Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 40: Di chứng [2]

Nguồn: Tiểu Cua

(…).  (^_^)

Ngọc Lan vì quá mệt mỏi nên ngủ quên. Đến khi trời gần sáng mới tỉnh giấc. Ngọc Lan vội thay quần áo, chạy vào mật thất thì thấy Tiểu Na đang lau người cho Nhị phu nhân. Thấy Ngọc Lan, Tiểu Na cười một tiếng:"Tiểu thư, sắc mặt Nhị phu nhân đang chuyển biến theo chiều hướng tốt. "

Nàng nghe vậy cũng cười, nhưng vẫn phải đi vào bên trong, lấy ra một gói thuốc. "Tiểu Na, nhờ em sắc thuốc giùm ta. "

Tiểu Na nghe lời, cầm lấy gói thuốc, sau đó đi ra ngoài. Ngọc Lan thở dài nhìn Nhị phu nhân, sau đó tiếp tục lau người cho bà. Đang thơ thẩn, chợt nghe thấy một giọng nói:"Mẫu thân nàng có cử động rồi kìa. "

Nàng không thèm để ý người kia, chỉ bật dậy nhìn Nhị phu nhân, mong rằng bà sẽ không sao...

Người kia thấy mình bị bơ, đau lòng nói, và cố gắng trấn an tinh thần nàng:"Lan Nhi, ta cho rằng y thuật của nàng, đối phó với mấy loại độc này, chắc cũng không có vấn đề gì đâu! "

Nàng tâm tình đang buồn bực, bị hắn nói như vậy thì liền quay sang phát tiết với hắn:"Lý Dương, ngươi tưởng ta là thần thánh sao?  Ngươi cho rằng ta cái gì cũng làm được à? Ngươi có biết khi ra quyết định này ta cũng bất lực lắm không?!... bla... bla... "

Hắn nhìn nàng lại sắp sửa xông tới, đau lòng vô cùng, đành tùy ý để cho nàng phát tiết. Ngọc Lan sau khi đánh nhau với hắn xong, tâm trạng đã ổn hẳn, lạnh nhạt nói:"Mời Vương gia hồi phủ. "

Lý Dương đang muốn nói ở lại thì Tiểu Na bê bát thuốc tới. Ngọc Lan cầm lấy bát thuốc, sau đó nói:"Tiểu Na, tiễn khách...

Tiểu Na trưng ra bộ mặt bất lực:"Vương gia, tâm trạng hiện tại của tiểu thư không được tốt. Người hãy để hôm khác đến đi! "

Lý Dương gật đầu, sau đó xoay người thì Ngọc Lan lại bổ sung thêm một câu:"Mang cả Nam Phong về đi. Ta không cần ngươi bảo hộ. "

Lý Dương nhìn Ngọc Lan, lãnh đạm nói:"Không thể. " Cuối cùng cũng đã khuất bóng sau bức tường.

Ngọc Lan chả thèm, cũng chả có thời gian và tâm trạng xem xem sự khác thường hôm nay của Lý Dương, bắt tay vào cho Nhị phu nhân dùng thuốc. Tuy nhiên, nàng lại không biết rõ, sau này, nàng lại chính là người trực tiếp đưa Nhị phu nhân đi gặp Hắc Bạch Vô Thường [1].

[1] Hắc Bạch Vô Thường: Theo truyền thuyết dân gian của Trung Quốc, Vô Thường là một loại quỷ, gọi là Quỷ Vô Thường lại bao gồm hai loại: Hắc Vô Thường và Bạch Vô Thường. Nhiệm vụ của Hắc Bạch Vô Thường là câu hồn, tước đi sinh mệnh của con người, giải xuống Địa phủ, chờ Diêm Vương xử lý.

Ngọc Lan cho Nhị phu nhân uống thuốc xong thì cũng đi ra ngoài. Ai ngờ, ra ngoài cửa mà lại gặp Đại Tiểu thư đang đi dạo. Nhìn bản mặt kia là biết Đại phu nhân tốn không ít tâm huyết, nên vết sẹo và mủ trên mặt mới được bớt đi nhiều. Tuy nhiên, nàng lại không nghĩ tới, bà ta chỉ vì con gái mà lại buôn bán bất hợp pháp như vậy.

Thật ngoài sức tưởng tượng...

Xem ra, vụ những đứa trẻ bị bắt cóc là có liên quan tới họ!

Cao Ngọc Bích nhìn thấy Ngọc Lan, ban đầu có hơi bất ngờ, nhưng sau đó lại cười lạnh:"Không biết kẻ ngoài nào lại dám xông vào Cao phủ như vậy? Các ngươi bị mù sao? Sao có thể để những kẻ bại hoại này vô đây phá phách chứ? "

Nghe thấy vậy, thị nữ theo hầu liền sợ hãi, quỳ xuống, khóc lóc xin tha tội. Còn Ngọc Lan thì xùy một tiếng. Rõ ràng kẻ bên ngoài đó chính là nàng mà. Nếu Cao Ngọc Bích cho rằng nàng đã bỏ nhà ra đi thì, tại sao còn hành hạ Nhị phu nhân như vậy? Sao họ không tha cho Tiểu Na? Trong phút chốc, ánh mắt nàng lập tức trở nên sắc lạnh, doạ thâm tâm Cao Ngọc Bích sợ không nhẹ. Nàng ta liền lập tức xoay người ly khai, khiến nàng có đôi chút bất ngờ...

Ngọc Lan định xoay người đi vào thì lại bắt gặp một bóng dáng núp sau gốc cây. Nàng hừ một tiếng, "Lăn ra đây..."

Người kia nhất định không chịu ló mặt. Nàng càng ngày càng không thể kiểm soát tâm trạng:"Ta bảo ngươi trở về mà ngươi còn dám đứng đó. Ngươi muốn chết?! "

Lý Dương cười khan, sau đó nhanh chóng đi ra. Ngọc Lan chỉ cửa, lập tức đuổi khách:"Đi về. "

Hắn nhất quyết không chịu nghe, lắc đầu nguầy nguậy. Nàng đang định tiễn hắn đến thêa giới Cực Lạc thì trong mật thất lại truyền ra tiếng ho dữ dội. Mà, nàng chạy vào, thì Lý Dương cũng cắp đít đi theo. Ngọc Lan không có nhiều thời gian quản nhiều như vậy, bèn mặc xác hắn.

Vào trong, nàng phát hiện Nhị phu nhân đang thổ huyết. Nàng vội vã chạy tới, đưa cổ tay bà lên khám xét. Nàng giật mình kinh ngạc. Thật... Nhị phu nhân đã hoàn toàn hết bệnh rồi! Ngọc Lan còn chưa kịp vui mừng thì phát hiện Nhị phu nhân từ lúc tỉnh dậy chưa nói lấy một chữ. Nàng vội vàng lay bà:"Mẫu thân, là Lan Nhi nè. Người nói gì đi?! "

Tiểu Na thút thít khóc:"Tiểu thư, Nhị phu nhân... người... không còn nói được nữa! "

Ngọc Lan nghe xong thì suy sụp. Vậy ra đây chính là di chứng của việc dụng độc. Điều này cũng rất dễ hiểu. Độc dược nặng như vậy, không đốt cháy một tí gì thì có vẻ không thực. Nhưng, vào tai Ngọc Lan lại trở thành nàng hại người khác. Ngọc Lan không dám nghĩ tới, đây chính là di chứng... là di chứng do nàng tạo ra.

Ngọc Lan lập tức ngã xuống, ánh mắt lạc lõng không có hồn, cũng may là có Lý Dương đỡ đằng sau. Nàng thấy vòng ôm của hắn, vừa ấm áp lại vừa an toàn, liền bắt đầu rơi lệ:"Là ta... Tất cả là do ta hại... Ngày đó ta chỉ ích kỷ nghĩ cho bản thân, không hề suy sét với con người của Đại phu nhân, bà ta tuyệt đối không bỏ qua dễ dàng... Ta đã hại mẫu thân... Ta không phải đứa con ngoan... "

Ngọc Lan khóc lớn lên. Lý Dương cũng là lần đầu dỗ dành, chỉ biết vỗ nhẹ người nàng, nhẹ nhàng khuyên nhủ:"Ngoan... Không phải tại nàng... Là bọn họ chèn ép người... Ta trở về sẽ lập tức trừng trị bọn chúng... Ngoan... Lát nữa ta đưa nàng đi mua kẹo, chịu không?!"

Hắn dỗ dành nàng như đứa trẻ lên ba,  khiến tâm trạng nàng đang buồn cũng hơi buồn cười. Ngọc Lan nhìn hắn, "Ngươi phải giao họ ta xử lý. "

"Điều này là đương nhiên. "Hắn cười, đáp lại.

"Còn nữa, ngươi phải tìm về thần y chữa bệnh cho mẫu thân ta... " Nàng nằm  trong lồng ngực hắn, nhẹ nhàng đáp lại.

"Hảo, hảo. "

Nàng như nhớ ra điều gì đó, hướng ánh mắt lên nhìn hắn:"Chỉ cần ta trở thành Cảnh Vương phi thì có thể làm được nhiều việc không thể? "

"Đúng." Hắn gật đầu. Tuy một số việc không thể, nhưng chỉ cần là nàng muốn, mất cả Vương vị này hắn cũng sẽ làm cho nàng.

"Vậy... Ta đồng ý thành thân với ngươi... "

- End chap 40 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top