Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 114: Bí mật của Toàn thư

Nguồn: Tiểu Cua

(...). (^_^)

Sau một ngày tìm khắp Kinh thành, cuối cùng nàng cũng có thể an tâm trở về. May rằng hắn chưa có ý định bỏ nước bỏ dân, nếu không nàng thành tội nhân thiên cổ rồi!

Cực nhọc vứt hắn xuống giường, Ngọc Lan mệt đến độ thở không ra hơi. Sở Phong lại dám nhắn nàng có việc gấp không giúp được, lại như vậy chết tiệt không kêu người tới chăm hắn, không một chút lo lắng nàng sẽ bán người đi mà thoải mái ném thân thể vàng ngọc này lại cho nàng!

Ngay sau đó, thân người nàng rất nhanh cứng lại. Lý Dương nắm lấy vạt áo nàng, đôi mắt mông lung nhìn về phía người trước mặt. Chết tiệt! Tên này đã say rượu lại còn làm càn.

Lý Dương dụi dụi đầu vào chân nàng làm nũng, cánh tay lại kéo nàng ngồi xuống, không an phận mà nằm sát vào người nàng, còn như vậy gác đầu lên chân nàng. "Hoàng thượng... Hoàng thư..."

Còn chưa kịp nói xong đã thấy vài tiếng động nhỏ, tiếp theo lại thấy phía dưới thân ướt ướt. Ngọc Lan theo bản năng nhảy cẫng lên, nhìn xuống y phục, lòng bao nhiêu cảm xúc hỗn độn, khuôn mặt cũng biến hóa khôn lường.

Hắn.. vậy mà dám... nôn lên người nàng!

"LÝ KHÁC... TA BÓP CHẾT NGƯƠI!" Ngọc Lan xông tới, khuôn mặt bừng bừng nộ khí, bàn tay cũng theo đó siết chặt cổ hắn.

Nhưng rất nhanh lý trí lại trở lại, cánh tay dần dần thả lỏng, vẻ mặt khó coi chưa từng thấy. Hắn là Hoàng thượng, nàng giết hắn là tội chết!

Bàn tay còn chưa kịp rời khỏi, hắn coi nàng như một cái chậu sau cơn ho tiếp tục nôn xuống. Ngọc Lan hít một hơi thật sâu, lấy lại bình tĩnh, sau đó không hề nhẹ tay cho hắn một bạt tai. "Vương bát đản."

Những ngày sau đó khi nghĩ lại, Ngọc Lan lại bất giác run lên.

Ngày hôm sau, bởi hắn uống rượu làm loạn, Phù công công bất đắc dĩ không thể không hủy việc thiết triều để hắn hảo hảo nghỉ ngơi.

Lý Dương tỉnh dậy, cơn đau từ đầu lẫn má ập đến khiến hắn không tài nào mở rõ mắt. Hắn có lẽ không nhớ, ngày hôm qua sau khi bị tát bất tỉnh nhân sự, đầu vừa bị rượu làm đau lại đập đầu vào thành giường thành ra ngủ càng sâu hơn, đầu cũng theo đó càng đau hơn.

Bỗng hàng loạt kí ức ùa về cùng nỗi đau làm Lý Dương dở khóc dở cười. Hắn thoải mái khoác một chiếc áo mỏng, vươn vai đi ra ngoài.

Đứng trước Bảo Hồng môn, Lý Dương thấy Ngọc Lan cùng Lý Dục ở bên trong chơi đùa vui vẻ, hắn bất giác nắm chặt nắm đấm, sau đó nhẹ nhàng rời khỏi.

Toàn thư đã ghi một bí mật, một bí mật khiến hắn căm phẫn...

Cao Ngọc Lan, 13 tuổi, mất máu.

Cao Ngọc Lan, 20 tuổi, chưa rõ.

Lý Dục, 10 tuổi, trúng độc.

Toàn thư ghi lại sinh tử của hai người bọn họ. Còn hắn sẽ là người thay đổi vận mệnh...

Hắn chỉ chú ý hai người bọn họ mà quên mất dòng phía trên...

Lý Dương, 21 tuổi, chưa rõ.

Hắn bước đi càng nhanh hơn, bàn tay nắm cũng sắp gãy.

Năm thứ nhất, Lý Dương đứng đầu đem quân đi diệt phản tặc còn sót của quân Liêu.

Năm thứ hai, Lý Dương quyết định ban hành các cải cách cùng chính sách, luật lệ mới, thay đổi bộ máy xã hội, lấy dân làm gốc...

Năm thứ ba, có tin đồn Lý Dương cho người đi tìm thuốc cải tử hồi sinh. Tất cả uy danh trước nay của hắn bỗng nhiên bị hủy sạch.

Cũng trong năm đó, Tương Vương bị phát hiện cất giấu long bào, ngay lập tức bị tử hình...

Ngay sau đó trong cung truyền ra tin tức Tề Vương bệnh nặng mà chết. Hai thế lực nhăm nhe ngôi vị nhanh chóng bị đạp đổ.

Nhưng người dân không biết, không ai biết long bào là Lý Dương an an tĩnh tĩnh tặng cho Tương Vương, đồng thời việc Tề Vương chết là do hắn hạ độc...

Tề Vương bị cho là giam cầm quá lâu, thẹn quá hóa điên, liền bị tước đi chức danh cuối cùng, phế làm thứ dân, trục xuất khỏi lãnh thổ Đại Đường...

Lý Dương đứng trước Thái Hòa điện, nhìn ngai vàng mà bao người mơ ước khẽ thở dài. Trước khi chết, Lý Uẩn từng nói với hắn:"Lý Khác. Mối thù oan này, xuống Địa ngục ta cũng phải kéo theo ngươi."

Ngay sau đó liền rút kiếm của thị vệ đang giữ mình mà xông tới. Lý Dương bị tấn công bất ngờ, liền bị đâm một nhát. Tình huynh đệ còn sót lại cuối cùng liền vỡ tan. Hắn cười cười, trước khi đám người lôi Lý Uẩn thù hận trùng trùng đi mới nói:"Đáng lẽ ngươi không nên làm thế với người."

Lý Uẩn biến sắc, lòng bàn tay ướt đẫm, nhưng vẫn ngoan cố gào:"Ta ở dưới đó chờ ngươi, haha... Hoàng thượng của ta..."

Lý Dương nghe đến đó, lại nghĩ đến việc trong Toàn thư, phất tay:"Lập tức đưa đi hành hình."

Vậy là trong  vòng chưa đầy một tháng, hắn đã huyết tẩy hai vị Hoàng đệ lớn mạnh nhất của mình. Những người khác sau khi biết tin, gan nhỏ càng thu lại không dám ngắm nhìn danh cao lợi lộc nữa.

"Hoàng thượng, người nghĩ gì vậy?"

Lý Dương nhìn người tới, lắc lắc đầu. Chuyện đó khiến thâm tâm hắn lại khó chịu. Hắn là Hoàng đế, sao có thể không bảo vệ được nữ nhân cùng hài tử mình? Vậy hắn còn ngồi trên cái ngôi vị này làm gì?

Hơn nữa, hắn có thể kéo một người xuống Địa ngục thì cũng có thể đưa một người từ Địa ngục trở về.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top