Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 8: Nữ cải nam trang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

.

Bạch hồ hoàn mĩ

Cùng tiểu trúc tinh và tiểu đào yêu

Ở đây có náo nhiệt

Ở đây có trầm tư

Đừng lo lắng

.

____ Núi Thanh Di____

    Giữa làn sương mờ ảo, Bạch Dương vừa mài mực vừa chỉ dạy cho nữ tử vận lục y kia. Xử Nữ vốn dĩ chưa từng học qua khiến nàng luôn phải đau đầu. Hết mấy buổi, cuối cùng cũng học được vài phần cơ bản. Coi như công sức đã được đền đáp đi.

    Xử Nữ nhìn ngắm bức họa rừng trúc. Trong lòng không khỏi thán phục bản thân. Đã sống rất lâu rồi, cũng nên giỏi lấy một thứ chứ. Tứ đại tài hoa, cầm kì thi họa, gì cũng được. Tuy Bạch Dương dù có chút bướng bỉnh nhưng lại rất kiên nhẫn để dạy nàng

" Dinh... Dinh..."

    Âm thanh trong trẻo vang lên, Xử Nữ vội vã chạy ra trước hiên cửa. Kì lạ thật. Tỷ ấy đến mà không báo trước sao?

    Mưa đột nhiên ngừng lại. Ánh nắng bắt đầu lan tỏa khắp mặt đất trước sự ngỡ ngàng của Bạch Dương. Nữ nhân mang trâm ngọc, vừa đơn giản lại đoan trang khác thường. Đây rốt cuộc là giai nhân khuynh thành nào?

    Gót hài mang theo sự ấm áp tiến dần đến chỗ tiểu muội. Bảo Bình chôn giấu sự lo âu trong đáy mắt. Thiên Giới hay Nguyệt Thần gì đó, hãy yên giấc đi. Để nàng có thể tận hưởng khoảng thời gian tốt đẹp bên người nàng yêu quý.

    Chợt nhận ra bên cạnh tiểu muội còn có một nữ tử khác. Người này cũng là yêu nhưng pháp lực thật sự quá yếu ớt. Nhìn khí tức đó có chút quen thuộc. Hình như giống với tinh linh ở khu rừng phía Nam.

    Nhận ra sự nghi hoặc của Bảo Bình, Xử Nữ vội vàng nghĩ cách đánh lạc hướng.

    Xử Nữ thì thầm: " Đây là bằng hữu mới của muội, tên Đào Bạch Dương. Cô ấy lưu lạc đến đây nên muội thu nhận".

    Không thể để tỷ tỷ biết câu chuyện về tên sát nhân đáng sợ đó được. Danh tính người đó vẫn còn là một bí ẩn, Xử Nữ sẽ không mạo hiểm.

" Ra là vậy, ta là Bảo Bình, thành chủ của thành Linh Châu".

    Bạch Dương lộ rõ vẻ ngạc nhiên phấn khích. Lần đầu tiên nàng nhìn thấy một giai nhân xinh đẹp xuất chúng như vậy. Lại còn mang thân phận hết sức cao quý ở Yêu Giới nữa chứ. Nghĩ đến đây, nàng thật không giấu nổi bình tĩnh.

    Thế rồi Bảo Bình liên tiếp bị Bạch Dương hỏi về những chuyện ở thành Linh Châu và Yêu Giới. Nhìn thấy nàng ta nhìn cũng phóng khoáng, dễ gần. Bảo Bình khẽ trút một hơi thở nhẹ nhõm. Tiểu muội của nàng cuối cùng cũng mở lòng với người khác, kết thêm bằng hữu. Như vậy những lúc không có ở đây, tiểu muội cũng vẫn có người bầu bạn, không phải cô đơn nữa.

    Lại chén trà này đến chén trà khác. Xử Nữ ngán ngẫm, nãy giờ chỉ ngồi nghe hai người kia nói chuyện. Thật là ghen tỵ a~ Tỷ tỷ vừa đến, bằng hữu mới của nàng vốn háo sắc bị dụ dỗ.

" Nếu ngươi có hứng thú như vậy. Khi nào có thể đến thành Linh Châu một chuyến".

" Được như vậy sao? Hay là bây giờ tới luôn?"

    Hai tỷ muội kia bị dọa cho bất ngờ. Tiểu đào yêu này đúng là lanh lợi tinh quái mà.

    Bỗng nhiên nhận thấy sự do dự, Bạch Dương vội vàng chạy tới thuyết phục Xử Nữ.

" Đi đi mà. Lần trước chúng ta cũng xuống Nhân Gian chơi đó thôi".

    Hàng lông mày lá liễu của Bảo Bình bỗng nhíu lại. Tiểu muội xuất sơn? Từ trước đến nay nàng luôn tưởng Quan Thần không được rời núi. Thì ra là có thể. Vậy sao suốt thời gian quen biết, nàng chưa từng thấy muội ấy nhắc đến chuyện xuất sơn.

    Xử Nữ tiếp tục bị dọa đột ngột đến tỉnh. Tiểu đào yêu kia thật nhanh mồm nhanh miệng. May mắn sao nàng ta đã uống thuốc lãng quên. Nếu không thân phận là tinh linh ở khu rừng phía Nam ắt bị lộ. Tên áo đen đáng sợ đó không chừng sẽ tìm đến đây trừ khử.

   Lại nhìn đến vẻ khó hiểu của tỷ tỷ, Xử Nữ vội vàng nghĩ cách giải thích. Nhưng lại chẳng nghĩ ra đáp án nào nghe hợp lý cả. Chỉ đành giấu mặt trong sự ngại ngùng.

    Nhìn tiểu muội như vậy, Bảo Bình cũng phần nào hiểu ra. Có lẽ do nàng ấy không muốn ra ngoài một mình. Suy cho cùng cũng là lỗi của nàng. Lẽ ra nên hỏi rõ ràng. Như vậy Xử Nữ có thể cùng nàng xuất sơn, ngao du thiên hạ. Đáng tiếc đã bõ lỡ rồi.

" Vậy cũng được. Muội cùng đi với chúng ta chứ".

    Ánh mắt Xử Nữ và Bạch Dương lấp lánh nhìn vị tỷ tỷ như thánh nữ. Cả hai mau chóng thay y phục, chuẩn bị lên đường.

____ Thành Linh Châu____

    Trong một căn phòng được bài trí vô cùng diễm lệ, Quan Thần và tiểu đào yêu lần đầu tiên được mở rộng tầm mắt. Ánh đèn lung linh khiến mọi thứ trong căn phòng trở nên rực rỡ. Những tiểu hồ ly xinh đẹp liên tục mang lên những món điểm tâm ngọt ngào. Hương thơm của tinh dầu thoang thoảng khắp nơi.

    Ngồi trên chiếc ghế được lót đệm bông thêu chỉ vàng, Xử Nữ nhìn không gian xung quanh, e ngại. Mọi thứ đúng thật rất hào nhoáng, khác xa so với sự tối giản ở núi Thanh Di. Nhưng nhìn kỹ lại có chút giống với nơi ở của nàng. Tòa thành này giống như một cái lồng rộng lớn. Tuy là làm bằng vàng và ngọc quý nhưng suy cho cùng vẫn chỉ là nơi kìm hãm sự tự do của chủ nhân mà thôi.

    Khẽ nắm lấy tay Bảo Bình, Xử Nữ nở một nụ cười dịu dàng như muốn khích lệ tinh thần của tỷ tỷ. Nàng biết đã xảy ra chuyện gì đó trong mối liên hôn giữa hai thế giới. Nhưng tỷ ấy không nói, nàng cũng chỉ biết ở bên cạnh mà an ủi thôi.

    Tiểu đào yêu sau khi thưởng thức hết những món điểm tâm trên bàn liền chạy ra cửa sổ. Nàng vẫn chưa hết kinh ngạc về sự phồn hoa của nơi này. Ai bảo ở Yêu Giới là tăm tối, hoang vu. Nàng sẽ táng chết kẻ đó.

    Nhìn về phía xa kia, có một nơi thật tấp nập. Yêu ma quỷ quái gì cũng đều tập trung ở đó. Vội vã chạy vào hỏi Bảo Bình thì được biết đấy là chợ quỷ. Không biết nơi ấy sẽ có bao nhiêu món đồ kì lạ được rao bán. Nàng thực muốn chiêm ngưỡng.

" Chúng ta tới đó được không?"

    Bảo Bình có chút giật mình. Cánh tay ra hiệu cho Xử Nữ đi cùng với tiểu đào yêu. Thân là thành chủ, nàng thật sự không thể tới đó được. Lần trước là đi đến kinh thành ở Nhân Gian cũng là ngụy trang bằng y phục tầm thường, đơn giản. Lần này là chợ quỷ của vùng đất nàng cai quản, có cải trang thế nào cũng bị nhìn ra.

    Khẽ thở dài một tiếng. Xử Nữ nhìn ra ngay nỗi lòng của Bảo Bình. Là thành chủ nhưng không thể tự ý đi lại. Thân phận cao quý lại càng phải giữ kẽ. Nhưng muốn đi cũng không phải không có cách.

    Xử Nữ biến ra một bộ y phục, tự mình ướm thử. Nàng cũng muốn cải trang. Trước hết vẫn là điểm trang cho tỷ tỷ của nàng đã.

____ Chợ quỷ____

    Yêu ma quỷ quái đi lại đông đúc. Khắp nơi bày ra những sạp hàng y như Nhân Gian. Mọi của ngon vật lạ, tầm thường hay quý hiếm đều được đem ra trao đổi, mua bán. Nhưng đường phố hôm nay bỗng xuất hiện những nhân vật kì lạ. Ma quỷ nào đi ngang qua cũng phải ngoái nhìn họ.

     Một nam nhân bạch hồ đeo mặt nạ, mang khí chất của đào hoa nam tử, phiêu du tự tại. Không cần nhìn hết mặt cũng biết là một đại mĩ nam anh tuấn. Bạch hồ đi tới đâu, quỷ cô ma nữ đều xiêu lòng, muốn được hắn nhìn tới một lần. Nhưng vì thần khí bất thường mang theo chút quyền quý nên ai ai cũng nể sợ mà nhường đường.

    Theo sau hắn là tiểu trúc tinh và tiểu đào yêu. Hai người họ như đồng nam đồng nữ, lanh lợi hoạt bát khác hẳn so với bạch hồ kia. Tiểu trúc tinh thoạt nhìn giống một thiếu niên, có chút e dè kì lạ. Yêu quái đi qua liếm mép vì khuôn mặt thanh tú như một tiểu mĩ thụ của hắn. Còn tiểu đào yêu là lại một cô nương tinh nghịch, cửa hàng nào cũng ghé qua ngắm một chút.

    Sự xuất hiện bất ngờ này khiến Bảo Bình có chút lo lắng. Nhưng rồi nghĩ lại chợ quỷ cũng không phải lần đầu tiếp đón những nhân vật đặc biệt. Nàng lại tiếp tục tận hưởng cảm giác tự do tạm thời. Mong rằng sẽ không ai nhận ra nàng dưới lớp y phục nam nhân này.

    Nhân lúc Xử Nữ và Bạch Dương bị hút hồn bởi những thứ lạ mắt, một vài yêu nữ đã tìm tới bạch hồ. Họ vây quanh nàng. Ánh mắt mê hoặc, cơ thể trưng ra câu dẫn. Bảo Bình nghĩ không biết nếu là Cự Giải thì hắn ta sẽ làm gì đây. Không thể tin được là hắn lại có thể chịu đựng được đám phiền nhiễu này. Nàng phủi tay áo, cảm thấy như bị xúc phạm. Khắp ngươi tỏa ra sát khí khiến đám yêu nữ sợ hãi mà lui đi.

    Tiểu trúc tinh bỗng cảm thấy Bảo Bình bắt đầu không vui. Bèn lại gần vỗ vai dỗ dành. Chợt nàng phát hiện ra một chiếc túi thơm màu tím nhạt nhìn rất khác so với những thứ xa hoa mà Bảo Bình thường mang. Đây có lẽ là đồ ở Nhân Gian. Tỷ tỷ thật có mắt chọn.

"Tỷ đừng để ý mấy ả đó, chúng ta đi chỗ khác".

   Nói rồi qua kéo tiểu đào yêu tránh xa chỗ đông người này.

    Cả ba đi tới dừng chân tại một tử lầu nhỏ. Xử Nữ để ý đến nơi này là vì nhìn thấy bánh ngũ hoa mà nàng yêu thích. Hương vị không tồi. Nhưng vẫn không bằng món bánh ngũ hoa do tỷ tỷ làm. Nhìn Bảo Bình có chút trầm ngâm. Nàng bèn lấy ra một ống tre, nhẹ nhàng rót ra tách trà, đẩy qua.

   Bảo Bình bất ngờ nhận tách trà. Nàng không ngờ tiểu muội đã chuẩn bị trước. Muội ấy biết nàng có tâm sự. Chỉ là đang muốn chờ nàng nói ra mà thôi. Nhấp nhẹ tách trà. Tâm tình rơi vào tĩnh lặng. Mọi ưu phiền đều quên hết. Chỉ đọng lại niềm vui phiêu du tự tại của ngày hôm nay.

" Hai thế giới muốn hoãn binh, bày ra kế liên hôn. Ta và Nguyệt Thần là vật thế chấp. Nhưng thật ra ta cảm thấy rất mệt mỏi với sự sắp đặt này".

   Khẽ thở dài một tiếng, Bạch Dương tinh nghịch vừa ăn xong chiếc bánh ngũ hoa, vừa nói:

" Biết đâu sau này hai người lại thành đôi..."

    Nghe vậy Xử Nữ vội vàng bịt miệng tiểu đào yêu, liền đẩy ra ngoài. Bảo Bình cũng không để ý. Nàng chẳng thấy mối quan hệ này có tương lai gì cả.

    Bàn trà chỉ còn lại tiểu trúc tinh và bạch hồ. Không gian trở nên trầm lặng hồi lâu. Xử Nữ nhìn Bảo Bình đầy lo lắng. Nguyệt Thần là kẻ trăng hoa. Tỷ tỷ liên hôn với hắn sẽ gặp phải không ít phiền toái. Tốt nhất là đừng để hắn xuất hiện trước mặt nàng thêm lần nữa đi. Bằng không nàng sẽ dạy dỗ hắn.

    Tương lai phía trước không nhìn được. Chi bằng bây giờ cố gắng cho hiện tại.

"Nếu Nguyệt Thần muốn diễn kịch tỷ cứ diễn cùng hắn. Đừng quên bây giờ tỷ là vị hôn thê của hắn. Tỷ cứ thẳng tay tiêu diệt mấy ả tiểu tam. Hãy cư xử như một chính thất vậy".

    Tiểu muội ôm lấy Bảo Bình. Đúng rồi. Nàng phải mạnh mẽ lên. Hôn sự này là do đế vương của hai thế giới sắp đặt. Nàng không chỉ có thân phận cao quý ở Yêu Giới mà bây giờ còn ở Thiên Giới nữa. Thân là hôn thê chính thất của Nguyệt Thần, ai dám xúc phạm, nàng sẽ thẳng tay diệt trừ.

____

    Bị đuổi ra một cách bất chợt, tiểu đào yêu phụng phịu đành đứng chờ ở ngoài. Không ngờ yêu ma ở đây cũng đẹp thiệt. Tha hồ để cho nàng chiêm ngưỡng.

    Đột nhiên một bóng hắc y lướt qua. Bạch Dương vội vàng dụi mắt. Hình như nàng vừa thấy một cực phẩm mĩ nam. Người kia khí tức vừa giống yêu lại có phần không phải. Chẳng chần chừ nghĩ ngợi, nàng chạy ngay ra khỏi tử lầu. Nhưng vừa ra đến nơi, hắn liền biến mất.

    Ngay lúc đó, Bảo Bình và Xử Nữ cũng ra khỏi tử lầu. Nhìn thấy tiểu đào yêu trong lòng nuốt một cục tiếc nuối.

" Cực phẩm mĩ nam đã đi mất rồi".

    Tiểu trúc tinh và bạch hồ nghe vậy bỗng phì cười. Cô nương này thật háo sắc. Đi đâu cũng chỉ nhìn nam nhân. Sống đơn thuần, tự do không toan tính. Đôi khi như vậy cũng là tốt.

" Hôm nay chơi rất vui, đa tạ thành chủ đã tiếp đón"

    Nét mặt ủ rũ của Bạch Dương một thoáng là biến mất, liền chạy ra đa tạ Bảo Bình. Xử Nữ cũng mỉm cười chào từ biệt nàng. A... thời gian trôi nhanh thật. Mới đó là đã đến lúc phải chia ly. Nàng có chút buồn bã. Nhưng nghĩ lại khoảng thời gian vui vẻ, khóe môi bỗng cong lên một nụ cười diễm lệ.

" Không cần khách sao. Lần sau nếu muốn, chúng ta sẽ lại đến".


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top