Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 53: Chuyện không ngờ và chuyện lường trước

Nguồn: Tiểu Cua

(…).  (^_^)

Chap này tuy không có H, nhưng cảnh đẹp cũng không tệ, các mem nào tâm hồn thuần khiết chớ nên đọc...

K biết viết H!
--------------

Nhìn hắn cười lạnh tiến tới, nàng tức giận, hét lớn:"Lý Dương, ngươi là cmn tên chó, tên chết tiệt, tên đồi bại, cầm thú... Ta cầu ngươi vạn kiếp... "

Chưa kịp nói xong thì "Roẹt". Bộ y phục dày như da trâu của nàng bị hắn nhẹ nhàng xé rách. Cảnh xuân ẩn ẩn hiện hiện người nàng trên. Nàng trừng lớn mắt nhìn hắn, thấy hắn nhẹ nhàng di chuyển đôi bàn tay trên thân nàng, từ xương quai xanh xuống dưới hai quả tuyết lê căng tròn. Hắn nhẹ nhàng mơn trớn xung quanh tiết khố của nàng, ánh mắt lạnh lẽo, không chút xúc cảm,cũng chẳng có chút dục vọng. Nàng vì cơ thể lần đầu tiếp xúc với vật thể khác giới, lại bị hắn sờ mó như vậy khiến mặt nàng đỏ bừng, không biết là tức giận hay là đang hưởng thụ, cắn răng không cho mình mở miệng.

Hắn có vẻ như cụt hứng, liền đem tay kia di chuyển lên đầu hai quả tuyết lê trắng nõn, thấy nó đỏ đỏ hồng hồng thì dùng tay xoa bóp nhẹ nhàng, thi thoảng còn bấu một cái khiến nhũ hoa sưng đỏ lên, mà nàng lại nhất quyết không mở miệng rên hay than vãn.

Bị nhét vải vô miệng, ngoài rên ra cũng chẳng thể làm gì, vậy nhất quyết cho hắn cụt hứng!

Hắn cúi đầu xuống, hôn lên nhũ hoa đang đỏ ửng của nàng, hung hăng liếm láp, rồi cắn mút, tạo ra vài dấu răng trên người nàng. Nàng thấy vậy thì hoảng loạn, vội nói:"Ưm... Ưm... " Nhưng lời ra ngoài miệng lại trở thành tiếng rên kiều mỵ.

Hắn giương môi, lập tức công kích nhũ hoa nàng, đợi đến khi nó sưng tấy lên thì khẽ cười tà, thô bạo cắn bên vai nàng, để lại một dấu răng, máu còn từ từ chảy ra. Hắn dùng lưỡi liếm hết dư vị của máu tanh, than một câu:"Chủ nào nội nấy! "

Nàng bị hắn trêu đùa, một mảng mông lung hiện lên, sau đó bị hắn cắn xuống, như sực tỉnh vội vàng dùng lưỡi đẩy miếng vải ra khỏi miệng, dùng thêm chút nội lực vào, lập tức miếng vải ra rơi ra phân nửa. Hắn thấy vậy thì cười lạnh:"Đã không chịu được rồi à?! "

Tay hắn trườn từ trên bụng nàng xuống bên dưới, nàng lập tức kinh hô:"Cao Ngọc Lan."

Quả nhiên, cánh tay đang di chuyển trên người nàng của hắn khẽ khựng lại. Nàng thấy vậy liền tiến tới, tiếp tục công kích:"Lý Dương, ta có thể phản bội 'nàng', Lý Thừa Càn và Cao Minh có thể bỏ rơi 'nàng', chẳng lẽ ngươi - ngay cả người 'nàng' tin tưởng nhất, cũng dám phản bội 'nàng'?! "

Hắn nghe vậy thì tức giận, lập tức hất nàng xuống nền đất lạnh băng, quát lên một tiếng:"Cút. "

Nàng bị ngã từ trên bàn xuống đất, có hơi đau, rồi nhìn hắn, khẽ cười tự giễu, sau đó nói:"Ta có thể cút, nhưng ngươi chưa giải huyệt cho ta. "

Hắn nghe vậy thì lườm nàng một cái, ánh mắt sắc bén đi đến bên người nàng, giải huyệt cho nàng. Nàng được giải huyệt, khẽ động thân, thấy không có vấn đề, liền bước ra khỏi cửa.
(Sky: Có vấn đề... Vấn đề rất lớn...)

Ngọc Lan định mở cửa ra thì một luồng không khí lạnh thổi qua. Nãy giờ nàng mới nhớ mình chưa có mặc đồ. Nhìn xuống sàn, thấy y phục rách tươm, liền đối hắn trừng mắt, sau đó đi đến bên tủ, lấy ra một chiếc ngoại y của hắn khoác lên người, sau đó nói:"Mượn tạm. " Rồi lập tức ly khai khỏi phòng.

Đi rất xa, nàng mới cười lên một tiếng. Nàng bị hắn khêu lên dục hoả, hắn liền vì một người con gái mà hạ màn. Thật nực cười biết bao!

Trước mắt thấy phòng mình, nàng vội đi vào, phân phó Tiểu Na chuẩn bị một thùng nước. Tiểu Na thấy lúc đi thì nàng chỉnh tề, lúc về thì mặc đồ của Vương gia, tuy không hiểu, nhưng cũng ngoan ngoãn chuẩn bị.

Nước nóng đã được đưa đến, nàng liền cởi bỏ ngoại y, nhảy vào. Nước ấm khiến cho nàng dần bình tâm lại, nàng liền lấy tay hung hăng chà xát lên người, giống như muốn tiêu trừ mùi vị của Lý Dương để lại, chà xát đến đỏ cả người, vẫn trợn mắt chà tiếp. Tiểu Na đi vào, thấy nàng nhìn người mình như có thù giết cha, vội vàng chạy vào bắt lấy cánh tay nàng, ép nàng nhìn vào mặt mình, cố gắng giúp nàng lấy lại bình tĩnh:"Tiểu thư, cô bình tĩnh lại đi. Cô có thể vùng lên, có thể nằm im, nhưng cô không thể hành hạ bản thân như vậy. "

Ngọc Lan nhìn xuống dưới thân, máu đã rỏ ra, liền cười một tiếng, đứng lên, sau đó đi ra khỏi thùng nước. Tiểu Na vội vàng đưa cho nàng một bộ y phục, nàng nhẹ nhàng khoác vào, sau đó nhìn Tiểu Na:"Ban nãy doạ em sợ sao?! "

"Phải, cô suýt doạ chết em rồi. "

Nàng đem chiếc hộp trong giường ra, không nhìn Tiểu Na, hỏi:"Phía ngoài có chuyện gì rồi?! "

Tiểu Na đem toàn bộ câu chuyện kể lại một lần. Nàng có thể nắm ra điểm sơ lược, cùng điểm then chốt.

Bắc Mạc biết tin Cao Minh đánh rơi vỡ bảo vật của họ, mà chỉ bị giáng xuống làm Tả Tướng, vô cùng bất mãn, liền đối Đại Đường đòi một câu trả lời. Hoàng thượng thấy vậy, cho sứ giả sang hoà giải, Bắc Mạc yêu cầu mỗi năm ban cho Bắc Mạc một vạn lượng hoàng kim, ba vạn xốc vải, hai ngàn con cừu, bốn vạn lượng thóc. Hoàng thượng cảm thấy không ổn, Bắc Mạc nói sẽ ra một ý nhẹ nhàng, muốn Hoàng thượng đồng ý.

Mà, điều kiện của Bắc Mạc là tru di tam tộc Cao gia. Hoàng thượng nghe vậy sắc mặt liền đổi, hỏi xem còn có điều kiện nào khác không. Bắc Mạc liền nói: Vậy hai nước giao tranh, bách tính lầm than, chính là điều kiện nhẹ nhàng nhất.

Liền hiện giờ, triều đình đang rơi vào thế cục khó xử.

"Cao Minh, không biết lần này lại có mục đích gì?! "

-------------

E hèm! DỌC CHÙA, ĐỌC CHÙA nha!

Σ( ° △ °|||)︴

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top