy, ghét thì đi chỗ khác đi.''

Scaramouche hơi khó chịu, ngoáy ngoáy tai như thể mới nghe được cái gì chướng lắm vậy:

"Nói vậy mà không hiểu à? Bị ngu hả? Ý của ta là, thay vì ngươi ngồi đây rảnh rỗi cản đường cản lối thì đi cùng ta đi."

Aether hơi bất ngờ, mỉm cười:

"Đi đâu thế?"

"Đi chết."

"..."

Scaramouche cười nhếch mép, cậu ta kéo tay của Aether dậy:

"Đi hẹn hò với ta, Ok không?"

"Tự nhiên nói chuyện dễ thương vậy?"

"Dễ thương hại ấy hả? Đúng rồi đấy, ta đang thương hại ngươi mà."

"..."

Đậu moá!

______

Aether không quá thích Scaramouche nhưng cũng không hề ghét một chút nào, chỉ là cậu cảm thấy rằng người này 'Nhân chi sơ, tính cà khịa' nên nhiều lúc nói chuyện hơi cay thôi.

Vẫn là Xiao dễ thương hơn.

Aether đang đi theo tên Scaramouche đáng ngờ kia, nhìn thấy cậu ta chốc chốc lại đi hái Ớt Tuyệt Vân.

Nhìn như hai đứa hết nhựa vậy.

Aether nhàm chán đến nổi, lấy cả tóc của mình để nghịch rồi lại chợt nhớ ra tóc này được Xiao thắt cho.

Aether cảm thấy mình làm hơi quá đáng, chắc phải đi xin lỗi Tiên Nhân thôi...

Scaramouche dẫn Aether đến Vãn Sinh Đường, sau đó ném một núi Ớt Tuyệt Vân lên bàn cho QiQi làm cô bé ngơ ngác một phen.

Scaramouche nhướng mày:

"Làm món nào đó thật cay."

QiQi nhìn tên dở hơi trước mắt, bé xoa xoa tay:

"Không biết nữa. Đây là tiệm thuốc, nếu muốn anh có thế đến quán của Thầy Mao để chế biến."

Scara gải gải đầu, khó chịu nói:

"Bộ tiệm thuốc không biết nấu ăn hay gì?!"

"..." Chứ gì nữa bar.

Giỡn mặt hả?

QiQi lúng túng nhìn Scaramouche ngang ngược trước mặt, ừ thì có bếp để nấu thuốc nhưng không thể nào nấu Ớt Tuyệt Vân lên được.

Aether thất cậu ta ngang ngược quá cũng cạn lời, mỉm cười xin lỗi QiQi, cậu đưa cho cô bé vài quả táo sau đó kéo tay Scaramouche đến Vạn Dân Đường tìm thầy Mao để mượn bếp.

____

Thoáng chốc Aether cũng đã kéo được Scaramouche tới Vạn Dân Đường, mệt cả người, đã thế trên đường đi còn bị cậu ta mắng nữa chứ.

Aether chỉnh lại đầu tóc cho gọn gàng, hất cái tay đang chơi xấu buộc tóc Aether với áo choàng ra, liếc Scara một cái rồi mỉm cười nói với thầy Mao:

"Thầy Mao, giờ chúng tôi có thể mượn bếp một chút được không?"

Thầy Mao cười tươi, ngoài dự đoán nói:

"Nhà Lữ Hành à, hôm nay thì không được đâu, trong bếp bây giờ đang có khách quý, hay cậu thử đến nhà trọ Vọng Thư mượn bếp xem sao?"

Aether mỉm cười gật đầu cảm ơn, cậu kéo tay Scaramouche ra khỏi thành Liyue làm cậu ta la oai oái:

"Tên nhà quê, tự nhiên kéo ta đi đâu vậy?"

Aether nhăn mặt, cười nhưng mặt đầy sự thiếu kiên nhẫn:

"Bếp của nhà trọ Vọng Thư đang bị em gái tôi chiếm giữ, giờ thì tôi với cậu đi tìm Hilichurl đánh, sau đó chiếm bếp của nó!"

Aether biết được là nhờ bồ công anh gửi thư.

Scaramouche cười xấu xa, lật ngược tình thế kéo tay Aether đến thành Monstard, tìm thấy cái chảo khổng lồ ở đấy.

Scaramouche giết hết quái, đạp Aether lại chỗ cái rương cười nhếch mép:

"Ta không cần mấy thứ này, cho ngươi đó, tên ngốc."

Aether nào quan tâm đến lời nói đó của Scara mà mở rương trong thích thú. Rương này vừa nhiều đồ vừa có nguyên thạch.

Aether lụm đồ free xong thì cũng tò mò, lên xem Scaramouche định làm món gì thì thấy mặt mũi cậu ta thâm độc cực kỳ, cười khè khè.

Scaramouche cầm lấy kiếm của Aether, làm xoành xoạch mấy đường vào đống Ớt Tuyệt Vân, chúng nó bị cắt mà lả tả rơi xuống chảo dầu nóng kêu xèo xèo.

Cậu ta thêm thịt rừng (không đáng kể), một đống tiêu, muối và chút xíu xiu đường vào, dùng một cành cây to để trộn lên.

Nhìn một đống đỏ rực thấy gớm bên dưới, Aether nhăn mặt.

Đồ ăn gì mà bẹo hình bẹo dạng, nhìn chả muốn ăn.

Đã vậy khi tắt lửa Scaramouche còn cho thêm lá cây hái ven đường vào.

Aether í ẹ với khuôn mặt cạn lời:

"Cậu làm cho ai ăn vậy?"

Scaramouche nhếch môi, khó khăn lắm mới trốn được khỏi Sumeru mà, phải đáp lễ một tí chứ:

"Làm cho bà già Loli."

Nói rồi cậu ta đạp cái chảo bay lên, gói thức ăn thấy gớm vào một cái túi rồi xách đi, không quên xúc một thìa to cưỡng ép cho vào mồm Aether rồi cười nhếch mép bay đi.

Aether ho sặc sụa, cậu ăn cay đã tệ mà còn gặp cái này nữa chứ.

Vừa sặc tiêu, vừa sặc vì cay của Ớt Tuyệt Vân làm Aether khó chịu vô cùng, đúng lúc này một cánh tay nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng, vuốt nhẹ lưng Aether.

Tay còn lại ân cần đưa cho Aether lon sữa tươi.

__Hoàn chương 5.

P/s: Cá đang buồn lắm nè, ai kết bạn Facebook với Cá đi. Link ở tiểu sử trang cá nhân Wattpad của mình ó.

Cá mới tạo nick Facebook ớ, kết bạn nhắn tin vui vui với Cá nhé<3?

Flex 10 roll có Mâu Chề mỏ hỗn:))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top