Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Quá khứ

7 năm trước, năm đó Thanh Phong đựơc 15 tuổi. Cái tuổi mà con ngừơi ta bắt đầu bíêt yêu,ghét. Năm ấy, độ mới vào xuân, Thanh Phong gặp nữ nhi nhà Tể Tướng, nàng 22 tuổi tên Hồng Tuyết. Nàng sở hữu nhan sắc thanh tú, đôi mắt to tròn, cánh mũi cao, khuôn miệng hồng chúm chím. Cả người nàng toát ra sự thu hút không tưởng. Hắn và nàng gặp nhau tại ngự hoa viên, lúc ấy nàng đến mang sổ sách cho cha những đây cũng là lần đầu vào cung nên bị lạc đường. Nhìn vẻ mặt cuống quýt của nàng làm hắn thấy tội nghiệp, liền sai hạ nhân ra giúp mới biết nàng là nữ nhi nhà Tôn Liêm Chính. Từ đó trở đi ngày nào trong đầu hắn cũng xuất hiện bóng hình nàng cái dáng vẻ vội vã của nàng dường như đã in sâu trong tâm tưởng hắn. Lâu dần hắn luôn nghĩ cách tiếp cận nàng, bắt đầu từ việc kết thân với cha nàng. Mọi người cũng thấy lạ sao thái tử lại thân thiết với một viên quan ngũ phẩm như Tôn Liêm Chính, thân cận với cha nàng hắn mới nhận ra ông vốn là thiên tài hiếm có nhưng lại chẳng ai phát hiện ra. Từ từ nâng đỡ Tôn Liêm Chính từ quan ngũ phẩm lên chức nhất phẩm rồi bây giờ là tể tướng. Cũng nhờ vậy mà hắn thành công tiếp cận nàng, mặc dù chênh lệch tuổi tác song vẫn không ngăn nổi tình yêu hắn dành cho nàng. Tình cảm mà nàng dành cho hắn cũng dần tiến tới nhưng lại bị Hoàng Hậu hết sức ngăn cản. Hắn nhiều lần vì nàng mà cãi nhau với mẫu hậu, cũng vì vậy mà ác cảm của Hoàng Hậu dành cho nàng càng lớn dần.

Ngự hoa viên

- Hồng Tuyết a, nàng có giận mẫu hậu ta không?

- Thái tử nghĩ gì kì vậy, ta làm sao dám giận mẫu hậu người được chứ, cũng có thể Hoàng Hậu không ưng ý ta, hoặc có thể thấy ta không đủ tốt với Thái Tử

- Tuyết nhi vẫn là tốt nhất, sau này lên ngôi ta nhất định sẽ cho nàng một danh phận

- Chỉ cả được ở bên Thái Tử là ta đã mãn nguyện rồi.

- Tuyết nhi à, ta yêu nàng

Hồng Tuyết chỉ im lặng không nói gì đủ để hắn hiểu nàng cũng yêu hắn.
_________________________________________________

2 năm sau, hắn 17 tuổi nàng 24 tuổi

- Tôn Tuyết Nhi tiếp chỉ, vì đã qua tuổi xuất giá nay ta ban hôn cho ngươi cùng Giang công tử tại thành Tây Bắc  nội trong 3 ngày lập tức lên đường cử hành hỉ sự. Khâm xử

- Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế.

Giang công tử tên thật là Giang Từ Lâm con trai Giang Tài Phú - viên quan nhị phẩm nay đã xin từ quan về Tây Bắc an hưởng tuổi già. Từ Lâm lúc nhỏ đã nổi danh khắp chốn kinh thành về tài văn chương thêm cả bề ngoài phong lưu nhã nhặn nay đã về Tây Bắc nhưng tiếng thơm vẫn nức chốn này. Giang Từ Lâm đã chạc tuổi tam tuần nhưng vẫn chưa thành thân, Giang Tài Phú hết lời khen ngợi nữ nhân xung quang chàng mong rằng sớm có cháu bế nhưng Từ Lâm nhất quyết phải tìm được nữ nhân mình yêu thương và nàng ấy cũng yêu thương chàng. Biết tin hoàng thượng ban hôn cho tiểu thư nhà tể tướng tuy trong lòng có điểm không thích nhưng ngoài mặt vẫn phải tươi cười đón nhận vị nương tử chưa một lần gặp mặt.

- Cha làm sao bây giờ, con không muốn thành thân với vị Giang công tử kia. Còn về việc thái tử.....

- Thánh chỉ đã ban chúng ta không thể kháng. Con cứ đi đi rồi ta sẽ nghĩ cách đưa con về

- Vâng

––-------—-------–-------------------------------------------------

- Phụ hoàng người ban hôn cho Tuyết Nhi?

- Phải

- Tại sao người lại làm vậy. Người biết con yêu nàng ấy mà. Có phải mẫu hậu đã xúi giục người làm vậy chăng

- Hỗn xược, ngươi lại dám nói như vậy về mẫu hậu mình. Ta là thấy nàng ta đã quá tuổi lấy chồng nên ban hôn cho nàng ta với Giang công tử. Hăn ta là người tốt lại chưa lấy vợ, cha cũng từng làm quan cho triều đình như vậy là môn đăng hậu đối rồi.

- Nhưng cả hoàng cung đã biết con yêu Tuyết Nhi,  không thể sống nếu thiếu nàng ấy mà. Phụ hoàng làm vậy là tuyệt đường sống của con.

- Xú tiểu tử như ngươi thì biết yêu là gì chứ. Về cung lo học hành đi ta không muốn sau này đất nước mà các bậc tiên đế khổ công gây dựng lại có một tên ngu đế cai trị.

- Người...

- Phúc công công tiễn thái tử đi

- Thái tử thỉnh đi lối này

Từ đó trở đi hắn tuyệt nhiên không chịu mở lòng mình với bất kì ai. Hắn luôn mặc định chỉ có Tuyết Nhi mới xứng đáng làm thê tử hắn. Đối với nữ nhân chỉ là vui đùa, tìm kiếm bóng hình nàng qua họ nhưng chưa một nữ nhân nào cho hắn cảm giác giống với Tuyết Nhi. Một chút cũng không.

Không lâu sau, Tần Quốc xảy ra mâu thuẫn nội bộ khiến các nước lân bang nhăm nhe xắn chiếm. Để khẳng định vương vị cũng như thế lực Hoàng Đế đã đi chiếm đóng một số tiểu quốc trong đó có Nam Quốc. Tuy đã từng là cường quốc thịnh vượng nhưng do nội chiến dẫn đến thế lực suy vong cùng với nạn đói, dịch bệnh triền miên, quốc khố thì bị tham quan bòn rút. Dù vậy chiến lược chiếm đóng Nam Quốc vẫn khó khăn, 5 năm ròng rã cuối cùng Nam Quốc bại trận. Hai bên kí hiệp ước liên minh đòng thời dùng liên hôn để giữ hòa bình.

Nam quốc đưa Vương Thanh Minh con trai cưng của Tể Tướng sang hòa thân. Dù biết Thanh Minh là nam nhân nhưng Tần quốc xưa nay vốn không mấy bài xích chuyện đoạn tụ chi phích* nên cũng chấp nhận. Nghe đồn vị công tử nhà tể tướng này tuy là nam nhân nhưng lại xinh đẹp như hoa, từ nhỏ sức khỏe có yếu đuối, thân thể suy nhược nên vóc dáng có phần nhỏ bé so với nam nhân bình thường, vẻ ngoài chẳng khác nữ nhân là bao duy chỉ có chiều cao là hơn nữ nhan một chút.

Lại nói đến thái tử khi biết việc liên hôn này thì phi thường chán ghét. Tuy Tần quốc không mấy bài xích nhưng với hắn thì một mực phản đối. Không những thế Thanh Minh còn được phê chuẩn cho làm Thái Tử Phi nơi đáng ra phải thuộc về Tuyết Nhi của hắn. Mặc dù chưa gặp nhưng hắn cũng thập phần chán ghét vị thê tử này.

Về phần Thanh Minh nhận được tin này thì thất vọng ra mặt. Người ta cũng là đã có ý trung nhân rồi nga. Phẫn uất cậu trốn vào kho củi lảng tránh mọi người nhưng bản thân sinh ra đã sợ tối nên khi đi còn cố tình mang theo cây nến. Rồi tực giận cầm củi ném tứ tung báo hại làm đổ cây nến. Lúc đầu chỉ là ngọn lửa nho nhỏ nhưng tên đại ngốc này còn cố ý thổi dập lửa ngờ đâu  lửa lan sang cây củi khác dẫn đến hỏa hoạn.

Nghe được tin thê tử mình gặp hỏa hoạn Thanh Phong rất ưng ý liền khao đám đồng học cùng ăn chơi tại điện liên tiếp 3 ngày. Vui mừng chẳng bao lâu lại nghe tin thê tử đã bình phục hiện đang trên đường đến Tần quốc. Hâm hực hành hạ đám gia nhân cho đỡ tức.

Đến ngày vui thì chuẩn bị hời hợt qua loa đến bái đường rồi lại sà vào Như Ngọc hoan ái tìm hình bóng Hồng Tuyết qua nàng không bận tâm đến thế tử. Hôm sau cũng mặc kệ không cùng thê tử đến dâng trà cho mẫu hậu khiến phụ hoàng hắn nổi trận lôi đình phạt hai mươi trượng, bắt hắn đi xin lỗi mẫu hậu cùng vị Thái Tử Phi hữu danh vô thực kia thật tức chết mà không những vạy còn sai người theo dõi hắn.

- Công công lập tức gọi tên kia ra đây không nhanh đừng trách ta ác.

- Hoàng công công, có chuyện  gì mà mới sáng sớm đã ầm ầm lên vậy.

- Thái Tử Phi, Thái Tử đến gặp ngài

- Hảo

Thanh Minh chán ghét lê từng bước lên đại sảnh, chẳng muốn nhìn vị tướng công kia một chút nào thà đừng gặp còn tốt hơn

- Thanh Minh bái Kiến thái tử

- Ngươi là ai.....
______________________________________________________

* Đoạn tụ chi phích:  ám chỉ tình yêu giữa nam nhân với nam nhân. Ta nhớ k nhầm thì câu này xuất phát từ ngày xưa có anh vua yêu anh làm giày thì phải. Search gg để biết thêm chi tiết mà hình như tình yêu hai anh này đẹp lắm đến lúc chết còn để mộ 2 người cạnh nhau

Giải thích 1 chút: Thanh Minh ở chương này là Thanh Minh thật nhé còn ở đoạn cuối là Sơn.

Có ai tò mò ý trung nhân của Thanh Minh không ㅋㅋㅋㅋㅋ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top