Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap1: Muốn trở thành vợ của cậu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Tại trường mẫu giáo Teyvat, trong giờ ra chơi, khi mà hầu hết mọi người đã chạy ra ngoài sân nô đùa rồi, thì trong lớp, vẫn có bóng dáng của 2 bạn trẻ không ra chơi, có vẻ tụi trẻ đang miệt mài về thứ gì đó chăng

Nếu là Xiao thì đa số các thầy cô giáo ở trường sẽ không ngạc nhiên, bởi lẽ Xiao vốn là một đứa trẻ khá trầm tính hơn so với những bạn cùng trang lứa, Xiao thường sẽ hay ngồi trong lớp, đọc một quyển sách hay ngồi chơi một mình, nhưng Aether là một trường hợp khác, Aether vốn là một đứa trẻ hoạt bát và năng động nhất, là người mà tích cực tham gia mọi hoạt động nhất, nên cũng thật lạ khi thấy Aether vẫn ngồi lại trong lớp tại giờ ra chơi

"Sắp tới hôn lễ của chúng ta rồi, nên không thể không có một tấm thiệp mời mọi người được" Aether tủm tỉm cười một cách đắc ý khi nhìn chăm chú vào dưới tấm thiệp tự làm của mình

Tấm thiếp cưới tự làm với những nét chữ nguệch ngoạc cùng mấy cái sticker được dán lên, rắc thêm một xíu kim tuyến nữa, thế là hoàn thành xong một tấm thiệp cưới cho hôn lễ của họ rồi, Aether vui vẻ còn vẽ thêm hình ảnh của cậu với Xiao ở phía cuối tấm thiếp, còn Xiao thì giúp cậu chuẩn bị thêm màu sáp, ruby, đồ trang trí nữa để khiến cho tấm thiếp càng đẹp hơn, càng lấp lánh hơn

"Phiền phức ghê, tại sao chúng ta phải làm thiếp cưới cơ chứ" Xiao chẹp miệng nói

"Xiao ngốc ghê, nếu không có tấm thiếp thông báo thì làm sao mọi người biết chúng ta kết hôn được. Hơn nữa, tớ coi trên phim thì thấy ai cũng làm vậy hết" Aether vừa nằm vẽ vừa đung đưa hai chân nhỏ xíu ra phía sau, quay ra mà lườm Xiao một cái bất mãn đầy hờn dỗi

"Ý của mình không phải là như vậy, cứ theo ý của cậu đi, Aether à..." Xiao bối rối rồi vội vàng phủ nhận, vì không muốn làm cho Aether bất mãn, nên Xiao đã đưa cho Aether một chiếc bút vẽ màu sáp màu đỏ rất đẹp trong hộp màu của mình để bày tỏ thành ý

Aether hạnh phúc đón nhận lấy, sau một hồi nghĩ ngợi thì Aether vẽ thêm một hình trái tim nhỏ bên bức tranh mà cậu vừa mới vẽ về cả hai xong

Bạn đã được mời tới dự đám cưới của mình
Địa điểm: sân chơi sau của lớp học
Chú rể: Xiao
Cô dâu: Aether
Rất mong bạn có thể tới được

"Vậy là xong tấm đầu tiên rồi" Aether vui vẻ reo mừng trong tiếng vỗ tay khen ngợi của Xiao "Aether à, cậu vẽ đẹp lắm luôn"

Aether được khen không khỏi nở mày nở mặt, đến giọng nói cũng lộ ra vẻ đắc ý "Tất nhiên rồi"

"Waoo, vậy là chúng ta còn phải làm thêm, bao nhiêu tấm thiệp nữa nè" Aether băn khoăn nghĩ, cậu nghĩ tới số người sẽ tham gia lễ cưới của họ. Aether giơ bàn tay ra đếm nhẩm, đếm hết 10 ngón tay rồi mà Aether vẫn cảm thấy không đủ

"Không..đủ, sau 10 ngón tay rồi, không lẽ chỉ mời được 10 người sao, không được Aether còn muốn mời cả lớp với gia đình cơ" Aether rầu rĩ nói

Xiao lập tức chìa thêm 10 ngón tay của mình ra trước mặt Aether "Cho cậu thêm 10 ngón của mình nữa nè, nếu vậy thì có đủ thêm không"

"Xiao, cậu cho tớ thật à" Aether đưa đôi mắt long lanh cún con lên nhìn Xiao với vẻ mặt háo hức

"Dĩ nhiên rồi, cậu là, cô dâu tương lai của tớ mà" Xiao đỏ hết cả mặt lên, ngượng ngùng nói xong thì nắm lấy bàn tay của Aether, bày tỏ rằng 10 ngón tay của tớ là của cậu rồi, nên cậu cứ đếm thêm đi, Aether vui vẻ gật đầu

Tại sao hai bạn trẻ lại làm thiệp cưới nhỉ, thì ta hãy quay trở về 2 tháng trước, vào ngày đầu tiên khi Aether chuyển tới trường mẫu giáo Teyvat

Một cậu nhóc ngoan ngoãn với khuôn mặt xinh xắn dễ thương, lúc nào cũng nở một nụ cười tựa mặt trời, còn chưa kể tới mái tóc vàng mềm mượt nữa, Aether xinh tới mức mọi người còn không tin rằng cậu là con trai nữa chứ. Ừ thì đối diện với một Aether như thế, ai cũng sẽ siêu lòng mà thôi

Xiao cũng là một trong những người bị câu mất trái tim đó

Aether thích làm quen với thật nhiều bạn mới, thậm chí Aether còn kết bạn với chú mèo hoang trên đường tới trường, và đối với Xiao, lần đầu tiên gặp mặt, Aether liền có cảm giác như Xiao như một chú mèo cáu kỉnh vậy, tại vì lúc nào Aether cũng thấy Xiao ngồi một mình trong lớp, khuôn mặt lúc nào trông không vui vẻ vậy, các bạn trong lớp đều bảo là Xiao không thích nói chuyện, nhưng Aether lại thấy khác, cậu để ý thấy đôi lúc Xiao sẽ lén nhìn trộm cậu 1,2 lần nhưng lại chẳng ra nói chuyện với cậu gì cả, điều đó cũng khiến Aether buồn bực không tả xiết. Xiao mặc dù không giao tiếp nhiều, nhưng lúc nào cậu ý cũng thể hiện qua hành động của mình, dù là những thứ lặt vặt nhỏ nhất luôn

Còn hôm mà Aether muốn tô màu, nhưng lại chẳng mang theo màu vẽ, thế mà Xiao liền đưa cậu hộp màu mới của mình, trong khi trước đấy Xiao chưa bao giờ chia sẻ với ai cả!!! Aether chưa kịp nói cảm ơn xong mà đã quay đầu tính bỏ đi rồi, nên Aether phải lon ton chạy theo phía sau mà nắm lấy tay áo của Xiao giữ cậu ý ở lại

"Xiao, có muốn tô màu cùng mình không" vì đây là lần đầu tiên cậu rủ ai đó tô màu cùng mình nè nên giọng điệu của Aether có đôi chút ngập ngùng, lại còn sợ Xiao từ chối nên giọng điệu đã bé rồi lại còn bé hơn nữa

Thật may mắn khi Xiao thật sự không từ chối mình khiến cho Aether vui lắm

Ví dụ như như bữa trưa có món ớt chuông mà Aether ghét nhất, nhưng chỉ có những bé hư mới không chịu ăn đồ ăn mà mình ghét, Aether đâu phải bé hư đâu, với cả cậu vẫn còn muốn lấy phiếu bé ngoan mỗi tuần nữa nên khi cậu tính nuốt nước mắt mà ăn thì Xiao đã lấy phần ớt chuông ra khỏi bát của cậu, rồi còn đưa cho cậu món gà xiên nấm mà cậu thích nữa. Chính hành động nghĩa hiệp đấy lại khiến vị trí của Xiao trong lòng Aether tăng lên một bậc, à không, phải nói là nhiều bậc đáng kể luôn đó

Hay là lúc khi Aether chơi nô đùa bị ngã thì Xiao sẽ là người chạy ra nhanh nhất đỡ cậu lên, mặc dù không phải vết thương to tát gì cả nhưng Xiao rất ân cần chăm sóc vết thương cho cậu, lại còn dán cho cậu một tấm urgo màu hồng trông rất đáng yêu

Chính vì lẽ đó, Xiao trở thành người mà Aether yêu quý nhất sau người nhà của mình. Vào mỗi lần ra chơi, Aether sẽ kéo Xiao đi chơi cùng, hoặc là ngồi bên cạnh Xiao nghe cậu đọc truyện cổ tích cho. Xiao thật sự thông minh luôn, trong khi bản thân mình cắt nửa câu đôi chữ vẫn không đọc được thì Xiao có gì cũng biết, cậu ý vừa biết viết này, chữ là còn rất đẹp nữa, rồi truyện cổ tích nào cũng rõ hết. Aether thích nghe giọng của Xiao kể chuyện lắm

Khi trong lớp có tổ chức hoạt động nhỏ, như kiểu "em muốn làm gì trong tương lai". Có bạn nói rằng em muốn trở thành một idol nổi tiếng, hay có bạn nói rằng em muốn trở thành một nhà thám hiểm vĩ đại, cũng có bạn nói muốn trở thành một nhà chiêm tinh học...Mọi người, ai cũng có ước mơ riêng cho mình cả, còn tới Aether, ngay lập tức, Aether nhớ về cuộc trò chuyện của mình với em gái

"Lumine này, có cách nào để anh với Xiao luôn ở cạnh nhau không" Aether tâm sự với em gái, buồn bực vì thời gian trên lớp ít quá khiến cậu không gặp được Xiao

"Hai người vừa mới gặp nhau ở trường mà, sao lại nhớ luôn rồi" Lumine không mấy vui vẻ đáp, cô bé không thích Xiao cho lắm, trước khi gặp Xiao thì cậu trai quan tâm cô bé nhất luôn, thế mà bây giờ 1 câu, 2 câu mở ra thì lại nhắc tới cái tên Xiao đấy "Nếu anh thích cậu ta quá thì kết hôn với cậu ta ý, thì hai người ở bên nhau rồi đó" Lumine phụng phịu nói trêu đùa, nhưng có vẻ như Aether thì lại rất chăm chú lắng nghe

"Kết hôn...? Giống như là vợ chồng sao, thế thì là sẽ được ở bên cạnh nhau mãi nhỉ" Hai mắt Aether sáng bừng lên khi nghe xong, rồi lại suy nghĩ gì đó như ông cụ non, không để ý tới ánh mắt kì lạ của em gái nhìn mình

Do lẽ đó, Aether đã dõng dạc đứng lên trả lời rằng "Em muốn trở thành vợ của Xiao" trong sự bất ngờ của Xiao bên cạnh, cùng tiếng reo hò thật to đầy kinh ngạc của cả lớp, rồi tới tiếng bàn tán khó tin như kiểu Tớ biết chắc giữa họ có điều gì à hoặc là là vợ ý à, tức là họ sẽ kết hôn sao, Ồ, tớ thích hôn lễ lắm đó

"E hèmm, trật tực trật tự nào các em!!!" Thầy giáo Venti hằn giọng nói, nhưng cũng không giấu nổi nụ cười khúc khích của mình

Trong khi mọi người bàn tán thì mặt của Xiao càng ngày càng đỏ lên như cà chua vậy, chứ không giữ được vẻ lạnh lùng như mọi khi khiến cả lớp không khỏi trầm trồ một phen

Xiao cũng không kém cạnh mà nắm lấy tay của Aether rồi đáp trả bằng lời hứa "Em muốn trở thành một người đàn ông có trách nhiệm và đủ khoẻ mạnh để bảo vệ Aether"

Xiao vừa dứt lời, thì cả lớp lại được một phe ồ ào, bàn tán xì xào, đi cùng đó là những tiếng cười khúc khích

"Vậy thì, cả lớp cùng vỗ tay chúc phúc cho hai bạn để hoàn thành ước mơ đó nào" Thầy giáo Venti là người đầu tiên phản ứng lại, cũng không quên cổ vũ cho ước mơ của 2 bạn trẻ nhỏ

Kể từ sau hôm đấy, Xiao và Aether là cặp gà pông được săn đón nhất cả lớp, à, nói là cả trường thì đúng hơn, tới cả các bạn học lớp khác hay các thầy cô cũng quan tâm tới chuyện tình cảm của 2 đứa, cứ y như rằng thấy cặp đôi nhỏ đi hay ngồi cạnh nhau thì mọi người rất thích gặm cẩu lương qua ngày

"Vậy thì, bao giờ 2 cậu sẽ kết hôn!!!"

"Aether nè, tớ có được mời tới dự đám cưới của 2 người không"

"Tớ có thể trở thành linh mục chứng hôn cho 2 cậu được không???"

"Tuyệt thật nhỉ, mình cũng muốn kết hôn giống như Xiao với Aether đó"

Dưới sự cổ vũ của mọi người, Xiao và Aether đã có một quyết định táo bạo rằng, họ sẽ chuẩn bị cho hôn lễ luôn ngay bây giờ mà không đợi tới khi trưởng thành

Nói ngắn gọn là thế, vậy nên là bây giờ, Xiao và Aether đã chuẩn bị cho hôn lễ của cả 2, bắt đầu bằng việc vẽ thiệp cưới gửi cho mọi người. Cái khó là Aether chưa biết viết chữ một cách rõ rạc, nên cậu để cho Xiao viết nội dung còn mình thì sẽ đảm nhận phần trang trí tấm thiếp

Loay hoay một hồi mới xong được một tấm đầu tiên và Aether cảm thấy vô cùng hài lòng, cậu không khỏi mong đợi cho tới khi hoàn thành xong tất cả tấm thiệp mời này

"Aether, cậu có cảm thấy thiếu gì nữa không" Xiao thấy Aether vẽ xong rồi thì
ngập ngừng một lúc rồi mới hỏi

Aether đang say sưa trang trí thiệp mời mà quay ngây ngốc nhìn Xiao như muốn đoán xem ý của Xiao là đang thiếu thứ gì. Họ đã có nơi tổ chức lễ cưới rồi nè, có thiệp mời nè, có cả bạn Barbara đứng ra làm linh mục chứng hôn cho 2 người rồi nè "Đâu có thiếu gì đâu?"

"Ý của tớ là...cái này nè, chìa tay ra đi Ae" Xiao ngượng ngùng không nhìn thẳng vào mặt Aether, rồi đoạn anh đặt một vật gì đó với kích thước rất nhỏ lên tay Aether ngay sau khi cậu chìa tay ra. Đó là, một chiếc nhẫn nhỏ thủ công làm từ lá, trông rất nhỏ nhắn và vừa với ngón tay của Aether nữa

"Tớ xem thì khi kết hôn phải có nhẫn, nhưng vì chưa đủ tiền mua nên chỉ có thể làm tặng thế này thôi,..nếu cậu không thích thì né....Hả, này, sao tự nhiên lại" Chưa để Xiao dứt lời xong thì Aether đã như sóc con mà bay tới ôm Xiao thật chặt, khiến Xiao chợt mất thăng bằng mà ngã xuống, kèm theo đó là Aether cũng ngã xuống theo luôn mà nằm trong lòng của Xiao "Tớ thích thích, thích, siêu thích nó luôn á" Aether vui mừng không tả, cọ đầu mình vào lồng ngực của Xiao

"Chậc,..cũng chẳng có gì to tát, khi lớn hơn, tớ sẽ tặng cậu một chiếc nhẫn to hơn, đẹp hơn và lấp lánh hơn" Xiao trong lòng thì như nở hoa mà vẫn tỏ ra như chẳng có gì đặc biệt lắm, anh nói với giọng điệu đắc ý vui mừng, ôm lấy Aether trong lòng mình

Chết thật rồi, hình như mình ngày càng quý Xiao hơn nữa mất rất-Aether thầm nghĩ















Lời tác giả
Tự nhiên tui muốn thấy cảnh Xiaother iu nhau thời mẫu giáo và quá trình chăm vợ của Xiao từ những ngày con bé á, nên là bộ fic này ra đời nè🥺
Bộ này này ngắn thôi, dự dịnh khoảng 3chap với 2Pn nên là khum lo cảnh ngồi chờ chap mới đâu 💖

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top