Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8:

Aether và Paimon đi một lúc lâu sau, mới thấy được ngài Tiên Nhân ngồi nghỉ mệt ở gần một gốc cây, khung cảnh chỗ này được phủ một lớp lá đỏ cùng với bầu trời hoàng hôn vàng cam tạo một cảm giác thơ mộng.

Ngài Tiên Nhân nhắm mắt lại, yên tĩnh nghỉ ngơi bên gốc cây to, tán rộng và lá vàng ươm, nó làm tôn thêm nét đẹp của ngài làm Nhà Lữ Hành ngây người mà ngắm nhìn.

Một cục xanh lè giữa khung cảnh vàng vàng đỏ đỏ.

Paimon cười khúc khích chỉ chỉ:

"Xiao! Xiao đó, cậu mau lại đó đi Aether!"

Nói rồi cô bé biến mất vào không gian của bản thân, lủi đi mất bỏ lại Aether cùng với Xiao trong một khoảng trời vắng vẻ.

Aether đi lại, ngồi cạnh Xiao, cậu cảm thấy anh đang rất mệt nên không muốn đánh thức mà ngồi chờ.

Aether nào biết, Xiao đúng là có nhắm mắt nghỉ ngơi, nhưng tiếng bước chân cùng giọng nói của Paimon lắm mồm là Tiên Nhân đã tỉnh, biết là ai đến, ngài chỉ ngồi đó chờ người ta kêu mình dậy mà thôi.

Chờ mãi chờ mãi, Xiao hơi ngớ ra, sao mà ngồi kế nãy giờ mà chẳng kêu vậy nhỉ? Cũng lâu lắm rồi.

Ngài Tiên Nhân vừa mới mở mắt định đứng dậy, bên vai chợt nặng trĩu.

Aether chờ Tiên Nhân lâu quá thành ra ngủ luôn. Cuối cùng Xiao lại phải ngồi chờ canh cho Nhà Lữ Hành đánh một giấc ngon lành.

Cho đến khi trời bắt đầu nhá nhem tối, Hàng Ma Đại Thánh cũng đã đánh được một giấc thì bên vai rục rịch.

Nhà Lữ Hành nheo mắt ngóc đầu ngồi dậy, nhìn người kế bên mình, dụi dụi mắt như nhìn thấy cái gì đó khó tin lắm.

Ảo giác, ảo giác.

Nhưng mà... Aether nhìn đi nhìn lại vẫn là Hộ Pháp Dạ Xoa của Liyue đang nhìn chằm chằm mình, bộ não như bị điện giật nhớ lại tất cả.

Aether ngây ngô cười:

"Ya... Chào Xiao..."

Xiao giật đầu, vuốt vuốt mấy lọn tóc không nghe lời mà vểnh lên của Aether:

"Sao? Tìm ta có việc gì hả?"

Aether ngồi im để Đại Thánh vuốt tóc, cậu có vẻ hơi xấu hổ vì... Sợ ma.

Thật ra thì so với em gái Lumine thì Aether giống em trai hơn, thường thì Lumine sẽ lo lắng mọi thứ tươm tất cho Aether, chăm cậu như chăm trứng mổng.

Hơn nữa, hồi chưa đến lục địa Teyvat, Lumine luôn là cô em can đảm, nhưng vẫn được Aether nuông chiều, những thứ mà Lumine sợ thì Aether sẽ không để thứ đó đến gần em gái.

Nhưng Lumine thì ngược lại.

Biết Aether rén những thứ thuộc hệ tâm linh nên cô nàng thường xuyên hù doạ Aether, khiến cho cậu một thời gặp ma thật hay ma giả đều hỏi ngay có phải là Lumine không.

Hít sâu một hơi, Aether nghiêm túc quỳ trước mặt Xiao, chấp tay:

"Hàng Ma Đại Thánh! Ngài là Hàng Ma Đại Thánh! Xin hãy giúp tôi diệt trừ nghiệp chướng và mấy hồn ma vất vưởng xung quanh tôi!"

Xiao đang rất nghiêm túc chuẩn bị nghe Aether trình bày:

"..."

"???"_Xiao chuyển sang mặt khó đỡ.

Gì đây? Aether bị ai nhập vậy? Mấy con ma ở Dốc Vô Vọng hay là bị đoạt xác vậy?

"Em bị ấm đầu hả?"

Aether mím môi nhìn Xiao khẳng định chắc nịch:

"Không, tôi sợ ma, tôi bị ma ám.''

Xiao nhìn chằm chằm Aether, phát hiện mình không nhìn thấy gì thì hơi lắc đầu.

Xiao chỉ có giết yêu ma chứ làm sao giống thầy pháp mà xua đuổi tà ma ngoại đạo yểm bùa gì gì đó đâu chứ.

"Ta không biết, nhưng mà em cứ đi bên ta đi... Không có yêu ma quỷ quái nào dám lại gần ta đâu. Có gì ta sẽ hỏi Đế Quân cho em thử.''

Paimon xuất hiện nằm bẹp trên đầu của Aether, híp mắt ra hiệu bằng tay, có vẻ rất ngầu.

Xiao nhìn Paimon mà chẳng hiểu cái mô tê gì, lại nhìn xuống người mình thương, anh đưa tay ra trước mặt cậu:

"Nắm cho đỡ sợ. Ta dẫn em đến nhà trọ."

Aether hơi chần chừ, ngước mắt lên thấy vẻ mặt cực kỳ đáng tin cậy của Xiao, Aether nghĩ đây là người mà mình có thể giao phó sinh mạng. Nắm lấy bàn tay kia, Xiao chậm rãi dắt Aether đi trên con đường mòn dưới ánh nắng cam, tô điểm cho khung cảnh càng thêm lãng mạn.

Hàng Ma Đại Thánh cũng có một mặt vừa dịu dàng, ân cần lại có hơi vụng về, nhưng vẻ mặt đấy chỉ dành cho người mà ngài thương.

Nhà Lữ Hành cũng có một mặt trẻ con, yếu đuối và thiếu tự tin, thiếu quyết đoán, nhưng vẻ mặt này chỉ những người cậu tin tưởng biết được.

Cả hai đi dưới ánh hoàng hôn rực rỡ, ôn hoà, hợp nhau đến mức đất trời không thể nào ngăn cản.

Trong vô thức, họ đã dành cho nhau một vị trí quan trọng trong trái tim mà không ai có thể thay thế, không ai có thể chia cắt được.

__Hoàn chương 8.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top