Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 6:

Aether nhìn cánh tay có hình xăm trước mặt, sau đó vội vàng cầm lon sữa bò uống ừng ực.

Cảm thấy cổ họng dịu hơn một tí, Aether ôm chầm người trước mặt, mắt ứa nước vì cay.

Xiao xoa đầu Aether, cất giọng:

"Em không sao chứ?"

Aether lắc đầu một cái, biểu hiện rằng mình không sao.

Xiao không nói gì, chỉ đứng yên cho Aether ôm.

Một lúc lâu sau, Nhà Lữ Hành mới buông ra, ngước mắt lên nhìn vị Tiên Nhân trước mặt, giọng hơi run:

"Xin lỗi ngài, lúc trước tôi giận ngài vô lí."

Xiao nhìn dấu X to đùng trên trán Aether, tay anh xoa nhẹ dấu X:

"Lỗi ta."

Aether ngồi phịch xuống đất, thở dài một hơi rồi kéo tay Xiao xuống ngồi cùng.

Người bên cạnh Aether nhanh chóng ngồi xuống, dịu dàng đỡ tay cậu sau đó thở hắt ra, tay với lấy cặp lồng cách đấy không xa, mở ra.

Bên trong là món Đậu Hũ Hạnh Nhân thơm phức, còn nóng hổi, Xiao nắm chặt tay Aether, ngước đôi mắt vàng kim thành khẩn nhìn Nhà Lữ Hành:

"Ta không cố ý chọc giận em, đây là món quà hối lỗi của ta."

Aether ngơ ngẩn một lúc, chợt nhớ ra rằng thầy Mao bảo bếp đang cho khách quý mượn, có lẽ là ngài Tiên Nhân đã ở trong bếp sắn tay làm món ăn yêu thích của mình tặng cho Nhà Lữ Hành.

Đối với Xiao, Đậu Hũ Hạnh Nhân là ngon nhất nên anh hi vọng rằng cậu cũng sẽ thích nó như anh, món ngon nhất của Xiao cũng dành cho Aether mất rồi.

Hàng Ma Đại Thánh lần đầu tiên làm món ăn cho người khác, và người ấy chính là người quan trọng nhất của ngài.

Nhà Lữ Hành bất giác mà cười lên, nhìn đôi mắt chân thành cùng khuôn mặt nghiêm túc toàn tâm toàn ý muốn cậu đừng giận nữa, muốn an ủi cậu Aether thấy bản thân có lỗi vô cùng:

''Tôi cũng có lỗi, xin lỗi anh nhé, Xiao của tôi."

Tại sao lại là của tôi? Aether cũng không biết nữa, cậu chỉ biết rằng muốn gọi anh như vậy thôi.

Cũng chẳng biết rằng tại sao cậu lại gọi ngài là anh, chắc là vì cảm giác thân thuộc, dịu dàng mà thôi.

Nhà Lữ Hành cầm lấy đĩa Đậu Hũ Hạnh Nhân thơm phức do Xiao làm, lại nhớ đến đĩa thức ăn trước đây, Aether tự dưng xấu hổ.

Cậu cầm lấy muỗng, đút cho Xiao.

Hàng Ma Đại Thánh có hơi bất ngờ, Xiao cầm lấy muống đút cho Aether, đợi cậu ăn rồi mới xúc cho mình một miếng.

Một chút mưu mẹo, Xiao Đại Nhân đã được hôn gián tiếp.

"Có ngon không". Anh có hơi hồi hộp, chẳng biết có hợp khẩu vị của người trong lòng không.

Đáp lại sự mong chờ của Hàng Ma Đại Thánh là nụ cười rạng rỡ như ánh ban mai, ánh mắt ngọt ngào cùng lời nói êm tai:

''Ngon lắm đấy, ngài có thể mở cả quán ăn luôn! Đặt là... Vạn Xì Gào Đường?"

Ý là cạnh tranh với Vạn Dân Đường của thầy Mao.

Xiao có chút bất đắc dĩ, cười trừ vuốt vuốt má Aether:

"Không mở. Chỉ làm cho em ăn thôi.''

Trên mặt xuất hiện một luồng hơi ấm của người nọ, Aether không biết phản ứng thế nào, chỉ nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay đang vuốt má kia.

Bâng khuâng không biết đặt bàn tay của người nọ ở đâu, dưới đất thì bất kính quá, để lại trên người Xiao thì lại hơi phũ phàng, cuối cùng Aether đành đặt lên đùi của mình.

Hàng Ma Đại Thánh mở to mắt, bàn tay hư hỏng bất giác niết nhẹ đùi Aether.

Xiao thầm nghĩ, chỉ một phần đậu hũ mà được sờ đùi thì ngon quá rồi.

Sao Nhà Lữ Hành không mặc quần ngắn nhỉ?

Aether bị Xiao niết đùi cũng không phản ứng gì, dù sao cũng là cậu đặt tay ngài ở đó, Aether không thèm quan tâm Xiao nữa mà lo thưởng thức đĩa Đậu Hũ Hạnh Nhân của Tiên Nhân cao quý làm cho.

_________

Trong Ấm Trần Ca.

Lumine bình thản húp trà, ánh mắt cô nàng vô cảm, khuôn mặt hầm hầm.

Cô thật sự muốn nói câu "thằng anh hai óc chó" của Lynette cho Aether, không biết đi đâu mà bây giờ chưa về.

Lumine đói lắm rồi!

Cạch một tiếng, cửa bị mở ra, Aether bình thản trở về nhà rồi ngồi ịch xuống ghế, tươi cười với em gái.

Lumine thấy nụ cười của Aether càng nóng máu hơn, mỏ cô nàng giật giật:

"Đi theo trai hay gì mà bây giờ mới về?"

"Hả? Anh không có đâu."

Anh đi cùng Tiên Nhân chứ không có đi cùng trai.

Lumine thở hắt ra một hơi, quyết định bỏ qua mọi chuyện:

"Anh ăn cơm đi."

Aether xua xua tay, nói:

"Anh ăn cùng Xiao rồi, em cứ ăn đi nhé."

Lumine đứng lên, đập bàn một cái đùng, to đến nổi Paimon đang say ngủ cũng phải bừng tỉnh mà bay túa lung tung.

Cái củ lạc giòn tan! Chờ về ăn cơm cho đã, vừa mới về đã nói ăn rồi, cáu không cơ chứ?!

Lumine túm Paimon lại, mặt hầm hầm gằn giọng nói to:

"Em ngăn cấm anh qua lại với tên Tiên Nhân đó! Cấm triệt!!"

Aether nghe em gái mình tức giận vừa hoang mang, ngỡ ngàng lại hơi lo lắng:

"Qua lại gì chứ... Tụi anh chỉ vui chơi với nhau thôi, bạn bè thôi mà..."

"Em không cần biết! Anh vì tên Dạ Xoa xanh lè xanh lét mà bỏ bê cô em 'đáng yêu' này, anh có thấy hổ thẹn không?"

Aether rụt cổ, cúi đầu:

"Anh xin lỗi... Anh ham chơi quá."

Paimon thầm phán xét, hai anh em nhà này không biết ai là anh ai là em.

Lumine nhìn như chị gái khi lần đầu em trai đáng yêu đi hẹn hò vậy.

__Hoàn chương 6.

Ngoài lề của Cá lười:

Tui thích đọc H.

Tui đọc cả Chjch Chjch thô tục, song tính, SM, Rape, giam cầm các thứ các thứ.

Tui zất zăm:)

Nên không ai dám chắc zằng hai anh iu của tui sẽ không chjch chjch nhau:)) hoặc tui sẽ zui zẻ H kéo màn hay thanh thủy văn giùy giùy đó.

Ý là... Chỉ mún nói zị thui ó.

Ý là... Khum mún đọc cảnh lóng i18 thì nhớ... Chương nào có chữ (i18) thì next nha, mãi iu ತ⁠_⁠ʖ⁠ತ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top