Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 12

*Tiếp Tục*
Tuyết Dao cùng cô đứng bên góc khuất quan sát kịch hay. Nhỏ kéo kéo tay áo cô.
- Nghi, chúng ta không về à ?
Cô nói.
- Không, tớ muốn xem câu chuyện này diễn ra tới đâu đã.
Ảnh Nguyệt hất mặt khiêu khích.
- Sao, tức giận. Muốn đánh tôi.
Bạch Vũ Nhi vội giữ áo Ảnh Kiệt.
- Kiệt Ca, em muốn về.
Ảnh Kiệt quay sang xoa đầu ả ta, giọng dịu dàng.
- Được, anh đưa em về.
Rồi anh ta hướng mắt lạnh quét đến Ảnh Nguyệt.
- Cô tốt nhất nên cách xa Vũ Nhi ở học viện. Đừng để tôi thấy mặt cô.
Rồi cả 3 người họ rời đi, Ảnh Nguyệt hừ lạnh rồi quay vào trong phòng bệnh. Mọi người hết chuyện liền tản ra, ai làm việc nấy, Tuyết Dao cùng Dương Nghi đi về biệt thự dùng bữa xong, Tuyết Dao đã về phòng nghỉ ngơi. Dương Nghi thay vào bộ đồ đen, xuống lấy chiếc moto đen đi mất. Đồ của cô.

Cô đi đến căn cứ xử lý việc của tổ chức, Sở Kỳ đứng bên cạnh báo cáo.
- Chị, 2 năm qua phi vụ làm ăn của chúng ta tiến triển rất tốt. Nhưng em nghe được đám người mafia ở ngoài nước đã về đây. Họ có vẻ muốn hợp tác phi vụ làm ăn lâu dài với chúng ta.
Dương Nghi ngẫm nghĩ.
- Tình tiết này, trong câu chuyện có nhắc đến việc có tổ chức bí ẩn ở nước ngoài, boss tổ chức đó còn không biết là ai. Bây giờ, họ lại xuất hiện, xem ra cốt truyện đang có chiều hướng thay đổi rồi. Mình cần phải cẩn trọng hơn.
Rồi cô cất lời.
- Họ nói khi nào ?
Sở Kỳ đáp.
- Ngày mai ạ.
Dương Nghi mỉm cười nhẹ.
- Được, đồng ý với bọn họ, địa điểm tự bọn họ quyết.
- Vâng.
Thừa Phong lo lắng nói.
- Chị, có phải chúng ta hơi vội.
Dương Nghi nói.
- Bọn họ đã ngỏ lời, sao có thể từ chối được. Với lại, chị cũng khá hiếu kì với boss của mafia ngoại quốc kia trông như thế nào.
Sau đó, cô bắt đầu xử lý vài việc, cho đến trời gần sáng, cô mới trở về biệt thự, vào trong vscn mặc đồng phục học viện, đồng hồ lúc này là 6h sáng, rồi đi xuống lầu mang giày nói với bà quản gia.
- Dao Dao có dậy thì nói giúp cháu là cháu đến học viện sớm.
Bà quản gia gật đầu.
- Vâng, đây là buổi trưa của cô.
Cô nhận lấy rồi cảm ơn, rồi nhanh chóng đi trước. Cô để hộp vào balo, rồi lấy cây kẹo mút ra bỏ vào miệng, đi đến học viện. Vừa lúc, đi ngang qua nơi hàng cây hoa đào trải dọc theo con đường dẫn đến học viện, cô chuyển động chậm lại để có thể ngắm dàn cây hoa đào kia. Đang đi thì có giọng nói vang lên ở phía sau cô.
- Em là Dương Nghi ?
Nghe đến tên mình, cô cũng tò mò quay lại nhìn, thì thấy người đàn ông cao hơn cô, gương mặt chững chạc trên môi vẫn là nụ cười ôn nhu, dịu dàng nhìn cô. Cô gật gù, cầm cây kẹo chỉ người đó.
- Là ông chú kì lạ đêm đó ?
Người kia bị cô gọi là chú nên có phần đau lòng đi đến nói.
- Em thì vẫn vui tính như ngày nào nhỉ.
Cô đưa mắt nhìn anh ta, thấy bên tay anh ta đang xách cặp rồi còn áo sơ mi trắng cùng quần thun đen, nhìn như soái ca trong các phim hàn, lịch lãm, nam tính, quyến rũ, cô cũng khẽ cúi đầu nhẹ rồi quay đi tiếp.
- Ừm, chào buổi sáng.
Thấy cô không nhân nhượng lơ thẳng mặt anh, Phương Tử vội ngạc nhiên đôi chút, nhưng liền đuổi theo đi bên cạnh cô. Suốt cả con đường, anh ta đều đều hỏi cô hết câu này đến câu khác, mặt dù cô chọn cách là im lặng, nhưng vẫn không tránh khỏi sự nhiệt tình của người thanh niên đi cạnh. Cô vừa đi vừa suy nghĩ.
- Sao anh ta có thể nói nhiều như vậy. Ôi, buổi sáng bình yên của mình.
Gần đến học viện, mà anh ta vẫn còn lẽo đẽo theo cô, cô dừng chân quay sang nhìn Phương Tử.
- Chú, sao lại cứ đi theo tôi.
Phương Tử mỉm cười, đưa mắt nhìn cô.
- Nếu tôi nói, tôi có hứng thú với em. Em có tin không ?
Dương Nghi liền nói.
- Chú bị biến thái à ?
Câu trả lời của cô, làm cho Phương Tử bị đông cứng tại chỗ vài phút. Lúc đó, cô cũng nhanh chóng vọt đi lên lớp trước. Đợi đến khi anh rã đông, mới khẽ phì cười.
- Chà, lần đần tiên mình lại phải chật vật vì 1 cô bé như thế này. Thật là thú vị quá đi mất.
Lúc này, trong túi điện thoại anh cũng reo lên, trên màn hình để tên "Đồ Mặt Băng", anh áp lên tai.
- Ồ, Hàn Thiên, đã đến học viện Stars rồi chứ. Rồi, tôi cũng tới rồi. Cậu đang ngồi trên phòng hiệu trưởng à, được, được, tôi lên ngay đây.
Rồi anh cất điện thoại đi, Phương Tử khẽ mỉm cười.
- Cô bé định trốn tôi à, tôi sẽ không để em thoát khỏi tầm mắt mình đâu.

*Học Viện Stars*
Dương Nghi đi lên được lớp 12A, liền thở phào nhẹ nhõm vì tránh được tên mặt dày kia. Cô đi qua ngồi bên chỗ ngồi kế cửa sổ của mình, yên tâm lấy đồ ăn vặt ra nhai. Lát sau, Tuyết Dao chạy vội vào lớp, đi đến giữ lấy vai cô lắc mạnh.
- Nghi Nghi ngốc, dám bỏ tớ này. Bắt đền cậu đấy.
Dương Nghi nói.
- Tớ có ý tốt cho cậu nướng thêm vài phút mà.
Tuyết Dao nước mặt đầm đìa kề sát mặt cô.
- Không được, cậu không được bỏ tớ. Diệp Huyên buổi sáng tới kiếm cậu, mà mặt cậu ta hầm hầm đáng sợ lắm á.
Dương Nghi đưa 2 tay vỗ vai nhỏ.
- Dù sao, tên kia cũng đâu có bực với cậu. Sau này, còn nhờ cậu nhiều lắm, bạn thân.
Tuyết Hoa bấn loạn lắc vai cô mạnh hơn.
- Aaaaa, Nghi Nghi, không đượcccccc.
Cũng thật may, vì tiếng chuông vào lớp nên Tuyết Dao đã buông tha cho cô, bên ngoài thầy hiệu phó đi vào thông báo.
- Các em chú ý, kể từ bây giờ lớp sẽ có thầy chủ nhiệm mới, thầy ấy sẽ là người đi cùng các em đến tới khi tốt nghiệp. Các em hãy nhớ giúp đỡ thầy ấy nhé.
Cánh cửa được mở ra, bên ngoài 1 chàng trai đi vào, Dương Nghi vừa nhìn thấy người kia, cô bất ngờ nhìn anh. Anh cũng theo đó, hướng cô mỉm cười.
- Chào các em, thầy là Nguỵ Phương Tử, giáo viên phụ trách môn ngoại ngữ, đồng thời sẽ là chủ nhiệm của các em trong năm học này, mong rằng thầy trò chúng ta sẽ có nhiều kỉ niệm vui vẻ với nhau nhé.
- Vâng ạ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top