Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHÀNG TRAI NĂM ẤY - Không Muốn Ngủ Sớm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Năm thứ hai bí mật hẹn hò với người thừa kế Giang Thị, tin tức hắn đính hôn với tiểu thanh mai bất ngờ leo lên hot search.

Mọi người đều nói bọn họ ngược luyến tình thâm, cuối cùng cũng có một cái kết có hậu.

Nhưng không ai biết, tôi đã suýt c.h.ế.t trên trường quay.

Sau này, tôi từ một người đóng thế cảnh võ thuật nhảy lên trở thành ảnh hậu mới nổi, bị người bới ra từng có một khoảng thời gian qua lại với hắn.

"Giang Triệt nào? Không quen."

Khi trả lời câu hỏi của phóng viên, tôi cười rất thẳng thắn.

Nghe nói vị tổng giám đốc lạnh lùng cao quý kia của nhà họ Giang, đêm đó đã xé giấy đăng ký kết hôn, công khai cầu xin tôi quay lại.

1.
Ở trường quay Uy Á tôi xảy ra tai nạn ngoài ý muốn, rơi xuống đất từ độ cao mười mét, bắp chân bị đinh đâm vào.

Lúc được khiêng lên cáng, tôi nghe thấy nữ chính đang làu bàu:

"Xui xẻo thật, sắp đóng máy rồi còn xảy ra chuyện, không có năng lực đánh võ thuật thì làm người đóng thế làm méo gì."

Tôi cố mở mắt ra.

Cô ta quay đầu lại và "chậc" một tiếng khinh bỉ.

Cảnh quay dưới nước cô ta không muốn xuống nước, tôi đã thay cô ta ngâm mình trong nước suốt ba tiếng đồng hồ.

Cảnh đánh nhau cô ta thấy chưa hài lòng, vì vậy tôi phải thay cô ta hứng trọn mười hai cái tát.

Thế mà cô ta lại đăng vẻ ngoài nhếch nhác của tôi cùng với vẻ đẹp tinh tế của cô ta lên Weibo.

Kèm theo dòng trạng thái: "Đáng thương quá à, cho nên phải cố gắng lên làm đại hoa nhen!"

Đêm đó, Weibo của cô ta bị một đám thủy quân mắng tới mức phải xóa bài.

Giang Triệt ôm lấy tôi với ánh mắt đau lòng.

"Rõ ràng là em có anh mà, cần gì phải chịu đựng nỗi tủi thân này."

Hắn là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Giang Thị, là kim chủ** mà ai cũng muốn bám vào.

**Kim chủ là người có vị thế trong xã hội và quyền lực trên thương trường, khả năng tài chính tốt. Kim chủ sẽ tìm ai đó theo ý thích (trong truyện thường là các minh tinh màn bạc) đồng thời đối phương cũng có nhu cầu từ đây mối quan hệ được hình thành.

Tôi làm một diễn viên đóng thế vô danh hết lần này tới lần khác, không những lọt vào mắt xanh của hắn mà còn từ chối sự giúp đỡ của hắn.

"Một người dựa vào kim chủ, sẽ là một diễn viên giỏi sao?"

Mà bây giờ, nhìn lên bầu trời, lần đầu tiên tôi bị lung lay bởi ý nghĩ này.

2.
Khi bác sĩ thông báo từ nay về sau tôi sẽ không thể quay phim nữa, chỉ có bạn thân Hứa Ôn ở bên cạnh tôi.

Cô ấy lo lắng nắm lấy tay tôi.

"A Miên, đừng buồn, Chúng ta vẫn còn con đường khác."

Tôi tỏ vẻ không lo lắng mỉm cười với cô ấy.

Người quanh năm đóng phim, ai mà không chuẩn bị tâm lý trước chứ?

"Ôn Ôn à, Giang Triệt đâu? Tớ muốn gặp hắn."

Tôi với hắn đã hẹn nhau đi du lịch sau khi quay xong cảnh này, bây giờ tôi như thế này cũng phải thông báo cho hắn một tiếng.

Ai ngờ Hứa Ôn đột ngột giấu điện thoại đi, đôi mắt bắt đầu tránh né.

"Cậu cứ nghỉ ngơi cho tốt đi, có chuyện gì tớ sẽ chuyển lời giúp cậu!"

Đôi mắt cô ấy ửng đỏ, không bình thường chút nào.

Cuối cùng, không chống đỡ được những yêu cầu và thắc mắc lặp đi lặp lại của tôi.

Cô ấy bắt đầu mắng: "C.on m.ẹ n.ó thằng ch.ó, tớ thật sự muốn một đ.ao g.i.ết chết hắn! Cậu đã như thế này, hắn.........."

Tim tôi bẫng đi một nhịp.

Khi tôi nhìn thấy những hình ảnh trên điện thoại, máu trong người đường như đông cứng lại.

Trong ảnh, người đàn ông từng yêu tôi như sinh mệnh cúi xuống hôn nhẹ cô gái mặc áo trắng ngồi trên xe lăn.

Khuôn mặt cô gái dịu dàng, rất giống tôi, nhưng lại có chút không giống.

Cả hai cười rất ngọt ngào tự nhiên.

[Người thừa kế tập đoàn Giang Thị sắp đính hôn!]

No.1 hot seach, trong phần bình luận toàn là những lời cảm động và chúc phúc.

[Waoooooo quá đáng yêu rồi! Cô ấy vì hắn mà xông vào biển lửa, hắn đau khổ chờ cô ấy tỉnh lại!]

[Thanh mai trúc mã* ở bên nhau là tuyệt nhất! Chúc mừng!]

[Tiểu thuyết xảy ra ngoài đời thật rồi, anh tổng tài bá đạo lạnh lùng si tình, em gái nhà bên dịu dàng xinh đẹp, nhanh về với nhau đi!]

............

Nhưng không ai biết rằng, tôi mới là bạn gái hiện tại của hắn.

3.
Hai năm trước, Giang Triệt lần đầu tiên chú ý đến tôi với tư cách là một nhà đầu tư, khi tôi thay nữ chính của một bộ phim nhảy xuống vực.

Ai cũng bảo hắn lạnh lùng như một tảng băng.

Nhưng hắn lại cười bắt tay một diễn viên đóng thế như tôi trước mặt mọi người.

"Xin chào, tên tôi là Giang Triệt."

Lúc hắn cười mắt lấp lánh ánh sao, lần đầu tiên đấy tôi có chút ngẩn ngơ.

Sau đó, lúc tôi bị thương trong khi đóng thế, hắn vội vã chạy tới thăm tôi, tự mình bôi thuốc cho tôi.

Hết lần này tới lần khác tạo ra những cuộc gặp gỡ, từ từ tiến vào cuộc sống của tôi.

Hắn sẽ trò chuyện với tôi về ca kịch, cùng tôi làm đồ handmade và ghi nhớ tất cả sở thích của tôi.

Thậm chí lúc một chiếc xe tải suýt tông vào, hắn vẫn vô thức bảo vệ tôi ở bên cạnh.

Từ trước tới nay tôi chưa bao giờ ham vinh hoa phú quý, nhưng đã bắt đầu đắm chìm trong sự ấm áp của hắn từng chút một.

Hứa Ôn đã từng nhắc nhở tôi: "Người như Giang Triệt, cảm thấy tạm thời mới mẻ là chuyện bình thường."

Tôi cũng không quan tâm.

Mãi cho đến hôm nay, khi nhìn thấy khuôn mặt tiểu thanh mai của hắn, tôi mới hiểu có những đêm hắn vuốt ve khuôn mặt của tôi, im lặng mà nhẫn nhịn.

Nếu không phải tin tức này bị người ta bới ra, tôi sẽ không bao giờ biết rằng hắn từng có một thanh mai đã lao vào ngọn lửa để cứu hắn.

Năm đó cô ta vì hắn mà mất trí nhớ, trở thành người thực vật.

Hóa ra thứ tôi cho là duy nhất chỉ là vật thay thế của người khác.

Vì vậy, sau khi tiểu thanh mai tỉnh lại, Giang Triệt đã kiên quyết bỏ rơi tôi.

Ngay cả một lời thông báo cũng không thèm nói.

4.
Hứa Ôn đứng trước giường bệnh, hai tay nắm thành nắm đấm.

"A Miên, tớ sẽ tìm người vạch trần hắn."

Toàn thân tôi đau đớn, thở dài.

"Vạch trần như thế nào đây, vốn dĩ là bí mật yêu nhau, với thân phận địa vị của hắn, chúng ta rất có thể bị dư luận cắn trả."

Là Giang Triệt để nghị yêu bí mật.

Có lẽ hắn cảm thấy một ngày như vậy sẽ tới, nên đã chuẩn bị tất cả từ lâu rồi.

Lúc đấy tôi kiêu ngạo, không muốn bị người khác coi thường nên dứt khoát đồng ý.

Mà lúc này tôi đột nhiên đứng lên nói ra, sẽ bị xem là một người phụ nữ đầy mưu mô đang cố gắng cọ nhiệt.

Điện thoại của Hứa Ôn đột nhiên sáng lên.

Cô ấy vừa mới liếc nhìn đã bắt đầu chửi thầm.

Vợ chưa cưới của Giang Triệt đăng một trạng thái lên Weibo, kèm theo hình ảnh nhẫn đôi của bọn họ.

Thiết kế rực rỡ, những viên kim cương tỏa sáng như những vì sao và còn khắc tên của nhau lên nhẫn.

Và trong thùng rác ở góc màn hình, lóe lên một chút ánh sáng bạc.

Mẫu nhẫn đuôi cá kia quá quen thuộc với tôi.

Là ngày kỉ niệm năm đầu tiên chúng tôi bên nhau, tôi đã bỏ ra rất nhiều tiền để đặt làm riêng một cặp nhẫn.

Lúc đầu để không lộ ra ngoài, họa tiết đuôi cá được đặc biệt đặt ở bên trong.

Chỉ là bây giờ chiếc nhẫn giống như tôi.

Bị hắn vứt đi một cách thờ ơ.

5.
Trong khoảng thời gian dưỡng bệnh này, tôi cắt đứt mọi liên lạc với thể giới bên ngoài.

Hứa Ôn thường xuyên tới thăm tôi, nhưng cũng không ở lại cả ngày.

Tôi không thể xuống giường, vì vậy chỉ có thể dùng tay phải không bị thương để vẽ tranh.

Khi thùng rác bị ném vào bức tranh hỏng thứ mười hai, có người đã bước vào.

Người đó nhẹ nhàng nhặt bức tranh của tôi lên và mở ra.

Hắn khẽ thở dài.

"Hạ Miên, cô có giận tôi như thế nào, cũng đừng quấy rầy An Niệm, cô ấy vừa mới bị ốm nặng......."

Tôi từ từ ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt hắn.

Giang Triệt gầy đi rất nhiều, nhưng dáng dấp hắn vẫn như cũ là một tổng tài cấm dục.

Trước kia mỗi lần tôi bị thương, lúc hắn bôi thuốc, sẽ nhẹ nhàng xoa đầu ngón tay để an ủi tôi.

Nhưng giờ đây hắn chỉ lặng lẽ đứng ở đó, với gương mặt lạnh lùng để đòi lại công bằng cho vợ sắp cưới của mình.

Tôi cười khẽ.

"Tôi làm phiền cô ấy? Anh Giang đang đùa phải không?"

Hắn hơi nhíu mày.

"Là bạn của cô nói với Niệm Niệm về mối quan hệ trước đây của chúng ta. Bảo cô ta sau này tránh xa Niệm Niệm ra."

Ngày xưa là người yêu còn bây giờ giống như kẻ thù, giọng điệu mang đầy ý cảnh cáo.

Ngực tôi giống như có một hòn đá lớn chắn ngang, ngột ngạt tới mức không thở được.

Nhưng mặt vẫn giữ vẻ bình thản như cũ.

''Đã biết."

Tầm mắt lướt qua chiếc nhẫn tron ngón áp út của hắn, hắn đưa tay ra sau lưng.

Giống như chưa từ bỏ ý định, hắn lại tiếp tục nói:
"Hạ Miên, cô cũng chỉ là vật thay thế của Niệm Niệm mà thôi. Cô không xứng với tôi, cũng đừng hi vọng hão huyền nữa. Hiểu không?"

Nói xong những lời này, Giang Triệt quay đầu đi, không nhìn tôi nữa.

Tôi vẫn cười với hắn, thản nhiên ném bức tranh vừa vẽ xong cho hắn.

"Rời khỏi anh, tôi rất vui."

Đó là một hình người que rất đơn giản, mấy nét bút đã vẽ ra một tên kh.ốn.

Vẻ mặt hắn u ám, chẳng mấy chốc lại như thường.

Bên ngoài phòng bệnh, bóng dáng chiếc xe lăn vừa xuất hiện cũng khiến hắn biến mất theo.

6.
Cơn đau thấu xương khiến tôi không thể suy nghĩ nhiều.

Tôi đã nghĩ sự nghiệp diễn xuất của mình sẽ dừng lại ở đây.

Nhưng không lâu sau, một đoạn video vào ngày tôi bị thương đột nhiên xuất hiện trên mạng.

Khi nữ chính là tiểu hoa đang nổi dựa vào xích đu ăn kem, tôi đang làm người đóng thế bị treo lên đánh võ hết lần này tới lần khác ở Uy Á.

Sau đó, biện pháp an toàn bị trục trặc, tôi rơi xuống ngay tại chỗ từ độ cao bảy tám mét.

Đạo diễn hầm hè mắng những lời tục tĩu.

Ngay cả đoạn nữ chính đảo mắt và nói thật xui xẻo cũng bị quay vào.

Ngay sau đó, không chỉ fan bắt đầu thoát fan mà ngay cả người qua đường cũng mắng nữ chính là bình hoa dối trá.

[Đây là đãi ngộ của việc đầu tư vốn vào sao? Trực tiếp để người đóng thế diễn tất cả là được rồi.]

[Chị gái này lần trước còn đăng bài chế nhạo người đóng thế, đúng là não không có nếp nhăn!]

[Mọi người không nhìn mặt sao? Chị diễn viên đóng thế này cũng siêu xinh luôn! Còn xinh hơn bình hoa đó gấp mấy lần, Nội Ngu tuyển diễn viên kiểu gì vậy?]

...........

Thậm chí còn có người cắt ghép một loạt video, tất cả đều là cảnh tôi đóng thế đánh võ thuật trong các bộ phim truyền hình lớn.

Tất cả các loại động tác khó cùng với bóng lưng mạnh mẽ, dưới nền nhạc và cảnh quay chậm có vẻ càng có sức cuốn hút.

Sau đó, có người tung tin tôi bị thương nặng, cũng không thể diễn cảnh đánh nhau được nữa.

Lúc đấy, cư dân mạng nhanh chóng bùng nổ.

[Đoàn làm phim vô đạo đức! Đừng ra ngoài gây tai họa cho người khác nữa!]

[Trời ơi chị gái xinh đẹp thiệt là khổ! Sau này đừng đóng thế nữa! Hãy làm nữ chính đi ô ô ô.]

Nữ chính bị mắng tới mức phải khóa bình luận lại, tổ đạo diễn thì thừa nhận vấn đề của thiết bị an toàn.

Trong thời gian nằm viện, tôi còn đang rầu rĩ vì không thể diễn thế những cảnh võ thuật nữa, về vấn đề kế sinh nhai sau này.

Hứa Ôn tới trước mặt tôi với vẻ mặt bí ẩn.

"A Miên, tránh xa tên cặn bã đó ra, vận may sắp tới rồi!"

Lúc này tôi mới đọc kỹ phần bình luận và nhướng mày với cô ấy.

"Video này, cậu làm hả?"

Nhưng vẻ mặt cô ấy lại thần thần bí bí.

''Cậu đoán xem."

"Video này, cậu làm hả?"

Nhưng vẻ mặt cô ấy lại thần thần bí bí.

''Cậu đoán xem."

7.
Hứa Ôn không không tiết lộ danh tính của người đã giúp đỡ tôi mà chỉ nói rằng đợi tôi khỏe tự mình đi gặp hắn.

Sau ba tháng, cuối cùng tôi cũng được xuất viện.

Người bí ẩn ở phía sau đã hẹn gặp tôi tại một nhà hàng cao cấp.

Hứa Ôn còn đặc biệt tìm một nhà tạo mẫu chuyên nghiệp để thiết kế kiểu tóc và trang điểm cho tôi.

"Người này không phải nhân vật bình thường, A Miên, chúng ta phải nắm lấy cơ hội!"

Mặc dù tôi trêu cô ấy làm quá lên nhưng tôi cũng thuộc lòng lý lịch 25 năm của mình rồi.

Tôi biết rõ mình cần cơ hội này như thế nào.

Âm nhạc trong nhà hàng du dương, những người trong này đều là những người máu mặt.

Tôi đi vào trong.

Đập vào mắt của tôi là một dáng người cao thẳng, tôi hít một hơi thật sâu.

Khi người đàn ông đó nhìn thấy tôi tới, hắn quay đầu lại và nở một nụ cười.

Tôi hơi kinh ngạc.

Tôi cứ nghĩ đó sẽ là một đạo diễn lớn tuổi, nhưng không ngờ rằng lại là một chàng trai trạc tuổi tôi.

"Chào cô Hạ Miên, tôi là Hạ Yến Châu."

**Họ của hai người khác nhau nhen Hạ của Hạ Miên là 夏: /xià/ còn của Hạ Yến Châu là 贺: /hè/.

Giọng nói nhẹ nhàng, có một sức hấp dẫn làm yên lòng người.

Sau đó tôi mới nhận ra rằng người đàn ông trông có vẻ không đứng đắn trước mặt tôi, chính là đạo diễn thiên tài trong truyền thuyết, Hạ Yến Châu.

Năm nay hắn mới 27 tuổi, nhưng đã quay ba bộ phim, bộ nào cũng là bộ phim ăn khách.

Sau một lúc chào hỏi, hắn đã đưa cho tôi một chồng kịch bản.

"Cô Hạ, tất cả những gì tôi làm đều là vì cuốn sách này, cô chính là nữ chính được chọn."

"Cô có quyền từ chối. Tất nhiên, tôi cũng sẽ không từ bỏ đâu, tôi sẽ thuyết phục đến ngày cô đồng ý mới thôi."

Đôi mắt hắn trong veo, rất kiên định.

Tôi mỉm cười nhận lấy.

"Cảm ơn đạo diễn Hạ, tôi sẽ suy nghĩ thật kỹ."

Hắn giống như thở phào nhẹ nhõm sau khi nghe tôi nói.

"Vậy tôi chờ câu trả lời của cô."

Vừa dứt lời, âm nhạc trong nhà hàng trở nên rộn ràng du dương, sân khấu xoay ở trung tâm xuất hiện một hộp quà màu đen.

Người dẫn chương trình nói đó là phần thưởng may mắn của đêm nay.

Hắn sẽ chọn ngẫu nhiên hai khách hàng để tham gia thử thách, ai trả lời đúng nhất sẽ nhận được sợi dây chuyền giới hạn trong hộp quà.

Sợi dây chuyền cũng có kiểu đuôi cá, nên tôi vô thức nhìn lại thêm lần nữa.

Hạ Yến Châu bắt gặp ánh mắt của tôi, khẽ cười hỏi:

"Thích sao?"

8.
Tôi còn chưa kịp mở miệng từ chối, giây tiếp theo, Hạ Yến Châu đã giơ tay lên.

Người dẫn chương trình mời hắn lên sân khấu và hỏi còn ai tham gia thử thách nữa không.

Ở một góc cách đó không xa, một bóng người quen thuộc chậm rãi đứng dậy.

"Để tôi."

Là Giang Triệt, hắn quét mắt về phía tôi, lại rất nhanh nhìn vào người con gái ngồi xe lăn ở đối diện.

Cô ấy cười rất ngọt ngào, trong mắt tràn đầy tình yêu.

Tôi quay đầu đi, không muốn nhìn nữa.

Để tạo bầu không khí, người dẫn chương trình trêu chọc hai người họ một chút.

"Hai vị hôm nay đều đi cùng bạn gái, có muốn nói gì với bọn họ không nào?"

Vẻ mặt Giang Triệt hờ hững, ánh mắt đảo qua tôi rồi nhìn về phía An Niệm.

"Những thứ em muốn, anh sẽ cố gắng hết sức lấy cho em."

Hạ yến Châu lại nhướng mày và cong môi cười.

"Anh lấy được nó, em sẽ đồng ý với anh chứ?"

Khán giả phía dưới cười rộn lên, Giang Triệt quay đầu nhìn hắn, trong mắt lóe lên một chút hoảng loạn.

Tôi mỉm cười, không gật mà cũng không lắc đầu.

Rõ ràng là nói về chuyện kịch bản, không biết lại làm bao nhiêu người hiểu lầm.

9.
Bởi vì chỉ là một hoạt động nhỏ giữa bữa ăn, nên người dần chương trình cũng không đặt quá nhiều câu hỏi.

Nhưng mà liên quan tới thiên văn địa lý, muôn hình vạn trạng câu hỏi, thậm chí có mấy câu tôi không trả lời được.

Nhưng Giang Triệt và Hạ Yến Châu không những trả lời đúng mà còn trả lời rất nhanh, giống như đang đọ sức với nhau.

Nụ cười của người dẫn chương trình có chút phấn khích.

"Xem ra năng lực của hai vị không thể xem thường! Trước mắt điểm số đang ngang nhau, câu hỏi cuối cùng, kết quả ai sẽ là người chiến thắng đây?"

"Mời nghe câu hỏi: Trong số các ngoại tệ được chuyển đổi ở nước ta, loại tiền nào có giá trị lớn nhất?"

Hạ Yến Châu trả lời: "Bảng Anh."

Nhưng Giang Triệt lại khẽ mím môi, vẻ mặt u ám.

Cho tới khi người dẫn chương trình hỏi hắn, hắn mới chậm rãi trả lời: "Đô la Mỹ."

Câu trả lời đúng là cái trước.

Nhưng Giang Triệt là một thạc sĩ kinh tế và sau này là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Giang Thị.

Câu hỏi như thế này, hắn không có lý do gì để trả lời sai.

Chỉ có khả năng duy nhất là hắn cố tình làm vậy.

An Niệm rất buồn, giống như giận dỗi gạt tay Giang Triệt ra.

Hắn cúi người xuống nhẹ nhàng ôm cô ấy vào lòng mà không nhìn tôi thêm lần nào nữa.

10.
Mặc dù Hà Yến Châu đã lấy được sợi dây chuyền, nhưng hắn cũng không bắt tôi phải đồng ý với hắn.

"Đợi cô xem hết kịch bản, rồi quyết định cũng không sao."

Tôi đọc nó cả đêm và đưa cho hắn một câu trả lời chính xác vào ngày hôm sau.

《Thanh Hoài Truyện》 là một bộ phim nữ chủ, nội dung rất hay.

Kể về câu chuyện của một cô gái sinh ra trong một gia đình làm quan thời xưa, nhưng không bó buộc mình chỉ quanh quẩn ở nhà chăm sóc gia đình như những cô gái cùng trang lứa, mà luôn khao khát tạo dựng sự nghiệp, từng bước phá vỡ tư tưởng phong kiến cổ hủ, và trở thành đại diện cho thế hệ phụ nữ.

Hạ Yến Châu từng nói tôi là nữ chính trời chọn.

"Tôi nhìn thấy em trên trường quay, đôi mắt của em giống hệt nữ chính trong câu chuyện."

Sau khi tôi đồng ý đóng bộ phim này, Hạ Yến Châu đã tận dụng sức hút của mạng xã hội, nhân cơ hội đó để tuyên truyền cho bộ phim mới.

Ngoài dự đoán của tôi, Giang Triệt cũng chia sẻ video tuyên truyền này.

Hắn chưa bao giờ quan tâm tới lĩnh vực phim ảnh, ngay cả những bộ phim hắn đầu tư, cũng luôn sử dụng tài khoản của công ty để tuyên truyền.

Có người đoán là hắn trượt tay, cũng có người nói hắn đã đầu tư rất nhiều tiền vào bộ phim này.

Không ai biết rốt cuộc là vì lý do gì.

11.
Khi bộ phim khai máy, mọi người đều nói khi Hạ Yến Châu quay phim rất lạnh lùng, cực kỳ nghiêm khắc.

Lại hết lần này tới lần khác phá lệ cho tôi.

Rất nhiều cảnh chỉ cần diễn một lần là qua, hắn sẽ giảng giải cho tôi, tôi cũng tiếp thu một cách nhanh chóng.

Mọi thứ diễn ra suôn sẻ ngoài sức tưởng tượng.

Cho tới ngày hôm đó, Giang Triệt nắm tay An Niệm đi tới trước mặt tôi.

Hắn đầu tư vào, nên muốn cho cô ấy một vai diễn.

Vai diễn đó chỉ có một cảnh, không có lời thoại.

Nội dung cũng rất đơn giản, khi nhân vật chính bị vu oan lừa gạt, cô ấy chỉ cần nhận lệnh tát nhân vật chính một cái là được.

Tôi nắm chặt kịch bản, trái tim như bị con d.ao sắc nhọn đ.âm vào.

An Niệm biết chuyện của tôi với Giang Triệt, nên mới tìm cảnh quay này để trắng trợn trả thù tôi.

Giang Triệt cho phép cô ấy đến đây, có lẽ là để chứng minh cho sự thật lòng của hắn.

Bọn họ đe dọa sẽ rút hết vốn đầu tư, chỉ vì một vai diễn nhỏ, Hạ Yến Châu cũng rất khó từ chối.

Khi An Niệm vung tay tát tôi, khóe miệng nhếch lên cươi chế giễu.

Lúc đầu cô ấy tát rất nhẹ, Giang Triệt mở miệng giải vây cho cô ấy.

"Sức khỏe Niệm Niệm còn đang hồi phục, tay có chút yếu."

Hạ Yến Châu im lặng, bảo cô ấy làm lại.

Cứ thế hết lần này tới lần khác ......

Đến lần thứ tám, cuối cùng Hạ Yến Châu cũng không nhịn được nữa và bắt đầu chưởi ầm lên.

"Diễn được thì diễn, không diễn được thì c.út."

Đến lần thứ chín, cái tát của An Niệm vang lên rõ ràng.

Máu rỉ ra từ khóe miệng tôi, cảnh này cuối cùng cũng qua.

Tôi biết An Niệm hận tôi.

Dù cho năm đó cô ấy hôn mê, tôi đã thay thế cô ấy ở bên cạnh Giang Triệt mà không hề hay biết.

Cô ấy vẫn hận tôi như thế.

An Niệm vẫn chưa thể nói chuyện lưu loát, cô ấy lắp bắp nói, nhếch môi cười với tôi:

"Người phụ nữ ..... xấu xa."

Không ngờ sau khi lau vết máu trên khóe miệng, tôi giơ tay tát lại cô ấy một cái.

Toàn bộ phim trường đột nhiên im lặng.

"Cô An, lần sau cô phải tát mạnh vào, giống như thế này, nếu không cho dù có người bỏ tiền cho cô đóng phim, khán giả cũng không thèm xem đâu."

12.
Mọi người đều kinh hãi khi tôi dám đánh trả An Niệm.

Cô ấu là thiên kim nhà họ An, là vợ chưa cưới của Giang Triệt, cho dù tôi có chỗ dựa là đạo diễn Hạ, thì cái tát này cũng sẽ làm con đường diễn xuất của tôi đi tong.

Tuy nhiên, Giang Triệt chỉ dịu dàng xoa mặt cô ấy, không trách tôi câu nào.

Ngạc nhiên hơn nữa là vào đêm hôm đó, đoạn video cảnh quay bất ngờ lên hot search.

Miên Giang Triệt.

mắt của Giang Triệt không đúng.

ngờ vợ chưa cưới của Giang Triệt tham gia đóng 《Thanh Hoài Truyện》."

............

Trong đoạn video được truyền đi trên mạng, Giang Triệt đã ngăn An Niệm - người sắp nổi giận với tôi.

Đó là lần đầu tiên tôi thấy hắn to tiếng với cô ấy.

"Đừng gây rắc rối nữa!"

Và cảnh được cắt ghép tiếp theo là ánh mắt của Giang Triệt nhìn tôi.

Chịu đựng kìm chế, đầy sự đau khổ.

Trong một khoảnh khắc, cư dân mạng đã có phân tích táo bạo về ánh mắt của Giang Triệt.

Có người nói tôi thấy tiền sáng mắt, đã câu được người thừa kế tâp đoàn nhà họ Giang.

Cũng có người nghi ngờ Giang Triệt thấy sắc nảy lòng tham, không quan tâm tới tiểu thanh mai từng vì hắn xông vào biển lửa, đã thay lòng đổi dạ.

Nửa đêm, An Niệm nhấn thích bài đăng nói tôi cặp kè với Giang Triệt trên Weibo, sau đó lại giải thích là tay không có sức ấn nhầm.

Mà mọi người đều cảm thấy rằng cô ấy với tư cách là người trong cuộc đã thầm xác nhận chuyện này.

Đột nhiên, danh tiếng của tôi đột ngột giảm sút.

[Chị gái này bị điên rồi à? Sự nghiệp diễn xuất tuyệt vời như thế không cần, lại vì tiền mà làm người thứ ba?]

[Đáng tiếc trước đây có nhiều người ca ngợi cô ta như vậy .... fan cô ta thật đen đủi.]

[Cô An đã làm gì sai nào? Tra nam tiện nữ giữ chặt nhau đi!]

..........

Cầm điện thoại, tôi đọc từng cái bình luận chưởi bới, xúc phạm đó.

Hạ Yến Châu nói tôi đừng suy nghĩ nhiều, cứ yên tâm quay phim.

Nhưng hắn đã quay lại và đăng lên Weibo một video.

"Nhân vật nữ chính của tôi, luôn kiên trì và tốt bụng."

Còn Giang Triệt, từ đầu tới cuối không hề đứng ra.

Nhưng hắn đã quay lại và đăng lên Weibo một video."Nhân vật nữ chính của tôi, luôn kiên trì và tốt bụng."Còn Giang Triệt, từ đầu tới cuối không hề đứng ra.13.Sau đó, cơn sóng gió nhanh chóng bị một nam nghệ sĩ khác trong làng giải trí dập tắt, bộ phim 《Thanh Hoài Truyện》 cũng dần đi vào hồi kết.Vào ngày diễn ra bữa tiệc đóng máy, Hạ Yến Châu nghiêm khắc đã khôi phục lại vẻ bề ngoài lưu manh thường ngày.Hắn đội chiếc mũ lưỡi trai, uống tới mặt đỏ lựng.Nâng ly chúc mừng một vòng, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người tôi."Hạ Miên, tôi biết là không nhìn lầm em mà."Tôi mỉm cười uống một hơi cạn sạch: "Cảm ơn sự đề cử của đạo diễn Hạ."Ánh mắt hắn mơ màng, như muốn nói thêm điều gì, nhưng cuối cùng chỉ uống cạn chén rượu không nói gì.Khi ra khỏi nhà hàng, gió thổi hơi lạnh, tôi vô thức rụt cổ, mới nhận ra mình đã để quên chiếc khăn quàng cổ trong phòng rồi.Đang định quay lại lấy khăn, lại nghe thấy một giọng nói quen thuộc gọi tôi."Hạ Miên."Là Giang Triệt, hắn mặc một chiếc áo gió đen, gầy đi rất nhiều, đứng ở trước xe nhìn tôi.Tôi hít một hơi, không muốn dây dưa với hắn một chút nào, định quay người đi về.Hắn lại nói: ''Anh có chuyện muốn nói với em."Thấy tôi không phản ứng, hắn sải chân bước tới và nắm lấy cổ tay tôi.Tôi cố gắng hết sức để thoát ra, nhưng cổ tay bị hắn nắm đỏ bừng."Miên Miên, em đợi anh, được không, đợi anh .....""Giang Triệt, dựa vào cái gì?"Tôi lẳng lặng nhìn hắn, ánh mắt chứa đầy sự chán ghét.Dựa vào cái gì sau khi tiểu thanh mai cứu hắn bị hôn mê, hắn không kiêng nể gì tìm tôi làm người thay thế cô ta?Dựa vào cái gì sau khi tiểu thanh mai tỉnh lại, hắn ngay cả một câu giải thích cũng không nói đã chọn rời đi?Lại dựa vào cái gì sau khi tôi đã buông bỏ, hắn lại xin tôi đợi hắn?"Ở bên anh một khoảng thời gian, tôi vô cùng ghê tởm."Giọng tôi rất lạnh lùng, lúc này nhìn hắn chẳng khác nào nhìn đống rác bên đường."Hạ Miên."Đúng lúc một tiếng gọi rơi vào tai tôi.Chỉ thấy cách đó không xa, mặt Hạ Yến Châu hơi đỏ, trên tay hắn đang cầm chiếc khăn quàng cổ màu be của tôi.Hắn bước tới và đứng trước mặt tôi, cơ thể cao một cách lạ thường."Anh Giang, đêm hôm, anh muốn quấy rối tình dục hở?''Giang Triệt nghiến răng: "Hạ Yến Châu, cậu là cái thá gì?"Mùi rượu quyện với mùi thanh tùng dễ chịu xộc vào mũi tôi, tôi nghe thấy tiếng hắn cười khẽ."Anh Giang không nhớ đoạn video trước kia sao? Chỉ với ánh mắt của anh đã suýt chút nữa hủy hoại sự trong sạch của Hạ Miên, ở bên ngoài, anh có thể giữ chút đạo đức không?"14.Lúc Hạ Yến Châu đưa tôi đi, hắn vẫn còn say đứng không vững.Gió lạnh gào thét, nhưng hắn lại cởi mũ ra, để lộ mái tóc đầu đinh mới cắt của mình.Nhìn vào khuôn mặt của hắn, tôi càng cảm thấy hình như mình đã gặp hắn ở đâu đó trước đây rồi.Hắn hơi ngà ngà say, đôi mắt đột nhiên đỏ hoe."Hạ Miên, xin lỗi em vì sự tham gia của An Niệm. Cô ta có thù oán cá nhân với em, lúc đó anh không ..."Tôi lắc đầu, không có ý trách hắn.Nơi tôi ở cách đó không xa, hắn chuyển chủ đề và nói muốn đưa tôi về nhà.Hai người lảo đảo trên đường, tán gẫu đủ chuyện từ trường quay tới giới giải trí.Cho đến dưới khu chung cư, tôi nói đã tới nơi rồi.Hắn hơi nghiêng đầu, nheo mắt và mỉm cười với tôi."Trùng hợp quá, anh cũng ở đây."Tôi nghĩ rằng hắn đang nói đùa.Cho tới khi hắn rút chìa khóa, mở cửa căn phòng đối diện nhà tôi.15.Về đến nhà, tôi lục tung các hộc tủ ra, trong một cuốn album cũ cuối cùng tôi cũng tìm thấy bức ảnh đó.Thảo nào từ lần đầu tiên gặp Hạ Yến Châu tôi đã cảm thấy hơi quen thuộc.Tôi cứ nghĩ đó là ảo giác cho tới khi hắn cởi mũ để lộ mái tóc đầu đinh, lại mỉm cười mở cánh cửa đối diện nhà tôi.Tôi mới chợt nhận ra mình đã quen biết hắn từ rất lâu rồi.Mười mấy năm trước, lúc đấy Hạ Yễn Châu không được gọi là Hạ Yến Châu mà gọi là Tống Chi Thời.Gia đình ba người nhà hắn ở đối diện nhà tôi.Người đàn ông dịu dàng hiền lành là giáo sư đại học.Người phụ nữ điên điên khùng khùng suốt ngày ở nhà hét chói tai.Khuôn mặt cậu nhóc thường có vết bầm tím, rất gầy và đôi mắt rất lạnh lùng khi nhìn mọi người.Ai cũng biết người phụ nữ đ.iên đánh con trai, ném đồ đạc, suốt ngày ầm ĩ chó gà không yên.Nhưng người chồng giáo sư của bà ấy rất nhẹ nhàng và dịu dàng, không bao giờ tức giận với bà ấy.Cho tới hôm đó lúc tôi đi tập võ về nhà, tôi thấy cậu nhóc đang co ro ở hành lang hôn mê bất tỉnh.Tôi kéo hắn vào nhà và bôi thuốc vào vết thương cho hắn."Mẹ cậu cũng á.c quá."Khi hắn tỉnh lại, tôi nói.Ai ngờ hắn trừng mắt nhìn tôi phản bác: "Không phải bà ấy."Sau đó, mẹ hắn đột ngột qua đời, hắn phải cùng bố rời thị trấn.Trước khi đi, hắn lén chạy tới, chụp với tôi một tấm ảnh ở phòng khách bằng chiếc máy ảnh mà hắn nâng niu từ lâu.Trong bức ảnh, khuôn mặt của cậu nhóc đã lành lại một chút, mái tóc được cắt đầu đinh gọn gàng sạch sẽ, lần đầu nở nụ cười với tôi.Hắn nói với tôi: "Hạ Miên, tôi sẽ nhớ cậu."Hôm nay, cậu nhóc năm đó đã trưởng thành rồi.Nhưng thật ra là tôi quên hắn trước.16.Trước khi 《Thanh Hoài Truyện》phát sóng, tôi và Hạ Yến Châu chưa từng gặp lại nhau.Nhưng vào ngày chuyển nhà đó, vợ chưa cưới của Giang Triệt lại đột nhiên tới tìm tôi.Cô ấy mặc một chiếc váy trắng, tóc buộc đuôi ngựa cao, trông rất trong sáng đáng yêu.Tôi đeo một cặp kính không gọng, đầu tóc bù xù, lúc thu dọn đồ đạc thì dính đầy bụi trên người, nếu so sánh với nhau thì thật là xấu hổ."Cô An, tôi thấy chúng ta không có gì để nói với nhau." Tôi hạ lệnh đuổi khách.Nhưng cô ấy lại nói với tôi như đang cầu xin: "Hạ Miên, tôi chỉ ... nói mấy câu mà thôi."Mặc dù bây giờ An Niệm không phải ngồi xe lăn nữa nhưng đứng lâu sợ cô ấy cũng không chịu được.Thấy tôi không có ý định cho mình vào, cô ấy cắn răng nói một cách khó khăn."Cô biến mất, tôi đưa cô....tiền."Tôi không biết cô ấy với Giang Triệt đã xảy ra chuyển gì, chỉ là nghe những lời này cảm thấy có chút buồn cười."Cô An, cô nên biết là tôi sẽ không đồng ý. Nếu vì Giang Triệt thì cô yên tâm, tôi với anh ta không có khả năng đâu."Bàn tay nắm khung cửa của An Niệm run lên."Nếu không phải tại cô...."Tôi lắc đầu, đột nhiên cảm thấy cô ta ng.u đến đáng thương.Chẳng những vì một người đàn ông mà mất đi cuộc đời mình, thậm chí sau khi hắn thay lòng đổi dạ, hắn còn đem tất cả mọi lỗi lầm đổ lên đầu cô gái cũng là nạn nhân.Đã phạm phải sai lầm một lần, những vẫn không biết sửa đổi.Tôi không muốn dây dưa nhiều với An Niệm, đóng cửa "rầm" lại.Khoảnh khắc cuối cùng đó, tôi nhìn thấy một chút đ.iên cuồng trong mắt cô ấy.17.Sau khi bộ phim được phát sóng, nhiệt độ vẫn rất cao.Tôi cũng chính thức từ một cựu diễn viên đóng thế cảnh đánh võ trở thành một nữ diễn viên nổi tiếng, nhất thời, các loại kịch bản nhận đến mỏi tay.Cho đến ngày bộ phim chiếu tới cảnh An Niệm bị tát, toàn bộ mạng xã hội đều bị bùng nổ.Không phải vì cảnh này thú vị như thế nào mà vì cô ấy đã đăng một trạng thái dài ba trăm chữ lên Weibo, tố cáo tôi đã xen vào mối quan hệ của cô ấy và Giang Triệt khi cô ấy hôn mê.Thậm chí còn thẳng thừng nói những từ như "kẻ thứ ba".Kết hợp với video được phát ra trước đó, dư luận gần như nghiêng về phía An Niệm.Tất cả mọi người chuyển từ thông cảm sang xúc phạm chưởi rủa tôi.Đoạn phim tôi bị An Niệm tát đã bùng nổ.[Chính thất chi số tiền lớn để tham gia, chỉ để trừng trị kẻ thứ ba, ai xem mà không thấy đã!][Phần này nên xem xem đi xem lại nhiều lần!][Hồn xuyên qua tay chị An, các chị em like nhiệt tình lên nào!]Danh tiếng của 《Thanh Hoài Truyện》 trở nên tồi tệ hơn, cổ phiếu tập đoàn Giang Thị bị giảm mạnh.Thậm chí còn có tin đồn, An Niệm đã nhiều lần tự làm mình tổn thương bởi vì sự cố này.Dường như vô tình, cô ấy xắn tay áo trong bức ảnh để lộ ra một vết sẹo dài nhìn mà đau lòng.Cư dân mạng bênh vì vực kẻ yếu, đã tấn công Weibo của tôi và Giang Triệt.Ngày hôm đó, phòng quan hệ công chúng của Giang Thị đã tới tìm tôi, mở miệng đã khiến toàn bộ sự việc trở nên quá đáng hơn.18."Cô Hạ, chúng tôi đã có đủ bằng chứng để chứng mình mối quan hệ giữa cô và anh Giang là do cô chủ động."Bọn họ lấy ra một bản ghi chép khi tôi mời Giang Triệt đi uống cà phê như một lời cảm ơn vì khoảng thời gian ở bên nhau.Còn có khi tôi tình cờ đi ngang qua tập đoàn Giang Thị, vô tình gặp Giang Triệt cũng bị xem là cố ý đi tìm hắn.Thậm chí ngay cả bức ảnh chụp chiếc nhẫn kỷ niệm một năm yêu nhau tôi đặt mua cũng được bọn họ dùng làm bằng chứng."Nếu cô thẳng thắn thừa nhận tất cả trách nhiệm, chúng tôi sẽ làm mọi cách để đền bù tổn thất cho cô, nếu cô đóng bộ phim mới, chúng tôi cũng sẽ cố hết sức giúp cô xoay chuyển tình thế."Người đối diện nói rất thẳng thắn.Giống sợ tôi không chấp nhận, lại nói thêm: "Còn về số tiền, cô cứ việc ra giá."Tôi nhấp một ngụm trà và mỉm cười."Những thứ này nếu không phải Giang Triệt cung cấp, các người cũng không lấy được đúng không?''Đối phương cũng không trả lời câu hỏi này.Tôi đặt ly xuống và lấy trong túi ra một chiếc máy ghi âm."Ngại quá, tôi phải tự bảo vệ mình."Đối phương cười khẽ: "Cô Hạ, nếu cô đã như vậy, vậy chúng ta khó hợp tác rồi.""Quên chưa nói, tôi còn có một đoạn ghi âm."Sau khi ấn nút bật, giọng nói của Giang Triệt rất xúc động.Hắn nói: "Hạ Miên, làm bạn gái của anh nhé?"Tôi cười hỏi hắn: "Anh Giang, tôi là người thích tình cảm sạch sẽ, trước khi quen nhau, tôi muốn tìm hiểu lịch sử tình cảm trước, chúng ta nói chuyện một chút nhé?"Hắn trả lời chắc nịch."Không có lịch sử tình cảm, gặp em mới bắt đầu biết thế nào là yêu."Tôi vốn định ghi lại khoảnh khắc tỏ tình đó, nhưng không ngờ bây giờ nó lại trở thành con át chủ bài của tôi để đối phó Giang Triệt.Đối phương không nói gì, im lặng rời đi.


Tôi vốn định ghi lại khoảnh khắc tỏ tình đó, nhưng không ngờ bây giờ nó lại trở thành con át chủ bài của tôi để đối phó Giang Triệt.

Đối phương không nói gì, im lặng rời đi.

19.
Ngày hôm sau, theo kế hoạch tôi tham gia buổi họp báo tuyên truyền cho 《Thanh Hoài Truyện》.

Buổi họp báo rất đông đúc.

Vụ scandal vẫn còn đang trên hot search, mọi người đều ngạc nhiên trước sự bình tĩnh của tôi.

Có fan ở chỗ ngồi đã ném trứng thối vào người tôi và mắng tôi là "con đ.i.ế.m t.h.ố.i".

Tôi nhận chiếc khăn từ nhân viên công tác, nhẹ nhàng lau mặt và tóc rồi tiếp tục nói như chưa có chuyện gì xảy ra.

Cho đến khi trả lời câu hỏi của phóng viên.

"Cô Hạ, gần đây có tin đồ cô xen vào chuyện tình cảm của người thừa kế tập đoàn Giang Thị và cô An Niệm, cô có gì muốn nói không?"

Máy ảnh của phóng viên đều hướng về phía tôi, ánh mắt của tất cả mọi người như muốn ăn tươi nuốt sống tôi.

Tôi vén nhẹ mái tóc, cười thẳng thắn.

"Giang Triệt nào nhỉ? Tôi không quen."

Trong khoảnh khắc đó, truyền thông và người hâm mộ bùng nổ, đều ngạc nhiên trước sự không biết ngại ngùng của tôi.

Có người hỏi tôi: "Khi quay 《Thanh Hoài Truyện》, cô giải thích như thế nào về cách anh Giang nhìn cô trong video trên mạng?"

Tôi còn chưa kịp nói.

Hạ Yến Châu ở bên cạnh nhẹ nhàng chặn micro của tôi lại với khuôn mặt rạng rỡ.

"Thông báo một chuyện: Tôi, Hạ Yến Châu gần đây đang theo đuổi cô Hạ Miên."

Toàn bộ buổi họp báo xôn xao.

"Mọi người còn nhắc lại chuyện xui xẻo như vậy, sẽ không lịch sự đâu đấy."

20.
Hạ Yến Châu không biết tôi có băng ghi âm.

"Anh có rất nhiều bạn làm trong giới truyền thông, Hạ Miên, em cứ yên tâm giao cho anh, đừng lo lắng. Về nhà ngủ một giấc thật ngon đi, sau cơn mưa trời lại sáng ấy mà."

Gọi xong mấy cuộc điện thoại, hắn quay lại và đưa cho tôi một cốc nước.

"Hạ Yến Châu, sao anh lại tin tưởng tôi như vậy, không giống như những gì An Niệm nói đâu?"

Hắn nhoẻn cười, vẻ mặt có phần đắc ý.

"Anh đúng là vì 《Thanh Hoài Truyện》."

Cùng ngày đó, những gì tôi nói trong cuộc phỏng vấn và đoạn Hạ Yến Châu nói rằng hắn muốn theo đuổi tôi đã nhanh chóng lan truyền trên mạng.

Miên nói không quen Giang Triệt.

tư Hạ Miên.

cứu não yêu đương** của Hạ Yến Châu như thế nào đây.

**nói một cách đơn giản là chế độ suy nghĩ đặt tình yêu lên hàng đầu.

..............

[Không quen sao? Ngủ trong chăn còn bảo không quen?)

[Chị gái này đúng là điếc không sợ súng! Các chị em còn không xông lên?]

[Ôi nam thần của tôi? Người phụ nữ này rất có thủ đoạn đấy!]

[Huhu Hạ Yến Châu, chung sức phản đối, xin anh mở mắt ra nhìn!]

Cư dân mạng vẫn đang say sưa nghiêng về một phía, An Niệm thi thoảng cũng sẽ đích thân vào khen ngợi một số bình luận mắng chưởi độc ác.

Nhưng đêm đó, những người bạn của Hạ Yến Châu làm trong giới truyền thông đã làm không làm việc chăm chỉ và bản ghi âm thanh minh của tôi vẫn chưa được công bố.

Dư luận lại một lần nữa xuất hiện một sự đảo ngược gây sốc.

21.
Giang Triệt đăng liên tiếp ba bài viết lên Weibo.

Bài thứ nhất: [Hôn ước của tôi và An Niệm đã bị hủy bỏ, trước khi đính hôn chúng tôi chưa từng ở bên nhau.]

Bài thứ hai: [Hạ Miên anh xin lỗi, chuyện lấy tình cảm báo đáp ân tình ngay từ đầu đã sai rồi. Nếu đã không thể buông tay, vậy anh sẽ dành hết quãng đời còn lại để chờ em quay đầu.]

Bài thứ ba: [Hạ Yến Châu lần này chúng ta cạnh tranh công bằng, tôi sẽ không nhường cậu như nhường dây chuyền nữa đâu.]

Trong chốc lát, các tài khoản tiếp thị lớn bắt đầu nổi dậy.

[Hạ Miên cũng là người bị hại! Toàn bộ cư dân mạng nợ cô ấy một lời xin lỗi!]

[Người thừa kế Giang Thị đã nói: Chẳng qua là báo đáp ân tình mà thôi! Có lẽ Hạ Miên là nạn nhân lớn nhất.]

[Thiên kim An Thị gây xôn xao dư luận trước, sao giờ lại thu mình không dám lên tiếng?]

...............

Lời Giang Triệt nói rất rõ ràng, hắn với An Niệm chưa từng ở bên nhau, tôi cũng không phải người thứ ba chen chân vào như cô ta nói.

Cư dân mạng vô cùng tức giận vì bị lừa, ở khu vực bình luận mắng cô ta đ.i.ên cuồng.

Mà tôi cũng không nương tay, dùng bằng chứng trong tay để đưa An Niệm vào đồn cảnh sát vì tội xúc phạm nhân phẩm, danh dự của người khác.

Khi chúng tôi gặp lại nhau, cô ta không ngọt ngào dễ thương như lần đầu tiên gặp mà đầu tóc bù xù, luôn cúi đầu không muốn nhìn mọi người.

''An Niệm."

Tôi ngồi xuống, khẽ gọi tên cô ta.

Khi nhìn thấy tôi, cô ta bắt đầu hét lên hoảng loạn như một con thỏ sợ hãi.

Trong miệng lẩm bẩm những câu mắng ch.ưởi muốn tôi ch.ết đi.

Tôi lắc đầu thở dài rồi đứng dậy.

"Vì một thằng đàn ông không thèm quan tâm tới mình, đáng không?"

"Cô cùng tôi đấu tới cùng, đến mức như vậy, không nỡ lòng nào nói hắn không tốt?''

"Rõ ràng tất cả lỗi lầm là của hắn, cô lại kéo tôi vào cuộc chiến này? Mà hắn lại chẳng ló mặt ra?"

"Cô An, từ đầu tới cuối không nên hướng mũi nhọn về phía tôi."

An Niệm có lẽ đã nghe hiểu những gì tôi nói, rất nhanh đã bình tĩnh lại.

Cô ta nhìn tôi chằm chằm với đôi mắt rưng rưng.

"Lúc đó hai người chia tay .... là tôi ép. Vào đoàn phim .... cũng là tôi."

"Tôi dùng cái ch.ế.t để uy hiếp anh ấy không rời đi."

"Lúc đầu anh ấy sẽ dỗ tôi ..... sau đó, anh ấy chán rồi."

"Xin lỗi."

Khi ra về, tôi đã ký giấy hòa giải.

Về sau, tinh thần cô ta ngày càng sa sút, dần dần không nhận ra ai lại ai, lại trở về cuộc sống ngồi xe lăn như trước kia.

Hạ Yến Châu hỏi tại sao tôi lại mềm lòng với cô ta.

Suy nghĩ của tôi có chút mơ hồ.

"Cô ta có vấn đề về thần kinh, cũng chẳng vào tù được, vậy chi bằng tôi làm người tốt."

"Hơn nữa, người xấu trong câu chuyện này, không hẳn cô ta."

23.
Sau khi Giang Triệt đăng những lời đó lên mạng, có người mắng hắn là kẻ vô ơn, cũng có người mắng hắn đừng mơ mộng hão huyền muốn tôi quay lại.

Thậm chí có người so sánh ảnh chụp của tôi với An Niệm, phát hiện hai chúng tôi cực kỳ giống nhau.

[Chị Hạ đóng thế 5 năm, ở bên cạnh anh vẫn là thế thân sao? Cũng không nhìn lại mình có xứng hay không?]

[Tôi có 3 bích, để tôi tới thức tỉnh hắn!]

[Không phải nghĩ An Niệm không tỉnh lại được, mới tìm thế thân sao? Bây giờ phát hiện người mình yêu nhất là chị Hạ, hối hận rồi sao?]

[Lầu trên nói đúng! Đúng là đồ cặn bã.]

..............

Sau đó cổ phiếu Giang Thị rơi xuống đáy và danh tiếng cũng giảm mạnh.

Đúng lúc cụ ông nhà họ Giang lâm bệnh, công ty rối như tơ vò, vợ chồng An Thị mua lại công ty với giá hời.

Giang Triệt từ người thừa kế duy nhất của tập đoàn Giang Thị trở thành kẻ không nơi nương tựa.

Hắn vẫn còn một số tiền trong tay, nhưng sau nhiều lần đầu tư thất bại, hắn đã mất hết số tiền đấy.

Dù vậy hắn vẫn tìm người đặt một chiếc nhẫn đuôi cá giống hệt chiếc nhẫn trước đây.

Hôm đó, hắn đợi tôi dưới nhà cả đêm.

Mới sáng sớm, hắn đẩy tôi vào góc tường, đôi mắt đỏ hoe.

"Cho anh thêm một cơ hội nữa, được không?"

Tôi vùng tay ra khỏi bàn tay đang định đeo nhẫn cho tôi: "Giữ lại một chút tôn nghiêm cuối cùng đi."

"Miên Miên, anh phải làm sao thì em mới tha thứ cho anh, lúc đấy anh bị An Niệm dồn ép!"

Hắn gần như gục ngã.

Tôi lắc đầu và lùi lại mấy bước.

"Giang Triệt, anh đối với An Niệm cũng không đơn thuần như vậy đúng không? Nếu không, sao lần đầu tiên gặp tôi, anh đã chủ động bắt chuyện với tôi."

"Cô ấy vì cứu anh mà thành ra như vậy, sao anh lại nhẫn tâm làm tổn thương cô ấy thêm lần nữa?"

"Anh nói cô ấy ép anh, nhưng rõ ràng là anh từng gieo cho cô ấy hi vọng."

Hắn im lặng rất lâu.

Anh Giang đã từng kiêu hãnh như thế, giờ lại từ từ cúi thấp người, che mặt khóc nức nở.

23.
Hạ Yến Châu ra ngoài với bộ đồ thể thao, thấy tôi thì vẫy tay.

Tôi chuyển tới đây không lâu, hắn nhanh chóng biết được thông tin, liền mua căn biệt thự bên cạnh.

Mỗi buổi sáng hắn đều chạy bộ cùng tôi.

Chỉ là hôm nay trùng hợp gặp Giang Triệt.

Hắn giống như gà mái bảo vệ con, đi tới chắn trước mặt tôi.

Lại thấy trạng thái Giang Triệt không ổn, đưa tay về phía hắn.

"Cậu .... không sao chứ?"

Giang Triệt mặt mày suy sụp, lắc đầu tự mình đứng lên.

Đôi mắt hắn lướt qua Hạ Yến Châu và dừng lại trên người tôi.

"Hạ Miên, anh đã nói, cả đời này anh sẽ chờ em trở về."

Trông hắn rất kiên quyết, nhưng tôi rụt cổ lại một cách bất lực.

Hạ Yến Châu ngượng ngùng rụt tay về, mặt dường như lạnh như băng.

"Vậy cậu cứ từ từ đợi đi."

24
《Thanh Hoài Truyện》 kết thúc thành công trong trò hài này, tỷ suất người xem đạt mức cao kỷ lục.

Khi tôi và Hạ Yến Châu tham dự lễ trao giải Thanh Ngọc cùng nhau, chúng tôi đã trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người.

Hắn mặc một bộ vest trắng trông rất lịch lãm.

Khi hắn lên sân khấu nhận giải đạo diễn xuất sắc nhất, ánh mắt hắn vẫn dán chặt vào tôi.

"Một tác phẩm tốt không thể thiếu sự nỗ lực của tất cả mọi người. Nếu bảo tôi muốn cảm ơn một người, đó chính là ông trời."

"Cảm ơn ông ấy đã gửi một cô gái tới cứu tôi khi tôi hấp hối năm 12 tuổi."

"Cũng cảm ơn ông ấy đã để chúng tôi gặp lại nhau khi tôi 27 tuổi."

"Cũng nhờ cô ấy, mới có 《Thanh Hoài Truyện》."

"Hạ Miên, tên của em, 15 năm qua anh chưa từng quên."

Hắn nhìn tôi mỉm cười.

"Ngày đó em hỏi anh tại sao lại tin em, bởi vì em từng nói em chưa từng yêu ai, anh độc thân cho tới bây giờ, luôn luôn chờ mong ngày gặp lại em."

Trước máy quay phát sóng trực tiếp, hắn nói một cách chân thành và nhiệt tình.

Tôi bỗng dững cảm thấy rất hạnh phúc.

Lần này không cần bút ghi âm, cả thế giới đều chứng kiến khoảnh khắc hắn tỏ tình với tôi.

Sau đó tôi lên sân khấu nhận giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.

Tất cả mọi người đều reo hò ầm ĩ.

Ở khóe mắt tôi nhìn thấy một người đàn ông mặc quần áo bảo hộ lao động cách đó không xa.

Hắn nhìn tôi với đôi mắt ngấn nước.

Khoảnh khắc ấy, tôi lặng lẽ nói lời tạm biệt với quá khứ.

Đối mặt với người đàn ông đang mỉm cười dưới sân khấu, chậm rãi nói:

"Hạ Yến Châu, quãng đời còn lại xin chỉ bảo nhiều hơn."

25.
Ánh đèn lóa mắt, tôi như nhìn thấy chàng thiếu niên năm ấy.

Cậu nhóc trên mặt đầy vết bầm tím, nhưng ánh mắt trong veo.

Tôi đưa cho hắn lọ thuốc mỡ, hắn giống như con nhím thu hết gai lại mỉm cười với tôi.

"Cậu tên là gì?"

"Hạ Miên, còn cậu?"

"Bây giờ tên tớ là Tống Chi Thời, nhưng mà tớ sẽ đổi tên."

"Đổi thành cái gì?"

"Họ Hạ, tên tạm thời vẫn chưa nghĩ ra. Nhưng mà tới nhớ kỹ tên cậu là được rồi, Hạ Miên."

Hôm đó là một ngày gió ấm mây trong.

Từ nay về sau, chúng tôi sẽ không rời xa nhau nhiều năm như thế nữa.

(Hết)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#zhihu