Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 7:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7:

Vãn Sinh Đường.

Nham Vương Đế Vương chống tay lên bàn, gác cằm nhìn Hộ Pháp Dạ Xoa của Liyue uống trà, cảm thấy lạ lạ ngài liền hỏi:

"Bộ ngươi có chuyện gì vui lắm à?"

Xiao gãi gãi má, mặt không đổi sắc đặt chén trà lên bàn:

"Đế Quân, sao ngài hỏi vậy?"

Zhongli nhướng mày:

"Ta cảm nhận được đấy, tâm trạng của ngươi đang rất tốt, chuyện về Aether à?"

Xiao cũng không có gì ngạc nhiên khi Zhongli đoán ra, anh hơi mím môi gật đầu, cảm giác như thể lần đầu nói chuyện yêu đương với cha của mình vậy.

Zhongli gật đầu, tiện tay uống ít trà:

"Mà này, em gái của Nhà Lữ Hành hình như không có thiện cảm với ngươi lắm đấy."

Nghe tới chuyện của Aether, Xiao như lắp rada lên đầu, quay ngoắt nhìn chằm chằm vào Zhongli, ấy vậy Đế Vương mới nói tiếp:

"Hôm qua Lumine, em gái của Aether có đến đây, cô ấy mời ta và Hutao ít món ăn tự làm và hỏi một ít chuyện về ngươi, nhất là chuyện của ngươi và Nhà Lữ Hành. Sau đó cô nàng còn gửi cho ngươi một bức thư, mở ra xem đi."

Zhongli để lên bàn một phong thư được niêm phong chặt chẽ, nhưng bức thư toả ra một mùi rất u ám.

Xiao cầm lấy bức thư đầy chướng khí kia, mở ra. Trước mắt anh là chữ viết rất gọn gàng, nhưng hơi lạ là được viết bằng mực đỏ với nội dung:

"Gửi Hộ Pháp Đại Thánh, Hàng Ma Dạ Xoa của Liyue (?).

Tôi là Lumine, một Nhà Lữ Hành, em gái của Aether - người mà ngài đang tán tỉnh. Tôi viết bức thư này với mong ước ngài ngừng theo đuổi anh trai tôi. Về việc đó tôi xin trình bày một số lí do sau:

1. Tôi chưa cảm thấy ngài là một người tốt đối với anh trai ngu ngốc của tôi.

2. Anh tôi đần, có thể dễ bị ngài lừa.

3. Tôi không thích ngài.

4. Tôi chưa từng gặp ngài.

5. Ngài làm anh trai tôi bỏ rơi gia đình (cụ thể là tôi) để đi chu du suốt ngày, đôi lúc còn không về ăn cơm cùng tôi cho dù tôi đã nói tôi làm thức ăn từ thịt của 'thức ăn dự trữ', và tôi chắc chắn 100% điều đó là do ngài!

Tôi xin kết thúc, mong ngài hiểu cho và kúc séo khỏi thằng anh trai occho nhà tôi!

Kí tên: Lumine xinh ngoan hiền cùng đạo tặc Paimon."

Xiao khi đọc xong bức thư này mặt xịt keo cứng ngắt, anh không biết phải phản ứng như thế nào.

Xiao hớp một hơi trà, thở nhẹ ra một hơi, trong lòng nặng trĩu.

Zhongli đọc bức thư kia cũng thở dài, anh đưa cho Xiao một tờ giấy bé tí, nét chữ non choẹt:

"Cái này là của cái con trắng trắng, mặc tả biết bay kia."

Xiao cầm lấy bức thư của Paimon, nhìn không đẹp, không đúng chuẩn chút nào, trong tờ giấy chỉ vỏn vẹn một dòng chữ:

"Muốn cưa đổ Aether ngon zai, hãy mua chuộc tôi.

Kí tên: Đạo tặc Paimon siêu ngầu."

Thật sự thì anh cũng không biết làm sao, Xiao cũng không biết tại sao mình bị ghét đến vậy nữa.

Zhongli thở dài một hơi, vỗ vai Xiao:

"Mua chuộc con trắng trắng bay bay đó đi."

Xiao đồng ý, và với 100.000 Mora để Paimai mua đồ ăn thoả thích thì Xiao thành công mua chuộc.

Gì? Có phải Xiao rất giàu có á? Không có đâu.

Hàng Ma Đại Thánh đi đánh bọn Sơn Tặc trong núi, cướp Mora của chúng đấy, chứ Xiao mà giàu thì đâu có ở ké nhà trọ Vọng Thư.

_____

Dốc Vô Vọng.

Aether rùng mình ngồi nghỉ trên một cái cây bị đốn ngã, hoang mang về cảnh vừa rồi, bên cạnh là Paimon liên tục la hét lải nhải điên hết cả tai:

"Aa, Aether cậu có thấy không?! Cô bé đấy là ma đó! Cậu vừa giúp một con ma! Một con ma! Một con ma aaa!"

Biết rồi, biết rồi.

Aether cũng ngỡ ngàng lắm chứ, cô bé đáng yêu như vậy lại là một hồn ma, lại còn biết tên của cậu nữa. Không biết có bị ám không nhỉ?

Thở dài não nề, Aether hỏi Paimon:

"Paimon, có biết chỗ nào giải trừ âm khí hay xua tan tà ma, nghiệp chướng, ma quỷ, ma đạo gì gì đó ám người không?"

Paimon bay vòng vòng loạn xà ngầu cả lên, liên tục lắc lắc đầu nhìn chóng mặt hếy sức.

Rồi đột nhiên, cô bé dừng lại, nhớ đến giao kèo của mình và ngài Tiên Nhân đáng kính kia, cô bé ngồi lên vai Aether cười vui vẻ:

"Nè, hay là cậu nhờ Xiao đi Aether, ngài ấy là Hàng Ma Đại Thánh đó, chắc chắn sẽ biết diệt trừ mấy cái thứ tâm linh đang hun chụt chụt vào má cậu!"

Aether nghe vậy thì ngẩn cả người, bất giác lấy hai tay ôm má, đôi mắt đảo quanh nhìn ngang ngó dọc khắp nơi.

Cái Quát Đờ Phắc?! Có ma hun mình hở? Zị là có bị bắt xuống địa ngục không vậy?

Thấy Aether bắt đầu loay hoay, Paimon biết rằng cậu đã dính rồi, cô bé nắm lấy áo choàng của Aether lôi đi một cách gấp gáp.

Gì thì gì, gài thì gài chứ Paimon cũng sợ ma mà!

Rời khỏi được Dốc Vô Vọng, Aether mới bóp lấy cổ Paimon, ra hiệu dừng lại, cậu hỏi:

"Chúng ta tìm Xiao ở đâu vậy?"

"Tiên Nhân cũng chỉ là Tiên Nhân thôi, cũng cần ăn mà! Kiếm chỗ nào quanh thành Liyue có Hilichurl là tìm được thôi!''_Với logic không đáng tin, Paimon chắc nịt nói.

Aether vừa nghi ngờ vừa không biết làm sao, cậu quyết định nghe theo Paimon. Nếu Paimon chỉ sai thì cho vào nồi hầm luôn.

__Hoàn chương 7.

Góc tủi thưn của Cá Múi:

Tui để link Facebook trong trang cá nhân ý, nàng nào rảnh ib nói chịn hay kết bạn zí tui điii, tui chánnnn quóooo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top