Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cục cảnh sát số 12 thành phố Bắc Kinh là nơi tụ họp hầu hết anh tài đầu não của cả nước. Những người được tuyển chọn vào đây đều tốt nghiệp loại giỏi trong trường đại học quân sự đứng đầu cả nước, thâm niên kinh nghiệm nhiều hay ít cũng đều có thể phản ứng linh hoạt, nhanh chóng tìm ra cách giải quyết trong nhiều trường hợp. Một số phòng ban lớn như tổ trọng án, phòng pháp y, phòng pháp chứng… nhân tài nhiều không kể xiết, sếp của các phòng ban này tuổi đời cũng không quá ba mươi chính là kiểu người kiệt xuất trong các loại kiệt xuất.

Kim Mân Thạc đứng đầu phòng pháp y chính là một trong những kiểu người xuất chúng như vậy. Từ ngày còn đi học đại học đã nổi tiếng với hai lần thủ khoa, cả khi thi vào lẫn khi tốt nghiệp ra trường, gương mặt tròn trịa, làn da trắng, mắt một mí nhưng không quá nhỏ thoạt nhìn có vẻ trẻ con cùng có chút đáng yêu. Nhưng nếu nói Lộc Hàm đẹp như hoa phó phòng pháp y là Lộc Ác Ma, thì Kim Mân Thạc ngoại hình dễ thương chính là Kim Ma Đầu, một số truyền thuyết còn khẳng định anh ấy có thể phóng dao mổ chính xác không khác gì Tiểu Lý phi đao. Đầu óc thông minh, tính cách trầm ổn, cũng xử sự linh hoạt thường nói ít hiểu nhiều nên toàn cục số 12 đều nể trọng người này năm bảy phần.

Hiện tại vấn đề lớn nhất cục chính là nghe nói Kim đại ma vương có bạn gái. Có người khẳng định thấy anh vào tiệm quần áo trong khu thương mại, mua một đôi áo thể thao nam nữ đều mặc được cũng là loại thịnh hành của giới trẻ hiện nay, chất liệu tốt thấm hút mồ hôi nhanh, thoáng mát trong mùa hè, đến mùa thu hơi lạnh vẫn có thể mặc ổn, kiểu dáng trang nhã số tiền bỏ vào hai món đồ cũng không phải rẻ. Lại nghe nói sếp Kim có một cô em gái hiện đang du học tại Hàn Quốc, thời gian này khẳng định chưa thể về nhà cũng không cần tình cảm tốt đến độ nam nhân gần ba mươi tuổi đi mua đồ thể thao đôi với em gái. Chỉ có thể là tình nhân.

Nhưng Kim Mân Thạc cũng nổi tiếng kín kẽ, mọi thứ xung quanh anh cũng chỉ là tin đồn mà thôi, nhất là chuyện có nữ nhân theo đuổi hay anh đang phải lòng cô gái nào. Lần trước cả cục truyền nhau anh thích cô gái trực điện thoại đường dây nóng, nguồn cũng đáng tin cậy còn thấy anh cất công đến chỗ cô ấy làm việc hỏi han. Sau cùng mới biết đều là vì nước lê đường, cô ấy nhà mở một quán chè khá nổi tiếng, nước lê ở đó sếp Kim rất có hứng thú mới xuống hỏi công thức chứ không có chuyện yêu đương, đều là tin tào lao.

Lại một lần nữa tin đồn truyền xa, sếp Kim là đang theo đuổi hoa khôi của phòng thu thập chứng cứ hiện trường. Lần này ai nấy đều cẩn trọng đánh giá, anh mỗi lần đến nghiệm thu thi thể đều dặn dò cô ấy cẩn thận, sắp xếp lại các chứng cứ bị gãy vỡ cho tốt, phân loại sẵn ra, lúc rảnh rỗi còn giúp người ta lọc những thứ không phải vật nằm trong diện tình nghi nữa. Tin đồn lan đi không được bao lâu, cô ấy đã được thuyên chuyển công tác về gần nhà mình hơn, sếp Kim vẫn như cũ giúp phân loại chứng cứ. Có vẻ anh là người cẩn thận cũng muốn giúp nhanh làm sáng tỏ vụ án mà thôi. Làm toàn bộ manh mối bị đứt đoạn, khiến đám người nhiều chuyện không còn chủ đề để bàn tán nữa.

–       Kim Chung Đại cậu nói xem, sếp Kim của phòng pháp y có phải là đang để ý hoa khôi của phòng chúng ta không? Một tuần nay ngày nào cũng lấy cớ xuống chỗ chúng ta xem kết quả kiểm chứng hết.

Lần này mọi sự chú ý lại hướng tới phòng pháp chứng. Trong một phòng toàn nam nhân, thì Tiểu Hồng – chuyên phun trách thử máu, gương mặt xinh đẹp, dáng người quyến rũ chính là bông hoa của cả phòng, bất cứ nam nhân nào cũng muốn được cô ấy để ý đến. Nhưng xem tình hình gần đây thì hoa này đã có người muốn hái rồi, đối thủ lại chính là Kim Ma Đầu mạnh nhất phòng pháp y, làm sao bọn họ đấu lại được. Mấy người nhiều chuyện khác tới giờ ăn trưa cũng xúm vào ngồi chung với nhân viên phòng pháp chứng hòng kiếm chút thông tin.

–       Em không biết nữa… khụ… mấy nay em hơi mệt nên không để ý nhiều lắm.

Kim Chung Đại là nhân viên phòng pháp chứng, công việc chính là nối các bằng chứng bị gãy vỡ hoặc tái tạo lại hình dáng ban đầu của chúng. Cậu là một trong mười sinh viên giỏi của ngành phẫu thuật tạo hình, vừa ra trường cũng không mấy khó khăn có thể được điều đến cục số 12 làm nhân viên, cũng được tính là vinh dự của gia đình. Cậu dáng người nhỏ nhắn, mỗi khi cười đôi mắt đều híp lại nhỏ xíu khiến người khác cũng thấy vui lây, vào làm cũng được một năm tính cách cẩn trọng, mềm mại rất được lòng người. Cậu cả tuần nay cổ họng không tốt, thường hay ho khan uống thuốc cũng chưa dứt, lúc được hỏi cũng là đang uống nước lê đường mang từ nhà đi cho thông họng, ánh mắt mù mịt rõ ràng là không hiểu tình hình.

–       Tiểu Hồng điều kiện tốt như vậy, sếp Kim sao lại không động lòng chứ? Cả tuần nay cứ cố ý xuống chỗ chúng ta hỏi dò, không có việc cũng thành có, mấy người nói xem không phải xuống giám sát cô ấy thì là gì?

Lần này nói có sách mách có chứng, nhà cô ấy ba mẹ đều phục vụ quân đội không bán hàng gì hết, còn có nhất định không cần chuyển công tác căn bản quê hương cô gái kia cũng là ở Bắc Kinh. Chẳng có lid do gì để biện minh cho mấy hành động kì lạ của Kim đại ma vương cả. Toàn khu nhà ăn sau tin chấn động kia bỗng râm ran cả lên, ai cũng có chuyện để nói nào là mấy hôm trước thấy cô ấy chạy bộ buổi sáng, bộ đồ thể thao kia chưa thấy mặc có lẽ bắt gặp không đúng thời điểm mới nhìn không ra áo đôi với sếp. Mấy người của phòng pháp chứng tận mắt chứng kiến là nhiều chuyện để nói nhất, mỗi lần sếp xuống đều hô hào anh em đừng quá sức, có gì cứ nghỉ ngơi bản thân tốt mới làm việc tốt được. Nghe xong nhân viên dưới quyền thuộc phòng pháp y liền muốn khóc to ba tiếng, sếp còn chưa ân cần mỗi ngày với bọn họ như vậy, có quan tâm nhưng rất chừng mực đúng lúc đúng chỗ không hề mù quáng như thế kia.

Tiếc là ba ngày sau không thấy sếp xuống nữa, mọi người đều cảm thấy thất vọng vô cùng. Cũng có kẻ lấy làm vui sướng, dù sao đang theo đuổi người kia, hiện tại tình địch lớn nhất đã bỏ cuộc, mình cũng bớt lo đi vài phần. Sau đó lại nghĩ nhân tài xuất chúng như Kim Mân Thạc cô ấy còn cự tuyệt đến phải bỏ cuộc, thì mình có thể lọt vào mắt xanh của mĩ nhân hay không là điều vô cùng gian nan rồi. Nghĩ thế nào cũng vẫn cảm thấy không tốt.

Kim Chung Đại hiểu suy nghĩ của mấy người họ đều vỗ vai nói chưa công khai bạn trai thì vẫn còn cơ hội, cô ấy cũng không nói thích mẫu nam nhân toàn diện, ngay cả Kim đại ma đầu còn không được, như vậy biết đâu Tiểu Hồng chuộng người chân thành, tình cảm. Cậu sau một tuần trường kì uống thuốc cùng nước lê ba ngày sau đã hoàn toàn không thấy biểu hiện viêm họng nữa tâm tình rất tốt, cũng có sức để an ủi an em, ai nghe xong cũng thấy có lí liền lấy lại được tinh thần, tiếp tục trường kì kháng chiến.

“Anh được tặng tôm hùm rất to, một lát nữa mang qua nhà em hấp nhé.”

Chung Đại mở máy đọc tin nhắn người yêu gửi cho, sau đó liền mỉm cười gửi lại lời đồng ý cùng nghĩ xem nhà mình đã có đủ nguyên liệu hấp tôm chưa có nên mở thêm rượu vang cùng uống hay không. Sau đó nghĩ lại tửu lượng của mình không khá, người kia cũng phải muộn mới ăn, đồ uống có cồn vẫn là không tốt ngày mai còn phải cùng đi làm, bọn họ là hai phòng đối diện trong chung cư của cục cảnh sát để anh về phòng cũng không phải lo lắng xa xôi gì. Nhưng thời gian không cho phép, cứ là ăn no cái bụng đã.

Cậu yêu một nam nhân, cũng được nửa năm nay rồi, nói ra sẽ dọa chết người khác mất, không phải ai xa xôi chính là Kim Mân Thạc mà mọi người vẫn bàn tán kia. Lúc quen nhau chính Chung Đại là người đề nghị anh không công khai quan hệ của bọn họ, không phải hai bên gia đình không rõ con của mình tính hướng ra làm sao, nhưng anh là sếp lớn, mấy chuyện tình cảm này không phải ai cũng chấp nhận đươc. Tin đồn trong cục lại tam sao thất bản, cậu là lo sợ sẽ ảnh hưởng sự nghiệp của anh, đều không có dũng khí nói ra, anh mấy lần đề cập tới đều bị cậu gạt đi, lâu dần cũng không nhắc đến nữa. Bọn họ hiện tại có thể nói là một loại bất chính quan hệ.

Mấy thứ xung quanh tin đồn kia đều là thật, nhưng áo thể thao kia là nằm trong tủ quần áo của cậu, nước lê đường là cậu chuyển mùa hay bị ho anh mới học nấu, cậu phụ trách ghép nối vật chứng nên anh giúp phân loại trước để đỡ được việc đi. Tuần trước là Chung Đại ho lại anh mới kiếm cớ xuống phòng pháp chứng nói tào lao, thực ra đều ngầm hướng đến một người, cậu hiểu hết chỉ im lặng gật đầu, hoặc hùa theo an hem cảm em Mân Thạc. Ba ngày gần đây khỏi bệnh anh cũng không còn gì để lo lắng liền không xuống nữa.

Bọn họ đều là nam nhân, còn làm cùng một cục, hơn nữa nhà đối diện nhau mấy lần anh chở cậu về đều không bị nghi ngờ, hay sang nhà cùng nấu cơm, đôi lúc đi tập thể dục buổi chiều nếu cả hai đều rảnh hoặc đi mua đồ đều được. Chung cư bọn họ sống không nhiều tầng, mỗi căn hộ đều tiện nghi đầy đủ, chế độ đãi ngộ cao là chuyên dành cho các sếp ở, Kim Mân Thạc dùng các mối quan hệ cùng cái đầu thông minh của mình giành được một xuất cho Chung Đại còn cố ý xếp phòng đối diện nhau. Mỗi sáng mở cửa đều nhìn thấy đối phương đầu tiên, sau đó cùng đi làm. Các sếp hầu hết lớn tuổi lại trăm công nghìn việc thời gian đâu để ý hai nam nhân có gì khác thường. Chính là sự điều kiện tốt nhất cho mỗi quan hệ của hai người lúc này.

–       Anh có phải thành kẻ thất bại, tán tỉnh hoa khôi không được nên chán nản bỏ cuộc rồi phải không?

Mân Thạc vừa giúp cậu cắt nhỏ thịt tôm vừa cười nói. Anh biết rõ đám tin đồn xoay xung quanh mình, cái cục này chẳng tha cho bất cứ ai cả, chuyện gì cũng đồn đại làm quá lên, nhưng đều chỉ mang tính vui vẻ, không tổn thương đến ai, cũng là giải tỏa căng thẳng lúc làm việc thôi nên anh đều im lặng. Hơn nữa đứa nhỏ mà anh yêu thương cũng không muốn công khai chuyện bọn họ quen nhau, nên chuyện không lên tiếng là điều cần phải làm. Anh cũng hiểu cậu lo lắng cái gì, càng hiểu cậu tại sao lại cố chấp như vậy, đều là vì quan tâm đến anh nên Mân Thạc tôn trọng quyết định đó, dù sao chỉ cần bọn họ ở cạnh nhau vui vẻ là được. Giống như bây giờ.

–       Ai nói anh ngày nào cũng xuống lại còn lộ liễu như thế làm gì?

Cậu phì cười gắp một miếng tôm rồi chấm vào nước tương, trước khi đưa lên miệng vẫn kịp trêu chọc anh một câu. Người này bình thường rất cẩn thận lại biết lo nghĩ mỗi lời nói hay hành động đều chắc chắn, nhưng chỉ cần là chuyện liên quan đến cậu nhiều khi vô cùng trẻ con, còn hay làm trước nghĩ sau cuối cùng lại chỉ cười trừ nói mình đã quá khinh xuất rồi. Thực ra ai có một người như vậy yêu thương cũng đều thấy ngọt ngào, cậu càng không ngoại lệ, mỗi ngày anh qua phòng lấy lí do chờ kết quả thử máu, hỏi lại hồ sơ các bằng chứng hay rủ sếp cậu đi nhậu. Sau đó đứng trước cửa phòng, hướng mắt về phía Chung Đại kêu “mọi người” cố gắng giữ sức khỏe, cậu đều quay mặt đi khẽ mỉm cười, trong lòng tự nhiên dâng lên cảm giác hạnh phúc.

Ngày đó quen anh là vào một buổi chiều muộn, cậu lần đầu đến cục chưa kịp đi chào hỏi hết mọi người, lúc tan sở đứng chờ bạn đồng nghiệp cùng đi liên hoan đón người mới thì gặp anh. Thời điểm trông thấy người kia bước ra vẫn còn nghĩ là nhân viên mới, gương mặt của anh ai gặp cũng đều khẳng định sao lại là sếp lớn được, nhầm lẫn không phải chỉ mình cậu. Khi ấy còn không ngừng cười nói hỏi anh ở phòng ban nào, là nhân viên mới của phòng pháp y sao? Hôm nay bên đó cũng tổ chức ăn mừng hai chúng ta thật có duyên sau này cùng giúp đỡ nhau.

Cũng không hiểu tại sao lại chỉ hoàng hôn trước mặt nói cảm thấy thích nhất thời điểm này trong ngày, chính là thời khắc bình yên nhất, mặt trời có nhìn vào cũng không thấy chói mắt, rất ấm áp, dịu dàng là thứ cậu rất thích. Nói rằng sau này cũng muốn gặp một người như ánh hoàng hôn của mình, ấm áp bao bọc mình không cần quá tỏa sáng, chỉ cần ở cạnh người ta thấy bình an. Còn quay sang nói nho nhỏ cho người kia biết, kêu anh ấy đừng kì thị thực ra cậu thích con trai, nói xong liền cười ha hả, anh không mấy thay đổi phản ứng trên gương mặt chỉ gật đầu lúc cậu kêu là bí mật thấy anh đáng yêu mới nói. Đến khi mấy đàn anh đi ra nhìn thấy anh liền cúi đầu chào gọi một tiếng “sếp Kim” mới ngơ ngẩn nhìn lại, trong suốt buổi liên hoan chung của hai phòng cũng không dám lên tiếng nói câu nào, ngay cả nhìn mặt anh còn khó khăn. Như vậy lại trở thành người yêu của nhau. Xem ra cũng rất kì diệu.

–       Nếu em ngại lần sau anh sẽ nhắn tin.

Đút một miếng tôm cho cậu, anh gật đầu nhận lỗi, cũng tìm giải pháp để khiến cả hai đều thoải mái, anh vẫn quan tâm hỏi han được, cậu cũng bớt ngại hơn. Chung Đại híp mắt cười, thoải mái tận hưởng cưng chiều của người kia. Hoàng hôn của cậu chính là anh, dịu dàng che chở cho cậu, không ở quá cao cũng không quá chói mắt, có thể một giờ mỗi phút nhìn vào anh. Sau đó lặng lẽ tận hưởng khoảng không gian nhuộm đầy sắc đỏ, không hề rực rỡ mà ngược lại vô cùng ấm áp, dễ chịu. Yêu ánh tà dương này, yêu Kim Mân Thạc chính là quyết định khiến cả một đời của cậu không uổng phí. Sau này. Nếu như không có sau này, Kim Chung Đại cũng đều không hối hận.

End Chap 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top